Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 270: Phù hiện (2)




Nhưng đệ thất kiếm, tu vi yêu cầu chính là Kiếm Thần - đây là kỹ năng mà Kiếm Thần cảnh giới mới có thể thuận lợi phóng thích! Trong sát na thi triển ra kiếm kỹ, không gian lực lượng còn thừa lại không nhiều lắm trong thể nội Lăng Vân lập tức bị một cổ lực thôn phệ vô cùng khủng bố hấp thu, toàn bộ đều bị dung hợp vào bên trong. Mà kiếm nguyên bên trong kiếm hồn của hắn cũng giống như một cái đê lớn bị vỡ, điên cuồng hướng Ám Lam Chi Kiếm dũng mãnh lao tới. Kiếm nguyên bị dồn ép trộn lẫn với không gian lực thành một phiến "chất biến" mà ngay cả bản thân Lăng Vân cũng vô pháp nắm giữ được.

Dưới loại tình huống chịu ảnh hưởng của "chất biến", Ám Lam Chi Kiếm nhất thời phát sinh ra biến hóa ly kỳ. Phát ra từng vòng hắc sắc quang mang không có bất kỳ tạp chất nào ra tới phương viên hai thước, hình thành nên một loại tồn tại giống như là hắc động, không ngừng thôn phệ toàn bộ năng lượng có thể sử dụng được trong thể nội của hắn để có thể đạt tới được tiêu chuẩn thi triển ra Tinh Thần Phá Diệt.

Kể từ khi hắn tiến nhập kiếm hồn đại thành thì cũng chưa từng trải qua sự hao kiệt kiếm nguyên. Hiện tại nó lại lấy một loại tốc độ khủng khiếp rút đi, trong chớp mắt đã giống như ngọn đèn cạn dầu. Độ nghiêm trọng so với lần Thủy Nguyên Thượng Nhân truy sát mà nói, còn muốn nặng hơn mấy lần.

Không chỉ như vậy, hắc động do cổ "chất biến" tạo ra bên trong Ám Lam Chi Kiếm sau khi gần như thôn phệ toàn bộ năng lượng kết tinh, lại tiếp tục hướng về phía kiếm hồn muốn lôi kéo cả nó vào bên trong. Hẳn là muốn dùng nó để bổ khuyết năng lượng còn thiếu!

Lăng Vân cả kinh, đây đâu phải là một chuyện có thể đùa được!

Kiếm hồn thật vất vả mới có thể tu luyện tới đại thành. Nếu như cứ để cổ "chất biến" kỳ quái này thôn phệ thì cho dù hắn có thể ngăn cản được một kích kia, nhưng rồi tu vi của hắn cũng sẽ bị rớt xuống cảnh giới thánh kiếm sư. Kết quả cuối cùng vẫn chỉ có một con đường chết!

Nghĩ đến năng lượng kết tinh, Lăng Vân trước tiên là liên tưởng đến Thần nguyên chi tinh do Tự Nhiên Nữ Thần đưa tặng!

Ở bên ranh giới của sinh tử, hắn cũng không thèm suy nghĩ nhiều như vậy. Tâm niệm vừa động, đã trực tiếp lấy đại lượng Thần nguyên chi tinh từ trong không gian giới chỉ ra, đem nhập vào bên trong hắc ám quang mang! Tùy theo Thần nguyên chi tinh được nhập vào trong hắc động, lực kéo đối với kiếm hồn quả nhiên được buông lỏng, Lăng Vân vội vàng nhân cơ hội này thu hồi lại kiếm hồn lại!

Một kích này cũng không có kinh thiên động địa, cũng không có cái gì gọi là cuồng phong vũ bão!

Khi hai thước hắc động tiếp cận với lực lượng tinh quang của Thần Thánh, nó liền tuân theo quy tắc của vũ trụ, phát động kỹ năng thiên phú nguyên thủy nhất của nó - thôn phệ!

Hắc động thôn phệ vật chất, thôn phệ năng lượng, tự nhiên cũng có thể thôn phệ phiến tinh quang uẩn hàm lực lượng của vũ trụ. Hết thảy đều là tự nhiên và hợp lý!

Tai trong mắt mọi người, có thể thấy được rõ ràng vạn trượng tinh quang vô cùng đáng sợ của Thần Thánh đang bị hắc động từ từ thôn phệ đến khi tiêu thất vô tung.

Sau khi hắc động thôn phệ sạch sẽ một kích của Thần Thánh, tựa hồ như vẫn chưa đạt tới cực hạn, có chút khó thể tin nhắm thẳng Thần Thánh thôn phệ tới. Hắc động còn chưa tới, mà cảm giác năng lượng trong thể nội trở nên khó khống chế, muốn bị lôi kéo ra ngoài đã bao trùm toàn thân.

"Này... Loại cảm giác quen thuộc này... Chẳng lẽ là hình thái ban đầu của Lục Đạo Luân Hồi? Đúng rồi... Tiểu tử này là truyền nhân của Tử Lâm, mà kiếm kỹ của Tử Lâm lại là của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang..."

Nếu không có sự hạn chế của chí cao pháp tắc, Thần Thánh có thể vận dụng Thần cấp lực lượng để đem hắc động quái dị này dễ dàng phá hủy. Nhưng hiện tại...

Không thèm để ý tới thể diện, thân hình của Thần Thánh chợt lui lại. Một đạo Hoàng giả kiếm khí với uy lực còn lớn hơn Thượng Huyền kiếm khí đến mấy lần không ngừng phá khai hư không, mang theo một cổ sắc bén đến sởn gai ốc, gào thét bắn vào trên hắc động!

Song, hắc động kia tựa hồ như một con quái vật ăn hoài mà vĩnh viễn không thể no, kiếm khí với uy lực khổng lồ của hắn rơi vào trong đó, đừng nói là một tia gợn sóng, ngay cả một tí phản ứng cũng không có. Trừ bỏ việc thoáng giảm tốc độ của nó ra, cũng không có chút tác dụng nào khác!

Thủ đoạn công kích quái dị như thế rốt cuộc đã khiến cho Thần Thánh biến sắc. Mắt thấy hắc động kia lại lần nữa hướng hắn thôn phệ tới, hắn chung quy cũng là hét lớn một tiếng:

- Trận linh tạm thời để cho ngươi bảo quản trong chốc lát. Ngày khác ta tất nhiên sẽ tự mình tới lấy!

Rồi sau đó dưới chân hắn đã hình thành một đạo lưu quang chói mắt, hướng cuối chân trời gào thét vọt tới.

Vào lúc này mà tạm lui đúng là hành động sáng suốt nhất!

Đại địch Thần Thánh tuy đã bị hắc động quỷ dị làm cho kinh sợ thối lui. Những đây cũng là một phiền toái.

Đệ thất kiếm vốn là biến dị kiếm kỹ, do đủ loại lực lượng trộn lẫn vào nhau. Một khi đã hình thành thì ngay cả Kiếm Thần cảnh giới cũng khó có thể khống chế được hoàn toàn, đừng nói chi là Lăng Vân hiện tại.

Nhìn hắc động trước mắt không ngừng thôn phệ phương viên xung quanh, cũng không biết bao giờ mới có thể tiêu tán, trong lúc nhất thời, hắn cũng không khỏi có chút sầu muộn. Hiện tại hắn đang tạm thời lấy lực lượng tinh thần khống chế cái hắc động này, nếu không để nó tùy ý phát triển thì có trời mới biết nó có thể diễn biến thành hắc động chân chính hay không?

Cũng may là hắc động này chỉ kéo dài nửa thời thần thì uy lực rõ ràng đã yếu đi. Lực lượng thôn phệ cũng đã giảm xuống, cuối cùng kiên trì sau giờ ngọ một chút thì cũng tự động tiêu thất. Lăng Vân khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Một lần nữa nhìn thoáng qua Ám Lam Chi Kiếm trong tay, Lăng Vân chỉ có thể mơ hồ lý giải về quá trình hình thành của hắc động!

Bất quá dù chỉ là lý giải, cũng đã đủ để cho hắn âm thầm cảm thấy may mắn. May mắn hắn có sẵn Thần nguyên chi tinh trên người, nếu không thì không chỉ là kiếm hồn của hắn, kể cả bản thân hắn nếu vận khí quá kém thì có thể cũng bị hắc động thôn phệ, chẳng còn dư lại chút gì.

Đám người Lâm Tuyết thấy Thần Thánh đã rút đi, mới hồi hồi hộp hộp đi ra, nhìn về phía hư không nói:

- Kiếm Si Thần Thánh? Chẳng lẽ người này chính là đệ nhất cường giả trên Thiên bảng và Địa Bảng ở trên tinh cầu của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang - Kiếm Si Thần Thánh? Hắn như thế nào lại có thể có thực lực đáng sợ như vậy?

Lăng Vân gật đầu một cái, cũng không giải thích gì thêm. Đối với Thần Thánh này, hắn cũng không rõ về thân phận chân chính của hắn.

Bất quá hắn cũng có thể đoán ra một điều: hắn, Tử Lâm, Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang cùng với thiếu nữ ở trong lam quang kia, tất nhiên là có một liên hệ nào đó!

"Hắn lúc trước đã nói qua về việc vô tri mà bị lạc đường... Chẳng lẽ hắn lúc trước cũng đã từng bị coi là quân cờ của kiếm tu nhất mạch - Hoàng giả chi kiếm?"

Lăng Vân nhíu mày!

Còn thân phận của hắn thì có phải là quân cờ hay không, bản thân hắn cũng không rõ lắm! Bởi vì, vô luận là nguồn gốc của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cùng với việc đột ngột tiến vào cái tinh cầu này, còn có Tử Lâm thần bí và thiếu nữ bên trong lam quang, đây hết thảy đều quá bí ẩn đi. Nếu không đem những bí ẩn này giải khai, không chừng hắn thực sự phải làm quân cờ đáng thương theo lời của Kiếm Si Thần Thánh...

"Đầu mối mà ta hiện tại đang có, chính là xuất thân của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang - Chí Cao Thần Giới, cùng với thượng cổ thần văn thần bí... Chí Cao Thần Giới một năm sau tự nhiên có thể đi vào. Còn ở trong một năm này, mục tiêu quan trọng của ta chính là thượng cổ thần văn..."

Ngay khi Lăng Vân đang hết sức trầm ngâm, Thủy Lam vội vã từ trong tông đi ra nói:

- Thiếu gia. Theo tin tức chúng ta tra được và đầu mối do An Nhã cung cấp, Thần Thánh này đúng là người của Hoàng Giả Chi Thành! Nghe nói hắn là truyền nhân của Hoàng Giả Chi Thành sáng lập giả. Ở sáu năm trước, hắn cũng đã đi tới Hoàng Giả Chi Thành, hơn nữa còn đảm đương chức vị trưởng lão.

"Sáu năm trước... Không phải là thời điểm hắn tiếp một đạo Thần lực của Kiếm Linh Chuyển Luân sao... Thần Thánh này, trước kia cũng là quân cờ của Hoàng Giả Chi Thành sáng lập giả? Chỉ bất quá hắn bây giờ đã thoát khỏi thân phận quân cờ, trở thành người nắm giữ các quân cờ, có tư cách cùng đánh cờ với đám người Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang? Như thế nói đến... Chờ một chút!

Lăng Vân nhướng mày, phảng phất như nắm bắt được cái gì:

"Thần Thánh từng nói, kiếm khí mà ta sở tu chính là một trong tứ mạch kiếm khí! Tứ mạch... Tử Lâm và Kiếm Chi Quân Chủ tạm thời tính là một mạch. Hoàng Giả Chi Thành là một mạch. Nếu như ta cũng vậy tính là một mạch. Vậy ai làm mạch còn lại? Còn có những Chân Thần kia, bọn họ được tính là gì..."

- Thiếu gia, Hoàng Giả Chi Thành đứng đầu trong mười hai đại thế lực. Hơn nữa bọn họ từ trước đến nay không tranh đoạt quyền thế. Cho dù là danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới cũng rất ít tranh đoạt. Kiếm Thánh trong môn phái toàn bộ an phận tu luyện. Nếu quả thật muốn đối phó với chúng ta, tất nhiên là có thể rút ra đại lượng nhân thủ...

Lăng Vân gật gật đầu, chuyện này chính mình cũng đã sớm biết! truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Hắn cảm thụ một chút thiếu nữ hàng xóm ở trong lam quang. Trong lòng mơ hồ đã minh bạch được một chút - vì cái gì mà nàng ta lấy thân hình yếu nhược đi ngăn cảm một kiếm khủng bố của Kiếm Linh mà vẫn không có chết! Vì cái gì lại có năng lực thần kỳ chống lại hết thảy thương tổn bởi kiếm khí...

Hiện tại Lăng Vân đã biết được, thân phận của nàng tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy. Đối với Tử Lâm, Tịch Lưu Quang, Thần Thánh mà nói, nàng hết sức trọng yếu. Thậm chí nàng có thể liên quan tới hết thảy mọi việc!