Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 127: Hai Thiên Linh Thể




Tỉnh Thiên cũng tiến vào trong màn hào quang kia, nhưng từ lúc mới bắt đầu liền không thấy bóng dáng, mà thế giới thần bí lại rất nguy hiểm. Bởi vậy Nam Cung Nguyệt Dung mới suy đoán hắn đã chết. Dù sao một võ giả Tụ Linh Cảnh đi vào nơi đó, trong nháy mắt sẽ bị vô số yêu thú xé thành mảnh nhỏ!

Thế nhưng không ngờ hắn còn sống trở về!

Có thể còn sống rời thế giới thần bí, hoặc có thể nói là hắn vận khí tốt, nhưng rõ ràng đại trận hộ sơn của Đại Diễn Tông đã qua đi thời kỳ suy yếu, hắn làm thế nào đi ra ngoài được?

Điều này cũng chỉ có Tỉnh Thiên mới trả lời được, mà đáp án này cực kỳ trọng yếu, có lẽ có thể mang đến cho người ta ngạc nhiên vui mừng vô hạn!

Vào lúc này Nam Cung Hoành thì lại hối hận: tại sao phải cho đòi người vào cung, hiện tại mọi người đều biết Tỉnh Thiên đi ra, với uy thế của hắn cũng không thể độc chiếm Tỉnh Thiên, không thể độc bá bí mật này.

Đây chính là điểm mấu chốt liên quan đến tự do ra vào Đại Diễn Tông đấy!

Đang lúc mọi người nhìn chăm chú, một bóng người cường kiện đi vào đại điện như long hành hổ bộ. Dáng người hắn thon dài, mang trên mặt vẻ tươi cười lười nhát, chỗ nào ánh mắt hắn đảo qua, lại sáng như tia chớp, kinh tâm đoạt phách!

Đúng là Tỉnh Thiên!

Chu Hằng ánh mắt chợt ngưng lại, thần thức của hắn cao hơn xa cảnh giới, có thể cảm ứng được rõ ràng khí tức rất cường đại của Tỉnh Thiên, đúng là cao hơn một bậc so với hắn: là Sơ Phân nhị trọng thiên!

Hiển nhiên, Tỉnh Thiên ở trong thế giới thần bí đã nhận được kỳ ngộ, lại lần nữa trên cảnh giới vượt qua hắn, mà lại vượt qua hẳn một bậc.

- Quả thực đúng là Tỉnh Thiên!

- Không ngờ lại còn sống đi ra!

- Có thể xông qua trận pháp hộ sơn ở trạng thái toàn vẹn, tiểu tử này là yêu quái hay sao?

Các võ giả Sơ Phân Cảnh nhỏ giọng nghị luận, mà nhóm lão quái Ích Địa Cảnh thì nhìn chằm chằm vào Tỉnh Thiên. Bọn họ khẳng định sẽ không để họ Nam Cung có cơ hội cất giấu Tỉnh Thiên, bí mật này nhất định phải cùng chung hưởng!

Nam Cung Hoành cũng không có cách nào, hắn cũng không phải Khai Thiên Cảnh, nếu không chỉ cần trừng mắt, phát ra khí thế một cái, ai dám rục rịch? Hắn hít một hơi thật sâu, hỏi:

- Tỉnh Thiên! Ngươi là đi ra ngoài như thế nào?

Đây là vấn đề mọi người đều quan tâm!

Như thế nào đi ra ngoài? Đây chính là trận pháp cấp bậc Sơn Hà Cảnh đấy!

Tỉnh Thiên trước nhìn thoáng qua Nam Cung Nguyệt Dung, khi nhìn thấy ánh mắt của đối phương cụp xuống, trong lòng hắn không khỏi phát sững sờ, sau một lúc ngẩn người hắn mới nói:

- Hồi bẩm bệ hạ, sau khi ta đi vào cửa truyền tống màu vàng kia, liền xuất hiện ở một đại điện Thanh Đồng, bất ngờ nhận được một phần kế thừa, sau đó bị tống đi, trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài đại trận hộ sơn!

Mọi người vừa nghe nói, chẳng những không hưng phấn mà lại thất vọng.

Thất vọng là: Đại Diễn Tông vẫn như cũ không thể trực tiếp đi vào đi ra, nhưng điều này cũng không quan trọng, không phải Tỉnh Thiên nhận được kế thừa rồi sao, hoàn toàn có thể lấy ra từ trên người hắn!

Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào trên thân Tỉnh Thiên, trong đó cũng không thiếu cường giả Ích Địa Cảnh, áp lực trầm trọng cũng có thể làm cho lớp da của võ giả Sơ Phân Cảnh nổ tung.

Đại điện chủ và Nam Cung Hoành đồng thời chắn trước mặt Tỉnh Thiên, hai người đều có quan hệ mật thiết với Tỉnh Thiên, tự nhiên không có khả năng ngồi xem.

- Hắc Thủy Điện cùng Thiên Tinh Tông muốn nuốt chỗ tốt này một mình sao?

Lập tức có người kêu lên.

Tức thì kích động phẫn nộ của quần chúng. Thiên Tinh Tông tuy rằng cường đại, nhưng thật muốn tiêu diệt hết chư tông, thì toàn bộ Hàn Thương Quốc cũng gần như phải hoàn toàn sụp đổ.

Nam Cung Hoành hừ lạnh một tiếng, nói:

- Các ngươi cũng quá nóng nảy rồi! Tỉnh Thiên! Ngươi nhận được kế thừa gì, nói cho mọi người biết đi!

Hắn quay đầu nhìn về phía Tỉnh Thiên, lại làm một động tác nháy mắt không thể phát hiện.

Ý tứ này tự nhiên là ý bảo Tỉnh Thiên nói hươu nói vượn một phen, kiên quyết nói không có nhận được ưu đãi gì nhiều, chẳng lẽ những người này thực dám ép người vào chỗ chết sao?

Tỉnh Thiên thu lại ánh mắt từ trên thân Nam Cung Nguyệt Dung, nói:

- Bệ hạ hãy lấy ra đây một kiện Linh Tinh Trụ!

Mọi người sửng sốt, đây là để làm chi? Linh Tinh Trụ chỉ có một công dụng, chính là trắc nghiệm mật độ huyết mạch lực của võ giả, điều đó có quan hệ gì với kế thừa của thế giới thần bí? Tuy nhiên vào lúc này, nhất định Tỉnh Thiên sẽ không làm chuyện trêu đùa mọi người, mọi người cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Dù sao mọi người một lần bế quan chính là với đơn vị tháng để tính, chỉ mấy phút thì sao không chờ nổi.

Chỉ một lúc sau, một người hầu mang đến đây một kiện Linh Tinh Trụ. Tỉnh Thiên đưa tay đặt lên trên, lập tức, ánh sáng xanh nhấp nhoáng, một đoạn thân trụ Linh Tinh Trụ phía dưới cùng sáng lên, sáng rọi chói mắt, sau đó, màu xanh biếc tan đi, rồi chớp động tiếp một vầng sáng bạc.

Tia sáng này độ sáng so ra kém ánh sáng xanh, nhưng mà, mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, miệng há hốc thiếu chút nữa làm cho cằm sai lệch vị trí.

Một đoạn thân trụ phía trên Linh Tinh Trụ sáng lên!

Thiên linh thể! Là Thiên linh thể a!

Tuy rằng nhiều nhất chỉ ở mức độ nhị tinh, nhưng đó là Thiên linh thể đấy!

Điều này sao có thể!

Tỉnh Thiên trước đây đã từng làm trắc nghiệm, đạo thứ hai huyết mạch lực là Địa linh thể thập tinh, như thế nào hiện tại lại trở thành Thiên linh thể? Huyết mạch lực không phải từ nhỏ đã cố định hay sao, như thế nào còn có thể tăng lên?

Cái này chẳng lẽ chính là chỗ ưu đãi Tỉnh Thiên nhận được ở đại điện Thanh Đồng trong thế giới thần bí?

- Ta nhận được kế thừa, chính là tăng lên huyết mạch lực này, còn có một đạo lực lượng giúp tăng lên tu vi của ta tới Sơ Phân nhị trọng thiên!

Tỉnh Thiên ánh mắt trong vắt nhìn mọi người, bình thản nghiêm túc, không có một tia ý giả dối.

Lần này mọi người không tin cũng phải tin!

Huyết mạch lực tăng lên, điều này còn không phải ưu đãi to lớn hay sao? Nhân linh thể, Địa linh thể, Thiên linh thể, con đường tu luyện này tuyệt đối không giống nhau. Cứ nhìn xem Thủy Nguyệt Công chúa thì biết, 17 tuổi đã đột phá Sơ Phân Cảnh!

Điều này đương nhiên có một phần công lao của Thiên Tinh Tông bồi dưỡng cung cấp tài nguyên tu luyện, nhưng đột phá cảnh giới trọng yếu còn là lĩnh ngộ của mình, mà huyết mạch lực có thể dẫn tới tác dụng mang tính quyết định.

Nếu như nói Địa linh thể có thể dễ dàng đột phá Khai Thiên Cảnh, có hy vọng tiến lên Sơn Hà Cảnh, như vậy Thiên linh thể nhất định có thể đạt tới Sơn Hà Cảnh, cũng nhắm vào cảnh giới cao hơn, thậm chí là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong của võ đạo!

Tỉnh Thiên có Địa linh thể thập tinh đã đủ trọng yếu, nhưng bây giờ hắn có huyết mạch lực cấp bậc Thiên linh thể, địa vị của hắn lập tức lại tăng vọt gấp trăm lần! Toàn bộ Thiên Tinh Tông đều sẽ rơi vào điên cuồng, không tiếc bất cứ giá nào bồi dưỡng đào tạo hắn!

Mọi người đều trầm mặc, chỉ sợ bọn họ cũng không tin Tỉnh Thiên chỉ là nhận được chút ưu đãi như vậy.

Rất đơn giản, Thiên Tinh Tông tất nhiên sẽ không tiếc phải trả cái giá nào để bảo hộ Tỉnh Thiên, mà với tính yêu nghiệt của Thiên linh thể, chỉ sợ trong thời gian một trăm năm Tỉnh Thiên có thể đột phá vào Khai Thiên Cảnh, đến lúc đó hắn tính toán sổ sách, ai có thể chạm vào mũi nhọn của hắn?

Quên đi! Tốt hơn là chờ đại năng của Lãng Nguyệt Quốc tới đây, phá mở cấm chế của Đại Diễn Tông, nhìn lại xem có thể kiếm được chỗ tốt gì hay không!

Nếu tâm tính đã cân bằng lại, mọi người đều lộ vẻ mặt ôn hoà; vui vẻ hoà nhã chúc mừng Tỉnh Thiên, đại điện chủ và Nam Cung Hoành, bởi vì Tỉnh Thiên đồng thời là đệ tử của Hắc Thủy Điện vả Thiên Tinh Tông.

- Xì! Thiên linh thể nhị tinh có gì đặc biệt hơn người!

Lâm Phức Hương không nhịn được khẽ hừ một tiếng, nàng muốn nói chỉ có Chu Hằng mới xứng đáng với vinh quang như vậy, Tỉnh Thiên tuy rằng cũng xuất thân từ Cửu Linh Tông, nhưng nổi bật hơn so với người trong lòng của mình thì không được!

- Ha ha ha...

Một số người trẻ tuổi đều cười ha hả: Nếu Thiên linh thể nhị tinh mà còn không có gì nghiêm trọng, thì còn có gì được xem là cao hơn? Thật đúng là không ăn được bồ đào liền nói bồ đào còn xanh: ghen tị thành như vậy!

- Tiểu mỹ nữ! Vậy cô nương là Thiên linh thể mấy tinh, mà có thể không để Tỉnh Thiên vào mắt?

Một gã thanh niên có chút tà khí kêu lên hỏi Lâm Phức Hương. Hắn có tu vi Tụ Linh Cảnh, không biết là tốp 10 Tụ Linh Cảnh của thành nào, lần này không được đi vào Đại Diễn Tông, không nghĩ tới ngược lại đã cứu hắn một mạng.

Người giống như hắn còn có rất nhiều, nguyên vốn cũng bởi vì không được đi vào Đại Diễn Tông mà vô cùng thất vọng, hiện tại lại thầm cảm thấy mình may mắn, đã không có đi vào để toi mạng!

Lâm Phức Hương không có đối nhân xử thế gì, mà bản tính lại không chịu nổi kích thích, lúc này liền đứng lên, “bịch bịch...” đi đến phía trước Linh Tinh Trụ còn không có thu cất, đặt một bàn tay trắng nõn như tuyết lên trên đó.

Chu Hằng vốn có thể ngăn cản, nhưng ngẫm lại cứ để Lâm Phức Hương lộ ra ngoài một chút sự thực nàng có được Thiên linh thể cũng không có gì. Dù sao trước đây nàng cũng chưa từng bày ra huyết mạch lực, thì không thể chấp nhận nàng có tài nhưng trưởng thành trễ hay sao?

Thiên linh thể nhưng có thể được tất cả các thế lực coi trọng, Chu Hằng tự mình không cần lo lắng vấn đề tài nguyên tu luyện, nhưng người bên cạnh thì bất đồng.

Trong lúc các tiểu bối này đang nháo nhào gây náo loạn, vốn không có cao thủ Ích Địa Cảnh nào lại để ở trong lòng, dù là Sơ Phân Cảnh cũng không có mấy người thèm chú ý tới. Chỉ là Lâm Phức Hương ngây thơ thanh thuần, lại dẫn tới không ít người ngầm chú ý tới nàng, thầm nghĩ trong lòng phải làm thế nào thu được tiểu mỹ nữ lên giường.

“Ông”. Linh Tinh Trụ sáng lên, đoạn thứ nhất, đoạn thứ hai... rồi đoạn thứ ba!

Cũng giống như Tỉnh Thiên, nhưng sáng bóng là màu xanh, hơn nữa còn sáng ngời hơn!

Mấy người ở gần lập tức kinh ngạc trố mắt nhìn trân trối, rơi vào trạng thái si ngốc tuyệt đối, sau đó giống như là bệnh truyền nhiễm, chung quanh càng ngày càng nhiều người dừng nói chuyện, nhao nhao dời ánh mắt nhìn lại, toàn bộ cung điện chợt trở nên im lặng như tờ.

Lại là một Thiên linh thể? Hơn nữa huyết mạch lực còn nồng đậm hơn so với Tỉnh Thiên?

Oái!

Trước kia Địa linh thể đều là rất hiếm lạ, hiện tại chẳng những xuất hiện Thiên linh thể, mà lại không chỉ một!

- Đây là... Thiên linh thể tam tinh!

- Lại là một Thiên linh thể!

- Tiểu cô nương tên là gì? Gia nhập Hải Lan Tông ta đi!

- Cút sang một bên! Hải Lan Tông cũng xứng thu Thiên linh thể làm đệ tử sao, các ngươi chứa nổi Đại Phật như vậy sao?

- Đến Minh Dương Tông ta đi! Bổn tông nhất định toàn lực bồi dưỡng!

Mọi người đều hướng tới Lâm Phức Hương đưa ra cành ô- liu. Đây chính là Thiên linh thể đấy, thậm chí huyết mạch lực còn cường đại hơn so với Tỉnh Thiên. Thiên tài như vậy sao có thể không toàn lực tranh giành.

- Hừ! Nàng này chính là môn hạ của bổn điện, các ngươi đều tỉnh lại đi!

Đại điện chủ lạnh lùng nói, nhưng trong lòng thì nở hoa. Không nghĩ tới Hắc Thủy Điện lại xuất ra hai người Thiên linh thể, cộng thêm Chu Hằng một tên có huyết mạch lực không mạnh, nhưng yêu nghiệt không thua kém kia... thật đúng là tỏa rộ tia sáng kỳ dị, tất cả vinh quang rực sáng đều bị Hắc Thủy Điện giành lấy.

Huyết mạch lực trọng yếu, cũng không phải nói không có huyết mạch lực, hoặc là huyết mạch lực không mạnh, sẽ không thể trở thành cường giả tuyệt thế!

Nhưng mê hoặc của một Thiên linh thể thật sự quá lớn, mọi người tranh giành nhau hướng về Lâm Phức Hương khai ra điều kiện... ví dụ như ngươi qua đây làm đồ đệ, qua 100 hay 80 năm lập tức làm cho ngươi trở thành tông chủ đều được!

Đừng nhìn bọn họ đưa ra điều kiện thật cao, trên thực tế hơn một trăm năm sau với tiềm lực của Thiên linh thể khẳng định có thể tiến vào Khai Thiên Cảnh. Với phần thực lực này đã có thể xưng vương ở Hàn Thương Quốc, làm một tông chủ hay gì đó... xem ra đâu có gì hiếm lạ?

Có thể tiến vào Ích Địa Cảnh, đâu có người nào là đần độn!

Tỉnh Thiên mới vừa rồi còn tỏa hào quang vạn trượng trong nháy mắt đã bị đoạt đi hơn phân nửa vinh quang rực sáng. Lâm Phức Hương trở thành tiêu điểm tuyệt đối... giống như vầng trắng sáng được các vì sao bao quanh...