Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 255: Cuộc chiến của cường giả (1+2)




Trong lòng Huyền Thiên cũng nổi lên lửa giận ngập trời, không nghĩ tới mấy người kia vô sỉ tới cực điểm. Chính mình ngược lại bị đám người đó căn ngược, hắn cả giận nói:

- Lăng Lạc Phong, ta vốn tưởng rằng ngươi là đại nhân vật, không nghĩ tới, ngươi vô sỉ đến nước này. Ngay cả con người cũng không tính, quả thực chính là cái súc sinh, trách không được ngươi có thể khống chế đồng loại của ngươi, ngươi thật sự không là đối thủ của ta, nhưng mà ngươi khống chế Tam cấp bá chủ yêu thú Cương Giáp Yêu Ngưu tập kích chúng ta, ta mới bại lui. Cho dù các ngươi đổi trắng thay đen thì không cải biến được sự thật!

- Huyền Thiên, các ngươi còn dám vu tội bổn tông?

Hai mắt Xích Đông Đình trừng lên, hắn hét lớn một tiếng.

- Ha ha ha ha. . . !

Lúc này, Lăng Dật Trần cười ha hả, giận quá thành cười, nói:

- Xích Đông Đình, xem ra vài thập niên không có sửa chữa ngươi. Da của ngươi lại ngứa rồi, hôm nay mặc dù các ngươi miệng lưỡi lưu loát, đổi trắng thay đen, lão phu cũng muốn làm thịt bốn tên nhãi ranh này, xem kẻ nào dám ngăn cản ta.

Trong lúc nói chuyện, Lăng Dật Trần nắm lấy Huyền Thiên đẩy hắn ra ngoài.

Thân thể Huyền Thiên lập tức bay ngược lại phía sau xẹt qua sáu bảy mươi thước trên không trung rơi vào biên giới quảng trường.

Lăng Dật Trần đẩy Huyền Thiên ra xem ra là muốn thật sự đại chiến một hồi tại Lăng Vân Tông.

Tuy rằng Lăng Vân Tông có ba vị Thái Thượng trưởng lão đều là cường giả địa giai cảnh nhưng mà tu vi cũng không bằng Lăng Dật Trần.

Xích Đông Đình là địa giai cảnh nhị trọng, Hoa Thiết Y cùng Mộc Thường Thanh đều có tu vi địa giai cảnh nhất trọng. Mà Lăng Dật Trần thì có tu vi áp đảo địa giai cảnh tam trọng.

Mặc dù nói võ giả tu vi đạt đến địa giai cảnh, lực lượng trong cơ thể đều đã hóa thành chân nguyên, kém một cảnh giới thì thực lực không xê xích bao nhiêu như thời điểm Tiên Thiên Cảnh.

Nhưng mà chính là bởi vì chân nguyên là căn cứ trọng yếu của thực lực nên thực lực càng khó có thể thông qua những phương diện khác đền bù, vì thế cường giả địa giai cảnh vượt cấp khiêu chiến có độ khó lớn hơn Tiên Thiên Cảnh nhiều lắm.

Có lẽ võ giả Tiên Thiên Cảnh bởi vì kiếm kỹ vượt quá thường nhân, bởi vì lĩnh ngộ kiếm ý đao ý. . . Là có thể khiến cho thực lực tăng gấp đôi, nhẹ nhõm vượt cấp khiêu chiến. Nhưng đến địa giai cảnh những phương diện này đối với tăng trưởng thực lực không bị hạn chế, vì cường giả địa giai cảnh có chân nguyên mạnh yếu là căn cứ trọng yếu so sánh thực lực, tiên thiên chân khí trong thành phần thực lực chiếm tỷ lệ rất lớn.

Tại Tiên Thiên Cảnh có thể thấp hơn một cảnh giới vượt cấp đả bại đối thủ, thì khi bước vào địa giai cảnh tối đa có thể cùng cảnh giới bảo trì cấp độ đạt trình độ cao nhất vượt cấp khiêu chiến sẽ không kéo dài. 

Tại Tiên Thiên Cảnh có thể cách biệt hai cảnh giới đả bại đối thủ, còn bước vào địa giai cảnh, tối đa có thể vượt cấp một cảnh giới. Tại Tiên Thiên Cảnh có thể siêu cấp ba cái cảnh giới bước vào địa giai cảnh tối đa có thể siêu cấp hai cảnh giới.

Bước vào địa giai cảnh thì khoảng cách thực lực thu nhỏ lại, nhưng mà độ khó khi mỗi cao thủ vượt cấp khiêu chiến càng khó hơn.

Bởi vì từng võ giả có thể bước vào địa giai cảnh có ai mà không phải người tài trí siêu quần.

Lăng Dật Trần có tu vi địa giai cảnh tam trọng, một người cũng đủ để ngăn chặn Tam đại nội môn trưởng lão Lăng Vân Tông.

Thấy Lăng Dật Trần thực muốn động thủ, tuy rằng giờ phút này đang ở sân nhà nhưng trên mặt Xích Đông Đình vẫn lộ ra sự nghiêm trọng.

Xét niên kỷ, Xích Đông Đình nhỏ hơn Lăng Dật Trần sáu bảy tuổi. Lúc còn trẻ, tu vi một mực không bằng Lăng Dật Trần, mặc dù là một thiên tài tại thời điểm Tiên Thiên Cảnh cũng có thể vượt cấp khiêu chiến đối thủ, nhưng Lăng Dật Trần vượt cấp khiêu chiến mạnh hơn hắn. Số lần giao chiến của Xích Đông Đình với Lăng Dật Trần không đếm được, nhưng mỗi lần đều bị Lăng Dật Trần hành hạ.

Về sau lớn tuổi, hai người đều đã trở thành trụ cột của tông môn, thời gian dần trôi qua không có giao thủ, nhoáng một cái lại vài thập niên rồi.

Lúc còn trẻ, cánh tay trái của Lăng Dật Trần vẫn còn, về sau Lăng Dật Trần ly khai Thần Đao Vương, ở bên ngoài lưu lạc thời điểm bị đoạn một cánh tay. Xích Đông Đình nghe xong, lúc ấy vô cùng hưng phấn, trong lòng một mực muốn xem Lăng Dật Trần đã mất đi một tay đến tột cùng thực lực bằng mấy phần toàn thịnh? Hắn có hy vọng chiến thắng Lăng Dật Trần hay không?

Nhưng mà Xích Đông Đình một mực không có dũng khí khiêu chiến Lăng Dật Trần.

Hôm nay, mặc kệ Xích Đông Đình có dũng khí khiêu chiến Lăng Dật Trần hay không? Chiến đấu giữa hai người cũng đã không thể tránh được.

Hơn nữa, Lăng Dật Trần muốn chiến không chỉ là Xích Đông Đình mà còn bảo gồm cả Hoa Thiết Y, Thường Mộc Thanh cùng với toàn bộ Lăng Vân Tông.

Xích Đông Đình mấy chục năm cũng không dám có dũng khí khiêu chiến Lăng Dật Trần, Lăng Dật Trần chiến một trận lại muốn tìm toàn bộ Lăng Vân Tông. Vẻn vẹn phần khí độ này cũng đã phân ra cao thấp.

Địa giai cảnh tam trọng Lăng Dật Trần, cho dù là mất đi một tay cũng không phải Xích Đông Đình có thể có thể so sánh.

Lăng Dật Trần đem Huyền Thiên đẩy tới ngoài mấy chục thước, trong lúc đó một cổ lực lượng vô hình từ trong cơ thể hắn, kích xạ mà ra vô số khí lãng. Trong không khí truyền ra gợn sóng chồng chất vô hình.

Trong tích tắc, ngàn vạn kiếm quang thoáng hiện tung hoành bốn phía trong hư không.

Hai người Hoa Thiết Y, thường Mộc Thanh thét lên một tiếng kinh hãi, nhanh chóng thối lui ba bước.

Xích Đông Đình thần sắc đại biến cả kinh nói:

- Cái gì - - ? Ngươi lại lĩnh ngộ tứ giai kiếm ý?

Kiếm ý Tứ giai cùng ý cảnh Võ Đạo của địa giai cảnh trung kỳ đỉnh phong. Một cái cấp bậc tạo thành công kích hư ảo không chỉ có phương diện tinh thần mà là ngưng tụ mắt thường có thể thấy được, kiếm quang chân thật cảm giác thập phần mãnh liệt, cho dù là cường giả địa giai cảnh sơ kỳ cũng cảm thấy khó khăn ngăn cản.

Tuy rằng Lăng Dật Trần đem lực lượng kiếm ý tứ giai toàn bộ đều công về phía ba vị Thái Thượng trưởng lão Lăng Vân Tông nhưng mà kiếm ý hư ảo vẫn tràn ra không ít, Huyền Thiên cách xa xa mấy chục thước cảm nhận được kiếm ý trong lòng không khỏi chấn động.

Cường độ kiếm ý Tứ giai Huyền Thiên đã tự mình lĩnh giáo, Lăng Dật Trần lĩnh ngộ kiếm ý đến cường độ tứ giai. Quả nhiên lợi hại!

Lăng Dật Trần vừa ra tay, lúc trước mọi nỗi giận đều tan biến, cảm xúc ngược lại rất bình tĩnh. Nhưng mà nhìn bề ngoài càng làm cho người cảm thấy cao thâm mạt trắc, âm trầm đáng sợ.

Theo kiếm ý tứ giai tiết ra, bàn tay của Lăng Dật Trần vung lên, chân nguyên từ hổ chưởng hóa thành một thanh Cự Kiếm chân nguyên dài đến hơn trăm thước với huyễn bạch chói mắt.

Bàn tay bổ một phát, chuôi chân nguyên Cự Kiếm lập tức chém xuống.

'Rầm Ào Ào' một tiếng, không khí mũi kiếm vài trăm mét đều bị kiếm khí kịch liệt cắt trở thành hai nửa.

Kiếm khí còn như thế, chân nguyên Cự Kiếm dài trăm mét này chỉ sợ có uy lực kinh người. Lăng Dật Trần đứng ở trong sân rộng trên lôi đài, mũi kiếm chân nguyên Cự Kiếm đủ trảm tới đại điện Lăng Vân Tông.

Một kiếm này của Lăng Dật Trần không chỉ có công hướng ba người Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh. mà còn bao phủ hơn mười vị nội môn trưởng lão cùng với nội môn đệ tử bên trong đại điện Lăng Vân Tông.

Huyền Thiên nhìn chuôi chân nguyên Cự Kiếm, trong lòng rung động vạn phần, tuy rằng hắn cũng có thể bổ ra một đạo kiếm quang dài đến hơn trăm thước, nhưng mà kiếm quang hắn bổ ra quả thực chính là đom đóm so với trăng rằm nếu so với chân nguyên Cự Kiếm của Lăng Dật Trần.

Không nói khí thế xa xa không bằng, lực lượng càng kém vạn dặm, Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả hoàn toàn có thể bằng tiên thiên chân khí hộ thể ngạnh kháng công kích kiếm quang của Huyền Thiên. Mà chân nguyên Cự Kiếm Lăng Dật Trần chém ra, ngay cả cường giả địa giai cảnh sơ kỳ cũng không dám dùng thân thể đón đỡ.

Đối mặt chuôi chân nguyên Cự Kiếm hơn trăm thước Lăng Dật Trần chém xuống, Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh ba người không dám tránh lui. Chỉ có thể ngăn cản, nếu là ba người một tránh thì hơn mười vị Lăng Vân Tông nội môn trưởng lão cùng với Lăng Vân Tông đại điện phía sau bọn họ sẽ bị một kiếm này của Lăng Dật Trần chém trúng.

- Liệt Không Nhất Thương!

- Nhất Đao Vô Ngân!

- Chưởng Phá Hư Không!

Trong chốc lát ba người Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh đồng thời xuất thủ, đâm ra một thương, chém ra một đao, bổ ra một chưởng.

Một thương, một đao, một chưởng đều là chân nguyên ngưng tụ mà thành. Uy lực kinh người. Ba người có võ đạo ý chí đạt tới cường độ tam giai, đối mặt tứ giai kiếm ý của Lăng Dật Trần mặc dù có ảnh hưởng nhưng không có gì đáng ngại.

Luận thể tích lớn nhỏ, một thương, một đao, một chưởng khoogn bằng một kiếm bá khí của Lăng Dật Trần, chiều dài không cao hơn 20m.

Nhưng mà luận trình độ chắc chắn, lại hơn không ít.

Chân nguyên ngưng tụ thành binh, thể tích càng lớn, cường độ chân nguyên càng nhỏ. Càng nén thì thể tích càng nhỏ, cường độ chân nguyên càng lớn, càng cứng lại.

Nếu thật luận khoảng cách công kích thì một kiếm của Lăng Dật Trần chém ra ngàn thước đều dư xài, nhưng cường độ chân nguyên rất lỏng lẻo không mạnh bao nhiêu.

Tuy rằng cường độ chân nguyên Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh đều kém hơn Lăng Dật Trần, nhưng mà ba người lại có thể thu nhỏ chân nguyên tụ binh thể tích đạt tới hiệu quả ngưng tụ thành binh khí, cường độ càng chắc chắn.

Răng rắc răng rắc răng rắc. . .

Chân nguyên Cự Kiếm hơn trăm thước bị một thương, một đao, một chưởng đánh trúng, lập tức tán loạn.

Thặng thặng thặng thặng - - 

Thặng thặng thặng thặng thặng thặng thặng thặng thặng - - 

Cường độ lớn nhỏ cùng thể tích có quan hệ, nhưng mà lực lượng lớn thì thể tích càng lớn, càng chiếm ưu thế. Ba người Xích Đông Đình cùng Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh đánh tan một kiếm cực lớn của Lăng Dật Trần nhưng mà toàn thân chấn động đều thối lui bốn bước đến bảy bước, hai tay bị run rẩy.

- Đón thêm một chiêu của lão phu - - Ngũ Chỉ Đạn Kiếm!

Thanh âm của Lăng Dật Trần lập tức vang lên.

Chỉ thấy hắn cánh tay phải duỗi về phái trước, năm ngón tay búng ra.

XIU....XÍU... XIU....XÍU... XÍU...UU! - - 

Chân nguyên kích xạ hóa thành năm chuôi lợi kiếm đẹp mắt.

Năm chuôi lợi kiếm, mỗi một chuôi dài ước chừng ba mét, so với chân nguyên Cự Kiếm dài hơn trăm thước thì như voi và kiến.

Nhưng mà sắc mặt ba người Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh càng giật mình, năm chuôi chân nguyên lợi kiếm thể tích nhỏ như thế sẽ kiên cố như thế nào?

Chỉ sợ so với cấp bảo khí cũng không kém là bao nhiêu. 

Trong không khí truyền đến tiếng xé gió.

Năm chuôi chân nguyên lợi kiếm vạch phá hư không, trong nháy mắt liền kích đến trước mặt ba người Xích Đông Đình, Hoa Thiết Y, Mộc Thường Thanh.

Kiếm chưa đến mà kiếm khí kịch liệt cũng đã xuyên thủng không khí phía trước ba người như là vòi rồng thổi tới trên thân ba người khiến trong lòng họ phát lạnh.

Trước mặt Lăng Dật Trần, ba người ngay cả ngăn cản đều lộ ra có áp lực cực lớn, chớ nói chi là đánh trả.

- Kim Đao Đoạn Không Trảm!

Hai tay Hoa Thiết Y nắm chặt, cổ tay chặt chém thi triển ra một chiêu tuyệt học. Chân nguyên tràn ra theo trường đao màu vàng trảm, đao khí kịch liệt nổ bắn ra trăm mét, nhưng mà thân đao cũng chỉ có dài hơn một mét va chạm với chân nguyên lợi kiếm bé bằng ngón tay của Lăng Dật Trần. Một tiếng nổ vang phát ra, Hoa Thiết Y bạo lui mấy chục mét, chặn một phần năm của công kích này.

- Nhất Mộc Già Thiên!

Mộc Thường Thanh tức thì đẩy hai tay, chân nguyên tuôn ra hóa thành một cái cay giống Hoa Thiết Y đem chân nguyên thu nhỏ lại đến tình huống cực hạn. Chân nguyên Mộc Thường Thanh ngưng tụ Cự Mộc che khuất bầu trời chừng trăm mét chắn lợi kiếm của Lăng Dật Trần đang xông tới.

Chân nguyên lợi kiếm thế như chẻ tre, Cự Mộc che trời quả thực không chịu nổi một kích, nhưng mà thân thể Mộc Thường Thanh không ngừng lui về phía sau. Rời khỏi mấy chục mét, chân nguyên lợi kiếm kích phá che trời Cự Mộc gần trăm thước, rốt cục lực lượng hao hết hóa thành hư vô, Mộc Thường Thanh cũng đã ngăn được một phần năm một kiếm.

Ba thanh tiểu kiếm kia bắn tới Xích Đông Đình cùng một lượt.

Lăng Dật Trần thi triển Ngũ Chỉ Đạn Kiếm chân nguyên hóa thành năm kiếm, mỗi một kiếm đều chỉ có uy lực một phần năm nhưng mà uy lực một phần năm để đánh lui Hoa Thiết Y cùng Mộc Thường Thanh mấy chục mét cũng dư xài.

Xích Đông Đình Xích Đông Đình tu vi cao hơn Hoa Thiết Y cùng Mộc Thường Thanh một cảnh giới, nhưng mà đối mặt ba thanh chân nguyên lợi kiếm, trong mắt cũng toát ra vẻ hoảng sợ.

Thực lực của Lăng Dật Trần mạnh hơn trong suy nghĩ của hắn rất nhiều.

Ban đầu Xích Đông Đình nghe nói Lăng Dật Trần gãy một cánh tay, trong lòng còn có ý niệm khiêu chiến Lăng Dật Trần, hiện tại xem ra, ý nghĩ này có chút buồn cười.

Cho dù là mất một cánh tay đối với Xích Đông Đình mà nói, Lăng Dật Trần vẫn xa không thể chạm, thực lực của ai người không cùng một cấp bậc.

Chân nguyên từ trong lòng bàn tay của Xích Đông Đình tuôn ra hóa thành một thanh trường thương màu đỏ ba mét, bên trên có hỏa diễm thiêu đốt.

Đó là chân nguyên biến thành hỏa diễm so với Tiên Thiên Chân Hỏa thì lợi hại hơn rất nhiều, cho dù là Thiên Hỏa Huyền cấp cũng kém chân nguyên chi hỏa.

Chỉ có Thiên Hỏa Huyền cấp bài danh top đầu mới có thể so sánh với chân nguyên chi hỏa của cường giả địa giai cảnh sơ kỳ.

- Liệt Diễm Tam Liên Kích!

Chân nguyên trong tay Xích Đông Đình thiêu đốt hỏa diễm, trong chốc lát Liệt Diễm hừng hực, hỏa mang trương lên như là đốm lửa bay vụt ra ngoài, trong chốc lát đâm ra ba phát.

Mỗi khi đâm một thương, chân nguyên chi hỏa giống như hỏa diễm trường xà kích xạ ba thanh chân nguyên lợi kiếm của Lăng Dật Trần.

Keng keng keng - - 

Ba đạo như là hỏa diễm trường xà chân nguyên chi hỏa bị chân nguyên lợi kiếm cắt thành hai đoạn, sau đó kích lên phía trên trường thương phát ra ba tiếng nổ tung.

Thân thể Xích Đông Đình chấn động mạnh, bạo lui mấy chục mét. Trường thương chân nguyên trong tay cũng lập tức nghiền nát, có một số gần như toán loạn.