Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 805: Đoán Binh Sơn Chủ (2)




Ngày hôm nay, tất cả gia tộc của Đoán Binh Sơn Đảo đều phái ra bộ phận cường giả đến đây quan chiến, người cầm đầu đa số đều là đại nhân vật cấp gia chủ.

Phi Long Sơn cách Đoán Binh Sơn không xa, lúc Huyền Thiên đến đó thì cường giả của Đoán Binh Sơn đều đã có mặt.

Đoán Binh Sơn Chủ niên kỷ không đến lục tuần, tu vị là Thiên giai cảnh ngũ trọng đỉnh phong, mặc trường bào màu đen, một mình một người đứng trên không Phi Long Sơn, cường giả Đoán Binh Sơn đều ở sau hắn ngoài 3000m.

Cường giả quan chiến còn lại cách càng xa hơn, ngoài 4 5000m

Cường giả cấp bậc như Đoán Binh Sơn Chủ quyết chiến sinh tử với người khác, chiến đấu nhất định sẽ kinh thiên động địa, nếu đến gần vạn nhất bị dư ấm chiến đấu đánh trúng thì đó cũng là công kích mang tính chất huỷ diệt, có thể sẽ phải bỏ mạng.

Khi Huyền Thiên một thân thanh y xuất hiện ở phía chân trời thì tất cả cường giả thần sắc đều đột nhiên chấn động.

Cường giả Thiên giai cảnh nhất trọng quyết chiến sinh tử với cường giả Thiên giai cảnh ngũ trọng, thật sự là chuyện lạ thiên cổ, chúng cường giả đều bị khiếp sợ.

"Chuyện bất quá tam" là quy tắc đại đạo, cũng không phải là giới hạn ở Thần Châu đại địa, mà là toàn bộ thế giới, chiến lực một người có nghịch thiên cỡ nào cũng không cách nào chống lại quy tắc đại đạo, vượt bốn cảnh giới để khiếu chiến cả.

Mặc dù Huyền Thiên một kiếm phá Thập Bát Thiên Cương Trấn Ma Trận do mười tám vị cường giả Thiên giai của Bách Lý gia tộc tạo thành, ngắn ngủn mấy ngày, danh tiếng Thiên thiếu ở Đoán Binh Sơn Đảo đã như mặt trời ban trưa, không người nào không biết, nhưng cũng không có người nào cho rằng Huyền Thiên có thể đánh vỡ quy tắc đại đạo "chuyện bất quá tam"

Chúng cường giả suy đoán, Huyền Thiên nhất định sẽ cự chiến, thậm chí là chạy ra khỏi Đoán Binh Sơn Đảo, nhưng cử động của Huyền Thiên lại vượt quá dự kiến của mọi người.

Hắn không trốn chết, cũng không cự chiến, mà trực tiếp đáp lại trận quyết chiến này, hơn nữa còn đến đúng giờ nữa.

- Còn trẻ như vậy đã bước vào Thiên giai, hơn nữa còn có được chiến lực nghịch thiên như thế, vẻ ngoài còn ngọc thụ Lâm Phong, anh tuấn như thế, thật là một đời nhân kiệt, aizz. . . Thật sự là đáng tiếc!

. . .

Không ít cường giả thấy Huyền Thiên đến đều nhao nhao thở dài.

Giữa Huyền Thiên và bọn họ không có nửa điểm quan hệ, nhưng Huyền Thiên thật sự là quá xuất chúng, không ít người đều nổi lòng mến tài, cảm thấy đáng tiếc.

Huyền Thiên ngự kiếm phi hành, đến phía trước cách Đoán Binh Sơn Chủ 3000m liền ngừng lại, ôm quyền nói:

- Vãn bối Thiên thiếu, kính ngưỡng đại danh Đoán Binh Sơn Chủ đã lâu!

Đoán Binh Sơn Chủ một thân hắc y, đầu đầy tóc đen xen lẫn một ít tóc trắng, chứng minh tuổi của hắn không nhỏ, nhưng cặp mắt kia lại vô cùng thanh tịnh, tinh quang trạm trạm, tinh khí thần cả người thập phần cường đại.

Hắn phất phất tay, nói:

- Danh tiếng Thiên thiếu ngươi ta ngược lại chỉ mới nghe thấy không lâu, nhưng lại chấn đến khiến hai tai lão phu đau nhức, theo đạo lý, thanh niên tài tuấn, thiên tài tuyệt đại giống như ngươi ngày sau định sẽ hào quang vạn trượng, thành tựu kinh người, lão phu bối phận già như vậy không nên bóp chết, nhưng ngươi giết ái đồ ta, việc này lão phu không thể ngồi yên không lý đến được, ngươi diệt tất cả cường giả Thiên giai của Bách Lý gia tộc, lão phu thân là chủ nhân Đoán Binh Sơn Đảo, càng không thể ngồi yên không lý đến, cho nên, lão phu muốn quyết sinh tử với ngươi. Nếu ngươi có thể thắng lão phu, lão phu chết mà không oán, chứng minh ngươi quả thật có tư cách làm xằng bậy ở Đoán Binh Sơn Đảo, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không có người nào có thể quản ngươi, ngươi nếu không thể thắng, liền phải trả giá bằng tánh mạng. . . !

Đoán Binh Sơn Chủ vừa nói ra lời này, chúng cường giả ở xa xa nghe vậy đều gật đầu khen lớn, tuy rằng Bách Lý gia tộc thanh danh không tốt, nhưng lại bị người từ ngoài đến như Huyền Thiên thoáng cái giết hết toàn bộ chúng cường giả Thiên giai, cái này khiến các gia tộc trên Đoán Binh Sơn Đảo nội tâm đại nguy, Đoán Binh Sơn Chủ đi ra chủ trì công đạo, bọn hắn tự nhiên rất cảm kích rồi.

Huyền Thiên mỉm cười, nói:

- Tiền bối nếu có thể lấy tính mạng của ta, vậy thì chỉ có thể trách vãn bối học nghệ không tinh, không có có bản lĩnh, chết mà không hối hận, bất quá, nếu vãn bối thắng, lại không muốn tánh mạng của tiền bối, chỉ cần tiền bối đáp ứng hai yêu cầu của ta là được.

Đoán Binh Sơn Chủ nói:

- Ngươi nói!

Huyền Thiên nói:

- Ta muốn Luyện khí thuật Thiên cấp, kể cả cách rèn của Bảo Khí Thiên cấp, Linh kiếm Thiên cấp, hơn nữa, mượn đường cổ truyền tống trận của Đoán Binh Sơn để đến Khôi Lỗi Thánh Đảo. 

Không nói đến cường giả Đoán Binh Sơn tất cả đều sắc mặt đại biến, ngay cả trên mặt Đoán Binh Sơn Chủ cũng rất giật mình. Luyện khí thuật Thiên cấp chính là tuyệt bí của Đoán Binh Sơn, nhất là cách rèn Linh kiếm, ngay cả ái độ Linh Kiếm Công Tử của Đoán Binh Sơn Chủ cũng không học được toàn bộ.

Huyền Thiên mới mở miệng liền muốn đòi Luyện khí thuật Thiên cấp, kể cả cách rèn Bảo Khí Thiên cấp, Linh kiếm Thiên cấp, đích thật là công phu sư tử ngoạm.

Về phần mượn đường cổ truyền tống trận so sánh với yêu cầu này thì căn bản không coi là gì.

Kinh hãi trên mặt Đoán Binh Sơn Chủ rất nhanh khôi phục bình thường, nói:

- Hẳn là ngươi cũng là Luyện Khí Sư phải không?

Huyền Thiên nhẹ gật đầu.

Đoán Binh Sơn Chủ nói:

- Mấy tháng trước cũng có một vị khách bên ngoài Ma Vụ Hải đến thăm, từ Đoán Binh Sơn mượn đường cổ truyền tống trận tiến đến Khôi Lỗi Thánh Đảo, gọi là Hướng thiếu, ngươi gọi Thiên thiếu, các ngươi có quen biết sao?

Huyền Thiên nói:

- Là bằng hữu ta, bọn ta lạc nhau trong Ma Vụ Hải.

Đoán Binh Sơn Chủ thần sắc hơi ảm đạm, nói:

- Bên ngoài Ma Vụ Hải quả nhiên là nơi sinh ra nhân kiệt chính thức, thậm chí có thiên tài hậu bối như các ngươi, nghe Hướng thiếu nói, thiên tài hậu bối như các ngươi gọi là yêu nghiệt cấp công tử, còn có mấy người nữa, điểm này, trong Ma Vụ Hải quả nhiên xa xa không bằng.

Huyền Thiên nói:

- Nếu như trong Ma Vụ Hải đầy đủ linh thạch, cũng sẽ có yêu nghiệt cấp công tử xuất hiện, ví dụ như quý đồ Bách Lý Kiếm Nam, tư chất đã có thể sánh với yêu nghiệt cấp công tử, nhưng phẩm tính, hắc hắc. . .

Đoán Binh Sơn Chủ nói:

- Kiếm Nam mặc dù có sai, nhưng tội cũng không đáng chết, hắn chết vào tay ngươi, ta làm sư phụ, sẽ vì hắn báo thù, bằng hữu của ngươi Hướng thiếu ngược lại đã đánh với ta một hồi bất phân thắng bại, nhưng tu vị của hắn là Thiên giai cảnh nhị trọng, mà ngươi mới là Thiên giai cảnh nhất trọng, lại dám đến quyết chiến sinh tử với cả, nhìn ngươi cũng không đổi sắc, thần sắc lạnh nhạt, ngươi cứ như vậy tự tin có thể thắng được lão phu sao?

Huyền Thiên mỉm cười, như đinh đóng cột nói:

- Đương nhiên!

Đoán Binh Sơn Chủ sắc mặt trở nên nghiêm túc nói:

- Ngươi còn cuồng vọng hơn bằng hữu Hướng thiếu của ngươi, bất quá nếu ngươi thực sự có thể vượt qua lão phu, đoạt đi tất cả của Đoán Binh Sơn cũng được, ngươi muốn gì lão phu đều cho ngươi, đến đây đi, để ta kiến thức chiến lực chính thức của ngươi đi, xem ngươi đến cùng dựa vào gì lại tự tin như thế.