Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 903: Tương kế tựu kế




Tây Môn Sơn mặc dù hỏi Chu Hằng, nhưng hiển nhiên không chờ mong Chu Hằng trả lời, lập tức nói tiếp: – Bởi vì, Đại Nguyên Học Phủ vì muốn giữ lại ta, cho nên cho ta tài nguyên tu luyện đếm cũng không hết.  

– Nếu như ta đi Đại Hà Học Phủ, tuy rằng chưa chắc kém hơn người, nhưng trình độ như ta không có 100 thì cũng có 80, ta được coi trọng, nhưng tuyệt đối không lớn như ở Đại Nguyên Học Phủ!  

– Ta còn nhớ rất rõ đối thủ của ta lần học phủ đại tái lúc trước, hắn lại lựa chọn ngược với ta, gia nhập Đại Hà Học Phủ, kết quả, bây giờ hắn vẫn chỉ là Tinh Thần Hoàng, mà ta… Đã là Tinh Thần Đế 4000 tinh rồi!  

– Chu sư đệ, hiện tại ngươi rõ rồi chứ?  

Cho dù đối thủ lúc trước của Tây Môn Sơn bây giờ là Tinh Thần Hoàng cực hạn 999 tinh, vậy cũng kém Tây Môn Sơn 3000 viên tinh tú! Nên biết rằng bình thường hình thành một viên tinh tú cần khoảng trăm năm, vậy 3000 viên tinh tú là tụt hơn hắn bao nhiêu năm tu luyện?  

Đây là chênh lệch tài nguyên tu luyện khác nhau hình thành.  

Nhưng mà trên đời luôn có những người nhìn không thấu, luôn tin nước chảy về chỗ thấp, nhân thường leo lên chỗ cao. Nhưng bọn họ lại quên một câu khác: “Thà làm đầu gà, không làm đuôi trâu!”  

– Cho nên, Chu sư đệ ngàn vạn lần đừng trách ta! Tuy rằng chúng ta là sư huynh đệ, nhưng mà Tây Môn Động lại là em ruột ta, ta tự nhiên nghiêng về hắn, ngươi nói có đúng không? Tây Môn Sơn mỉm cười tự nhiên, không có một tia hỏa khí.  

Chu Hằng siết chặt nắm đấm nói: – Ta sao cảm giác đều là chó má, rõ ràng là các ngươi muốn chiếm lợi ích của ta! Học phủ đại tái mỗi trăm năm là có một lần, lần này là vì Tây Môn Động, như vậy tiếp theo thì sao? Có phải ngươi còn một lần nữa hay không?  

– Sao mà nhiều phiền toái vậy!  

– Ta nghĩ, lần này sau khi Tây Môn Động thu được tư cách tham gia tranh tài lần này, ngươi sẽ nghĩ biện pháp để ta chết ngoài ý muốn sao?  

Sau khi Tây Môn Sơn thoáng sửng sốt. Không khỏi tươi cười nói: – Chu sư đệ thật thông minh, đáng tiếc, người thông minh từ trước đến nay đều sống không lâu! Hắn đúng là đang đánh chủ ý này, chính là khiến Chu Hằng chết trong trận quyết đấu hai ngày sau.  

Đến lúc đó học phủ cho dù nhìn ra điều mờ ám. Nhưng ván đã đóng thuyền, chẳng lẽ muốn tự hủy thương thiên đại thụ? Chỉ có thể nuốt vào quả đắng này, bởi vì huynh đệ Tây Môn thế đã thành, học phủ trách phạt cũng chỉ khiến cho người ta công phẫn.  

– Ha ha, nói vô nghĩa đủ chưa? Phóng ngựa lại đây chiến một trận đi!  

ads  

Chu Hằng hít một hơi thật sâu. Thôi phát linh lực toàn thân đến mức tận cùng, rõ ràng bày ra quyền thế, nhưng lại cho người ta có cảm giác kiếm ra khỏi vỏ.  

Đúng vậy, hắn hiện tại đang vận chuyển kiếm ý Xích Diễm Kiếm Pháp, nhưng hắn đã khắc chế, chỉ là để công pháp gia tăng tới mức thập tinh mà thôi.  

Trận chiến này hắn quyết định phải thua!  

Bởi vì chỉ như vậy, hai ngày sau hắn nghênh chiến với Tây Môn Động, mới không cẩn thận lỡ tay xử lý luôn đối phương!  

Hắn không thích thiếu nợ người khác quá lâu, hôm nay Tây Môn Sơn cắn hắn một ngụm, như vậy hai ngày sau hắn sẽ đánh lại một bạt tai, nhưng lại phải tát đau đối phương, làm cho đối phương đau vì đệ mình.  

Đợi cho khi hắn tiến vào Tinh Thần Hoàng. Bằng vào viên tinh tú lớn hơn võ giả Tinh Thần Cảnh bình thường của hắn, một viên tinh tú kỳ quái, lại có Xích Diễm Kiếm Pháp tăng phúc 40 lần lực lượng, chém ngược Tinh Thần Đế tuyệt đối không thành vấn đề!  

Trước thu lợi tức, sau lại thu tiền vốn!  

Hắn hiện tại muốn chạy trốn, có ít nhất nắm chắc tám thành thành công, nhưng cũng vì vậy mà Tây Môn Động tuyệt đối không dám quyết đấu với hắn hai ngày sau. Nhưng hôm nay chịu thiệt, lại phải lâu sau mời đòi lại được, như vậy lại không hợp với tính cách của Chu Hằng.  

– Đến chiến! Chu Hằng hào hùng, hắn đang muốn lãnh giáo chiến lực của Tinh Thần Đế một chút.  

Tây Môn Sơn cũng không cho rằng nói mấy câu là có thể khiến cho Chu Hằng cam tâm bị quản chế, chỉ là Tinh Thần Vương có yêu nghiệt hơn nữa thì đã sao? So với Tinh Thần Đế thì kém bao nhiêu?  

9 là con số cực hạn, hiện tại hắn có 4000 viên tinh tú. Không biết vượt qua bao nhiêu số 9 cực hạn! Nếu không phải Thiên Hà Cảnh rất khó tấn công thì khẳng định hắn đã tiến vào cảnh giới cao hơn rồi.  

Tuy nhiên cơ sở càng vững chắc, con đường trưởng thành càng rộng lớn, tuy rằng hắn còn chưa thể tấn công Thiên Hà Cảnh, nhưng tu vi vẫn luôn gia tăng. Số lượng tinh tú vẫn thông thả gia tăng.  

– Vậy để cho ngươi nhận thức chênh lệch giữa Tinh Thần Vương với Tinh Thần Đế một chút! Tây Môn Sơn cười lạnh một tiếng, một chưởng vươn ra, nhẹ nhàng vừa chuyển, oanh, vòm trời lập tức sụp đổ, vô số khối vẫn thạch từ trên bầu trời hạ xuống oanh tập Chu Hằng.  

Thật mạnh!  

Chu Hằng mặt nghiêm lại, lực lượng Tinh Thần Đế thật sự mạnh đến khủng bố, tuy rằng không đạt tới nghịch thiên một viên tinh tú tăng gấp đôi lực lượng, nhưng không ngừng đột phá số 9 cực hạn, lực lượng này ít nhất mạnh hơn hắn vạn lần rồi.  

Xích Diễm Kiếm Pháp nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng phúc 45 lần lực lượng, căn bản không có khả năng bù lại chênh lệch như vậy!  

Chu Hằng thân hình nhanh chóng xoay chuyển, hắn triển khai Tiêu Diêu Bộ, tốc độ lập tức tăng vọt, hơn nữa liên tục đổi phương vị, lách qua khe hở mưa đá.  

– Hả! Tây Môn Sơn không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ, hắn tự nhiên nhận ra hiện tại Chu Hằng đang sử dụng Tiêu Diêu Bộ, trên thực tế hắn cũng biết, chỉ là sau khi đột phá Tinh Thần Đế, hắn lại có thân pháp mới, đã bỏ Tiêu Diêu Bộ sang một bên rồi.  

Hắn rõ rõ, lúc trước hắn mất hai tháng mới tìm hiểu rõ từng chữ phù huyền diệu kia, lại mất nửa năm nhập môn, ba năm sau mới đạt tới tiểu thành! Nhưng dù như thế, vẫn được học phủ cho rằng là thiên tài mấy vạn năm mới có!  

Nhưng Chu Hằng trở thành Tinh Thần Vương mới được bao lâu, hắn không ngờ có thể tùy tâm sở dục vận chuyển Tiêu Diêu Bộ, tư chất như vậy quả thực đáng sợ!  

Trong nháy mắt, thậm chí Tây Môn Sơn dâng lên kích động lập tức chém chết Chu Hằng!  

Hắn lập tức kiềm chế xuống, hiện tại xử lý Chu Hằng hắn cũng ăn không tiêu, trước hết chỉ có thể đánh cho thanh thế của Chu Hằng hạ xuống, để Tây Môn Động thay thế, như vậy một thiên tài mới sinh ra, ai thèm để ý tới sống chết của hắn chứ?  

Hắn sẽ không đánh Chu Hằng bị thương quá nặng, chỉ khiến chiến lực đối phương giảm xuống thấp hơn Tây Môn Động, ngày sau chiến đấu, Tây Môn Động sử dụng huyết mạch lực, là có thể trước mặt bao người xử lý Chu Hằng.  

Công bình như thế, bên học phủ cũng không thể làm gì được, hơn nữa nước đổ khó hốt, bọn họ cũng chỉ đem hy vọng Tinh Vương Viện đặt ở lên người Tây Môn Động, toàn lực tài bồi hắn!  

Bởi vậy, Tây Môn Sơn trước muốn xem rốt cuộc chiến lực của Chu Hằng như thế nào, mới có thể quyết định mức độ hạ thủ nặng nhẹ, miễn cho khi Chu Hằng và Tây Môn Động chiến đấu quá nghiêng về một bên, như vậy quá khó coi.  

– Tránh được sao? Tây Môn Sơn cười lạnh, lại ra một chưởng, bao phủ tất cả không gian xung quanh.  

Hắn là Tinh Thần Đế, thực lực cường hơn Chu Hằng rất nhiều, không cần thiết phải dùng chiêu thức, chỉ cần phát ra công kích phạm vi lớn là được, cho dù lực lượng phân tán rất nhiều thì cũng có thể nghiền ép được Chu Hằng.  

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!  

Hai đấm Chu Hằng đối không điên cuồng đấm ra, đối phương triển khai công kích phạm vi lớn, thân pháp của hắn đã mất đi tác dụng, chỉ còn cách duy nhất là phải đánh ra một cái lỗ hổng.  

Đương nhiên, hắn cũng không vận dụng Ngũ Hành Phù Văn, cũng không nghĩ vận dụng hắc kiếm, Tử Diễm Thiên Long, bởi vì cho dù vận dụng những thứ này cũng không có khả năng đả bại được đối thủ, chỉ cần hắn toàn thân trở ra là được. Một khi đã như vậy, hắn dứt khoát nhịn xuống, hai ngày sau đòi lại cả vốn lẫn lời.  

Hắn hai đấm loạn vũ, lực lượng tăng phúc mười lần, cộng thêm linh lực cấp bậc Tinh Thần Hoàng của hắn, mạnh mẽ oanh phá phong tỏa của Tây Môn Sơn, trong lúc phun ra một ngụm máu tươi, hắn bay vọt lên coa.  

Tuy rằng hắn đã quyết định phải thua, nhưng không thể bại một cách ngu ngốc, dù sao cũng phải làm ra vẻ cố gắng chạy trốn chứ.  

Đi! Tên này!  

Trong lòng Tây Môn Sơn không khỏi dâng lên hàn ý, tuy rằng lực lượng của hắn phân tán, nhưng mà đó chính là một kích của Tinh Thần Đế 4000 tinh a! Trên lý thuyết có thể giết chết hết thảy Tinh Thần Vương, nhưng mà không ngờ chỉ khiến cho Chu Hằng ói ra búng máu tươi! Không hổ là người liên tục phá tất cả kỷ lục Tinh Thần Vương của học phủ, quả thật không thể coi thường! Không thể coi hắn như Tinh Thần Vương được, mà là Tinh Thần Hoàng!  

Tây Môn Sơn cũng triển khai thân pháp, triển khai công kích bén nhọn đánh tơi sChu Hằng.  

Hắn là Tinh Thần Đế, tốc độ vốn phải trên Chu Hằng, lúc này lại triển khai thân pháp, cho nên hoàn toàn bỏ xa Chu Hằng, thình thịch thình thịch thình thịch, hắn song chưởng liên tục nện ra, như điện quang thạch hỏa, khiến Chu Hằng căn bản không kịp trốn tránh, chỉ có thể cứng rắn nếm trọn công kích.  

Phốc! Phốc! Phốc!  

Chu Hằng mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, đối phương dùng sức rất xảo, lực lượng trực tiếp xuyên vào không gian đan điền của hắn, phá hư tinh tú của hắn, cũng không tạo thành phá hoại với thân thể hắn.  

Mà cũng chỉ có đả kích như vậy, như vậy từ bên ngoài mới nhìn không ra, lại có thể làm suy yếu chiến lực của hắn.  

Vì Tây Môn Động, tên này đúng là nhọc lòng!  

Chu Hằng liên tục trúng công kích.  

Hắn cũng nhọc lòng, bằng không hắn bộc phát ra toàn lực, thực ra cũng không khó thoát thân, nhưng vì muốn mê hoặc đối phương, hắn nhịn xuống kích động phản kích, lực lượng từng bước rớt xuống, càng ngày càng yếu.  

– Ha ha ha! Dừng ở đây! Tây Môn Sơn một chưởng nện xuống đan điền Chu Hằng, thình thịch, hắn mạnh mẽ phát lực, Chu Hằng lập tức bị lực lượng cuồng bạo đánh bay ra ngoài, thình thịch thình thịch thình thịch, hắn liên tục đụng gãy trăm cây cự thụ chọc trời mới dừng lại.  

Phun ra một ngụm máu tươi, Chu Hằng run lên, hôn mê bất tỉnh.  

– Không sai biệt lắm! Tây Môn Sơn nói, trong ánh mắt hiện lên vẻ do dự, hắn thật sự muốn giết chết Chu Hằng. Nhưng… đợi hai ngày nữa đi, dù sao tiểu tử này nhất định sẽ chết trong tay đệ đệ mình, hắn làm vậy có vẻ dư thừa rồi.  

Hắn xoay người, vù vù bay lên trời, quay lại học phủ, hắn còn có việc phải làm, phải càng khiến cho không khí quyết chiến giữa Chu Hằng và Tây Môn Động náo nhiệt hơn, làm cho đối phương biết rõ sẽ bị bại trước mặt mọi người mà không thể không chiến.  

Võ giả có ai mà chưa từng thua? Nhưng nếu ngay cả dũng khí cùng giai chiến một trận cũng không có, người như vậy về sau còn mặt mũi gặp người sao?  

Mà chỉ cần Chu Hằng xuất chiến, chính là tử kỳ của hắn!  

Tây Môn Sơn lộ ra nụ cười lạnh, sát ý mười phần, thân hình như lưu quang vọt đi, trong nháy mắt đã biến mất. …  

Qua gần nửa ngày sau, Chu Hằng mới tỉnh lại.  

Vừa rồi, hắn thật sự hôn mê bất tỉnh, nếu không cũng không thể lừa được Tây Môn Sơn! Làm như vậy mạo hiểm rất nhiều, chỉ cần Tây Môn Sơn thay đổi chủ ý, Chu Hằng nhất định vạn kiếp bất phục!  

Nhưng hắn thành công!  

– Đau chết bổn tọa rồi! Trong không gian đan điền, Hỏa Thần Lô oa oa kêu réo, vừa rồi toàn bộ lực lượng đánh vào đan điền Chu Hằng là đánh lên người hắn.