Khi các đại lão học phủ chạy đến, vừa đúng ngay lúc, mới cứu được Lâm Hiến Dương, nếu trễ một bước nữa thì có thể hắn đã bị Hỏa Thần Lô đốt chết tươi!
Bằng lực lượng chuẩn cấp Tuệ Tinh còn chưa đủ để gọn gàng dứt khoát đánh chết Thiên Hà Đế gần đến đỉnh phong, đương nhiên nếu như Chu Hằng tế ra Lăng Thiên Cửu Thức, bằng trạng thái của Lâm Hiến Dương hiện tại tuyệt đối không có khả năng tránh né được!
Không phải là Chu Hằng không muốn giết người, mà là hắn biết Đại Nhật Lưu Ly Kính bao phủ trên đầu hắn không cho phép hắn giết người, bởi vậy chỉ ngược Lâm Hiến Dương mà thôi – hắn lại không biết, Đại Nhật Lưu Ly Kính đã bị Hồng Nguyệt giành quyền khống chế!
Thẳng đến khi các đại lão học phủ đến cứu Lâm Hiến Dương, Chu Hằng mới bất chợt hiểu ra!
Khẳng định là Hồng Nguyệt!
Bằng không, ngay từ đầu hắn bị ăn đòn là Đại Nhật Lưu Ly Kính sẽ ngăn cản, mà không cần các đại lão học phủ đi ra khuyên can!
Chẳng qua hiện giờ Lâm Hiến Dương cũng chỉ còn lại một hơi, hắn chỉ dùng linh lực bảo vệ yếu hại của mình, hình thành một tầng phòng ngự cuối cùng, cả người đã sắp rơi vào trạng thái hôn mê.
Các đại lão học phủ đều sắc mặt khó coi đến biến thành màu đen, bộ dạng Lâm Hiến Dương thế này, bọn họ làm sao mà ăn nói được với Lâm Vô Bệnh? Nhưng bọn họ lại không dám trách mắng Chu Hằng, chỉ nói một câu trận đấu tiếp tục, liền mang theo Lâm Hiến Dương vội vàng bỏ đi.
Bọn họ vừa rời đi, những người khác tự nhiên cũng giải tán, vốn bọn họ là do Lâm Hiến Dương dùng thể diện của bản thân cùng trả giá rất lớn để mới đến, không ngờ người bị bọn họ chặn lại, nhưng Lâm Hiến Dương lại không không lại Chu Hằng, bị chơi cho suýt chết, quả thật làm bọn họ lọt tròng đầy đất!
Trên người Chu Hằng tự nhiên cũng dán lên cái nhãn muốn sống chớ gần, thấy đại lão học phủ đi rồi, bọn họ còn không chạy? Đợi bị đánh hả?
Bọn họ không chắc mình cũng nằm trong danh sách được bảo vệ!
Thấy mọi người đồng loạt giải tán, Chu Hằng cũng không có ý truy đuổi, dù sao quá đông người, hắn cũng không có khả năng đuổi theo tất cả. Hơn nữa tuy rằng hắn đột phá, nhưng thương thế trên người sẽ không tự khôi phục, cần thiết phải mau xử lý.
Hắn dùng một viên Kim Cương Đan, lại vận chuyển phù văn trị liệu trong Ngũ Hành Phù Văn, nửa ngày sau, vết thương phần mềm đã cơ bản khôi phục, nhưng xương gãy lại không thể lập tức nối liền, dù cho cường giả như hắn cũng cần mười ngày nửa tháng.
Tuy nhiên hắn dùng linh lực bao bọc, như vậy xương bị thương cũng không đến mức làm hắn mất đi năng lực chiến đấu.
Còn cách kết thúc trận đấu khoảng một ngày, trải qua Lâm Hiến Dương truy đuổi chặn đường, chỉ sợ điểm số nhóm Liễu Doãn Nhi đã giảm không ngừng, đừng nói hạng nhất, còn chưa chắc giữ được trong 10 hạng đầu nữa.
ads
Hắn đã hứa với người, hơn nữa còn hoàn thành đột phá gian khó nhất ở trong này, thành tựu vạn tinh xưa nay chưa từng có, cũng một hơi đột phá Thiên Hà Cảnh, nói thế nào cũng nên thực hiện nguyện vọng của Liễu Doãn Nhi – giành được hạng nhất!
Đi giết con yêu thú Tuệ Tinh Cảnh kia!
Chu Hằng lập tức ra quyết định, con yêu thú kia đã sớm bị trọng thương, cũng chỉ phát huy được chiến lực Thiên Hà Đế đỉnh phong. Hỏa Thần Lô có thể chống cự, còn hắn vận chuyển Lăng Thiên Cửu Thức là có thể trực tiếp kết thúc chiến đấu.
Quyết định xong, Chu Hằng bắt đầu đi về phía đỉnh đàn núi, đương nhiên dọc đường nếu gặp được yêu thú thì hắn cũng không ngại tiện tay xử lý, dùng hắc kiếm hấp thu tinh khí sinh mệnh để tăng tốc điều trị xương gãy.
Yêu thú bậc cao đương nhiên không thể nào gặp mọi lúc, Chu Hằng đi đến ngọn núi cao nhất trong đàn núi, cũng chỉ mới giết được 7 con yêu thú Tinh Thần Cảnh mà thôi, nhưng xương gãy đã tốt hơn 3 thành.
Còn có một điều làm Chu Hằng mừng rỡ không thôi.
Vạn tinh tú trong cơ thể hắn hình thành lốc xoáy xoay tròn tốc độ cao, không ngừng cuồn cuộn hấp thu linh khí trong thiên địa, hóa thành tích lũy linh lực cho bản thân, hoặc là bổ sung linh lực đã tiêu hao.
Khi hắn hình thành 1 vạn tinh vẫn mãi như thế, nhưng ban đầu hắn còn tưởng là hiện tượng tạm thời, đợi cho đột phá Thiên Hà Cảnh sẽ biến mất, nhưng sự thật lại hoàn toàn không phải vậy!
Vẫn luôn duy trì!
Hắn vô cùng hưng phấn!
Tốc độ hấp thu linh khí này nhanh cỡ nào?
Một ngày có thể hình thành một đạo thiên hà!
Nếu như có thể vẫn luôn duy trì như vậy, ngay cả Chu Hằng không dùng bất kỳ đan dược, không dùng bảo vật gì, dù là nằm ngủ, chỉ cần không tới 3 năm là hắn sẽ hình thành 1000 đạo thiên hà!
Từ trước đến nay, Chu Hằng vẫn là ngộ tính cực cao mà tư chất chỉ có thể coi là bình thường. Nếu không phải có hắc kiếm chuyển hóa linh lực, thế gian còn có nhiều linh đan diệu dược có thể tăng lên tích lũy linh lực, tốc độ tu luyện của hắn tuyệt đối cực chậm!
Võ giả tăng lên tu vi, tích lũy linh lực cùng lĩnh ngộ cảnh giới, thiếu một thứ cũng không được!
Nhưng bây giờ lại xuất hiện thay đổi thật lớn!
Hắn nghiễm nhiên hóa thành một cái lỗ đen, hấp thu vô tận linh khí thiên địa, ngay cả nằm ngủ, tốc độ tích lũy linh lực cũng sẽ vượt xa 99% những người không ngừng khổ tu, mỗi ngày điên cuồng nuốt linh đan diệu dược!
Đây là trời cao thưởng cho người hình thành vạn ngôi tinh tú?
Mạnh mẽ đến quả thật là nghịch thiên!
Có phải cũng xếp đặt 1000 đạo thiên hà theo hình thức này, tiếp tục cuồn cuộn cung cấp linh khí cho hắn hay không? Bởi vì cảnh giới của hắn hiện tại một ngày có thể hấp thu được linh lực đủ hình thành một thiên hà, nhưng sau khi đến Tuệ Tinh Cảnh, hắn hình thành mỗi một sao chổi phải sẽ cần linh lực tăng gấp ngàn lần!
Đến lúc đó, bằng tốc độ hấp thu linh khí hiện tại, tu vi của hắn tăng lên sẽ giảm xuống 1000 ngày mới hình thành một ngôi sao chổi!
Thực ra 3 năm hình thành một cái sao chổi đã là không chậm, đến cảnh giới này, cần dùng đến tiên dược bậc cao thậm chí Thánh dược bậc thấp mới có thể nhanh chóng tăng lên tu vi, 1000 năm hình thành một ngôi sao chổi cũng không tính là hiếm thấy!
Bởi vì tổng cộng chỉ cần hình thành không tới 100 ngôi sao chổi, ấn theo 3 năm một ngôi sao, cũng chỉ chưa đến 300 năm.
Nhưng Chu Hằng làm sao chờ nổi hơn 300 năm?
Hắn muốn gặp Hoặc Thiên ngay bây giờ!
Cho nên, hắn nhất định phải thử hình thành xếp đặt thiên hà Thiên Hà Cảnh tương tự như thế.
Vừa suy nghĩ, Chu Hằng đi chậm lên đỉnh núi.
Thế núi dốc đứng, bởi vì Đại Nhật Lưu Ly Kính hình thành áp lực cực lớn, đi trong này có cảm giác khó khăn, tốc độ của Chu Hằng không nhanh, thậm chí không khác người thường là mấy.
Mãi hai giờ sau, cuối cùng hắn mới đến được đỉnh núi.
Nơi này có mùi tanh hôi rất nặng, từ sườn núi xa xa cũng có thể ngửi được, sau khi đến chỗ này liền càng thêm đậm đặc, làm người ta muốn bịt mũi không muốn hít thở nữa.
Rốt cuộc con yêu thú này là giống gì, vệ sinh cá nhân kém quá đi chứ!
Chu Hằng vừa thầm oán, vừa tiến tới trước.
Đáp án nhanh chóng công bố, đó là một con rắn mối khổng lồ!
Xung quanh toàn là thi thể hư thối, bên trên tràn đầy vết cắn, chính những thi thể này tỏa ra mùi thối. Nhưng đó không phải chỗ phát ra chủ yếu, mà là bản thân con rắn mối khổng lồ này, dưới bụng của nó có một vết thương thật lớn.
Vết thương bình thường làm sao có thể khiến yêu thú thực lực Tuệ Tinh Cảnh rớt xuống đến Thiên Hà Cảnh đỉnh phong? Đó tuyệt đối là vết thương không trị được, đợi cho lần hội săn bắn này kết thúc, nếu có người xử lý con yêu thú này thì thôi, không ai diệt được, phía học phủ cũng sẽ loại bỏ nó.
Lúc Chu Hằng phát hiện ra con yêu thú này, con yêu thú kia cũng phát hiện ra hắn, trong ánh mắt xanh biếc lập tức toát ra thù hận cực độ.
Nó chính là bị loài người làm trọng thương, ném xuống chỗ này từ từ chờ chết!
Tuy rằng không phải Chu Hằng làm nó bị thương, nhưng ai bảo Chu Hằng là loài người chứ?
Tất cả loài người đều bị nó hận thấu xương, cũng như có những yêu thú rõ ràng không hề tổn thương loài người, nhưng cũng bị loài người coi như tử địch.
Con rắn mối khổng lồ này nằm rạp dưới đất giảm bớt tiêu hao sinh mệnh, nhưng hiện tại lại bò dậy!
Nó biết mạng của mình không còn lâu, cho nên nó phải xử lý càng nhiều con người càng tốt!
– NGAO…. Con rắn mối khổng lồ phát ra tiếng gầm như rồng ngâm, phun ra quầng sáng tối đen, phát tán khí ăn mòn mãnh liệt, bắn cực nhanh về phía rắn mối khổng lồ.
– Bếp lò! Chu Hằng vỗ Hỏa Thần Lô, ầm, ngọn lửa bùng lên cao, hóa thành rồng lửa, nghênh đón quầng sáng đen thui kia.
Xèo xèo xèo! Bị ngọn lửa thiêu đốt, khối không khí đen kia lập tức bốc hơi, hóa thành vô số tro tàn màu đen rơi xuống.
– Bò sát nho nhỏ, ngay cả những lão Long lão tổ tông nhà ngươi thấy bổn tọa cũng phải cung kính gọi đại gia, dựa vào ngươi cũng xứng làm càn trước mặt bổn tọa! Hỏa Thần Lô lại bắt đầu đắc ý, từ sau khi cắn nuốt đoàn dị hỏa kia, nó càng thêm có linh tính, cũng ngày càng đê tiện.
Con rắn mối khổng lồ mắt lạnh nhìn chằm chằm Hỏa Thần Lô, đột nhiên tung một cú vẫy đuôi, vung cái đuôi vừa to vừa dài quất vào Chu Hằng.
Kình phong rít gào, đây là oanh kích cấp bậc Thiên Hà Đế đỉnh phong!
Chu Hằng vận chuyển Hỏa Thần Lô! Ầm! Ầm! Ầm! Từng con rồng lửa lao ra, nghênh đón con rắn mối khổng lồ, nhưng rồng lửa này phát huy uy lực to lớn khi đánh với Lâm Hiến Dương, lại có hiệu quả cực nhỏ đối với con rắn mối khổng lồ này.
Bởi vì tuy rằng con rắn mối khổng lồ này bị trọng thương, nhưng thể chất của nó là Tuệ Tinh Cảnh hàng thật giá thật!
Nhược điểm duy nhất của nó nằm ở vết thương dưới bụng, vảy cùng da dày có tính bảo hộ đã bị đánh nát, lộ ra máu thịt bên trong, thậm chí thấy được chất lỏng xanh biếc, hẳn không phải là dịch của nó tiết ra, mà là trúng độc!
Chỉ có độc tính mãnh liệt mới có thể làm cho một con yêu thú cấp Tuệ Tinh gục ngã chờ chết, thương thế không bớt mà càng nặng hơn!
Con yêu thú này có số điểm cao tới 5000, tuy rằng chiến lực giảm mạnh, nhưng không phải dễ đánh chết, chỉ có không ngừng bắn phá vết thương của nó mới làm nó thương càng thêm thương, cuối cùng kết thúc sinh mệnh.
Nhưng nói dễ làm mới khó.
Cũng may là đối với Chu Hằng, hắn không cần đánh phá vết thương kia, mà chỉ cần chú ý tới đầu, cổ hoặc ngực của con rắn mối khổng lồ này, triển khai Lăng Thiên Cửu Thức dùng hắc kiếm chém một nhát, như vậy con rắn mối khổng lồ này phải chết!
Hắn nghiêm mặt, Lăng Thiên Cửu Thức đã súc thế chờ sẵn, chỉ cần Hỏa Thần Lô giúp hắn mở ra một khe hở, để hắn bình thản chém ra một kiếm này, thi triển công pháp thuộc cấp Hỗn Độn Cảnh này!
Hắn triển khai một kiếm, cảnh tượng vũ trụ chợt hiện, chém về phía con rắn mối khổng lồ kia!
Ngay lúc này, tiếng bước chân lộn xộn lại truyền đến!