Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 262: Tao ngộ (2)




Vệ tinh vừa biến mất, Lăng Vân lại đối với hư không huy xuất một kiếm, một phiến không gian liệt phùng to lớn nhất thời lại lan tràn ra!

Không gian này cũng chỉ là của Thánh Vực mà thôi, một kiếm này ngay cả không gian của thế giới chân thực cũng có thể phá khai, huống chi là Thánh Vực của một vị Bán Thần cường giả!?

Sau mấy lần huy kiếm, từng phiến không gian liệt phùng khổng lồ nhanh chóng hướng bốn phía lan tràn ra, mơ hồ có một tia dấu hiệu hình thành hắc động.

Một màn này, cho dù là Thủy Nguyên Thượng Nhân cũng không thể trấn định, nhịn không được đại kinh thất sắc:

- Này... Đây tột cùng là Thần khí gì, lại có thể sắc bén đến trình độ như vậy.

Thánh Vực và tu vi của mình có cùng một nhịp thở, nếu như Thánh Vực có tổn hại gì thì đối với nguyên khí ảnh hưởng không phải là nhẹ, tuyệt không cùng với thương tổn ngoài da thịt một loại, nếu không có đầy đủ Thần nguyên chi tinh, thì không phải có một năm nửa năm thì không thể khôi phục.

Chí Cao Thần Giới sắp được mở ra, mắt thấy lại một viên vệ tinh nóng cháy bị Lăng Vân chém nát, Thủy Nguyên Thượng Nhân nhịn không được phải thu hồi Thánh Vực, cả kết giới kịch liệt co rút lại, những ngôi sao dần dần theo một quy luật nào đó hướng phía sau nàng ngưng tụ lại, không lâu lắm toàn bộ Thánh Vực đã trở về phía sau nàng.

Lăng Vân trong lòng không khỏi thầm kêu may mắn!

Mới vừa rồi hắn thi triển ra cấm thuật của Thần chi kiếm khí, tương đương với việc bỏ qua phòng ngự, toàn tâm công kích! Một khi Thủy Nguyên Thượng Nhân tái phát động công kích đối với mình, đến lúc đó kết quả của mình và kiếm hồn chỉ sợ là...

Thánh Vực của Thủy Nguyên Thượng Nhân được thu hồi, Lăng Vân cũng không có tái chiến, trực tiếp xông lên hư không đem đỉnh Thần điện kiên cố chém nát đến nỗi so với bã đậu cũng không có bằng, rồi cả người muốn lao qua lỗ thủng để hướng hư không mà tiêu thất đi!

Thủy Nguyên Thượng Nhân nguyên bản là e ngại Lăng Vân đem Thánh Vực của mình xé rách, trước mắt lại thấy việc đầu tiên Lăng Vân làm sau khi thoát khỏi Thánh Vực là phá khai Thần điện để trốn thoát, nhất thời kịp phản ứng liền thi triển một bí pháp kỳ dị khiến cho tu vi đại tăng!

Nếu để cho một vị sắp trở thành Bán Thần cấp bậc cường giả cứ như vậy mà ly khai thì ngày sau Tuyết Vực Đảo còn có thể có ngày an bình hay không?

Thủy Nguyên Thượng Nhân quát to một tiếng:

- Chạy đâu!

Rồi hóa thành một đạo lưu quang sáng chói hướng Lăng Vân đuổi theo.

Nguyên khí của kiếm hồn có phần hao tổn kịch liệt, Lăng Vân đã muốn thu hồi Thần chi kiếm khí. Bất quá từ trên kiếm hồn truyền đến trận trận hư nhược khiến cho hắn cảm thấy một trận vô lực! Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Nhưng khi Thủy Nguyên Thượng Nhân hét lớn một tiếng đuổi theo, loại vô lực này nhất thời biến thành vô hạn động lực! Sinh tử trước mắt còn quản nhiều điều làm gì, hắn lập tức điều động kiếm nguyên ngưng tụ ra một đạo kiếm quang, như thiểm điện phá khai hư không, bắn về phía bên ngoài hòn đảo.

Truyền tống trận!?

Sáu vị cửu giai thánh kiếm sư đang hợp lực trấn thủ truyền tống trận, Lăng Vân cũng không nắm chắc việc đem nó chiếm đoạt trong nhất thời nửa khắc.

Mà chỉ cần bị trì hoãn trong chốc lát thì cũng đủ cho Thủy Nguyên Thượng Nhân đuổi kịp...

Thủy Nguyên Thượng Nhân một đường khẩn cấp truy đuổi, Lăng Vân một đường khẩn cấp chạy trốn.

Hai đạo thân ảnh xẹt qua thật nhanh trên mặt biển!

Hai người đều dung nhập vào trong thiên đạo quỹ tích, lúc phi hành hoàn toàn bỏ qua lực cản của không khí, bởi vậy cũng không hề phát ra âm bạo gì, cho dù là mặt biển cũng không hề có chút dao động.

Tốc độ ngự kiếm phi hành của Lăng Vân vốn là cực nhanh, nếu như toàn lực thi triển, cho dù là bán thần cấp bậc cường giả cũng đừng nghĩ tới đuổi theo kịp hắn. Chẳng qua là hắn hiện tại đang đại hao nguyên khí, tốc độ phi hành tự nhiên cũng chậm đi không ít, thủy chung là bảo trì ngang hàng với Thủy Nguyên Thượng Nhân ở phía sau!

Chẳng qua cũng chỉ là tạm thời, năng lượng của Bán Thần cường giả tất nhiên là hùng hậu hơn Lăng Vân nhiều, một khi kiếm nguyên hao hết, đến lúc đó...

- Thủy Nguyên, là Bán Thần cường giả ngươi dám tùy tiện xuất thủ ở bên ngoài đảo, chẳng lẻ không sợ Chí Cao Thần Điện tước đoạt đi tư cách tiến nhập của ngươi sao?

Thủy Nguyên Thượng Nhân hừ lạnh một tiếng:

- Tiểu tử, không cần uổng phí tâm cơ! Chí cao pháp tắc đúng là có hạn chế chúng ta xuất thủ, chẳng qua nếu như bất luận kẻ nào tiến nhập Tuyết Vực Đảo chúng ta giết người đốt nhà rồi lại bỏ trốn mất dạng, nếu chúng ta không thể xuất thủ, thì hạn chế này không khỏi có phần quá mức sao? Nếu như ngươi không trêu chọc ta, ta tự nhiên sẽ không xuất thủ, nếu trách thì chỉ có trách ngươi không tự lượng sức mình, dám bước lên Tuyết Vực Đảo ta!

Lăng Vân thầm hừ một tiếng, quy củ của chí cao pháp tắc có quá nhiều chỗ sơ hở, mình phải nghĩ biện pháp để khôi phục nguyên khí thôi.

Lần phi hành này đúng là toàn lực thi triển, so với lần trước đi cùng Tử Ngọc thì nhanh hơn gấp mấy lần. Ba ngày trôi qua, cũng đã sớm cách xa Tuyết Vực Đảo, tiến nhập vào trong đại lục thênh thang! Cho dù là như thế, Thủy Nguyên Thượng Nhân vẫn gắt gao theo sát, không muốn bỏ qua cho Bán Thần cường giả tương lai này, nếu để hắn thực sự tấn thăng thì đến lúc đó sẽ hậu hoạn vô cùng.

Ngay khi hai người một người đuổi một người trốn, ở xa xôi cuối chân trời bỗng nhiên truyền đến một trận ba động do đánh nhau gây ra! Tùy theo hai người tiếp cận, loại ba động này lại càng mãnh liệt, cho dù là thiên không cũng bị cổ ba động này ảnh hưởng, nhịn không được xoay chuyển, sấm sét vang dội!

"Trước mắt để chống lại Thủy Nguyên, ta có một ưu thế lớn nhất là ẩn nặc."

Cảm thụ được kiếm nguyên trong thể nội không còn nhiều, Lăng Vân nhất thời mạnh mẽ chấn hưng lại tinh thần, nhắm phía ba động truyền đến mà bắn đi.

Thủy Nguyên Thượng Nhân hơi trì hoãn trong chốc lát, bất quá nghĩ đến tương lai của Tuyết Vực Đảo, cũng là lần nữa đuổi theo.

Chuyện thế gian, thường hay có lắm sự trùng hợp như thế.

Song phương đang giao chiến cư nhiên cũng không phải là ai khác, mà chính là Tô Tiểu Tiên cùng với Tuyết Vực Đảo vừa mới gia nhập chiến trường của Vô Tẫn Nhai!

Tô Tiểu Tiên sau khi ly khai Uyên Ương Chi Hải thì nhận được tin báo, cũng không về lại Hạo Thiên Kiếm Phái mà đi thẳng tới Vô Tẫn Nhai, hơn nữa còn chủ động mở ra chiến sự ở Vô Tẫn Nhai!

Trận chiến này đúng là song phương đều xuất động toàn phương! Mà bởi vì Tô Tiểu Tiên có tu vi Kiếm Thánh đỉnh phong, cho nên dù song phương có số lượng Kiếm Thánh tương đương, chiếm cứ thượng phong tuyệt đối vẫn là Hạo Thiên Kiếm Phái nhất mạch.

Khi Lăng Vân phi hành tới gần, Tô Tiểu Tiên tự nhiên là có phát hiện.

Bởi vì Lăng Vân lúc trước đã cứu ba vị Kiếm Thánh của Tam Thánh Đảo, nàng tự nhiên đem Lăng Vân trở thành nhân mã của Tuyết Vực Đảo nhất phương, giờ khắc này lại thấy hắn, lập tức nhịn không được biến sắc quát lớn:

- Mau lui lại!

Hai vị Kiếm Thánh phụ trách chiến trường Vô Tẫn Nhai khác mặc dù biết lúc này nếu lui về phía sau, nhất định sẽ cấp cho người của Vô Tẫn Nhai cơ hội thở dốc, bất quá Tô Tiểu Tiên hiển nhiên là rất có danh vọng, cho dù bọn họ biết sẽ mất đi ưu thế, nhưng bọn họ cũng chỉ có trì hoãn trong chốc lát, rồi vội vàng thoát khỏi chiến trường.

Chờ đến khi bọn họ thoát khỏi chiến trường, thì lúc này mới tán thưởng về sự sáng suốt của tiểu thư, bọn hắn đã phát hiện ra ở cuối chân trời xa xôi kia, BOSS khủng Thủy Nguyên Thượng Nhân của Tuyết Vực Đảo cư nhiên lại tự mình giá lâm trợ giúp.

Tô Tiểu Tiên nhìn thấy Thủy Nguyên Thượng Nhân ở phía sau của Lăng Vân, sắc mặt cũng là một trận trắng bệch, ý nghĩ đầu tiên chính là chuyện này là bẫy rập của Tuyết Vực Đảo.

Bất quá khi nàng nhận thấy được hai người này đằng đằng sát khí, một đuổi một chạy, có vẻ mê hoặc suy tư:

"Lăng Vân không phải là người của Tuyết Vực Đảo sao, như thế nào Tuyết Vực Đảo đảo chủ Thủy Nguyên Thượng Nhân lại không tiếc phá hủy tư cách tiến nhập Chí Cao Thần Giới mà đuổi giết hắn tới tận đây? Chẳng lẽ là Lăng Vân làm chuyện xấu gì với vị đảo chủ này? Mới khiến người ta đuổi giết hắn liều mạng như thế?"

Nghĩ tới đây, linh cơ của nàng khẽ động, cao giọng hô lên:

- Lăng Vân ca ca, ngươi có phải hay không đã nhớ Tiểu Tiên rồi, sau khi biết Tiểu Tiên ở chỗ này. Cố ý tới tìm ta?

Thủy Nguyên Thượng Nhân cũng không có để ý tới lời chào hỏi của Tô Tiểu Tiên, vừa nhìn thấy nhân mã bên mình, lập tức quát lên:

- Không tiếc hết thảy đại giới, ngăn cản hắn lại!

Đảo chủ tự mình hạ lệnh, những Kiếm Thánh, thánh kiếm sư kia nào có thể không tuân theo, đều rối rít hét lớn một tiếng, bỏ qua sự mệt mỏi của cơ thể, hướng Lăng Vân đánh tới.

- Mau, các ngươi mau ra tay trợ giúp Lăng Vân ca ca!

Một vị Kiếm Thánh lập tức cau mày ngăn cản nói:

- Tiểu thư không thể, Tuyết Vực Đảo đảo chủ đích thân tới, vì an nguy của người, chúng ta hãy tốc tốc rời đi, nếu mà Tuyết Vực Đảo đảo chủ bất kể thân phận mà hạ thủ đối với người, sợ rằng...

- Ai nha ai nha, không có việc gì, không có việc gì, mau giúp ta cứu Lăng Vân ca ca, chậm nữa là không còn kịp rồi.

Một vị cửu giai thánh kiếm sư đã từng xuất hiện ở chiến trường Uyên Ương Chi Hải có chút không giải thích được nói:

- Tiểu thư, đây không phải là kẻ gian tà phá hư chuyện tốt của chúng ta ngày đó sao, chúng ta cứ trước mắt nhìn bọn họ tự giết lẫn nhau, đúng là rất hợp tâm ý của chúng ta, vì sao người...

- Phi phi phi, cái gì mà kẻ gian tà, Lăng Vân ca ca đúng là người tốt, hắn là đang mang tới một đại ân cho chúng ta!

Hai vị Kiếm Thánh kia không rõ chuyện này tự nhiên là muốn xuất thủ cứu Lăng Vân rồi, còn mấy vị thánh kiếm sư biết rõ chân tướng kia thì lại nhịn không được mà bốn mắt nhìn nhau, cái gì mà đại ân? Kia chẳng lẽ cũng gọi là hỗ trợ sao? Thế giới này có phải biến hóa quá nhanh, khi bọn họ tu luyện tới thánh kiếm sư thì đầu óc đã có chút phản ứng không kịp rồi?

Người của Hạo Thiên Kiếm Phái vừa gia nhập, nhân mã của Tuyết Vực Đảo lập tức bị đánh cho liên tiếp lui về phía sau, chỉ chống đỡ thì cũng đã vất vả rồi, nào còn có sức hoàn thủ? Mà Tô Tiểu Tiên thì lại vội vàng tiến tới bên cạnh Lăng Vân, trên mặt vẫn mang theo một nụ cười chết người như ngày nào:

- Lăng Vân ca ca, ta có biện pháp để Thủy Nguyên cái lão cô bà này không đuổi theo người nữa, người có muốn thử một chút hay không?

Đừng nhìn Tô Tiểu Tiên cười cười đáng yêu như thế, nhưng nếu mình chỉ cần cự tuyệt lời của nàng một cái, thì chắc chắn rằng nàng ta sẽ không hề lưu tình mà bỏ đá xuống giếng, ngăn cản mình lại để cho Thủy Nguyên Thượng Nhân tóm được mình.

Đây là một vấn đề không cần phải cân nhắc lợi hại.

Hắn lập tức trầm giọng nói:

- Trên thế giới không có địch nhân vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Ngươi giúp ta giải quyết vấn đề của Thủy Nguyên, ta đáp ứng hiệp trợ các ngươi bình định Vô Tẫn Nhai và Đông Huyền Hải Vực!