Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 174: Vẫn lạc chi thủy




Kiếm hồn quang mang lóe ra kịch liệt, cung cấp năng lượng cường đại chống đỡ một thước lĩnh vực đang chờ đợi ý thức điều động tiến hành một lần lại một lần phản kích vô cùng mấu chốt.

Bất cứ công kích nào, bất cứ đạo cụ gì phát động, giống như tất cả được khống chế ở trong ý thức, song phương lẫn nhau tiến công, phòng thủ, toàn bộ hết thảy, liền giống như một hồi hí kịch vốn được an bài tốt, giờ phút này lấy ra biểu diễn cho mọi người quan khán.

Khống chế, khống chế, khống chế tuyệt đối!

Sau khi Kiếm hồn cùng linh thức dung hợp làm một thể, hắn lập tức đạt được khống chế tuyệt đối nơi linh thức bao phủ!

Mặc dù khống chế như thế chỉ là phương diện ý thức, nhưng hiệu quả của nó bộc phát ra cũng lớn đến mức khiến người ta khó tin.

Có khống chế tuyệt đối như thế, sau khi nhận thấy được một tia khe hở của một vị Thánh Kiếm Sư nào đó, đại não lập tức từ nhãn đồng, hô hấp, nhịp tim, động tác của hắn dự tính ra động tác một bước tiếp theo của hắn, khi hắn chưa làm ra động tác, một bộ phương án giải quyết bước đầu đã hiện lên ở trong đầu, hơn nữa theo động tác đối phương mà không ngừng điều chỉnh, không ngừng hoàn thiện, cho đến hoàn mỹ.

Giống như biết trước!

Căn cứ một chi tiết nhỏ bé, suy nghĩ đến hết thảy nhân tố có thể suy nghĩ, biết trước thủ đoạn kế tiếp đối thủ muốn thi triển.

Mắt thấy công kích mất đi hiệu lực, Vân Không không khỏi có chút âm thầm gấp gáp, lập tức quát lên:

- Công kích đơn lẻ sợ là rất khó đánh trúng hắn, mọi người cùng nhau xuất thủ, phối hợp với nhau!

- Cấm Cố Chi Quang!

Vị Thánh Kiếm Sư bắn ra Cực Quang Thánh khí hét lớn một tiếng, Vân Không lập tức phối hợp, đem cấm quang buông xuống.

Vút!

Một đạo Cực Quang trong nháy mắt xuất hiện ở trong mắt mọi người.

Tốc độ ánh sáng!

Dưới tình huống bị Cấm Cố Chi Quang giam cầm. Phát động công kích tốc độ ánh sáng!

Tuy nhiên...

Né tránh!

Lăng Vân thân hình thoáng nghiêng một chút, Cực Quang gần như là lướt qua hai má hắn bắn về phía kết giới.

Tốc độ né tránh, nhanh hơn tốc độ ánh sáng!?

- Trùng hợp, tuyệt đối là trùng hợp!

Vân Không khó có thể tin quát lên:

- Cho dù là lĩnh vực cũng không cách nào làm được điểm này, hắn chẳng qua là vận khí tốt một chút thôi.

Chẳng quá, những lời này của hắn cũng chỉ có thể lừa gạt bản thân mà thôi.

Giờ phút này Lăng Vân, giống như tiến vào một loại trạng thái thần hóa.

Mặc cho vô số Thánh khí đạo cụ bộc phát ra công kích cuồng phong bạo vũ, song... Mặc cho tốc độ Cực Quang nhanh chóng như thế nào, Lăng Vân luôn có thể biết trước được quỹ tích công kích, xảo diệu ngăn cản. Mặc cho thiết cát ba động xuất quỷ nhập thần như thế nào, hắn thủy chung có thể tránh né trước. Mặc cho Cấm Cố Chi Quang giam cầm lực cường đại như thế nào, một thước lĩnh vực đều sẽ phân giải trong nháy mắt khi nó buông xuống!

Nếu như không phải tất cả mọi người đều biết hai phương thế lực này đã là địch nhân không chết không thôi, sợ rằng cũng phải cho rằng bọn họ đang diễn trò!

Không, không thể nào là diễn trò.

Diễn trò cũng sẽ phạm sai lầm, nhưng lúc này sáu người phối hợp lại thân mật khăng khít như vậy, hoàn mỹ vô hạ như vậy, cứ giống như...

Vút!

Lại một đạo Cực Quang, lại được Lăng Vân tránh thoát ở dưới tình huống bị giam cầm.

- Làm sao có thể!

Giờ khắc này, tất cả cường giả, bao gồm cả Huyền Ẩn ở bên trong, toàn bộ ngồi không yên, nhịn không được đứng lên, vẻ mặt kinh hãi nhìn lên trên đài thi đấu, dường như cho là mình đã xuất hiện ảo giác gì.

Ở dưới sự công kích mãnh liệt của nhiều Thánh khí như vậy, bọn họ có thể bằng vào lực lượng lĩnh vực áp chế những công kích này, khiến cho đối phương không cách nào thi triển ra công kích như vậy. Nhưng nếu chờ những công kích này thi triển ra, mỗi lần vẫn có thể tránh né hoặc là ngăn cản... Tự vấn lòng, cho dù là Huyền Ẩn cũng tự nhận là làm không được điểm này.

Không, không chỉ là hắn, cho dù Kiếm Sư công hội vị hội trưởng đại nhân cấp bậc Kiếm Thánh kia, chỉ sợ cũng không thể nào có thực lực như vậy!

Cực Quang, đó là tốc độ ánh sáng!

Kiếm Thánh có thể tránh né tốc độ ánh sáng?

Trong lúc nhất thời, mọi người toàn bộ ngơ ngác nhìn Lăng Vân trên đài thi đấu giống như 'nhàn đình tín bộ' né tránh công kích của Thánh khí, một câu cũng không nói lên được.

Đây, rốt cục là dạng lực lượng gì, thậm chí để hắn...

Thế này còn coi là người sao?

Chẳng qua trạng thái thần hóa chung quy không thể duy trì quá lâu. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Theo thời gian chuyển dời, một tia đau đớn phình lên nương theo một tia nóng cháy xuất hiện khắp vùng não, cứ phảng phất như một máy vi tính vận hành cực hạn, CPU một khi vận hành với công suất 200%, lập tức sẽ sinh ra nhiệt độ cao, sau khi đạt tới thời gian nhất định sẽ có nguy cơ bị thiêu cháy.

Linh thức bao phủ và đại não cực hạn tính toán, đối với tiêu hao tinh thần lực, quả thực đạt tới một mức kinh khủng.

May mắn lúc này năng lượng chứa đựng bên trong những công kích Thánh khí cũng tiêu hao không ít, tần suất công kích cuồng phong bạo vũ dần dần thưa thớt xuống, giảm bớt áp lực thật lớn cho Lăng Vân.

Áp chế từ hỏa lực của Thánh khí nới lỏng, kế tiếp...

Ầm!

Nham thạch nơi đặt chân trên đất trong nháy mắt nứt ra, Lăng Vân cả người với tốc độ nhanh hơn cực hạn Thánh Kiếm Sư bình thường có khả năng phản ứng, trong chớp mắt xông tới trước mặt Vân Cương.

Những phòng ngự nhìn như hoàn mỹ, tất nhiên vẫn tồn tại sơ hở nhất định. Nó giống như tảng đá có khe hở, cây cối có hoa văn, cho dù một phòng hộ thuẫn hoàn mỹ, cũng sẽ có tồn tại thiếu sót- năng lượng chống đỡ.

Mà năng lượng truyền lại không thể nào đồng thời bảo trì một tần suất, có đôi khi tần suất cao, có đôi khi tần suất thấp. Tần suất cao, năng lượng sung túc, lực phòng ngự liền mạnh. Trái lại, tần suất thấp năng lượng liền ít, lực phòng ngự tự nhiên yếu hơn một chút. Chỉ cần có thể ở tần suất thấp trong nháy mắt này bộc phát ra công kích cực mạnh, tất nhiên sau khi phá tan phòng hộ thuẫn, vẫn giữ lại tinh lực tạo thành thương tổn đối với mục tiêu.

Cái thế giới này, không có phòng thủ hoàn mỹ vô hạ!

Đặc biệt dưới sự khống chế tuyệt đối!

Vân Cương thấy Lăng Vân nhanh chóng tới gần, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn, thất giai cường giả năng lượng bao hàm trong cơ thể trong nháy mắt tràn vào bên trong kiếm, trong tay Thánh kiếm mang theo kiếm áp giống như sơn nhạc dày nặng, mạnh mẽ đánh tới Lăng Vân. Hắn đúng là dựa vào cường hãn phòng hộ tráo, tính toán cùng Lăng Vân một kích đổi lại một kích!

Nếu như là trước kia, một kích của Vân Cương tối đa đánh cho hắn bị thương. Lăng Vân tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện chịu thiệt như thế, nhưng bây giờ...

Ám Lam chi kiếm đột nhiên lấy một loại tốc độ kinh khủng kịch liệt chấn động trong nháy mắt đánh loạn tần suất phòng hộ tráo, năng lượng phòng hộ tráo truyền lại nhất thời bị kiềm hãm!

Ngay trong nháy mắt bị kiềm hãm này, trên Ám Lam chi kiếm bao hàm Kiếm nguyên, như tia chớp đánh tan tác phòng hộ tráo, dư thế không giảm đánh lên trên đấu khí áo giáp của hắn.

Ầm!

Kiếm nguyên và đấu khí áo giáp va chạm tạo ra một tiếng nổ vang kịch liệt.

Kinh nghiệm chiến đấu phong phú vào giờ khắc này cứu tánh mạng của hắn!

Thất giai Thánh Kiếm Sư Vân Cương ở ranh giới nghìn cân treo sợi tóc, dẫn bạo đấu khí áo giáp của mình, mưu toan bằng vào lực phản chấn của vụ nổ kéo giãn khoảng cách giữa hai người.

Chẳng qua, Lăng Vân làm sao có thể để hắn như ý?

Một tầng Kiếm nguyên áo giáp trong nháy mắt hình thành bên ngoài thân hắn, mặc cho cỗ lực bạo tạc hình thành hung mãnh trùng kích đối với Kiếm nguyên, hắn nhất cử nhảy vào trong bạo tạc, ám lam chi kiếm lũ quang mang thâm lam lần nữa nứt phóng ở trước mặt Vân Cương...

- Cút cho ta!

Một tiếng rống giận, Vân Không bên cạnh bằng vào một loại gia tốc đạo cụ thần kỳ, tốc độ trong nháy mắt tăng lên mấy lần, giống như một khỏa đạn pháo ra khỏi nòng, đầu gối cong lên, mãnh liệt va chạm trên thân hình Lăng Vân, đánh cho hắn miệng phun máu tươi cả người bay về một bên.

Công kích của Ám Lam chi kiếm... Thất bại trong gang tấc!

Thật là thất bại trong gang tấc!

Chẳng qua đây cũng không có nghĩa là công kích của Lăng Vân kết thúc từ đó!

Kiếm hồn trong cơ thể trong sát na khi miệng phun máu tươi, lấy tốc độ không thua kém chút nào so với Cực Quang, trong nháy mắt xuyên thủng đại não Vân Cương. Đúng lúc hắn ngã xuống đất, công kích của Vân Khai một lần nữa đánh đến!

Gần như trong nháy mắt khi Kiếm hồn trở về vị trí cũ, công kích của Vân Khai đã buông xuống, Lăng Vân trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc điều động Kiếm nguyên, cùng Thánh kiếm của hắn tiến hành va chạm, hơn nữa mượn lực phản chấn kéo dài khoảng cách giữa hai bên lúc này.

Nếu như tốc độ Kiếm hồn trở về vị trí cũ chậm hơn cho dù chỉ một giây, Thánh kiếm buông xuống mà hắn còn không kịp điều động Kiếm nguyên ngăn cản, như vậy, tràng tỷ thí này đã sớm kết thúc.

Toàn bộ hết thảy, tính toán không sai sót chút nào!

- Vân Cương!

Nhận thấy được khí tức của Vân Cương biến mất, Thánh Kiếm Sư Vân Khai nhất thời lâm vào trạng thái điên cuồng, mang theo một cỗ Kiếm thế bạo ngược, hung ác giết về phía Lăng Vân.

Lại chết một vị Thánh Kiếm Sư!

Hối hận, vô cùng hối hận!

Nếu như ban đầu hắn có thể không để ý mặt mũi Thánh Kiếm Sư, trước tiên xuất thủ chém giết thì làm sao lại có một màn này hôm nay?

Vân Liệt thân vẫn, Vân Cương thân vẫn!

Thánh Kiếm Sư, đây đều là Thánh Kiếm Sư, là của cải vô cùng quý giá của đế quốc. Nhưng, nhưng cũng bởi vì sai sót của mình, nhất thời khinh địch, không thể giết chết hắn tại chỗ, mới diễn biến thành tình cảnh hôm nay!

Hận!

Hận ý của hắn đối với Lăng Vân tuyệt đối là mãnh liệt nhất.

Lăng Vân sau khi bay ra hơn mười thước ở trong hư không một trận vặn vẹo, vừa mới điều chỉnh tốt cân bằng cho thân thể, vị Thánh Kiếm Sư kia đã giết tới trước người hắn.

Chẳng qua đối với những điều này Lăng Vân không bối rối chút nào.

Dưới sự khống chế tuyệt đối, động tác của Vân Không và hai vị Thánh Kiếm Sư khác trong nháy mắt hiện lên trong đầu óc.

Bên trong hai giây đồng hồ, ba người bọn họ không cách nào tới kịp cứu viện người này.

Nhìn Thánh Kiếm Sư trước mắt hung ác đánh tới, một bộ kế hoạch kích sát trong nháy mắt được định ra thành công ở trong đầu.

Hai giây!

Vậy là đủ rồi.

Xông đến mạnh như vậy, hiển nhiên là mang theo sát khí nhất hướng vô hồi (một đi không trở lại), chính mình nếu chính diện đối kháng, cho dù có thể đánh chết hắn thì cũng nhất định bị đả pháp liều mạng của hắn đánh đến lưỡng bại câu thương, đến lúc đó đám người Vân Không lại vừa đuổi tới...

Nếu chính diện không được, như vậy...

Trắc tị!(tránh sang bên)

Thánh Kiếm Sư Vân Khai một kiếm hung ác bổ tới, trong nháy mắt đánh lên trên Ám Lam chi kiếm mà Lăng Vân chống ra, cỗ lực lượng kinh khủng mang theo trùng kích cự đại chợt xâm nhập vào trong cơ thể hắn, trực tiếp làm cả người hắn bị cỗ chấn động này kéo theo không chịu khống chế bay sang một bên, hai người trong khoảnh khắc đã sát vai mà qua.

Nếu sát vai mà qua, như vậy đủ để chứng minh khoảng cách đôi bên lúc này không đến một thước.

Chỉ có không đến một thước...

Lực phân giải của một thước lĩnh vực ở trong nháy mắt hai người giao thoa, đem phòng hộ tráo Thánh Kiếm Sư Vân Khai và đấu khí áo giáp tạo thành trong nháy mắt tan rã, lực phòng ngự tiêu tán!

Theo lực phòng ngự vừa tán, thân hình Lăng Vân đang bay sang bên lấy một loại phương thức trái với tự nhiên thoáng ngừng lại, trong khi ngừng lại không được một giây, tay phải như tia chớp đánh ra, nhất chỉ bao hàm kiếm khí mang theo Kiếm nguyên bạo ngược trong nháy mắt thừa dịp này, bắn vào trong cơ thể Thánh Kiếm Sư Vân Khai.

Sau khi hoàn thành một kích kia, thân hình hắn lại bị cỗ lực phản chấn ném bay.

Phập!

Ngụm lớn tiên huyết từ trong miệng Thánh Kiếm Sư Vân Khai phun ra, một đạo kiếm khí mặc dù không thể xé rách thân thể của hắn, nhưng hoàn toàn phá hủy bên trong cơ thể hắn, vô số nội tạng bị kiếm khí tung hoành tàn sát giảo thành bột phấn.

Thân hình vọt tới trước trong nháy mắt mất đi thăng bằng, sau khi trực tiếp ngã quỵ xuống đất trượt đi một đoạn hơn ba mươi thước, vẫn không đứng lên được.

Tỷ thí đến bây giờ, một vị bát giai Thánh Kiếm Sư, hai vị thất giai Thánh Kiếm Sư, tổng cộng ba vị Thánh Kiếm Sư thân vẫn!