Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 67: Nguyên tố Tinh Linh




Nói bế quan 1 ngày, không ngờ 2 ngày mới có thể xuất quan. Hôm nay sẽ có 6 bi bù lại.

- Một khi bọn họ cũng bị nhốt trong Tinh Linh Thần Điện, mục đích của chúng ta có thể nói là giống nhau, hẳn là có thể hợp tác, lực lượng của chín vị Kiếm Sư cũng không nên bỏ qua.

Lam Linh gật gật đầu, đang muốn để cho Vân Nhu mở cửa, Lăng Vân đang ngồi khôi phục lại bỗng nhiên mở mắt:

- Chờ một chút.

- Làm sao vậy?

- Để bọn họ tự mình tiến đến.

- Vì sao?

- Bởi vì bọn họ sẽ không tiến tới.

Vân Nhu còn không biết rõ ràng rốt cuộc vì sao lại thế, thì một vị nhị giai Kiếm Sư ở ngoài cửa nhất thời phát ra một tiếng hô nhỏ:

- Tinh Linh đuổi theo, chạy mau!

- Đáng giận, Tinh Linh tham gia đã càng ngày càng nhiều, khẳng định là quân tiếp viện tiên phong ở phụ cận đã chạy tới. Chúng ta phải mau chóng phá vỡ trận pháp, nếu không theo tinh linh càng ngày càng nhiều, chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này.

- Nhưng thực lực của chúng ta...

- Đánh cuộc một lần cuối cùng còn tốt hơn là bị vây ở chỗ này bị đám Tinh Linh bắn giết.

- Trước mắt vẫn là mau chóng tránh đội Tinh Linh này...

Theo thanh âm xa dần, cho đến khi biến mất không còn. Mà không bao lâu, cũng có một đội Tinh Linh số lượng không nhiều lắm đuổi sát theo phía sau bọn họ.

...

Mọi việc phát sinh bên ngoài khiến mọi người ngoại trừ Lăng Vân cảm thấy khó hiểu.

Lam Linh nhíu mày, hiển nhiên đang nghĩ lại những việc vừa rồi bỗng nhiên gọi Vân Nhu lại.

- Lâm Thành, bọn họ đây là...

- Từ lúc đầu tiên ta tiến vào Tinh Linh Thần Điện bị quanh quẩn choáng váng, cũng đã làm ám hiệu tại các chỗ bí ẩn trong Thần Điện, tránh cho bản thân khỏi lạc đường. Bên trong Thần Điện tuy rằng phức tạp, các loại bố cục cũng giống như mê cung làm cho người khác quanh quẩn không rõ đông tây nam bắc, nhưng tuyệt đối không phải một cái trận pháp.

- Không phải trận pháp... Ý của ngươi là?

Lúc này Lam Linh đã mơ hồ nghĩ ra cái gì đó:

- Bọn họ vừa rồi trong miệng nói Tinh Linh thị vệ của phụ cận Tinh Linh Thần Điện sẽ đến tiếp viện, nhưng lại mơ hồ ám chỉ cho chúng ta, không phá vỡ phòng khống chế trung tâm của Tinh Linh trận pháp, thì không thể rời khỏi nơi này, cuối cùng sẽ bị vây chết trong Thần Điện... Hơn nữa, không đợi chúng ta đáp lại, bọn họ lại bỗng nhiên rời đi, dường như là cố ý truyền lại tin tức cho chúng ta...

- Các loại dấu vết các ngươi lưu lại khẳng định khiến cho những người này biết được, bên trong Thần Điện còn có một đội ngũ cường đại. Nhưng trong miệng những người này cũng không nhắc tới, điều này không hợp với lẽ thường.

- Ý của ngươi là, bọn họ cố ý truyền lại tin tức giả, muốn mượn lực lượng của chúng ta công kích phòng khống chế trung tâm?

- Một vị Tứ giai Tinh Linh, tám vị nhị, tam giai Tinh Linh thị vệ, đây không phải vừa với khả năng cực hạn của đội ngũ chúng ta có khả năng đối phó sao chứ? Trùng hợp? Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Nghe thế, Vân Nhu và Lam Linh cuối cùng phát giác sự tình không ổn. Đối phương hiển nhiên không phải hạng người bình thường, mưu kế này, gần như hoàn toàn nắm trong tay tâm tính các nàng, bất luận là bất lực lạc đường trong Thần Điện, hay đau thương khi mất đi đội hữu, cùng với đại quân Tinh Linh rất nhanh sẽ tới, không điều nào không vừa vặn tác động đến thần kinh của các nàng, nếu không phải vừa rồi Lăng Vân nhắc nhở đúng lúc...

Trong lòng các nàng đồng thời thầm kêu nguy hiểm, cũng không ngăn nổi bội phục tâm tư tinh tế và sự bình tĩnh của Lăng Vân, tại thời khắc này, hắn lại vẫn có thể duy trì tâm tính hoàn toàn bình tĩnh, chú ý tới mấy cái tình tiết rất nhỏ này, hơn nữa suy nghĩ thấu đáo, do đó nhìn thấu âm mưu của đối phương.

- Xem ra, người lạnh lùng, cũng không phải toàn bộ đều không có chỗ tốt, ít nhất, hắn có thể luôn bảo trì bình tĩnh, xử kinh bất biến. Người như thế, còn hơn loại người chỉ biết ăn biết nói, không nghi ngờ làm cho người ta có cảm giác an toàn, đáng nương tựa.

Vân Nhu đang nghĩ, bỗng nhiên thấy tâm tư mình không biết muốn chạy đi đâu, vội vàng xấu hổ lên tiếng che dấu:

- Ngươi có tính toán gì không?

- Chờ.

Lam Linh nhíu mày:

- So kiên nhẫn?

- Từ thực lực bình quân của những người này, cùng với khí độ nhân vật không khó đoán ra, hơn 80% khả năng bọn họ thuộc đế quốc lục cấp văn minh. Vừa rồi những người đó một khi đã kêu nam tử kia là điện hạ, có thể thấy được những người này thuộc về hoàng thất. Mà ta biết hoàng thất của Hải Sâm đế quốc lần này xuất động chừng trăm người! Ngay cả một đế quốc thực lực lục cấp văn minh cũng có thể xuất ra trên trăm vị Kiếm Sư, cái lục cấp văn minh kia, nhận được tin tức về tòa Thần Điện, lại chỉ đến đây mười mấy người, mấy chục người?

Lam Linh nhất thời hiểu được dụng tâm của vị hoàng tử kia:

- Bọn họ muốn cho chúng ta làm tiêu hao mòn lực lượng thủ vệ của phòng khống chế trung tâm, chính mình lại là ngư ông đắc lợi!

Lăng Vân gật gật đầu:

- Chúng ta hiện tại phải làm, là tìm trong miệng bọn họ chỉ ra phòng khống chế trung tâm, sau đó ở phụ cận chờ bọn họ hành động.

- Nhưng bọn họ một khi đã biết chúng ta ở trong này, không sợ chúng ta có chủ ý giống như bọn họ?

- Có đôi khi nhân số chưa chắc có thể chiếm ưu thế quá lớn. Bốn người chúng ta đều có được thực lực còn hơn tam giai Kiếm Sư bình thường, trốn tránh phải dễ dàng hơn nhiều lắm. Nhưng bọn họ...

- Ta hiểu rồi. Bọn họ muốn tiêu hao, chúng ta sẽ cùng bọn họ tiêu hao dần, xem rốt cuộc ai sẽ mất kiên nhẫn trước.

...

Cái gọi là phòng khống chế trung tâm, chính là ở trung ương của Thần Điện. Vừa thấy các loại hoa văn nghệ thuật tuyệt mỹ ở bên ngoài, cùng với các pho tượng tinh diệu tuyệt luân cũng không khó đoán ra, đây nhất định là nơi trong yếu của toàn bộ Thần Điện.

Hơn nữa, vô luận tinh linh Thần Điện rốt cục đã xảy ra chuyện gì, mười ba vị tinh linh thị vệ bảo hộ tại phụ cận nơi đây, cho tới bây giờ cũng chưa từng rời đi. Trên cương vị của mình các nàng luôn luôn cẩn trọng xiết chặt canh giữ, không đếm xỉa người xâm phạm ngẫu nhiên khiêu khích ngoài xa. Nhưng là, chỉ cần mấy kẻ khiêu khích tiến vào phạm vi công kích của các nàng, lưu quang kia sẽ bắn ra, tuyệt đối sẽ không chút lưu tình cướp đi bất luận một sinh mệnh gì.

Thấy một màn như vậy, đám người Lăng Vân đã mơ hồ có chút hiểu được, cái gọi là phòng khống chế, sợ sẽ là bảo tàng của Thần Điện. Vị hoàng tử kia muốn dựa vào lực lượng của mình hao hết tinh linh hộ vệ ở ngoài cửa, ý niệm trong đầu bọn họ cuối cùng muốn độc chiếm bảo vật.

Chẳng qua đáng tiếc, mưu kế của bọn họ đã vô tình bị nhìn thấu.

Một vị Tứ giai Đại Kiếm Sư muốn tận lực che dấu, làm sao nhị, tam giai Kiếm Sư có khả năng phát hiện được? Hơn nữa cường giả Tứ giai trong tinh linh Thần Điện tuyệt không vượt qua năm người, dưới cảm ứng hoàn cảnh của cường giả tứ giai Vân Nhu, mỗi khi nguy hiểm sắp đến đều có thể đủ thời gian tránh khỏi, không bị tinh linh thị vệ tuần tra phát hiện.

Cả tinh linh Thần Điện theo sự ẩn nấp của hai phương xâm nhập giả, tiến vào một thời kì tương đối yên lặng ngắn ngủi.

Một tháng, ngoại trừ một chút xung đột ra, ba phương thế lực dường như chưa từng gặp phải đại quy mô. Chẳng qua, vẻn vẹn mấy cái xung đột nhỏ ngoài ý muốn này, cũng khiến cho đối phương trả giá thảm trọng với mười một vị Kiếm Sư.

Qua một tháng vị hoàng tử kia không phát hiện bóng dáng đối phương, rốt cục khờ dại nghĩ đến việc đối phương đã may mắn tìm được rồi lối ra của Thần Điện, ly khai Thần Điện rồi.

Không thể mượn lực lượng của đối phương tiêu diệt tinh linh thị vệ bên ngoài tuy rằng tiếc nuối, nhưng bọn hắn cũng sẽ không bởi vậy mà buông tha cho bảo vật thần bí bên trong, dù sao trả giá thật lớn như thế nếu cuối cùng hoàn toàn không có thu hoạch, bất kỳ ai cũng sẽ không cam tâm.

Một tháng sau, vị hoàng tử này rốt cục điều động ba mươi bốn vị Kiếm Sư trong tay, phát động tập kích mười ba vị tinh linh thị vệ.

Nhìn thấy ba mươi bốn vị Kiếm Sư bỗng nhiên xuất hiện, Vân Nhu và Lam Linh không khỏi âm thầm hô may mắn, nếu không phải nhờ Lăng Vân, lúc trước các nàng vội vã rời khỏi Thần Điện khẳng định sẽ lâm vào bẫy của đối phương, đụng phải công kích của hơn mười vị tinh linh.

Kết quả cuối cùng... Lưỡng bại câu thương sau lại bị ba mươi bốn vị Kiếm Sư đánh lén, chỉ sợ đừng mơ tưởng còn mạng.

Tinh linh thị vệ phản kháng vô cùng kịch liệt.

Bởi vì chênh lệch giữa tam giai cùng Tứ giai rất lớn, gần như lúc bọn họ vọt tới mười ba vị tinh linh thị vệ, tiễn kỹ trên tay của Tứ giai tinh linh bắn ra, đã gặt hái ba tính mạng. Cùng lúc này mười hai vị tiễn thủ khác cũng khiến bốn vị Kiếm Sư mất mạng!

Chẳng qua dù sao cũng là lấy hai mươi bảy đánh với mười ba, hơn nữa chức trách của các tinh linh, cùng với đại điện che phủ phía trên đỉnh đầu, đã hạn chế nghiêm trọng tính linh hoạt cùng ưu thế trên không trung của các nàng, khiến một đôi cánh bạc ở sau lưng các nàng cũng không thể phát huy tác dụng lớn, chiến đấu rất nhanh nghiêng về phía Kiếm Sư nhân loại.

Nếu là ở nơi trống trải, bằng vào ưu thế bay lượn của các tinh linh, sợ là không hề thương vong đã bắn chết toàn bộ ba mươi bốn vị Kiếm Sư cũng không thành vấn đề.

Không đến mười phút, sau khi trả giá đắt với mười vị Kiếm Sư, phòng tuyến của các tinh linh rốt cục đã bị Kiếm Sư nhân loại công phá. Hai vị nhị giai Kiếm Sư nhanh chóng phóng vào viện tử (sân) bên trong đại điện, hưng phấn ảo tưởng bên trong đại điện hải lượng bảo tàng.

Nhưng mà, không đợi hai vị nhị giai Kiếm Sư kia hoàn toàn tiến vào đại điện, năng lượng thiên địa trong điện chợt điên cuồng hỗn loạn. Ngay sau đó, hai đạo hỏa tiễn thật lớn thiêu đốt hừng hực gào thét tự trong viện tử phá cửa phóng ra, đồng thời bay ra còn có thi thể hai vị nhị giai Kiếm Sư hoàn toàn bị xuyên thủng thiêu rụi!

Cảm thụ được phương thức công kích do năng lượng hỗn loạn kia tạo thành, phương xa ở một chỗ cao đang xem cuộc chiến Vân Nhu và Lam Linh đồng thời nhìn nhau, giống như nghĩ tới cái gì, trên mặt hiện ra một tia sợ hãi lẫn vui mừng.

Trong chớp mắt mọi người giật mình, một sinh vật thần kỳ cả người tản ra sắc thái mộng ảo, chợt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Sinh vật này cùng tinh linh cực kỳ giống nhau, nhưng so với tinh linh, cũng rút nhỏ mấy lần, thân cao đúng là không đủ một thước!

Chẳng qua cặp cánh bạc sau lưng nàng giương ra, lại gần như dài hơn nửa thước, dễ dàng chống đỡ thân hình xinh xắn lanh lợi của nàng trôi nổi. Một loại hào quang mộng ảo thất thải (bảy màu) lưu ly (lóng lánh), không ngừng từ trong cơ thể nàng tràn ra, giống như sắc thái sáng lạn xinh đẹp nhất thế gian, khiến kẻ khác nhịn không được say đắm, hãm nhập vào trong đó.

- Thần chi sủng nhi- Nguyên tố tinh linh!

Sau khi mọi người nhận ra loại sinh vật thần thoại này, không khỏi đồng thời hít một ngụm lãnh khí.