Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 355: Linh Quang Bảo Điện (1)




Có chút đệ tử tư chất thiên tài, so với thiên tài đại tông môn bình thường không kém hơn, nhưng mà thiên tài đại tông môn bình thường, ít nhất cũng đạt tới Địa giai cảnh, thậm chí rất cao, mà đệ tử thiên tài của Thiên Kiếm Tông đạt tới Tiên Thiên cảnh cửu trọng, thập trọng vô cùng khó khăn, mặc dù có nguyên nhân tài nguyên, nhưng công pháp bí kíp cũng là nhân tố lớn nhất.

Chỉ có võ giả tìm được công pháp tu luyện thích hợp với mình mới có thể làm chơi ăn thật, công pháp ngoài huyền giai trung phẩm của Thiên Kiếm Tông phi thường ít, căn bản không có bao nhiêu lựa chọn. Cho dù không thích hợp cũng chỉ có thể cắn răng tu luyện, nếu có đủ nhiều võ học bí kíp. Mỗi đệ tử đều có thể tìm được công pháp thích hợp với mình, nói không chừng Thiên Kiếm Tông sẽ xuất hiện một nhóm lớn cường giả Địa giai cảnh, tăng cường thực lực của Thiên Kiếm Tông thật lớn.

Đem bí kíp cùng yêu hạch linh thảo thu vào trong "không gian giới chỉ", Huyền Thiên trở lại nơi ba đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông chết, đem yêu hạch linh thảo trên mặt đất thu vào.

Số lượng thu hoạch yêu hạch linh thảo này có tất cả ngoài ba trăm, trách không được bọn họ ưa thích giết người cướp của, đem thu hoạch vất vả nhiều ngày của người khác. Duy nhất một lần túm lấy, so với tự mình thu hoạch thì lớn hơn nhiều.

Muốn Huyền Thiên chủ động đi giết người đoạt thu hoạch, hắn khinh thường đi làm. Nhưng mà chủ động đưa tới cửa hắn nguyện ý làm.

Tiểu Hổ lưu lại yêu hạch và móng vuốt sắc bén, tiếp tục đi bắt giết yêu thú, Huyền Thiên thì trở lại bên trong "nguyên khí linh tuyền".

Vừa rồi đánh chết bốn đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông, hắn cảm giác được kiếm ý của mình bắt đầu phá tan bình cảnh nhị giai đỉnh phong, bắt đầu hướng tam giai đột phá, chỉ cần hắn chủ động tìm hiểu không cần một ngày, kiếm ý có thể nâng cao một bước.

Nhưng mà Huyền Thiên không có xúc động đi tìm hiểu kiếm ý, hiện tại với hắn mà nói, "nguyên khí linh tuyền" là trọng yếu nhất, tồn tại một ngà, thì tu luyện nhiều hơn một ngày, tranh thủ tăng tu vi lên nhanh.

Thiên địa nguyên khí trong "nguyên khí linh tuyền" là có hạn, cũng không phải vô cùng vô tận.

"Mộng Huyễn Thần Cung"tuy lớn, nhưng số người tiến vào không ít, bọn người Hoành Tiệm Minh có thể đi tới nơi này, những người khác chưa hẳn không thể.

Cho nên Huyền Thiên không buông tha "nguyên khí linh tuyền" chút nào, để tránh cường địch tới cửa, phải hấp thu cho xong.

Trong nháy mắt lại ba ngày qua đi, tu vi của Huyền Thiên đã đạt tới Tiên Thiên cảnh thất trọng đỉnh phong, có xu hướng trùng kích bát trọng, nhưng mà thiên địa nguyên khí trong "nguyên khí linh tuyền" đã cạn kiệt.

"Linh Vụ" trong sơn cốc biến mất không còn gì nữa, nước ao cũng trở nên thanh tịnh, không còn đặc nữa, tất cả thiên địa nguyên khí bị Huyền Thiên hấp thu không còn, xem ra trong năm mươi năm sau, lần "Mộng Huyễn Thần Cung" mở ra tiếp theo, sơn cốc này mới có thể tụ tập đầy đủ thiên địa nguyên khí, lại hình thành "nguyên khí linh tuyền" mới.

"nguyên khí linh tuyền" biến mất, mặc dù có chút thất lạc, nhưng mà nội tâm của Huyền Thiên đã rất thỏa mãn, tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung" không tới nửa tháng, tu vị đã từ Tiên Thiên cảnh lục trọng đỉnh phong đạt tới thất trọng đỉnh phong, đợi một thời gian đột phá bát trọng, cũng không phải không thể.

Ba ngày này, Tiểu Hổ lại mang về không ít yêu hạch cùng yêu thú răng nhọn móng sắc, xem ra yêu thú trong "Mộng Huyễn Thần Cung" đúng là không ít, mỗi một ngày Tiểu Hổ đều có không ít thu hoạch.

Đem những yêu hạch này thu vào trong "không gian giới chỉ", Huyền Thiên không có vội vã rời đi, bắt đầu tìm hiểu kiếm ý.

Trước đem "Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm" từ đầu lại một lần, thân thể trong sát na thu kiếm đột nhiên bất động, bảo trì bất động, hai mắt nhắm lại, trong đầu còn dư vị luyện kiếm lúc nãy, cùng kiếm tương dung có cảm ngộ rất nhiều..

Mà đứng như vậy thẳng tới hoàn hôn, khi màn đêm buông xuống.

Huyền Thiên mở to đôi mắt, trong ánh mắt bắn ra một đạo tinh quang đẹp mắt, như lợi kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng, một cổ kiếm thế kinh thiên từ trong người Huyền Thiên khuếch tán ra chung quanh, trong hư không ẩn ẩn có bóng kiếm.

Kiếm ý tam giai, quả nhiên một ngày là đột phá. Nguồn tại http://Truyện FULL

Ngày kế tiếp Huyền Thiên không có cho Tiểu Hổ rời đi, mang theo nó tiếp tục đi lên phía trước.

Yêu thú gần đó đều bị Tiểu Hổ bắt giết, nhưng linh thảo thì còn, Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ, đều đi tìm linh thảo, không ngừng hướng vào trong mà đi thật xa.

Bốn ngày sau một người một hổ đi hơn ngàn dặm, thu hoạch hơn ba trăm hốc linh thảo Huyền cấp, trên đường không có gặp yêu thú nào, cũng không có gặp được người nào khác.

Sáng sớm ngày thứ năm, Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ vẫn đi tìm linh thảo, nhưng mà từ xa lại có đạo hào quang phóng lên trời, hấp dẫn lực chú ý của Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ.

Đạo hào quang phóng lên trời kia bay thẳng vào tầng mây, giống như cột trụ màu trắng, hào quang bắn ra bốn phía, nguyên nhân chính là như thế nên người ở xa đều nhìn thấy.

Vị trí của Huyền Thiên nhìn thấy cột sáng này chí ít còn xa ngàn dặm, thậm chí hơn thế, hắn có thể nhìn thấy cột sáng này, đệ tử tinh anh khác cũng nhìn thấy.

Cột trụ bạch ngọc này hấp dẫn một đám hậu bối tinh anh tụ tập lại, trong đó khẳng định có cao thủ nửa bước chân nguyên, đến lúc đó nhất định sẽ triển khai giết chóc.

Tu vị thấp, thực lực yếu của vương triều trung, hạ phẩm đi tới kết quả sẽ bị người ta giết.

Nhưng mà cột sáng này như có ma lực, ai cũng biết xuất hiện dị tượng không tầm thường, vậy ở chỗ đó sẽ có trọng bảo xuất thế, có nhiều bảo vật xuất thế, chỉ cần có thể bảo trụ không chết, nhất định sẽ có thu hoạch.

Người vì tiền mà chết, chim là thức ăn vong, đệ tử tinh anh nhìn thấy cột sáng này đều động tâm, đều hướng về nơi đó mà đi.

Huyền Thiên nhìn thấy cột sáng này, lẳng lặng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi tới, tuy nguy hiểm, nhưng mà thu hoạch có quan hệ trực tiếp tới nguy hiểm.

Huống chi thực lực của hắn chỉ cần dưới nửa bước chân nguyên cao thủ đứng đầu, có Tiểu Hổ tương trợ tự bảo vệ mình có thừa, đi tham gia náo nhiệt nhìn xem tình huống rồi nói sau.

Nếu như bị đại lượng đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang bao vây, vậy vụng trộm rời đi cũng tốt, nếu như tràng diện hỗn loạn, vậy thì đục nước béo cò.

Vì nhanh chóng đi tới cột sáng tranh thủ đoạt trước người khác, Huyền Thiên bất chấp bạo lộ Tiểu Hổ biết bay, trực tiếp ngồi lên lưng của Tiểu Hổ, bảo Tiểu Hổ bay thẳng tới cột sáng kia.

Huyền Thiên phán đoán khoảng cách có chút sai lầm, khoảng cách giữa hắn và cột sáng không tới ngàn dặm, chỉ có tám trăm dặm.

Tiểu Hổ bay năm trăm dặm, dãy núi phía trước là cuối cùng, sau dãy núi chính là bình nguyên, nhìn không tới cuối cùng, mà địa thế bình nguyên này so với ngọn núi còn thấp hơn ngàn thước, vị trí của cột sáng nằm ở trung ương bình nguyên, cho nên Huyền Thiên nhìn thì thấy xa, nhưng mà không có xa như vậy.

Dưới cột sáng này là một tòa cung điện cực lớn.

Ánh mắt Huyền Thiên cả kinh, hắn chưa từng gặp qua cung điện lớn như vậy, phạm vi chừng năm ngàn mét, rộng hơn mười dặm, nhìn thì thấy nóc điện chồng chất như một chỉnh thể, kỳ thật bên trong có động thiên khác, cơ hồ lớn như tòa thành.