Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 863: Đây là một trận pháp




Chu Hằng ngừng suy nghĩ miên man, sau khi nhận phương hướng, tiến về hướng bắc.  

Trên bầu trời treo một vầng mặt trời đỏ, nhưng màu sắc hơi tối, cùng mặt trời đỏ rực lúc trước có chút bất đồng. Có lẽ là không khí nơi này tương đối đục ngầu, ảnh hưởng tầm mắt, hoặc là có khả năng khác.  

Hắn nhìn thẻ chiêu sinh trong tay, một mặt viết số báo danh của hắn, mặt kia thì lóe lên một số 0 chói mắt. Đây hiển nhiên là điểm đánh chết của hắn.  

Lần chiêu sinh này, học phủ chỉ tuyển nhận người có thành tích trong top 1 vạn, đây chẳng những là khảo nghiệm đối với thực lực đồng thời cũng rất xem vận khí.  

Vận khí không tốt, ngẫu nhiên truyền tống đến một góc vắng vẻ, đó chính là phải tìm cả ngày đều không gặp yêu thú, như vậy làm sao giờ?  

Chu Hằng không dám lãng phí thời gian, lập tức nhấc bước chân, rảo bước đi tới.  

Trọng lực nơi này vẫn lớn đến thái quá, hắn không thể bay lên không, tốc độ tự nhiên cũng bị hạn chế rất lớn. Theo hắn tính toán, tốc độ hiện tại tương đương với khi ở Sơn Hà Cảnh ở Phàm giới.  

Nhưng ở địa phương xa lạ này, tốc độ nhanh chậm không phải là trọng điểm, mấu chốt là có thể gặp được yêu thú, kiếm được điểm hay không!  

Vận khí của Chu Hằng không tính là kém, sau gần nửa ngày hắn đi tới bên một dòng suối nhỏ, một đám man ngưu toàn thân đen nhánh đang uống nước. Làn sa đám man ngưu này như là từ sắt lá tạo thành, dưới ánh mặt trời phản xạ sắc bóng kim loại mờ tối, trên lưng thì mọc một hàng gai sắc hàn quang lóng lánh, thoạt nhìn phi thường dọa người.  

Người khảo hạch tiến vào nơi này đều là Minh Tiên, về phần Minh Tiên mấy tướng thì cao thấp đều có. Bởi vậy, yêu thú nơi nàycũng sẽ không có quá nhiều thịt cá, thế nào cũng phải bắt đầu từ Sáng Thế Đế. Cao khẳng định có Tinh Thần Cảnh, nếu không vị cường giả bên phía học phủ lúc trước cũng sẽ không cảnh cáo bọn họ.  

Ở cùng cảnh giới, muốn chạy thoát cũng không khó, nhưng gặp phải tồn tại cao hơn một cảnh giới, đó gần như là hữu tử vô sinh.  

Đám man ngưu này đều là Minh Tiên, con thấp nhất chỉ vừa tiến vào trình tự này, con mạnh nhất thì có khoảng 20 tướng, hơi thở tỏa ra còn mạnh hơn Chu Hằng!  

Khiến Chu Hằng kỳ quái chính là, rõ ràng đều đã là Minh Tiên, vì sao đám man ngưu này còn muốn uống nước?  

Đừng nói là Minh Tiên, từ Nguyệt Minh Cảnh trở đi tiên nhân có thể không ăn không uống. Chỉ cần có đủ linh khí hấp thu liền có thể đem thân thể bảo trì ở trạng thái tốt nhất.  

Có lẽ, đây chính là thói quen của sinh linh!  

Tựa như Chu Hằng đến hiện tại còn không tránh khỏi ham muốn miệng lưỡi, đây đã hình thành một loại thói quen, càng là một loại hưởng thụ. Mà hắn không hề có tính toán từ bỏ loại thói quen này. Nếu không, ý nghĩa của tu luyện ở đâu?  

Khiến cho mình biến thành một tảng đá có thể tồn tại vĩnh hằng, nhưng vô dục vô cầu sao?  

Hắn chỉ ở trong lòng cảm khái một chút lập tức sải bước đi qua, choeng hắc kiếm tế ra.  

Hắn vừa xuất hiện, đám man ngưu kia cũng đồng thời phát hiện hắn. Cả đám đều ngẩng đầu lên, trong lỗ mũi phun ra lửa giận, hình thành những con rắn lửa bùng cháy. Chúng nó có chừng 13 con, đây là một cỗ lực lượng tương đương cường đại, đủ để đem một Minh Tiên 17 tướng bình thường đánh ngã mười mấy lần!  

Đổi là một người khác, trừ phi có được 40 đạo thần tướng trở lên, nếu không chỉ có nước xoay người chạy trốn!  

Nhưng Chu Hằng tuy rằng chỉ có 27 đạo thần tướng, nhưng hắn còn nắm giữ phù văn Ngũ Hành!  

Đây mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn!  

Bịch bịch bịch!  

Đám man ngưu kia sau khi phun lửa giận lập tức chủ động phát động công kích hướng Chu Hằng. Trong lúc bốn vó tung bay, giống như xẻng sắc xúc lên tro bụi đầy trời. 13 con man ngưu này đều đỏ mắt, vô cùng phẫn nộ húc tới, bất kể là gai nhọn trên lưng hay là hai sừng trên đầu đều là hàn quang lẫm liệt.  

Chu Hằng hồn nhiên không sợ, quyền trái ngưng tụ, quyền phải ngang người, hắc kiếm bình thản không có gì lạ.  

Man ngưu đánh ập tới!  

Hắn quyền trái đánh mạnh ra, một luồng sáng vàng thổi quét. Ông phù văn Ngũ Hành đánh ra. 13 con man ngưu kia đồng thời thân thể khựng lại, căn bản không thể tiến thêm mảy may. Chu Hằng nhân cơ hội vung kiếm chém. Phập phập lập tức liền có 6 cái đầu trâu bay lên trời, máu tươi rơi vãi!  

Chỉ dưới một chiêu, đàn man ngưu cường đại này liền bị hắn tiêu diệt gần nửa.  

Rẹt – trên thẻ chiêu sinh của hắn, mặt số 0 kia bắt đầu biến hóa, trong nháy mắt biến thành 70.  

Điểm này là tính như thế nào?  

Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, hắn chém giết 5 con man ngưu dưới 10 tướng, một con 12 tướng. Nếu là 70… 50+ 20? Năm con man ngưu dưới 10 tướng đều tính 10 điểm, man ngưu 10 tướng trở lên tính 20 điểm?  

Hẳn chính là như thế. Thực lực yêu thú càng mạnh, điểm cho liền càng nhiều. Với 10 tướng để phân chia trình tự cũng xem như hợp lý.  

Hắn không nương tay, thấy 7 con man ngưu còn lại có dấu hiệu tránh thoát, tay trái hắn ấn một cái. Phịch phịch 7 con man ngưu kia đồng thời bị lực lượng khủng bố trấn áp bốn vó mềm nhũn, khuất phục quỳ xuống.  

Hắc kiếm lại vạch ra, kiếm khí lẫm liệt dựng thẳng lên trời, lại là 7 cái đầu trâu to lớn bay lên.  

Rẹt con số biểu hiện trên thẻ chiêu ính nhảy tới 180.  

Chu Hằng đối với biến hóa điểm số không có cảm giác gì, bằng vào thực lực của hắn hoàn toàn có thể quét ngang bất kỳ tồn tại trình tự Minh Tiên. Cho dù cộng thêm nhân tố vận khí, như vậy ảnh hưởng hắn cũng chỉ là có thể giành được top 3 hay không, mà căn bản không cần lo lắng điểm không đủ bị đào thải!  

Hắc kiếm thu lại, hắn khẽ nhíu mày.  

Không hấp thu được bất kỳ tinh khí sinh mệnh!  

Làm sao có thể?  

Chẳng lẽ, nơi này còn có bảo vật khác đang cướp mối làm ăn với hắc kiếm? Không có khả năng! Hắc kiếm là tồn tại cấp số bì, đây chẳng qua là khảo hạch Đại Nguyên Học Phủ bày ra, có thể lấy ra được bảo khí sánh với hắc kiếm?  

Nói đùa à!  

Như vậy, chỉ có một khả năng khác!  

Đám man ngưu này kỳ thật là giả!  

Chu Hằng kinh ngạc, hắn cẩn thận kiểm tra thân thể của đám man ngưu này, bất kể là xương cốt hay là máu thịt, đều là vô cùng chân thật!  

Hắn dứt khoát cắt một cái chân trâu xuống để nướng, trong quá trình này có mùi thơm mê người phát ra, sau khi nướng chín ăn vào cũng đồng dạng có mùi vị, đồng dạng có thể nhét đầy bụng.  

Nhưng thịt yêu thú trình tự Minh Tiên đối với võ giả trình tự này mà nói chính là vật đại bổ, nhưng Chu Hằng lại không hề cảm giác được trong thịt chất này ẩn chứa mảy may linh lực.  

Quả nhiên, man ngưu này là giả!  

Hết thảy nơi này… đều là giả!  

Lúc trước hắn tiến vào cửa truyền tống cũng không phải là cửa truyền tống chân chính mà là một cái pháp trận hoặc là nói lối vào Tiên Cư. Đây hết thảy đều là biến ảo ra!  

Nhưng tuyệt đối không thể bởi vì là biến ảo ra mà khinh thường!  

Yêu thú nơi này trừ không thể mang đến chỗ tốt cho võ giả, ở phương diện chiến lực không khác biệt quá nhiều so với yêu thú bình thường. Nếu là bị yêu thú giết đó tuyệt đối là ngỏm thật!  

Chu Hằng không khỏi thất vọng. Hắn vốn nghe thấy mấy chữ săn giết yêu thú tương đương hưng phấn, giết chóc có thể mang đến cho linh lực tích lũy của hắn tăng lên như bay. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, bên phía học phủ không ngờ an bài toàn là hàng giả!  

Thôi, dù sao chỉ có 10 ngày, kiếm đủ điểm liền rời khỏi nơi này!  

Nơi này là Minh giới, linh dược tương đối mà nói dễ lấy được hơn nhiều, tựa như Chu Hằng mấy ngày trước liền luyện chế ra 21 viên Cương Linh Đan, mỗi một viên xấp xỉ đều có thể khiến cho Sáng Thế Đế tăng lên một đạo thần tướng. Nếu đưa tới Tiên giới đó chính là thánh dược cao cấp!  

Chỉ là mấy ngày, hắn liền có thu hoạch lớn như vậy. Tuy rằng chuyện này cũng vét sạch linh thảo cất giữ của hai tiệm thuốc Bình Phong Thành, nhưng đây cũng chỉ là một cái Bình Phong Thành mà thôi. Hơn nữa linh thảo chính là nắm giữ ở trong tay Đại Nguyên Học Phủ.  

Ở nơi này, trình tự Minh Tiên tăng lên tuyệt đối không phải việc khó gì!  

Dùng tinh khí sinh mệnh để tu luyện, bản thân liền trái với đạo trời, nếu như được lựa chọn, Chu Hằng tự nhiên nguyện ý dùng một ít thủ đoạn càng thêm “tường hòa”.  

Hắn thoáng tu chỉnh, rất nhanh liền tiếp tục đi tới.  

Nếu yêu thú nơi này đều là thành đàn kết đội, như vậy Minh Tiên bậc thấp căn bản không có tư cách săn bắt chúng nó, sẽ chỉ bị đuổi đến chật vật chạy trối chết! Nhưng loài người là sinh vật trí tuệ, một người đánh không lại chẳng lẽ không biết tạo nhóm sao?  

Đương nhiên, sau khi tạo nhóm thực lực tăng lên, tương ứng điểm đạt được cũng phải chia đều, nếu không ai sẽ nguyện ý trợ giúp người khác làm đồ cưới?  

Khẳng định là ngươi thịt con thứ nhất ta thịt con thứ hai, từng người thay phiên.  

Chỉ cần không gặp phải yêu thú Tinh Thần Vương, Chu Hằng tự tin có thể một tay trấn áp!  

Nắm một giới Thiên Kinh, có thể vô địch giới đó!  

Minh Tiên thuộc về Tiên giới, chính là có được Minh Tiên cực hạn có được 99 đạo thần tướng vẫn là Minh Tiên, vẫn sẽ bị phù văn Ngũ Hành hoàn toàn áp chế!  

Đây nhưng là pháp tắc thiên địa!  

Chu Hằng vừa đi vừa bắt đầu suy nghĩ chuyện pháp tắc.  

Hoặc Thiên từng nói, sau khi dung hợp một giới Thiên Kinh, Thiên Kinh tân sinh liền có thể sánh với Thiên Kinh cao hơn một giới. Nói cách khác, Hỗn Độn Thiên Kinh hiện tại là tương đương với Thiên Kinh của Minh giới.  

Trên lý thuyết mà nói, một bộ Thiên Kinh liền đại biểu cho thành tựu cao nhất của giới đó!  

Không dám nói vô địch nhưng tuyệt đối là gần với vô địch!  

Vậy hắn vì sao ngay cả Tinh Thần Vương đều đánh không lại chứ?  

Nguyên nhân ngay ở chỗ, hắn hiện tại chỉ có thể “sao chép” phù văn Ngũ Hành, căn bản không thể phát huy ra huyền diệu của bộ Thiên Kinh này!  

Tựa như Huyết Hà Thiên Kinh vốn nên là Sáng Thế Cảnh mới có tư cách tu luyện, mà Thiên Kinh Minh giới thế nào cũng phải là cường giả Hắc Động Cảnh mới có thể bắt đầu nghiền ngẫm huyền bí. Rất có khả năng, Chu Hằng cho dù đột phá Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh thậm chí Tuệ Tinh Cảnh, uy lực của phù văn Ngũ Hành đều sẽ không xuất hiện biến hóa quá lớn.  

Chỉ có sau khi hắn tiến vào Hắc Động Cảnh mới có thể phá kén thành bướm, chân chính bộc phát ra uy lực của bộ Thiên Kinh này.  

Cũng giống như Thái Nhất Giáo chủ, Băng Tâm Trúc, các nàng đều tu tập Hồng Liên Thiên Kinh, nhưng ngay cả vô địch Tiên giới đều không thể làm được. Không phải là Hồng Liên Thiên Kinh cấp bậc không đủ, mà là bởi vì tu vi bản thân các nàng thật sự quá yếu, căn bản không đủ để nắm giữ Thiên Kinh, chỉ là đang sử dụng một chút ảo diệu linh tinh mà thôi.  

Nhưng dù là như vậy, uy lực cũng mạnh đến đáng sợ!  

Cân nhắc đến điểm này, tiến vào Đại Nguyên Học Phủ kỳ thật là rất có ý nghĩa, có thể lựa chọn những công pháp khác để quá độ.  

Hơn nữa, Thiên Kinh quan hệ trọng đại, có ai không đỏ mắt? Lúc trước Long Đế kia sau khi nhận được tin tức, thậm chí không tiếc mọi giá đánh tới Tiên giới!  

Ở Tiên giới không quan hệ, giá phải trả xuyên qua hai giới quá lớn, hơn nữa hắn ở Tiên giới cũng là vô địch, không cần lo lắng có người có ý đồ với Hỗn Độn Thiên Kinh. Nhưng ở Minh giới lại khác, chút tu vi này của hắn theo như cường giả thấy ngay cả tư cách lọt vào mắt cũng không có!  

Bởi vậy, về sau có thể không dùng phù văn Ngũ Hành thì không nên dùng!  

– Cứu mạng…  

Chính vào lúc này, một thanh âm kinh hoàng thất thố cắt đứt dòng suy nghĩ của Chu Hằng, chỉ thấy một tiểu cô nương từ phương xa chạy nhanh tới, sau lưng đuổi theo một con mèo rừng toàn thân đỏ rực. Thân thể cao chừng ba trượng vô cùng nhanh nhẹn, nhảy một cái là trăm trượng.