Dù biết việc mình sắp thực hiện là hết sức nguy hiểm, nhưng Hoa Phong đã không còn đường nào khác để chọn, ai bảo bản thân hắn sinh ra tư chất kém cỏi, cho nên muốn vượt qua người khác, cần phải đưa mình vào nghịch cảnh.
Nội tâm bình tĩnh không một tia sợ hãi, Hoa Phong chậm rãi đưa thần thức xâm nhập vào thức hải.
Sau khi thần thức xâm nhập thức hải, việc đầu tiên Hoa Phong cần làm chính là điều động tiểu kiếm ý.
Tiểu kiếm ý nằm ngay trung tâm thức hải, giữa mảng lớn sương mù lượn lờ, mà vẫn có thể chiếm giữ một khoảng không độc lập, đủ để thấy uy năng mạnh mẽ.
Xung quanh tiểu kiếm, vô số kiếm khí phát ra lăng lệ ác liệt, như đang cảnh báo đám sương mù xung quanh đây là địa bàn của nó.
Nhìn tiểu kiếm ý uy phong như vậy, nội tâm Hoa Phong có chút không nắm chắc. Tiểu kiếm có khí thế vô cùng sắc bén, liệu có tổn thương đến kinh mạch hay không vẫn là điều khó nói.
Nhưng có không nắm chắc thì cũng không còn đường lui. Hạ quyết tâm, Hoa Phong đưa thần thức tiến tới gần tiểu kiếm, khiến hắn bất ngờ đó là khi thần thức xâm nhập vào vùng không gian độc lập, vô số kiếm khí được phát ra từ tiểu kiếm toàn bộ điều thu liễm, chuyện xảy ra ngoài ý muốn như này, khiến Hoa Phong hết sức kích động.
Không để tâm tình chi phối, ngay lập tức thần thức nhanh chóng áp sát, cuối cùng bao bọc hoàn toàn tiểu kiếm vào bên trong, khi đã khống chế được tiểu kiếm hắn liền chậm rãi đưa nó lưu thông theo mạch máu xuôi xuống đan điền.
Quá trình di chuyển cực kỳ gian nan, Hoa Phong đầu đầy mô hôi, tâm thần tập trung cao độ, bởi chỉ không cẩn thận một chút thôi, có lẽ không kịp hối hận. Mất nữa ngày thời gian, tiểu kiếm cuối cùng đã ngoan ngoãn nằm trong đan điền. Dọc đường di chuyển, tiểu kiếm im lặng một cách dị thường, giúp Hoa Phong bớt đi rất nhiều phiền toái.
Công việc di chuyển tiểu kiếm ý, mơi chỉ là sự khởi đầu, kế tiếp sẽ còn nguy hiểm và gian nan hơn vạn phần.
Thở ra vài ngụm trọc khí, Hoa Phong bắt đầu hành trình điên rồ của chính hắn.
Thần thức tiếp tục bao phủ tiểu kiếm, lần nữa hướng huyệt vị đầu tiên di chuyển. Thành công đưa tiểu kiếm xuyên qua khe rãnh cực nhỏ tại huyệt vị thứ nhất, Hoa Phong hơi dừng lại, kế tiếp di chuyển tới trước những đường kinh mạch tắc nghẽn. Nhiệm vụ của hắn bây giờ chính là làm thông thoáng những kinh mạch này.
Hít hơi khí lạnh, lần nữa tập trung toàn bộ tinh lực, hắn chậm rãi đưa tiểu kiếm đâm vào kinh mạch. Khi tiểu kiếm tiếp xúc với kinh mạch, một cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế liền đột nhiên xuất hiện, suýt chút nữa khiến Hoa Phong tâm thần thất thủ, thu hồi thần thức, mà nếu thần thức bị thu hồi với khí thế sắc bén của tiểu kiếm, hậu quả khó có thể tưởng tượng, có thể nói Hoa Phong vừa lượn một vòng qua quỷ môn quan. Cũng may hắn kịp trấn tĩnh, nếu không mọi chuyện sẽ cực kỳ tồi tệ. Hoa Phong không bao giờ nghĩ tới, khai thông kinh mạch lại có cảm giác khủng khiếp như vậy.
-Liều ăn nhiều!
Ý nghĩ rút lui đã thực sự xuất hiện trong suy nghĩ của Hoa Phong, nhưng bỗng dưng hắn nhớ đến câu nói bất hủ của người Việt nơi tiền kiếp, thì ý nghĩ đó hoàn toàn bị áp chế, thay vào đó là sư kiên định lẫn ý chí quyết tâm cực lớn.
Cắn răng, Hoa Phong lần nữa đưa mũi kiếm tiếp xúc kinh mạch, lần này mặc dù đã chuẩn bị trước, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng thống khổ, một nỗi đau mà nhân loại chưa ai từng biết tới, ngoại trừ hắn, Hoa Phong.
Cố gắng bỏ qua đau đớn, cố gắng đưa tâm thần vào trạng thái không linh, hắn chậm rãi điều khiển tiểu kiếm khoét sâu vào kinh mạch, từng chút từng chút một, bắt đầu công việc tra tấn tinh thần lẫn thể xác một cách khủng khiếp.
Hoa Phong trán nổi gân xanh, mồ hôi to như hạt đậu, thân hình không ngừng run rẩy, hiển nhiên giờ phút này hắn đang hết sức đau đớn, thống khổ, sự thống khổ đã vượt quá xa giới hạn chịu đựng của chính hắn. Nhưng bằng vào sự chấp nhất kiên định, hắn đang thực hiện một công việc mà người thường nghĩ cũng không dám nghĩ.
Thật sự Hoa Phong đã có lúc tưởng chừng như không thể vượt qua, nhưng cứ mỗi lần như vậy trước mặt hắn lại xuất hiện người thân, cha mẹ, phụ mẫu. Tất cả bọn họ đều nhìn hắn với ánh mắt nhớ thương, chờ đợi, đợi mãi hắn không trở về, mẹ khóc, mẫu thân không ăn không ngủ. Những hình ảnh đó như đâm sâu vào tim hắn, làm hắn hết sức bi thương. Và rồi sự bi thương đã tiếp thêm cho hắn, thứ nghị lực phi thường, để hắn chống chọi với nỗi thống khổ kinh hoàng.
Thời gian không chờ đợi một ai, cũng chẳng bao giờ ngừng lại. Rốt cuộc sau hai ngày vật lộn, Hoa Phong cũng thành công khai thông đường kinh mạch thứ bảy, tìm ra huyệt vị thứ tám.Nhưng hắn không dám ngừng lại, mà tiếp tục khai thông kinh mạch thứ tám, tìm huyệt vị thứ chín.
Nguyên nhân Hoa Phong không dám ngừng lại nghĩ ngơi lấy sức, là vì hiện tại hắn dường như có chút thích ứng với đau đớn, nếu dừng lại thì chút thích ứng ấy sẽ biến mất, đến lúc đó chỉ sợ hắn không đủ can đảm để tiếp tục. Do đã có kinh nghiệm, cho nên lần khai thông thứ hai, cảm giác thống khổ đã giảm đi rất nhiều, dù như vậy vẫn còn rất khủng bố. Lại thêm hai ngày thời gian, Hoa Phong rốt cuộc cũng thành công tìm ra huyệt vị thứ chín, đồng nghĩa hắn đã chính thức đầy đủ cửu kinh bát mạch.
Công việc gian nan của hắn vốn sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra đủ mười hai huyệt vị, nhưng đúng lúc huyệt vị thứ chín vừa được tìm thấy thì lại xảy ra một sự kiện khiến Hoa Phong kinh hãi.
Thiên Địa quyết đột nhiên tự động vận hành một cách vô định. Thiên Địa quyết không theo Hoa Phong dẫn dắt tự động thu nạp bản nguyên thiên địa bên ngoài, sau đó hòa hợp cùng hai mươi bốn luồng chân khí có sẵn trong hai đan điền. Nội ngoại chân khí bỗng dưng hòa hợp, liền xuôi theo kinh mạch tỏa đi khắp toàn thân, đáng nói hơn, kinh mạch mà chân khí lưu thông lại không phải cửu kinh bát mạch, mà là mười hai kinh mạch thần bí đột nhiên xuất hiện, ngăn ở mười hai đường kinh mạch này bất ngờ hơn chỉ mỗi hai huyệt vị.
Hoa Phong vào lúc thân thể trở nên cứng ngắc, hoàn toàn không thể cử động, hắn chỉ có thể đưa thần thức nội thị, quan sát những diễn biến kinh thiên đang làm náo loạn cơ thể.
Về phần mười hai đường kinh mạch thần bí này từ đâu xuất hiện, Hoa Phong hoàn toàn mù tịt. Bởi vì trước đó khi quan sát toàn bộ kinh mạch hắn không hề phát hiện ra nó.
Càng kỳ lạ hơn, các đường kinh mạch khác tất cả đều có sẵn, nhưng mười hai đường kinh mạch này lại không như vậy. Chân khí được Thiên Địa quyết dẫn dắt, di chuyển tới đâu kinh mạch xuất hiện tới đó, không những vậy chân khí còn lan tỏa sang các kinh mạch li ti trên đường nó đi qua, khiến các kinh mạch li ti cũng đột nhiên dài ra và lại tiếp tục phân nhánh. Nhìn kinh mạch thân thể chính mình bỗng dưng trở nên kỳ lạ, Hoa Phong có chút không biết làm sao. Hắn không biết những võ giả khác khi tu luyện có gặp phải cảnh này hay không. Nhưng dù muốn biết cũng không có người để hỏi, hắn đành bất lực theo dõi diễn biến trong cơ thể.
Mười hai đường kinh mạch thần bí có thể ví như một vùng bình nguyên khô cằn, còn chân khí lại như nước lũ thượng nguồn đổ xuống, nước đi tới đâu, sông suối liền xuất hiện đến đó. Những nơi đi qua cũng không quên để lại vô số kênh rạch li ti khác.
Mười hai đường kinh mạch trải dài khắp toàn thân, sau đó lại vòng ngược trở về theo con đường khác, tạo thành vòng cung kinh mạch rất kỳ lạ. Vô số kinh mạch nhỏ sau khi được nối dài, bất ngờ tương ứng với mỗi lỗ chân lông trên cơ thể, có thể nói, cực kỳ vi diệu.
Thiên Địa quyết sau khi làm ra sự tình không giống ai, liền biến mất không dấu vết. Khiến Hoa Phong vô cùng nghi hoặc.
Trên thực tế, từ khi sáng lập Thiên Địa quyết Hoa Phong chỉ theo công năng sẵn có, dùng bổ trợ tu luyện lẫn gia tăng sức mạnh công kích, bằng việc sử dụng bản thiên địa, cùng ngoại chân khí.
Hắn chưa bao giờ tìm hiểu sâu xa về Thiên Địa quyết, cũng như nghĩ đến việc làm sao để công pháp trưởng thành, cho nên đến tận bây giờ miễn cưỡng mới chỉ nhập môn. Thiên Địa quyết có bốn tầng cấp bậc. Tầng sơ nhập, tầng một, hai, ba. Nhưng điều đáng nói cả bốn tầng đều hoàn toàn bất đồng, không một chút liên kết lẫn nhau, rất rời rạc.
Tầng sơ nhập chính là tạo ra hai đường tu luyện, tu luyện linh khí và tu luyện nguyên khí.
Tầng thứ nhất, điều động bản nguyên, có thể thay đổi bản nguyên vạn vật trong thiên địa, trừ vật thể sống.
Tầng thứ hai, ngoại chân khí. Ngoại chân khí là do bản nguyên hỗn độn từ thiên địa tạo ra, bản nguyên ngũ hành hoặc không thuộc ngũ hành gọi là hỗn độn. Có thể nói tầng thứ hai chính là dựng dục ra hỗn độn chân khí.
Tầng thứ ba thoát ly thiên địa, thoát ly thiên địa ở đây không phải hắn rời khỏi mảnh thiên địa này, mà là đem hiên địa bản thân nắm giữ tách khỏi thiên địa nguyên bản. Sáng lập một đạo mới “ tranh thiên đạo“.
Có thể nói bốn tầng cấp bậc thiên địa quyết tất cả điều cực kỳ nghịch thiên. Nhưng đến nay mọi thứ chỉ ở mức sơ thành, không muốn nói là lông trâu. Nghĩa là từ lúc ra đời đến nay, ngoại trừ tầng sơ nhập, các tầng khác điều không thăng tiến.
Vốn trong suy nghĩ của Hoa Phong Thiên Địa quyết mặc dù lợi hại nhưng tính thực dụng không cao, bởi vì không có nội dung trực tiếp tu luyện đề thăng tu vi, mà chỉ mang tính phụ trợ. Trên hết công năng hết sức hạn chế, cho nên không nhất thiết phải để tâm quá nhiều.
Nhưng một màn tự động vận chuyển chân khí, tạo ra kinh mạch vừa rồi, khiến Hoa Phong kinh hãi. Hắn thậm chí bị công pháp chính mình tạo ra, làm cho định thân không thể nhúc nhích, bảo sao không khiếp sợ.
Vừa khiếp sợ vừa mừng rỡ, khiếp sợ đó chính là sự khủng bố của Thiên Địa quyết, mừng rỡ chính là hắn đã biết làm cách nào để thăng tiến Thiên Địa quyết. Thật ra Hoa Phong vốn không làm ngơ với công pháp biến thái này, mà là không biết làm thế nào để tăng tiến.
Nhưng trên hết thứ làm hắn kích động hơn, đó chính là khi Thiên Địa quyết thôi những hành động điên rồ, thì không biết từ khi nào ba huyệt vị cuối cùng cũng đột ngột được khai thông, đặc biệt hơn hắn cũng xung phá thành công hai huyệt vị đầu tiên, để chính thức bước chân vào Luyện Mạch kỳ.
Sau một hồi phát rồ của thiên địa quyết mọi dự tính ban đầu của Hoa Phong hoàn toàn không có đất dụng võ. Nguyên bản hắn còn phải “ đục khoét” kinh mạch, truy trung ba huyệt vị cuối cùng, nhưng không nghĩ tới mọi chuyện đều không cần làm nữa rồi.
Dù đã thành công đột phá Luyện Mạch kỳ, nhưng giờ không phải lúc Hoa Phong cảm nhận về nó, cái hắn cần làm lúc này chính là tìm hiểu sự huyền diệu của Thiên Địa quyết. Bởi đó mới chính là tất cả của hắn, thứ tối quan trọng và là chỗ dựa vững chắc nhất cho đoạn đường xa xôi phía trước.
Dù biết muốn thông hiểu hoàn toàn cần rất nhiêu năm tháng, nhưng không phải cứ để đó nó sẽ tự động tiến cấp.
Tại sao thiên địa quyết đột nhiên phát rồ? Mười hai đường kinh mạch lẫn hai huyệt vị nó tạo ra là thứ gì?
Chịu vô vàn thống khổ chỉ mong đột phá Luyện mạch kỳ được hoàn hảo nhất, nhưng xem ra khi đã đạt được mục đích, Hoa Phong lại không thèm đếm xỉa, thứ hắn quan tâm đó là sự tình kỳ lạ vừa xảy ra.