Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 144: Khiêu chiến Thánh Kiếm Sư




Vị Đại Kiếm Sư ngũ giai cường giả cầm đầu nhìn Lăng Vân ở phía xa bay tới. Cô gái bên cạnh hắn đã nhịn không được nói:

- Sư huynh, người này không có một chút ý định gì là dừng lại cả, sợ là xảy ra chuyện không hay. Đã như vậy thì chúng ta cũng không cần thiết phải khách khí với hắn.

Ngũ giai cường giả khẽ cười một tiếng, lắc đầu:

- Có tổ thúc lão nhân gia ở chỗ này, thế gian dám đến tìm phiền toái, lại có mấy người đây? Ha ha, ở xa tới là khách, cho dù là đến đây tìm phiền toái, cũng phải tiên lễ hậu binh, vô luận là như thế nào đi nữa, chúng ta cũng không thể mất lễ số được. Dĩ nhiên, nếu như hắn thật sự không nhìn được tốt xấu thì cũng đừng trách chúng ta không nói lễ tiết.

- Sư huynh nhân từ.

Vị ngũ giai cường giả kia thấy Lăng Vân bay tới gần, vội vàng nói:

- Tại hạ Vân Tề, ra mắt các hạ. Chẳng biết các hạ phá không mà đến, có gì chỉ giáo?

- Vân Tề? Họ Vân? Ngươi là người của hoàng thất Vân Lai đế quốc?

Trên mặt Vân Tề hiện lên một tia tự hào, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh nói:

- Đúng vậy.

- Ngươi là người hoàng thất Vân Lai, nhưng không nhận ra ta, xem ra, ngươi nhất định không phải là một người hoàng thất hợp cách.

Vân Tề nghe hắn nói như vậy, không khỏi sửng sốt. Chẳng lẽ người này ở Vân Lai đế quốc rất có danh tiếng hay sao? Chẳng lẽ là bạn thâm giao của tổ thúc? Nhìn tuổi của hắn có vẻ không giống a.

Tìm không ra nguyên nhân, Vân Tề cũng chỉ có thể nói:

- Tại hạ hàng năm đều ở trên núi thanh tu, rất ít khi nhúng tay vào việc của hoàng thất, có lẽ nhất thời không nhận ra tiền bối, xin hỏi tục danh của tiền bối?

Trong lời nói đã dùng tới những từ ngữ kính trọng.

- Lăng Vân!

- Thì ra là Lăng Vân tiền bối… Chờ một chút. Lăng Vân!?

Vân Tề theo bản năng muốn hành lễ, nhưng sau khi lấy lại tinh thần thì đột nhiên mặt liền biến sắc, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hắn:

- Ngươi là Lăng Vân? Chính là Lăng Vân kẻ đã thề muốn diệt hoàng thất Vân Lai ta?

- Không sai.

- Ha ha. Ngươi là Lăng Vân sao? Ta còn tưởng là ai. Dám cuồng vọng không đem tổ thúc lão nhân gia của ta để vào mắt như thế. Thì ra là tên điên cuồng ngươi đây! Cũng thật đúng là thiên đường có lối không đi. Địa ngục không cửa người lại vào. Hôm nay, Vân Tề ta nhất định sẽ để cho ngươi trải nghiệm qua...

Lời hắn còn chưa dứt thì một đạo kiếm khí chói mắt chợt lóe qua trong nhãn đồng (con ngươi hay đồng tử). Trong nháy mắt biến mất không thấy! Vị ngũ giai cường giả này chỉ thấy một tia sáng mỏng manh thì liền cảm nhận một cỗ kiếm khí sắc bén vô cùng chợt ở trong cơ thể hắn bộc phát ra. Thống khổ vô cùng vô tận trong nháy mắt bao phủ lấy hắn. Cũng không cho hắn kịp kêu thảm một tiếng thống khổ. Một tia ý thức cuối cùng trong nháy mắt đã bị kiếm khí tiêu diệt hoàn toàn.

- A!

Kêu lên thảm thiết là hai vị Đại Kiếm Sư cùng đến với hắn!

Thấy vị sư huynh bên cạnh mình mà họ từ trước đến giờ luôn nhờ vả dựa vào đột nhiên bị một đạo kiếm khí bắn thủng, hơn nữa lại bị kiếm khí bộc phát nổ thành huyết vụ, hai vị Đại Kiếm Sư từ trước đến giờ đều ở ôn thất tu luyện, cho nên trong lúc nhất thời đã đồng thời hét lên một tiếng sợ hãi như vậy. nguồn TruyenFull.vn

Đông đảo Kiếm Sư, Kiếm Sĩ đứng trên mặt đất chứng kiến tình huống phía trên bầu trời cũng xảy ra một trận dao động kịch liệt.

Cừu hận giữa Lăng Vân và Vân Lai đế quốc, gần như mọi người ở đây đều biết. Dù sao đại đa số bọn họ là người Vân Lai đế quốc, không quan tâm đến sự tình của quốc qua mình thì quan tâm cái gì đây?

Trong sự hiểu biết của bọn họ thì Lăng Vân giết vài vị lục giai cường giả của đế quốc bọn họ, mà đế quốc cũng đã giết chết phụ thân của hắn, thậm chí là tất cả người nhà trừ muội muội cùng với bốn người thiếp thân thị nữ ra. Cừu hận tuyệt đối là bất cộng đái thiên (không đội trời chung).

Ngay cả thần linh đều chứng kiến lời thề của Lăng Vân, cừu hận giữa hai bên lúc này dù còn muốn hóa giải cũng trở nên không thể rồi, nếu không điều này sẽ mắc tội lừa gạt thần linh.

Ở dưới tình huống kết thành cừu hận như vậy mà Lăng Vân lại một thân một mình bước vào Thiên Vân Sơn trong Vân Lai đế quốc, hơn nữa lại ngang nhiên bay lên Thiên Vân Sơn khiêu khích Vân Cương Thánh Kiếm Sư cư trú phía trên ngọn núi, bây giờ lại còn nhất kích giết chết một vị ngũ giai cường giả, như vậy ý tứ muốn biểu đạt tự nhiên cũng đã rất rõ ràng rồi!

Chiến!

Ngang nhiên khiêu chiến!

Người ta cũng đã chọc tới cửa rồi, Vân Cương Thánh Kiếm Sư có thể nào không ứng chiến?

- Không cần Vân Lai đế quốc bọn ngươi đi khắp nơi tìm ta, bây giờ, tự ta tìm tới cửa hơn nữa còn cho các ngươi cơ hội động thủ.

Lăng Vân nhìn hai vị tứ giai Đại Kiếm Sư:

- Đi nói cho Vân Cương, mời hắn ra đi. Nếu ta đã lập lời thề thì nó phải được thực hiện, người thứ nhất sẽ bắt đầu từ hắn.

Ngữ khí nhẹ nhàng như thế phảng phất sắp phải đối mặt căn bản không phải là một vị Thánh Kiếm Sư, mà là một người bình thường sắp phải chết ở trên tay hắn vậy.

Mọi người ở phía dưới đến cầu sư nghe Lăng Vân khinh thị đối với người mà họ ngưỡng mộ trong lòng như thế thì cả bọn quát lên phẫn nộ:

- Một tên tiểu tử hỉ mũi chưa sạch, càn rỡ cái gì, chờ Vân Cương đại nhân đi ra thì cũng chính là ngày cuối cùng của ngươi đó!

- Đúng vậy, hai năm trước ngươi chẳng phải là đã bị cao thủ của Vân Lai đế quốc chúng ta đánh cho lạc hoa lưu thủy (tơi bời tan tác) sao? Ngay cả an toàn tính mạng của cha mình ngươi còn không bảo đảm được, lại còn dám ở chỗ này nói khoác không biết ngượng!

- Nhanh về nhà mà rửa cổ, chờ tiền bối của Vân Lai đế quốc chúng ta đến chém đi. Đừng cả ngày ở đây kêu gọi nữa, cho mình là thiên hạ vô địch à.

Lăng Vân nhìn lướt qua mọi người ở trước cung điện đang tức giận máng chửi, hơi nhíu mày:

- Quá ồn ào.

Vừa dứt lời, song chỉ liền ngưng lại, hướng cung điện trước mặt trong khoảnh khắc điểm ra trên trăm chỉ, vô số Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén chói mắt, giống như cuồng phong bạo vũ diệt thế (mưa to gió lớn ngày tận thế) kéo đến, kiếm khí hoàn toàn bao phủ không gian phía trước cung điện ở bên trong, điên cuồng tiến hành oanh kích dồn dập bao trùm!

Mảnh đất rộng lớn trống trải chứa gần ngàn người đang cao hứng mắng chửi, bọn họ chưa từng nghĩ Lăng Vân ở trên địa bàn của Thánh Kiếm Sư Vân Cương lại đột nhiên xuất thủ đối với bọn họ, cho nên trong lúc nhất thời ứng phó không kịp, căn bản là không còn thời gian để trốn tránh nữa.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên kịch liệt không ngừng từ cửa cung điện truyền lại, liên tiếp những vụ nổ liên tục không dứt, cả tòa Thiên Vân sơn ở trước mặt cơn giận dữ này không ngừng run rẩy, vô số nham thạch, bụi đất bay múa tới tấp, đi kèm với nó là những tiếng kêu thảm thiết, làm cho toàn bộ mặt trước của tòa cung điện giống như được phủ lên một mảnh sâm la địa ngục.

Một cỗ lực lượng chấn động trùng kích không chỉ phá hủy tính mạng và đất đá phía trước cung điện, mà ngay cả một ít kiến trúc nhỏ phía trước cung điện ở trong cơn chấn động giống như động đất này không ngừng nứt ra, sụp đổ, lại bị làn sóng trùng kích quét ngang mọi nơi hóa thành bụi phấn.

Hết thảy kiến trúc ở phía trước cửa cung điện, giống như là đã bị mười mấy máy bay ném bom thay nhau oanh tạc, trong khoảnh khắc bị san bằng.

- Càn rỡ! Càn rỡ! Tiểu bối, ngươi lại hạ sát thủ không thương xót đối với người vô tội, thật sự quá càn rỡ.

Một giọng nói tràn đầy sự tức giận từ bên trong cung điện hung trợn truyền ra, cùng lúc đó, một cỗ Kiếm thế cường đại như ánh bình minh xuyên thủng hắc ám, trong nháy mắt xông lên tận trời, mang theo uy áp kinh khủng không thể chống cự, phô thiên cái địa (ùn ùn kéo đến) lao thẳng tới Lăng Vân.

Khi hắn phóng thích ra Kiếm thế đè ép lại đây thì trong nháy mắt trên người Lăng Vân cũng đồng dạng dâng lên một cỗ khí tức đáng sợ. Cỗ khí tức này so với Kiếm thế của Thánh Kiếm Sư Vân Cương mặt dù thoáng thua kém một bậc, nhưng ở trong Kiếm thế lại ẩn chứa một cỗ sát khí kinh khủng làm cho người khác như rơi vào hầm băng, sát ý cùng Kiếm thế phối hợp chung một chỗ, uy thế nhất thời đột ngột tăng lên một bậc, đúng là đã đạt tới trình độ có thể đối kháng cùng Kiếm thế của Thánh Kiếm Sư!

Hai cỗ Kiếm thế hung mãnh va chạm với nhau ở trong hư không, một vòng tròn ba động vô hình nhất thời từ trung ương khuếch tán ra, hình thành một cỗ khí lãng (sóng khí) mà mắt thường không thể thấy được, gào thét thổi ra bốn phía, trực tiếp khiến cho các loại nguyên khí trên bầu trời Vân Thiên Sơn chợt đại loạn.

- Kiếm thế!? Không thể nào, hai năm trước Kiếm thế của ngươi vẫn còn cực kỳ yếu ớt, nhiều nhất cũng chỉ ảnh hưởng đến ngũ giai cường giả, lúc này mới qua hai năm, làm sao có thể trưởng thành đến trình độ như thế!?

Ám Lam chi kiếm chỉ hướng Vân Cương ở phía xa, cỗ sát lục kiếm ý này căn bản áp chế không được đang vững vàng khóa chặc mục tiêu.

- Vân Cương, hy vọng các ngươi có thể hoàn thành mục tiêu lịch lãm của ta.

- Lịch lãm?

Vân Cương liền biến sắc, nhất thời trở nên âm trầm:

- Ngươi nói lịch lãm? Lại lấy lão phu lịch lãm!?

Hắn là nén giận mà phát, tự nhiên không lưu ý Lăng Vân chỉ "Các ngươi", mà không phải chỉ riêng "Ngươi".

- Cuồng vọng, tiểu tử, ngươi thật sự quá cuồng vọng. Hôm nay, ta để cho ngươi hiểu rõ, dám khinh thị Vân Lai đế quốc ta thì phải trả một cái giá rất đắt! Máu tươi, ta sẽ dùng tánh mạng của ngươi để tế điện hơn một ngàn người vô tội mới vừa mất mạng trong tay ngươi.

Lăng Vân trực tiếp dùng hành động của mình để chứng minh lời nói của bản thân!

Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí trên Ám Lam chi kiếm trong nháy mắt ngưng tụ lại, hình thành một thanh huyền không chi kiếm (thanh kiếm lơ lửng trên không) rất lớn với chiều dài đến hơn ba mươi thước, một cỗ kiếm áp khổng lồ ở trong huyền không cự kiếm tán phát ra, mà ngay cả Kiếm thế của hai người va chạm cũng bị ảnh hưởng nhất định.

Cảm thụ huyền không cự kiếm mang đến cho mình áp bách rất lớn, các màu sắc hỗn tạp trong mắt Vân Cương bị loại bỏ hết, giờ khắc này hắn rốt cuộc đã lấy ra kinh nghiệm chiến đấu Thánh Kiếm Sư của mình, vẻ mặt trang trọng nhìn cự kiếm trong hư không, đưa tay ngưng tụ một cỗ đấu khí ba động mạnh mẽ vô cùng lập tức lấy hắn làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía, đại lượng đấu khí sau khi hiện lên chỉ trong nháy mắt đã bị hắn áp súc thành một thanh đấu khí chi kiếm dài không tới hai thước. Một thanh đấu khí chi kiếm không tới hai thước như thế nhưng uy thế tản mát ra không thua kém chút nào thanh cự kiếm ba mươi thước.

- Theo áp lực ngươi gây ra cho ta, xem ra ngươi tuyệt đối đã đạt tới Thánh Kiếm Sư… Ai có thể tưởng tượng được ở hai năm trước vẫn còn nằm ở ngũ giai, tên tiểu bối cuồng vọng bị Thánh Kiếm Sư hoàn toàn áp chế không thể động đậy. Vậy mà hôm nay đã chính thức đạt được trình độ Thánh Kiếm Sư. Thiên phú như thế, khó trách ngươi dám nói xằng lấy lực một người tiêu diệt Vân Lai đế quốc ta.

Cự kiếm ba mươi thước gào thét bắn ra, tiếng xé gió kịch liệt khiến cho nguyên khí trong hư không chấn động kịch liệt, một mảng mây lớn bị cự kiếm kéo vỡ ra, giống như một cơn sóng biển mạnh mẽ tách ra hai bên, kiếm áp thật lớn cùng khí thế hãi nhân trực tiếp làm cho đông đảo Kiếm Sư, Đại Kiếm Sư đang trốn bên trong cung điện sau khi nhìn hai người chiến đấu trong lòng đều run rẩy không dứt, cả bọn vì uy thế đáng sợ của Thánh Kiếm Sư mà cảm thấy vô cùng rung động và kính sợ.

Lúc cự kiếm bắn ra, cả người Lăng Vân đã mạnh mẽ xông ra ngoài với tốc độ không thua kém chút nào với tốc độc của cự kiếm! Mà Vân Cương giờ phút này sau khi nhanh chóng bắn đi đấu khí chi kiếm cũng triệu ra thông linh Thánh Kiếm của mình.

Hai cỗ năng lượng một lớn một nhỏ va chạm với nhau trên không trung, giống như một cỗ phong bạo từ hư không tản ra, cơn lốc kịch liệt khuếch tán ra bốn phía, thổi bay tung tóe cát bụi trên mặt đất.

Mà ở trung tâm của vụ nổ, Lăng Vân và Vân Cương đã lấy tốc độ cực nhanh va chạm chính diện, va chạm cùng một chỗ không đẹp đẽ chút nào, va chạm giữa Thần khí và Thánh khí, vụ nổ vang lên tạo ra một tiếng vang bén nhọn trong nháy mắt làm cho người khác mất đi thính lực, hai người đồng thời bị lực phản chấn của trận va chạm làm cả người chấn động run rẩy co giật, bay lui trở về sau.

Chẳng qua mới lui không được trăm thước thì Lăng Vân đã lập tức ngưng tụ ra ở phía sau một trận khí bạo, lực phản chấn của vụ nổ mạnh nhất thời đưa thân hình hắn dừng lại, lấy tốc độ nhanh hơn một lần nữa vọt tới trước.

Mà Vân Cương cũng không hổ là một vị lão Thánh Kiếm Sư với kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, thân hình thay đổi, cước bộ đạp hư không, thông qua các loại phương pháp đánh tan hết lực phản chấn, rồi sau đó lại nghênh đón Lăng Vân đang trùng kích lại đây!

Thánh Kiếm Sư!

Từ khi Lăng Vân tiến vào thế giới này cho tới nay, đây là lần đầu tiên chính diện giao thủ với lực lượng đỉnh phong của thế giới này– Thánh Kiếm Sư!