Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 24: Kiếm Sư công hội




Kiếm Sư công hội đúng là một siêu cấp tổ chức cực lớn trải rộng đến từng góc nhỏ của thế giới, ngoài thế lực khổng lồ, hơn xa Dong Binh công hội trên rất nhiều đế quốc. Cả thế giới, quốc gia chỉ cần là có được thế lực Kiếm Sư tọa trấn, không thể không chứng kiến kiến trúc đại khí hùng vĩ của Kiếm Sư công hội.

Có thể gia nhập Kiếm Sư công hội không ai mà không phải là siêu cấp cao thủ tấn chức Kiếm Sư chánh thức. Những Kiếm Sư cao thủ này ở bất cứ vương quốc, đế quốc nào, lập tức có thể hưởng thụ đãi ngộ cực kỳ cao quý, thậm chí có thể tác động đến một ít quyết sách của quân chủ quốc gia. Mà Kiếm Sư công hội có được dĩ nhiên toàn bộ phải tồn tại Kiếm Sư cấp bậc, bởi vậy có thể thấy được sự cường đại của tổ chức này.

Đưa mắt nhìn khắp thế giới mười tám khối đại lục, không có một quốc gia nào dám cùng Kiếm Sư công hội đối địch. Một khi chọc giận Kiếm Sư công hội, như vậy chỉ cần một phần năm Kiếm Sư toàn thế giới liên hợp lại, liền đủ để cho bất cứ một quốc gia nào hoàn toàn hủy diệt, sợ rằng đệ nhất cường quốc của đại lục Vinh Diệu đế quốc cũng không cách nào thừa nhận lửa giận của Kiếm Sư công hội.

Hơn nữa trong Kiếm Sư công hội, nghe nói còn có Kiếm Thánh siêu việt cấp bậc tồn tại. Loại cường giả vô địch chờ thoát ly trình độ con người kia, chỉ cần một động tác, có thể dễ dàng làm cho bất cứ thành thị nào hóa thành hư ảo.

Đương nhiên, tôn chỉ của Kiếm Sư công hội đó là phục vụ tất cả Kiếm Sư, tuyệt đối sẽ không tham dự chiến tranh giữa các quốc gia. Nếu không một thế lực dân gian khổng lồ như thế, những cao cấp đế quốc luôn mưu toan xưng bá thế giới tuyệt đối sao có thể dễ dàng bỏ qua, cho dù phải trả giá đắt, bọn họ cũng liên hợp lại đem Kiếm Sư công hội trên đại lục hoàn toàn xóa đi.

Ở cái thế giới này, chức nghiệp (nghề nghiệp) cấp bậc cao cấp có thể mang đến rất nhiều tiện lợi khó có thể tưởng tượng, nhất là cường giả đạt tới cấp bậc Kiếm Sư, các quốc gia đều đem hết toàn lực lôi kéo. Nhưng số người chân chính cuối cùng tu luyện tới Kiếm Sư cảnh giới thật sự quá ít. Như Tử Vân đế quốc, một đế quốc Tam cấp văn minh có được bảy trăm triệu dân cư, nhưng bên trong quốc gia chân chính Kiếm Sư có được tuyệt đối không vượt quá mười lăm người, gần như trong năm nghìn vạn, mới có một người có có thể thăng cấp làm Kiếm Sư.

Lăng Vân vừa tiến vào Kiếm Sư công hội, trong lòng vừa suy tư: "Ta nếu lấy thân phận một tam cấp kiếm sĩ, đi bái phỏng những cường giả cấp bậc Kiếm Sư này, đoán chừng người ta căn bản sẽ không đáp ứng ta, muốn vào cổng và sân Kiếm Sư hội sợ cũng khó như lên trời. Cần phải chính thức thu được thận phận Kiếm Sư, lấy thân phận Kiếm Sư đi bái phỏng Kiếm Sư khác, đoán chừng sẽ được tôn sùng là thượng khách và được chủ nhân nhiệt tình khoản đãi."

Nghĩ vậy, vốn Lăng Vân sẽ không ý định quá che dấu thực lực của mình, trực tiếp đem tiêu chuẩn khảo hạch của mình đặt ra ở giai đoạn Kiếm Sư.

Tiến vào Kiếm Sư công hội, bên trong bố trí bày biện, lại khiến cho Lăng Vân có chút kinh ngạc.

Vô luận hắn, hay là Lâm Thành, đều là lần đầu tiên tiến vào Kiếm Sư công hội. Dựa theo ý nghĩ của hắn từ trước, theo lý thuyết Kiếm Sư công hội này và Kiếm Sĩ hội quán của cổ đại không kém nhiều, giờ phút này sau khi nhìn thoáng qua, lại làm cho hắn có một loại cảm giác như đi tới KTV (karaoke) cái nơi ngư long hỗn tạp.

Càng khiến Lăng Vân kinh ngạc chính là, bày biện và kết cấu của nơi này cùng những phòng khiêu vũ KTV đại hình cũng không kém mấy. Ngoại trừ bàn phục vụ, cũng cung cấp địa điểm uống rượu chuyên môn. Cho tới những dụng cụ dùng để đo lường đấu khí như trong tưởng tượng của hắn, binh khí vân vân, còn lại bóng dáng một người cũng không thấy đâu.

Ánh mắt ở chỗ này nhìn qua một lượt, giờ phút này trong công hội hơn ba mươi người, từ huy chương mang theo trên người không khó để nhìn ra chức nghiệp của bọn họ, những người này đều là Ngũ, Lục cấp kiếm sĩ. Trường kiếm mang theo ở bên hông, cuối cùng làm cho Lăng Vân tìm được một chút cảm giác Kiếm Sư công hội.

Hắn đi tới bên quầy, bên trong một phục vụ viên(nhân viên) thiếu nữ tuổi còn trẻ lập tức mỉm cười hỏi: "Tiên sinh cần uống chút gì không?"

"Ân?" Chẳng lẽ còn chưa đi đến Kiếm Sư chứng thực đã bắt đầu cung cấp miễn phí rượu đồ uống?

Không đợi Lăng Vân đem vấn đề này hỏi ra, cô gái kia lại lần nữa nở nụ cười mê người: "Từ trang sức trên người của ngươi xem ra, rượu Thanh Phong nhẹ một chút hẳn là tương đối thích hợp với ngươi."

Lăng Vân gật đầu.

Thiếu nữ cầm lấy một cái chén, lại xuất ra vài chén rượu điều hòa chút, quơ quơ, bỏ vào chút khối băng, sau đó vươn ngón tay: "Mười kim tệ, cám ơn."

Lăng Vân sửng sốt, lại phải trả tiền? Còn những mười kim tệ? Ở trên địa cầu chính là chừng một ngàn nhân dân tệ. Cho dù hắn từ trước đến giờ đối với kim tiền không có khái niệm gì giờ phút này cũng nhịn không được trong lòng thầm mắng, đây rốt cục là rượu gì mà quý như vậy!

Mặc dù mười kim tệ đối với hắn mà nói cũng không phải quá nhiều, nhưng tư vị khi bị người khác coi là oan đại đầu (kẻ coi tiền như rác) bất luận ai cũng sẽ không cảm thấy dễ chịu.

Lắc đầu, Lăng Vân lấy ra thân phân tạp cắm vào dụng cụ thanh toán, nhập vào một chữ số mười. Hắn dù sao mới đến, đối với Kiếm Sư công hội tất cả đều không biết, không muốn bởi vì mười cái kim tệ mà phát sinh xung đột cùng Kiếm Sư công hội.

Cô gái kia sau khi thấy Lăng Vân thanh toán kim tệ, nụ cười trên mặt không khỏi càng thêm sáng lạn: "Tiên sinh, còn cần điểm tâm gì nhắm rượu không? Chúng ta nơi này có..."

Không đợi nàng bắt đầu giới thiệu, Lăng Vân liền lập tức ngắt lời nàng: "Không cần, cám ơn." Một chén rượu đó là mười kim tệ, lại ăn điểm tâm, ba nghìn kim tệ kia của hắn không biết chịu đựng được mấy ngày tiêu xài.

Nghe Lăng Vân cự tuyệt, trong mắt thiếu nữ khẽ hiện lên một tia thất vọng, chẳng qua trên mặt vẫn treo nụ cười nghề nghiệp: "Tùy tiện tìm một chỗ ngồi đi, hy vọng ngươi có thể vui vẻ."

"Xin chờ một chút, nơi này là Kiếm Sư công hội?"

Thiếu nữ thoáng kinh ngạc nhìn hắn một chút: "Đương nhiên, nơi này tự nhiên là Kiếm Sư công hội."

Lăng Vân trong lòng có chút thở dài một hơi, hắn mới vừa rồi suýt nữa cho là mình vào nhầm chỗ. Lấy lại bình tĩnh, hắn nghiêm mặt nói: "Ta là đến tiến hành chứng thực chức nghiệp."

Thiếu nữ ánh mắt có chút quái dị đánh giá Lăng Vân, sau đó lắc đầu: "Chức nghiệp giả dưới thất cấp không cần trải qua Kiếm Sư công hội đặc biệt chứng thực, chỉ cần ngươi có được tốt nghiệp chứng minh của trung cấp hoặc cao cấp học viện là được."

"Tốt nghiệp chứng minh của học viện?" Lăng Vân bây giờ dù sao cũng dung hop với trí nhớ của Lâm Thành được hai năm, sau một hồi suy nghĩ hắn liền hiểu được ý tứ trong lời nói, không khỏi có chút buồn cười: "Ta cũng không phải đến xin chứng thực của Kiếm sĩ."

"Tiến hành chứng thực chức nghiệp, nếu không phải xin Kiếm sĩ chứng thực, vậy ngươi …" Thiếu nữ còn chưa nói dứt lời, nhất thời liên tưởng đến cái gì, kinh ngạc bưng cái miệng nhỏ nhắn, nhìn Lăng Vân vẻ mặt khiếp sợ và khó có thể tin.

"Xin Kiếm Sư chứng thực."

Thanh âm nói chuyện của Lăng Vân cũng không lớn, nhưng hai chữ Kiếm Sư thực sự quá nhạy cảm, mẫn cảm đến nỗi chỉ cần một chút tin tức về hai chữ này, lập tức có thể hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.

Cùng lúc hắn nói xong, vốn Kiếm Sư công hội vẫn ồn ào lập tức yên tĩnh trở lại, những kiếm sĩ đang mạnh ai nấy làm đồng thời đình chỉ động tác trong tay, cùng một lúc mọi người đều đem ánh mắt dừng lại trên người vị nam tử trẻ tuổi đứng ở phía trước quầy.

Lăng Vân bây giờ, chẳng qua chỉ là mười tám tuổi, cho dù trải qua hai năm sống dã ngoại nhìn qua cũng chỉ trên dưới hai mươi, một vị nam tử thanh niên như thế, lại có thể nói mình tới là để khảo hạch Kiếm Sư chứng thực? Một vị Kiếm Sư không tới hai mươi lăm tuổi?

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, mình nhìn người khác, hiển nhiên muốn từ trên người người đó nhìn ra bản thân có phải hay không nghe lầm.

Cô gái bên quầy kia đã hoàn toàn ngây dại, một hồi lâu mới hoàn hồn lắc đầu, có chút chần chờ liếc mắt nhìn Lăng Vân, dè dặt hỏi: "Tiên sinh, người, người mới vừa rồi nói là, người muốn xin khảo hạch của Kiếm Sư chứng thực?"

Lăng Vân gật đầu: "Như thế nào, chẳng lẽ bây giờ Kiếm Sư công hội không phụ trách khảo hạch tấn chức Kiếm Sư?

Giờ phút này hắn còn không biết chút nào, một Kiếm Sư không tới hai mươi lăm tuổi, đối với Tử Vân đế quốc mà nói có ý nghĩa như thế nào.

Nhận được sự khẳng định của Lăng Vân, thái độ của cô gái kia lập tức thay đổi ba trăm sáu mươi độ, trên mặt lộ ra ánh mắt vô cùng cung kính hướng hắn thi lễ, vô cùng cẩn thận nói: "Không không, tiên sinh, xin ngài ở đại sảnh chờ đợi trong chốc lát được không, ta lập tức đi thông báo."

Lăng Vân đáp ứng một tiếng, cầm lấy chén rượu Thanh Phong hắn mất mười kim tệ để mua, hướng chỗ góc đại sảnh đi tới.

Mấy thanh niên kiếm sĩ vốn ngồi ở chỗ đó lập tức đứng lên, nhường lại chỗ ngồi, thần sắc cung kính hướng hắn khom lưng hành lễ, lấy đó biểu đạt nội tâm tôn kính của mình.

Đối với việc này, Lăng Vân cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Lúc trước ở Địa Cầu, hắn trải qua những trận chiến như thế cũng không ít, những đệ tử của giới võ cổ ai nấy sau khi biết được thân phận của mình đều không thêm tôn kính, tất cung tất kính (vô cùng tôn kính)?

Ngay cả võ cổ xuống dốc kia của Địa Cầu, tinh cầu của khoa học kỹ thuật hoành hành, tôn kính đối với cường giả đều đã xâm nhập vào cốt tủy, huống hồ Kiếm thế giới này từ khi văn minh loài người sinh ra tới nay liền một mực tôn thờ cường giả? Kiếm sĩ nhìn thấy Kiếm Sư cho dù biểu hiện cung kính như vậy cũng là lẽ đương nhiên.

Giống như khi Lâm Thành đang ở trong học viện, đừng nói là Kiếm Sư mà ngay cả nhìn thấy một vị Cao Cấp Kiếm Sĩ ngoài thất cấp cũng phải cung kính hành lễ chào hỏi, sau đó đứng một bên nhường đường cho vị Cao Cấp Kiếm Sĩ kia. Phải biết rằng, khi ấy hắn chính là người thừa kế của một quý tộc sa sút, một khi kế thừa gia tộc, lập tức có thể thu được thân phận quý tộc của đế quốc. Ngay cả cấp nhân vật chuẩn quý tộc như hắn nhìn thấy kiếm sĩ ngoài Thất cấp cũng phải hành lễ, đừng nói là những võ giả bình thường này.

Sau khi Lăng Vân ngồi xuống, vẫn là tiêu điểm của tất cả kiếm sĩ trong Kiếm Sư công hội, mọi người hầu như đều đang âm thầm quan sát đánh giá hắn. Có hâm mộ, có đố kỵ, còn lại càng nhiều là sùng bái và tôn kính.

Đối với một vị Kiếm Sư chính thức, không có bất luận kẻ nào có gan chậm trễ, dù sao, đây chính là siêu cấp cường giả hoàng đế bệ hạ thấy cũng phải dùng lễ ngang hàng tiếp đón.

Thiếu nữ đi lên chỉ chốc lát, lập tức chạy xuống, đi thẳng tới trước mặt Lăng Vân, khom lưng hành lễ: "Các hạ, La Mạn Kiếm Sư các hạ đang ở hậu thính chờ, mời theo ta tới đó tiến hành khảo hạch."

Lăng Vân gật đầu, đi theo sau cô gái kia trải qua một chỗ rẽ và một cái hành lang thật dài, rất nhanh tới ngay phòng khách riêng.

Tiến vào phòng khách riêng, từ những phong cách kiến trúc này cùng với bày đặt của binh khí trong sảnh luyện tập võ nghệ dưới đài, Lăng Vân cuối cùng tìm được chút cảm giác của Kiếm Sư công hội. Lúc này, ở phía sau trong sảnh một vị nam tử nhìn qua năm mươi tuổi đang ngồi giữa diễn võ đài.

Tướng mạo của nam tử cực kỳ bình thường, cái loại nhân vật này đi trên đường cái tuyệt đối là không có người lại nhìn đến lần thứ hai, ở trên người của hắn Lăng Vân cũng không có cảm ứng được khí thế kinh người gì, quả thực liền giống như một vị đại bá nông gia bình thường, không có chỗ nào đặc biệt. Chẳng qua Lăng Vân cũng không có bởi vì nam tử này nhìn bình thường mà có điều khinh thị. Đây tất cả, đều bởi vì trên trang phục kiếm sĩ của vị nam tử kia, mang theo một cái huy chương bạch ngân khắc họa ba đạo kiếm ấn.

Huy chương bạch ngân có ba đạo kiếm ấn, đây chính là dấu hiệu của tam giai Kiếm Sư. Thực lực bậc này nhìn khắp Tử Vân đế quốc cho tới bây giờ, tuyệt đối phải là tồn tại siêu nhiên của hoàng gia thủ tịch Kiếm Sư, đưa mắt nhìn cả Tử Vân đế quốc có thể cùng hắn so sánh, sợ là chỉ có vị thủ tịch Kiếm Sư ở trong hoàng cung chỉ nghe lệnh hoàng đế bệ hạ kia.

Lăng Vân yên lặng cảm ứng năng lượng dao động trên người của vị tam giai Kiếm Sư này tản mát ra, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ.

Sợ là vì năng lượng dao động trên người của vị tam giai Kiếm Sư này phát ra, mạnh không kém chút nào trình độ tiên thiên đại thừa đỉnh phong của mình ở kiếp trước, thậm chí so với mình của kiếp trước còn mơ hồ cao hơn một phân. Mừng vì một vị tam giai Kiếm Sư tu vi lại không thua thời kỳ cường thịnh của mình lúc trước, như vậy trên tam giai tứ giai, ngũ giai Đại Kiếm Sư sẽ có được thực lực như thế nào?

"Cái thế giới này... Thật khiến cho người ta chờ mong a" Lăng Vân kiềm chế vui mừng trong lòng, đi tới bên người La Mạn Kiếm Sư, lần đầu tiên chủ động thi lễ: "Ra mắt La Mạn Kiếm Sư các hạ".

La Mạn Kiếm Sư từ sau khi Lăng Vân đi vào, hai mắt liền một mực chăm chú nhìn hắn.

Một lát sau, hắn phất phất tay, cô gái kia lập tức đi tới bên cạnh lấy ra dụng cụ phân biệt một thân phận tạp đi tới bên người Lăng Vân, cung kính nói: "Tiên sinh, xin lấy ra thân phận tạp của người, để ta thay ngài làm thủ tục chứng nhận thân phận chức nghiệp."

Lăng Vân như cũ lại lần nữa giao ra thân phân tạp.

Thân phân tạp đồ vật này, nghe nói đã bị quân chủ thêm vào một cổ thần lực yếu ớt, công năng rất lớn, chẳng những phân biệt hiệu quả thân phận, còn đảm đương nhân vật chi phiếu, sử dụng hết sức thuận tiện. Không chỉ có như thế, mỗi người cả cuộc đời chỉ có một cái thân phân tạp, trên tạp ghi chép chỉ văn (lấy dấu vân tay!) cùng máu của người sử dụng, hoàn toàn ngăn chặn khả năng giả mạo. Tại phương diện này, không thể không nói bọn họ làm tốt hơn không ít so với trình độ khoa học kỹ thuật trên địa cầu.

Tin tức trên thân phân tạp hiện lên, cô gái kia cũng giống như phục vụ viên của thí luyện đại sảnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc, chẳng qua tố chất của nàng so sánh với thiếu nữ bán hàng kia tốt hơn không ít, cũng không bởi vậy mà kêu lên thành tiếng." Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Lâm Thành, xuất sinh vào thần ân chín linh một năm cửu nguyệt cửu nhật, Tam cấp kiếm sĩ." La Mạn Kiếm Sư liếc mắt nhìn tư liệu trên thân phân tạp, nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc: "Lâm Thành, ngươi bây giờ còn chưa đầy mười chín tuổi?"