Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1388: Lôi Đình Nguyên Thần (2)




Hỗn Độn Thánh Đỉnh có thể giúp hắn tu luyện ra Hỗn Độn nguyên thần, Huyền Thiên tin tưởng Lôi Chi Thánh Đỉnh là báu vật cùng cấp độ với Hỗn Độn Thánh Đỉnh, có lẽ sẽ khiến Lôi Đình Kiếm hồn của hắn tiến hóa.

Nguyên thần là hình thái Võ hồn tầng thứ cao hơn.

Nếu có thể nhập Lôi Đình Kiếm hồn thành Lôi Đình nguyên thần thì Lôi Đình chi lực của Huyền Thiên sẽ cường đại hơn.


Kiếm Dương Phong, Lôi Chi Thánh Đỉnh cao chừng 3000m, hạ xuống một vùng đất bằng phẳng.

Huyền Thiên ngồi trên Lôi Chi Thánh Đỉnh, Lôi Đình Kiếm hồn từ trong mi tâm bay ra, cẩn thận cảm ngộ khí tức Lôi Chi Thánh Đỉnh.

Lôi Chi áo nghĩa trong Lôi Chi Thánh Đỉnh thập phần bác đại tinh thâm. Huyền Thiên có thể cảm giác được chênh lệch hiệu quả khi cảm ngộ Lôi chi áo nghĩa trong lôi kiếp.

Từng đám Lôi Đình chi khí bị Lôi Đình kiếm hồn hấp thu, hình dáng càng lớn lên.


Huyền Thiên cảm giác được Lôi Đình kiếm hồn càng ngày càng nặng, lực lượng càng ngày càng mạnh, lúc trở lại mi tâm thì càng ngày càng lách về hướng không gian trung tâm mi tâm.

Có thể thấy được lực lượng Lôi Đình Kiếm Hồn càng ngày càng lớn mạnh.

Từng ngày lại trôi qua.

Bất tri bất giác đã qua ba tháng.

Lôi Đình Kiếm Hồn đã phi thường trầm trọng, không chỉ hơn gấp 10 lần trong 1 tháng này.

Tích lũy từng ngày, lúc Lôi Đình Kiếm Hồn hấp thu Lôi Đình chi khí đến trình độ nhất định, rốt cục đã xảy ra biến hóa về chất.

Thể tích Lôi Đình kiếm hồn tăng trưởng lên gấp mấy lần, bắt đầu phân giải, hóa thành một đoàn Lôi Đình, bắt đầu đúc lại hình thái.

Thời gian dần qua, đoàn Lôi Đình kia bắt đầu kéo dài, không còn hóa thành hình một thanh kiếm mà thành một nhân hình.

Bóng người này càng lúc càng rõ ràng, giống như đúc Hỗn Độn Nguyên Thần kia, đều là Huyền Thiên phiên bản thu nhỏ. Trong tay bóng người này cầm một thanh trường kiếm, chính là Kiếm Lôi Quang Điện Thiểm, giống như Lôi Đình Kiếm Hồn thu nhỏ.

Lôi Đình Nguyên Thần hình thành, Huyền Thiên có thể cảm nhận được lực lượng cường đại của hắn, quyết không phải Lôi Đình Kiếm Hồn lúc trước có thể so sánh.

Hỗn Độn Nguyên Thần một mực chiếm cứ không gian trong mi tâm đã gạt sang một bên, Lôi Đình Nguyên Thần tiến lại rất gần trong mi tâm.

Lưỡng đại Nguyên Thần chỉnh tề xếp một trái một phải trong mi tâm.

Mà Hỏa Diễm Kiếm Hồn, tuy rằng đồng thời là tứ giai đỉnh phong nhưng hoàn toàn bị đẩy qua một bên.

Huyền Thiên mở hai mắt, ra khỏi Lôi Chi Thánh Đỉnh, cảm thụ được lực lượng Lưỡng đại Nguyên Thần trong đầu, nội tâm bành trướng đến cực điểm.

Nhìn lên bầu trời vô biên vô hạn, nhìn dãy núi dài liên miên bất tận, Huyền Thiên nhịn không được hét dài một tiếng, sinh ra một loại cảm giác sáng khoải như chim bay khắp trời cao, cá bơi khắp biển cả.

- Khi nào đạt được Hỏa Chi Thánh Đỉnh, ha ha, tiến hóa Hỏa Diễm Kiếm Hồn thành Hỏa Diễm Nguyên Thần, có được tam đại Nguyên Thần lực, lực lượng sẽ như thế nào?

- Nếu đạt được những Thánh Đỉnh khác thì ở trong mi tâm của ta hay là chế tạo ra Nguyên Thần của nó?

Nếu toàn bộ Cửu Tôn Thánh Đỉnh vào tay ta thì cảnh tượng lúc đó sẽ là như thế nào?

Huyền Thiên nghĩ tới cảnh tượng Cửu Tôn Thánh Đỉnh bay múa xung quanh mình, trong nội tâm vô cùng sung sướng.

Cái này khiến hắn hạ quyết tâm.

- Cửu Tôn Thánh Đỉnh, ta nhất định sẽ tìm ra toàn bộ. Kiếm Chi Thần Vương, ta nhất định sẽ hoàn thành di nguyện của ngươi, tìm hiểu huyền bí Cửu Tôn Thánh Đỉnh, báo thù rửa hận của ngươi!

Huyền Thiên nắm chặt hai quyền, Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh ẩn vào trong lòng bàn tay, biến mất không thấy gì nữa.

- Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt ta đã rời khỏi Thần Châu 5 tháng. Lúc này cũng nên trở lại Thần Châu huy động Bất Tử Thần Huyết rồi.

Ánh mắt Huyền Thiên nhìn về phương bắc, nơi đó có ba đạo Bất diệt kiếm khí của hắn.

- Trước khi trở lại Thần Châu, ta phải thu hồi lại ba đạo bất diệt kiếm khí. Chuẩn Yêu Hoàng Sư Lĩnh sơn mạch, ngươi không thể tưởng tượng được ba năm trôi qua, ngươi đã không còn là đối thủ của ta nữa a!

Thiên Châu, Đông Lâm Quận, Sư Lĩnh sơn mạch.

Huyền Thiên đạp không mà đi, cất bước hành tẩu trên hư không Sư Lĩnh sơn mạch.

Trong phạm vi mấy vạn dặm Sư Lĩnh sư mạch là vô số Yêu Vương.

Nhưng không có một Yêu Vương nào dám can đảm nào nhìn Huyền Thiên trên bầu trời mà phát động công kích.

Tu vi Huyền THiên phóng ra ngoài, nhìn bên ngoài chỉ là Vương giả đỉnh tiêm nhưng khí tức bành trướng kia so với Chuẩn Hoàng càng khiến người ta sợ hãi hơn.

Lúc đi qua thì tất cả yêu thú trên mặt đất đều hoảng sợ thần phục.

Rất nhanh, Huyền Thiên đã đi đến bên trung ương Sư Lĩnh sơn mạch. Khí tức cường đại đã sớm kinh động bá chủ nơi này, Tam nhãn Viêm sư chuẩn Yêu Hoàng.

Nó từ trong dãy nũi nhảy lên trời, nhìn Huyền Thiên ở xa xa.

Người trước mắt khiến nó có chút quen thuộc, khí tức cường đại khiến tim nó đập nhanh hơn.

- Còn nhớ ta không?

Huyền Thiên nhìn Chuẩn Yêu Hoàng này, nói ra.

- XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! XÍU! XÍU!

Trong lúc nói chuyện, mười đạo quang mang màu vàng lóng lánh xuất hiện, Huyền Thiên đã phóng xuất Bất diệt kiếm khí ra ngoài cơ thể, duỗi tay ra.

- Bắt lấy!

- Rống!

Tam nhãn Viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng rống to lên, nhìn thấy Bất diệt kiếm khí, nó liền nhớ tới hết thảy mọi chuyện hơn 2 năm trước.

Một thanh Hoàng cấp linh kiếm chém giết rất nhiều Yêu Vương Tam nhãn Viêm sư nhất tộc.

Nó đuổi theo Hoàng cấp linh kiếm nhưng không thể tìm ra người khống chế sau lưng, chỉ bắt được ba đạo Bất diệt kiếm khí.

Ba đạo bất diệt kiếm khí kia, dù nó làm thế nào cũng hủy diệt được. Trong 2 năm qua, nó vẫn bố trí phong ấn ba đạo bất diệt kiếm khí kia sâu trong sào huyệt của nó.

Trách không được cảm giác với người này lại quen thuộc như vậy. Tam nhãn Viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là vì ba đạo bất diệt kiếm khí kia.

Lập tức, lửa giận Tam nhãn Viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng liền bốc lên, thân thể tung lên, lao về phía Huyền Thiên.

Tuy rằng khí tức của Huyền Thiên cường đại khiến tim nó có chút đập nhanh nhưng với tư cách là Chuẩn Yêu HOàng, không có khả năng bị khí tức cường đại hù ngã.

Nhìn Tam nhãn viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng đang cấp tốc đánh tới, khóe miệng Huyền Thiên nhếch lên. Hơn 2 năm trước, hắn xa xa không phải đối thủ của nó nhưng hiện giờ Chuẩn Yêu HOàng không còn mang lại chút áp lực nào cho hắn.

Hắn vừa nhấc tay lên, sau đó lật lại vỗ, đè tam nhãn viêm sư Chuẩn Yêu HOàng xuống.

- Đùng!

Tiếng sấm nổ vang, một đạo Lôi Đình chưởng ấn xuất hiện, từ trên trời giáng xuống.

- Bá!

Trong chốc lát, Lôi Đình chưởng ấn kích lên người Tam nhãn viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng, đánh nó rớt từ trên không xuống.

Bàn tay Huyền Thiên chúi xuống, Lôi Đình chưởng ấn cũng đánh xuống theo.

- Phanh!

Đại địa chấn động!

Lôi Đình chưởng ấn và Tam nhãn viêm sư Chuẩn Yêu HOàng cùng rơi xuống đất cùng lúc.

Tam nhãn viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng phát ra tiếng kêu thống khổ, thực lực của nó kém Huyền Thiên quá xa. Một chưởng liến đánh thương nó, hơn nữa ép nó không cách nào nhúc nhích.

Tam nhãn viêm sư Chuẩn Yêu Hoàng bị chưởng ấn ép càng ngày càng nhỏ, thân hình như núi rất nhanh bị ép chỉ còn mấy chục thước.