Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1152: Cấm khu trung tâm (1)




- Trong này quả nhiên là có rất nhiều cấm chế, ngươi nghe chỉ thị của ta hành tẩu, nếu là đi nhầm, dù là ngươi cường đại gấp một ngàn lần, gấp một vạn lần, đều sống không được. Cấm chế bên trong ít nhất là đế giả đỉnh phong, thậm chí là một vị Bán Thần trở xuống, đế giả bình thường đều có thể diệt sát.

Thanh âm Kiếm Si vang lên trong đầu Huyền Thiên.

- Thậm chí đều có thể diệt sát ngay cả đế giả sao.

Huyền Thiên hít vào một hơi, thời đại Thượng Cổ, chủ nhân Đan Đế Dược Viên này khẳng định cường đại không thể tưởng tượng nổi.

Khu vực trung tâm Đan Đế Dược Viên cơ hồ chính là cấm địa, nếu không cơ duyên cho dù là đế giả bình thường đều không thể tiến vào được.

Nếu như nói Đan Đế Dược Viên là biểu tượng của số mệnh, như vậy ở bên trong Đan Đế Dược Viên địa phương đại biểu số mệnh không thể nghi ngờ chính là trung tâm Cấm khu.

Mỗi lần Đan Đế Dược Viên mở ra, thiên tài tiến vào bên trong ngày sau tất có một trở thành Chuẩn Đế, thậm chí là thành đế.

Mà những thiên tài đó sau khi thành Chuẩn Đế hoặc là thành đế đều có một đặc điểm bởi vì cơ duyên, đám người trong thời gian Đan Đế Dược Viên mở ra thông qua khe hở xuyên qua màn hào quang phòng ngự cấm địa trung tâm tiến vào trong đó, hơn nữa cuối cùng vẫn còn sống sót.

Họa này phúc đó, phúc cùng họa tương liên, thường thường chỉ cách một đường, cơ duyên cực lớn cũng có ý nghĩa nguy hiểm cực lớn.

Mỗi một lần Đan Đế Dược Viên mở ra, thiên tài tiến vào trung tâm cấm địa tuyệt đối không chỉ một người nhưng mà có thể từ bên trong còn sống đi ra, mười người chỉ còn hai ba.

Chỉ cần là thiên tài từ cấm địa trung tâm còn sống đi ra đều là người đại khí vận, ngoại trừ một kẻ tất thành Chuẩn Đế, còn lại cơ hồ cũng đều trở thành hoàng giả đạt trình độ cao nhất.

Tại cấm địa trung tâm, chỉ cần bất tử chính là đại phúc, nếu là chết rồi thì chẳng là gì, có số mệnh lớn hơn nữa đều là uổng công.

Cấm địa trung tâm phi thường rộng lớn, có phương pháp tròn ba mười vạn dặm tả hữu, nghe nói người đi vào sâu nhất cũng không có tiến vào cấm địa trung tâm vạn dặm. Tựa hồ tuyệt đại bộ phận bên trong này đều là địa phương nguy hiểm không thể vượt qua.

Huyền Thiên căn cứ chỉ thị Kiếm Si hướng một phương hướng an toàn đi tới, phi hành hơn ba ngàn dặm.

Lúc này thanh âm của Kiếm Si lại vang lên trong đầu Huyền Thiên:

- Kiếm Si vĩ đại rốt cục cũng phát hiện một chỗ linh khí dồi dào hơn so với lúc trước. Huyền Thiên phương hướng chính bắc hơn 2300 dặm. Ha ha, bên trong có lẽ có dược vương ngàn năm.

Hai mắt Huyền Thiên đột nhiên tách ra quang mang linh động, hắn mừng rỡ trong lòng nói:

- Ha ha. . . . Ta hiện tại chạy qua.

Kiếm Si nói:

- Đợi một chút, nếu ngươi trực tiếp hướng bắc, ít nhất phải xuyên qua năm khu vực cấm chế, ngươi phải lách qua những khu vực cấm chế này mới được. Đi theo chỉ thị của ta đi, trước hướng đông bắc năm trăm dặm....

...

Huyền Thiên căn cứ chỉ thị của Kiếm Si đi tới nhiều thì sáu bảy trăm dặm, ít thì hơn trăm dặm liền biến ảo phương hướng, nhưng nói tóm lại vẫn hướng đi phương bắc. Trải qua mười lần biến ảo phương hướng, Huyền Thiên rốt cục tới chỗ linh khí dồi dào đó.

Quả nhiên nồng độ linh khí tại đây vượt qua bất kỳ một chỗ linh khí dồi dào nào Huyền Thiên đi qua lúc trước.

Nơi này là cấm địa trung tâm, ít ai lui tới. Chỉ cần có đầy đủ linh khí duy trì Vương Linh linh thảo ngoài ngàn năm thì nhất định sẽ xuất hiện dược vương ngàn năm.

Nếu là ở địa phương khác, linh thảo mấy trăm năm sẽ có yêu thú thủ hộ chờ đợi, cho dù có Vương Linh linh thảo phát triển đến dược vương ngàn năm cũng bị yêu thú chờ đợi ở bên cạnh một ngụm nuốt đi, vì thế muốn tìm một cây Vương Linh linh thảo ngàn năm so với lên trời còn khó hơn.

Mà ở bên trong Đan Đế Dược Viên chỗ tốt lớn nhất chính là không có yêu thú, chỉ cần linh khí đầy đủ dồi dào, hơn nữa không có ai trên đường hái đi, như vậy nhất định sẽ có dược vương ngàn năm tồn tại.

Phía trước Huyền Thiên là một tòa núi cao, linh khí chi nguyên nồng đậm. Bên kia núi cao tuy rằng cách một cái ngọn núi, nhưng Huyền Thiên vẫn có thể cảm nhận được, linh khí nồng đậm vượt qua bất kỳ một địa phương nào hắn đã từng đến.

- Bay qua tòa núi cao này chính là một chỗ linh khí dồi dào, nơi đó thung lũng tứ phía núi vây quanh. Huyền Thiên từ nơi này trèo lên núi không cấm chế ngăn cản, cơ duyên của ngươi tạo hóa có bao nhiêu thì nhìn bên trong thung lũng có dược vương bao nhiêu năm.

Kiếm Si nói.

Huyền Thiên gật nhẹ đầu, khóe miệng nhếch lên, lập tức bay về phía trên núi.

Ân --!

Huyền Thiên vừa mới bay đến ngọn núi kia liền bị một cỗ uy áp cực lớn đè mặt đất, tới nơi này không chỉ không thể thuấn di, thậm chí ngay cả phi hành cũng không. Mặt đất có một cỗ sức hút lớn vô cùng khiến thân thể Huyền Thiên hạ xuống, tựa hồ thân thể của hắn nặng nghìn lần vạn lần, khó có thể bay trên bầu trời.

Kiếm Si nói:

- Không cần lo lắng, đây là trọng lực cấm chế, tuy rằng ngươi không cách nào phi hành trên bầu trời nhưng không cách nào ảnh hưởng đến hành động của ngươi.

Huyền Thiên là lần thứ năm gặp được loại cấm chế này, lại có thể cải biến trọng lực, đại địa như một khối nam châm hút chặt lấy hắn. Hắn tuy rằng có thể di động trên mặt đất nhưng rất khó nhảy lên trời.

Bất diệt kim thân! Đại Kim Cương Thần Lực Công!

Huyền Thiên lập tức vận chuyển hai loại công pháp, toàn thân hiện ra kim quang, hai cánh tay hóa thành màu vàng ròng.

Trong chốc lát lực lượng Huyền Thiên tăng lên, nhất là cương nguyên trong cơ thể cường hóa hơn hai mươi lần, hắn cảm giác dễ dàng hơn rất nhiều.

Vèo --!

Huyền Thiên bật người một cái, thân thể lập tức nhảy dựng lên cao hơn ba mươi mét, tuy rằng rất nhanh lại bị hấp lực cực lớn lôi trở lại mặt đất không cách nào phi hành, nhưng cuối cùng có thể nhảy lên.

Huyền Thiên liên tục tung nhảy, tốc độ cực nhanh về phía ngọn núi.

Tuy rằng linh khí dồi dào chính thức là thung lũng sau ngọn núi nhưng Huyền Thiên có thể cảm giác được, nồng độ linh khí bên trên ngọn sơn phong cũng đã không kém hơn bất kỳ chỗ nào lúc trước hắn đã tới.

Theo đạo lý trên núi có lẽ cũng có linh thảo sinh trưởng mới đúng, hơn nữa số lượng không ít, năm cũng không thấp.

Nhưng mà Huyền Thiên một đường leo lên không có phát hiện một gốc linh thảo.

- Ồ!

Huyền Thiên cả kinh một tiếng, hắn chứng kiến mặt đất có một dấu chân nhẹ nhàng hơn nữa bên cạnh có một chút bùn đất mở ra, nói:

- Đã có người đến nơi này, còn hái đi hết linh thảo ở nơi này.

Kiếm Si nói:

- Đúng vậy, hắn đã bay qua ngọn núi đến thung lũng, bất quá, bên trong thung lũng có những cấm chế trận pháp cường đại gây khó dễ hắn. Linh dược chính thức đều ở trong đó, linh dược tại đây không khác mấy với số linh dược ngươi hái bên ngoài. Ngay cả linh dược chín trăm năm đều phi thường thưa thớt.

- Linh khí nơi này đã dồi dào như vậy, vậy thung lũng sau ngọn núi kia khẳng định càng kinh người hơn, ha ha. . . ! Xem ra bên trong nhất định là có dược vương ngàn năm.

Huyền Thiên vui vẻ nói.