Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 207: Vạn kiếm diệt




Bên trong Thần điện của Hải Sâm đế quốc thủ đô, Chấp điện Chủ giáo và Hải Sâm đế quốc Hải Đế đang không ngừng thông qua tiêu hao công huân, đổi lấy từng đạo quang trụ ẩn chứa lực lượng thần phạt, oanh kích những kẻ dám can đảm tiến công những người bên trong Thần điện.

Tại cuộc tấn công vào Thần điện, đích xác chỉ có không đến trăm vị đại kiếm sư, bất quá ngoại trừ trăm vị đại kiếm sư ở ngoài, chí ít còn có mấy nghìn kiếm sư, cùng với mấy vạn kiếm sĩ tinh nhuệ từ bốn phương tám hướng cuộn trào mãnh liệt mà đến, liên tiếp trùng kích vào một tầng kết giới của Thần điện.

Kết giới tuy rằng thập phần kiên cố, nhưng phạm vi phải bảo vệ thực sự quá lớn, nếu như không phải là có Thần điện kỵ sĩ ở ngoại vi tiến hành liều mạng ngăn cản, với số lượng kiếm sư, đại kiếm sư như vậy trùng kích vào, sợ là đã có nguy cơ sụp đổ.

Lãng phí công huân đổi lấy thần lực oanh kích phổ thông kiếm sĩ, kiếm sư hiển nhiên là chuyện tình cực kỳ không có lời, bởi vậy, đám người Hải Đế không thể không liên tiếp thông qua chiến báo, nhắm vào đại kiếm sư cấp bậc cao để tiến hành công kích.

Để ngắm chuẩn mục tiêu đúng là tiêu phí không ít thời gian, hơn nữa lực lượng thần phạt ngưng tụ, oanh kích, cũng tốn thời gian nhất định. Địch nhân càng mạnh, vận dụng thần lực lại càng nhiều, thời gian ngưng tụ tự nhiên cũng lại càng dài. Như vậy, tốc độ giết địch tự nhiên giảm đi.

Căn cứ vào loại xu thế đi xuống này, nếu như không xuất hiện biến cố gì quá lớn, sợ rằng trong vòng mấy canh giờ Thần điện sẽ chẳng có thời gian rảnh rỗi, mà tiến hành trợ giúp những nơi khác đối chiến.

Thời gian, chính là sinh mệnh!

Vân Lai đế quốc lấy trên trăm vị đại kiếm sư, mấy nghìn kiếm sư, mấy vạn kiếm sĩ tinh nhuệ để đổi lấy thời gian cho thánh kiếm sư Vương Phó kích sát Lăng Vân, cùng với đám người Lâm Tuyết.

...

Lúc trước, Lăng Vân với tu vi ngũ giai, phi hành có thể so sánh với thánh kiếm sư, đó là nhờ kiếm hồn tăng phúc, nhưng là lúc đó hắn cũng không có lĩnh ngộ được thiên đạo quỹ tích, bởi vậy, hắn hiện tại đang phi hành, tốc độ cũng không dưới lục giai đại kiếm sư, mơ hồ ngoại trừ ba vị lục giai đại kiếm sư ra, đã đem những những người khác vứt lại ở phía sau!

Tiếp cận!

Một tòa kiến trúc to lớn hiện tại trong tầm mắt, Lăng Vân nhất thời đã đi tới được Kiếm sư công hội!

Tới kiếm sư công hội, tự nhiên chính là vì khả năng ly khai phiến thành thị này trong chốc lát - truyền tống trận!

Lúc này chung quanh Hải Sâm đế quốc đều có đầy rẫy kiếm sư, đại kiếm sư của Vân Lai đế quốc. Hắn nếu muốn an toàn thoát đi, con đường chỉ có một cái!

"Hưu!"

Tốc độ địa hành cũng không kém tốc độ phi hành, trong nháy mắt vượt qua vài dặm cự ly tiếp cận Kiếm sư công hội.

Truyền tống trận của Kiếm sư công hội một khi bị Vân Lai đế quốc chiếm lĩnh, người của Vân Lai đế quốc tất nhiên sẽ có được một cái thông đạo rất tốt, đến lúc đó kiếm sư cường giả của Vân Lai đế quốc có thể thông qua con đường này liên tiếp giết tới Hải Sâm đế quốc! Luận về số lượng kiếm sư, đại kiếm sư, một cái lục cấp văn minh cùng với thất cấp văn minh bản không thể so sánh, bởi vậy, tồn tại của cái truyền tống trận này là một trong những then chốt có tác dụng quyết định đến chiến cuộc.

Nhìn những cuộc giao chiến cực kỳ kịch liệt trong Kiếm sư công hội, Lăng Vân nhíu nhíu mày: "Chỉ hy vọng đám người Lâm Thủy Lam không có "đập nồi dìm thuyền" mà đem truyền tống trận làm hỏng mới là tốt." Thầm nghĩ xong, hắn lập tức tăng tốc, trực tiếp nhảy vào Kiếm sư công hội, nhất kiếm liền đem một vị tứ giai đại kiếm sư nhảy ra ngăn cản đánh bay, rồi sau đó nhanh như thiểm điện áp sát tới, trong nháy mắt nhất kiếm mang theo Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén có ẩn hàm thiên đạo quỹ tích, trong nháy mắt xâm nhập trong thể nội của hắn, kết liễu tính mạng của hắn!

Bất quá, không đợi hắn hướng theo phương hướng truyền tống trận mà bay đi, trong Kiếm sư công hội cư nhiên lần nữa mọc lên hơn ba mươi đạo khí tức của đại kiếm sư cường giả, những cường giả này đều nhận được một mệnh lệnh giống nhau, phóng mắt nhìn quanh, không bao lâu, ánh mắt mọi người đã toàn bộ tập trung tới trên người Lăng Vân.

Không cần phải nghĩ, Lăng Vân cũng biết cái mệnh lệnh kia là cái gì.

Hơn ba mươi vị đại kiếm sư, trong đó ngũ giai chiếm tới bảy người, đó là còn chưa tính đến một vị lục giai cường giả, đội hình cường đại như thế đồng thời đánh tới, cho dù là thánh kiếm sư cường giả, cũng sẽ thoáng cảm thấy nan giải, huống chi là Lăng Vân với lực chiến đấu chỉ tương đương với ngũ, lục giai?

Cơ hồ tại trong sát na bọn họ xông lên, linh thức Lăng Vân đã toàn diện phóng thích, đem toàn bộ phương viên vài dặm bao phủ ở bên trong, kể cả trong khu vực này có dạng người gì, đang làm chuyện gì, dung mạo ra làm sao, có khả năng gây ra biến cố bất ngờ gì đều nắm ở trong tay.

Hơn ba mươi người còn chưa xông đến trước người hắn, Lăng Vân đã hảo hảo chỉnh lý toàn bộ tư liệu, lập ra một bộ kế hoạch hoàn mỹ, con đường trùng xuất khỏi đám người này trong nháy mắt được mở rộng.

Kế hoạch đã định, Lăng Vân nhất thời nhân kiếm hợp nhất, thánh kiếm trong tay liền tuôn ra một đạo kiếm minh, mang theo phong duệ chi khí kinh người hướng một kẻ kém nhất trong ba mươi mấy người chém tới.

Trong vòng vây này có một cái mắc xích là một vị tứ giai đại kiếm sư, đối phương sớm có chuẩn bị, giống như biết trước Lăng Vân sẽ theo cái phương hướng này mà đột phá vòng vây. Ba vị ngũ giai đại kiếm sư trước tiên hét lớn, từ ba phương hướng nhanh chóng sát tới, mưu toan lấy thực lực của ba người tạm thời đưa hắn ngăn chặn, đợi lát nữa cuộc vây công của những người khác bắt đầu, triệt để hình thành vòng vây kín kẻ.

Ngay lúc ba vị đại kiếm sư tựa hồ muốn đem Lăng Vân vây quanh, Lâm Thủy Lam tại bên trong của Kiếm sư công hội, đồng dạng theo sát mà vọt ra. Nàng liếc mắt một cái liền nhận ra thân phận của Lăng Vân, trước tiên học theo kỹ năng của Lâm Tuyết, quay về phía khu vực của hơn ba mươi người thi triển ra Nguyên khí phong bạo, khiến cho nguyên khí của phiến không gian bọn họ đang ở vốn đang ổn định toàn bộ đả loạn.

Biến cố bất thình lình xảy ra, trong lúc nhất thời khiến cho toàn bộ mọi người có chút phản ứng không kịp, những tứ giai đại kiếm sư thực lực yếu nhược trong nháy mắt mất đi quyền khống chế cơ thể trên không, thân thể của đám cường giả từ trong hư không rơi xuống, cho dù là ngũ giai cường giả cũng vô pháp ổn định thân hình, nhất thời bọn họ lộ ra vô số sơ hở.

Nhân cơ hội này, tựa hồ đã đoán trước, kiếm phong của Lăng Vân khẽ chuyển, từ trong tay xuất ra một phiến dày đặc kiếm ảnh, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí hóa thành bốn đạo lưu quang nhằm yết hầu của ba vị ngũ giai đại kiếm sư và vị tứ giai đại kiếm sư, để lại bốn cái lỗ máu, rồi cả người hắn từ trong vòng vây của bốn người lao thẳng ra, dựa vào sự khống chế tuyệt đối với thiên địa nguyên khí cùng với bộ pháp tinh diệu, hắn trùng phá xông ra khu vực bao trùm của Nguyên khí phong bạo, tiến nhập một phiến trang viện có chứa truyền tống trận.

Lâm Thủy Lam đối với việc Lăng Vân có thể trừ trong Nguyên khí phong bạo lao ra, có phần cảm thấy kinh ngạc. Bất quá liên tưởng đến hắn có thể đem Phong Đô ngụy trang thành lục giai đại kiếm sư sát tử, có chút thủ đoạn không muốn người biết tựa hồ cũng là hợp tình hợp lý.

Nàng hướng về phía Lăng Vân gật đầu chào, chứng kiến Lăng Vân tựa hồ muốn đi tới chỗ truyền tống trận, khẽ than nhẹ lắc đầu nói: "Vì miễn cho truyền tống trận rơi vào trong tay kẻ gian của Vân Lai đế quốc, làm cho tình hình trở nên ác liệt, nó đã bị chúng ta phá hư, tạm thời vô pháp sử dụng được. Những người khác đã toàn bộ chuyển tới phía Hải Sâm hoàng thất để tị nạn, riêng ta thì còn lưu lại một chút để hoàn thành nhiệm vụ sau cùng, hiện tại đang có ý niệm ly khai, chẳng biết các hạ có hay không muốn cùng rời đi với ta?"

Lăng Vân lắc lắc đầu. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

Hắn bị người khác gán cho một thân phận đăc thù, e rằng có đi tới đâu, nhân thủ của Vân Lai đế quốc cũng sẽ đuổi tới đó.

Xét về mức độ đáng bị giết mà nói, hiện tại bản thân hắn sợ rằng còn trên của đám người Lâm Tuyết.

Thông tin của đám người Lâm Thủy Lam còn xa không bằng Vân Lai đế quốc, giờ phút này hiển nhiên còn không có nhận ra tin tức về một thân phận của Lăng Vân, mắt thấy những đại kiếm sư còn lại đã phục hồi lại tinh thần, lập tức nói: "Đã như vậy, ta liền đi trước một bước, các hạ bảo trọng."

Nói vừa xong, không đợi nàng ly khai, tại phương hướng của Vân Lai đế quốc hoàng thất, bỗng nhiên tuôn ra một cổ khí thế đáng sợ hơn xa lục giai đại kiếm sư. Cổ khí thế này ẩn hàm dày đặc kiếm ý, giốn như một thanh thần kiếm dương danh vừa xuất khỏi vỏ, mang theo quang huy sáng chói mà mọi người không dám nhìn thẳng, ép cho mọi người không thể không biến sắc.

Bất quá, so sánh với sắc mặt có phần âm trầm của Lâm Thủy Lam cùng với Lăng Vân, đám người còn lại của Vân Lai đế quốc thì lại cuồng hỉ! Biết được một vị thánh kiếm sư cường giả một phương của Đế quốc mình rốt cục đã tới, hơn ba mươi vị đại kiếm sư này cùng với trăm vị đại kiếm sư ở phụ cận liền bạo xuất một trận hoan hô nhiệt liệt.

"Kiếm thế!"

Không cần phải nghĩ, hai người lập tức biết rõ người tới là ai.

Giờ phút này, tứ phía của hai người bọn họ, thì một phía chính là đại lượng đối thủ kiếm sư còn sót lại sau cuộc chiến với Kiếm sư công hội, hai cái phía khác đang bị hơn một trăm vị đại kiếm sư cường giả vững vàng chiếm cứ, cái phương hướng còn lại... là một vị thánh kiếm sư đương lấy tốc độ điên cuồng mà lao tới.

Không có một chút do dự, Lâm Thủy Lam lập tức xoay người, hướng cái phương hướng của Kiếm sư công hội dự định bay đi.

Bị vô số người truy sát tuy rằng tràn đầy hung hiểm, thế nhưng chí ít còn có sức phản kháng, nhưng nếu đối mặt chính là một vị đạt đến thất giai thánh kiếm sư cấp bậc cường giả, một khi đối phương thi triển ra kiếm thế, tu vi tối cao thì ngũ giai đại kiếm sư bọn họ tuyệt đối chỉ có tử lộ.

"Nơi đó, chính là Thần điện!" Tại chu vi xung quanh Thần điện so với nơi này thì có tồn tại nhiều kiếm sư và đại kiếm sư hơn."

" Vô luận như thế nào, cũng phải thử một lần! Thử một lần có lẽ còn có một đường sinh cơ!"

Lăng Vân nhíu nhíu mày, không nói một lời mà cứ thế đứng yên, trong mắt có phần để lộ ra một tia khó hiểu, phảng phất như lâm vào bên trong nghi hoặc!

Lâm Thủy Lam thấy thế, nhất thời vừa vội vừa tức nói: "Ngươi làm cái gì đó, chẳng lẽ ngươi muốn ở tại đây chờ chết không!"

Hơn một trăm ba mươi vị đại kiếm sư kia, thì có ba mươi người đang ở phụ cận nhìn thấy Lăng Vân và Lâm Thủy Lam muốn đào tẩu, thừa dịp thánh kiếm sư đại nhân đang đến đã kích khởi sĩ khí dâng cao, cả đám hét lớn một tiếng, đem tốc độ của bản thân mình đề thăng tới cực hạn, kiếm trong tay bùng lên năng lượng đấu khí, kình phong cường liệt, thổi cho vùng lân cận một trận đất đá bay mù trời.

Lúc này, hắn vẫn là không có ý tứ chuyển động!

"Ngươi như vậy là sao, đi mau!" Lâm Thủy Lam cũng bất chấp cái gì là ngại ngùng giữa nam nữ, tiến lên nắm lấy một tay hắn cường hành lôi đi.

"Chờ một chút." Lăng Vân đưa tay ra cản lại động tác của nàng, cau mày lắc đầu: "Tựa hồ có chút không giống."

"Ta không quản ngươi cái gì không giống, ngươi mà không đi ta..." Lâm Thủy Lam lời còn chưa dứt, nhưng bỗng nhiên sững sờ ngay tại chỗ.

Cái động tác nhíu mày này...

Lăng Vân vẫn chưa phát giác được bản thân mình có cái gì dị thường.

Hắn ngẩng đầu, tựa hồ có chút vô pháp lý giải mà nhìn hơn một trăm ba mươi vị đại kiếm sư ở đằng trước lẫn sau, cứ như là một đàn châu chấu, thanh thế to lớn mà từ trên trời giáng xuống, đấu khí cường liệt ẩn hàm bên trong thanh kiếm, mang theo một cổ khí tức tử vong đập thẳng vào mặt...

Hơn một trăm ba mươi vị đại kiếm sư đồng thời trùng kích, uy thế tản ra được ngưng tụ cùng một chỗ, so với thánh kiếm sư cường giả tuyệt đối là không kém hơn.

Mắt thấy Lăng Vân không tránh không né, mục quang ngốc trệ nhìn chính đám người mình, cảnh tượng xông vào trước mặt khiến cho những kẻ không biết được sự đáng sợ của Lăng Vân, còn cho là hắn bị hù dọa cho choáng váng, khóe miệng không khỏi hiện ra một tia tiếu ý dữ tợn.

Lúc mấy vị đại kiếm sư xông tới nhanh nhất còn cách Lăng Vân không tới ba mươi thước, trên tay hắn bỗng nhiên làm ra động tác đối với mọi người, vương tay đánh ra một chưởng không sao hiểu được...

Trong nháy mắt, toàn bộ bảo kiếm trong tay tất cả đại kiếm sư tự bạo! Đấu khí cường hãn ẩn hàm bên trong kiếm cũng theo đó mà bạo phát ra!

"Oanh! Oanh! Oanh!"

Hơn ba mươi đạo đấu khí hình thành lực bạo tạc khủng bố, liên tục thành một phiến, trong nháy mắt tại trong hư không đan xen vào nhau tạo thành một phiến tử vong chi vân, mang theo vô số mảnh kiếm nhận nhỏ bị tàn phá, lấy một loại tốc độ căn bản mọi người không kịp phản ứng, bắn về phía người sở hữu nó đang ở gần sát.

-------------------