Toàn trường lại trở về bộ dạng trước, mọi người nhao nhao ra quyền vỗ chưởng, chấn động không gian để tìm kiếm Ngọc Đỉnh Bích.
Chỉ là loại bảo vật cấp bậc truyền kỳ này làm sao có thể có nhiều như vậy, từ sau khi khối Ngọc Đỉnh Bích thứ nhất bị phát hiện, suốt ba ngày qua đi đều không phát hiện thêm khối thứ hai.
Không ít người lại chuyển hướng Chu Hằng ra giá cao yêu cầu thu mua khối Ngọc Đỉnh Bích trong tay hắn, nhưng tất cả đều bị Chu Hằng uyển chuyển cự tuyệt.
Có vài người lắc đầu rời đi, có vài người thì tính tình rất lớn, lạnh lùng nói với Chu Hằng tốt nhất cản thận một chút, nếu không sau khi rời khỏi nơ này chính là tử kỳ của hắn.
Theo bọn họ thấy, Chu Hằng quả thật không biết trời cao đất dày, rõ ràng chỉ là một Tinh Thần Đế, lại không có bối cảnh gì, dựa vào cái gì vênh như vậy, ai cũng không nể mặt? Nên biết trong bọn họ nhưng là không thiếu đời sau của quyền quý Đại Tần đế quốc.
Tới nơi này đương nhiên sẽ không phải đều là người của Ngọ Dương Học Phủ, mà là rồng rắn lẫn lộn, loại người gì cũng có. Có một số còn là bang phái chiếm cứ thành thị nào đó, cả đám du côn mười phần.
Bởi vì có ví dụ máu đầm đìa ở phía trước, cộng thêm lúc này hiệp định ngưng chiến ở đây đã bị đại bộ phận người đồng ý, bởi vậy mặc cho ai đều không dám ra tay ở nơi này. Nếu không là sẽ trở thành công địch của Đại Tần đế quốc, thế lực lớn mấy đều sẽ chết hoàn toàn triệt để.
Tuy nhiên, cũng chính là vì ước định không thể động võ, khiến cho có một số người trở nên quên hết tất cả.
Dung mạo tuyệt mỹ của Hồng Nguyệt không có gì bất ngờ trở thành mồi dẫn lửa.
- Hi hi hi! Một tổ bảy người nhằm vào đám người Chu Hằng, đi theo bọn họ, một bên chấn động không gian một bên hướng về Hồng Nguyệt và Ứng Mộng Phạm chảy nước miếng, biểu tình đắm đuối như thế nào đều không che giấu được.
Mới đầu bọn họ chỉ là nhìn, sau khi phát hiện Liễu Định Huy và đám người Chu Hằng cũng không có quan hệ gì, bọn họ liền trở nên lớn gan, bắt đầu nói chút lời bỉ ổi. Mới đầu chỉ là nói trong nội bộ mấy người, sau lại dứt khoát đến gần đám người Chu Hằng, nói ngay mặt Hồng Nguyệt và Ứng Mộng Phạm.
- Tiểu tử, xem ngươi bộ dạng cũng không ra làm sao, thực lực lại càng thấp kém, làm sao bị ngươi dụ được hai mỹ nhân này? Một nam trung niên hướng về phía Chu Hằng quát. Đám người bọn họ thực lực rất mạnh, có ba gã là Thiên Hà Đế, bốn người khác thì đều là Tinh Thần Đế, nhưng mỗi người giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ du côn.
Bọn họ đều đến từ Hắc Lang Bang, chiếm cứ một thành thị cỡ trung, ở đó là có thể xưng vương xưng bá, bởi vì thiếu chủ của bọn họ là thiên tài kiệt xuất, được Ngọ Dương Học Phủ ghi nhận. Bọn họ cũng biết chuyện nơi này, phàm là bang chúng Tinh Thần Cảnh trở lên đều xuất động, chia làm mười mấy tiểu đội tiến vào nơi này.
Tổ bảy người bọn họ phi thường may mắn, trước tiên tiến vào không gian dưới đất này, dẫn trước người khác một đoạn lớn. Tuy nhiên tiến vào sớm lại không có thu hoạch gì, kỳ thật so với đến muộn cũng không có gì khác biệt.
- Hắc hắc hắc. Trương lão đại, cái gọi là người không thể xem bề ngoài, nói không chừng tên này sức lớn có nghề, đem hai mỹ nữ này làm đến sướng lên tiên thì sao?
- Phì, sức có thể lớn bằng lão tử sao? Có thể có nghề như lão tử? Nam trung niên được xưng là Trương lão đại hung hăng phun một cái, ánh mắt nhìn về phía Hồng Nguyệt tràn đầy nhục dục.
Tuy rằng Ứng Mộng Phạm cũng quả thật là rất đẹp, nhưng cùng với Hồng Nguyệt lại không thể so sánh. Hai nàng đứng chung một chỗ nàng giống như là gái nhà quê, không hề nổi bật.
- Đại mỹ nhân, chỉ cần ngươi cho lão tử làm một lần, bảo đảm ngươi từ nay về sau cũng sẽ không muốn gặp tên công tử bột này nữa!
Trương lão đại càng nhìn Hồng Nguyệt lại càng mê mẩn, không kìm nổi vươn hai tay làm ra vẻ chộp hờ, rất là khó coi.
Chu Hằng thở dài trong lòng, người ta nhưng là ma nữ Hỗn Độn Cảnh, một chưởng liền vỗ nát một mặt trời, Thiên Hà Đế cỏn con nhà ngươi thật sự là chán sống rồi.
- Chu Hằng, vả miệng cho ta! Hồng Nguyệt lạnh lùng nói.
- Nhưng ta không phải là đối thủ của hắn! Chu Hằng rất thành thật nói. Quả thật, đối phương chính là Thiên Hà Đế, hắn lại chỉ là Tinh Thần Đế, chênh lệch đôi bên quá lớn. Trừ phi hắn có thể vận chuyển Lăng Thiên Cửu Thức lúc đối phương không đề phòng, miểu sát người này.
Tuy nhiên, đối phương còn có hai gã Thiên Hà Đế, chém một người không phải còn có hai người sao?
Mấu chốt là, cớ chi cứ phải hắn ra tay chứ?
Bởi vì Hoặc Thiên, Chu Hằng một mực áp dụng thái độ cung kính mà rời xa đối với Hồng Nguyệt, không muốn cùng nữ nhân này phát sinh quá nhiều ràng buộc, nếu không về sau gặp được Hoặc Thiên, hắn lại nên tự xử như thế nào?
Hắn hiện tại có chút hiểu ra mục đích Hồng Nguyệt đến gần hắn, chính là muốn đem hắn cuốn vào trong ân oán giữa nàng và Hoặc Thiên.
Trên thực tế, Hoặc Thiên đã trở thành Thánh nhân, Hồng Nguyệt tuyệt đối không phải là đối thủ, như vậy át chủ bài của Hồng Nguyệt duy nhất có thể phản kích chính là Chu Hằng.
Một khi Chu Hằng thích nàng, như vậy khi nàng và Hoặc Thiên phát sinh xung đột, Chu Hằng sẽ tất nhiên phải ra mặt ngăn cản. Với lực ảnh hưởng của hắn đối với Hoặc Thiên, rất có khả năng giúp Hồng Nguyệt ngăn chặn Hoặc Thiên.
- To con xấu xí, ngươi làm thịt tiểu tử này đi! Hồng Nguyệt ngược lại quay sang Trương lão đại kia cười duyên.
Trương lão đại hồn đều sắp bay, hắn hoàn toàn không ngại bị Hồng Nguyệt sai sử, thậm chí chỉ cần Hồng Nguyệt ra lệnh một tiếng, hắn ngay cả lão đại của mình bang chủ Hắc Lang Bang cũng dám đi ám sát!
Thịch thịch - tim hắn đập mạnh, toàn thân máu nóng dâng trào, dường như thanh niên lần đầu tiên rơi vào tình yêu cuồng nhiệt.
Nhưng ngay trong nháy mắt sau đó, ánh mắt hung ác của hắn đã nhìn về phía Chu Hằng.
Giết tiểu tử này!
Hắn nhếch miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo, tiểu tử Tinh Thần Cảnh cỏn con hắn một chưởng có thể bóp chết mấy trăm người!
Chu Hằng mắng thầm trong lòng, nhưng sát ý của đối phương đã như mũi đao, khiến hắn toàn thân lông tóc dựng đứng! Đây là một cường giả cấp bậc Thiên Hà Đế, trên lý thuyết có được lực lượng vượt qua hắn vạn lần, dễ dàng là có thể đánh chết hắn!
Vút trong lúc nhất thời, hắn bất chấp suy nghĩ gì khác, người đã như tên nhọn bắn vụt ra, xông về phía Trương lão đại. Trong ánh kiếm lóe lên, hắc kiếm đã tế ra, nhưng cũng không vận chuyển bất kỳ công pháp gì.
- Ha ha ha. Tinh Thần Đế cỏn con cũng dám chính diện khai chiến với lão tử, thật sự là chán sống! Trương lão đại khinh thường nói, tùy ý vung một chưởng trấn qua Chu Hằng.
Một đám mưa máu toát ra, Chu Hằng gượng chịu một đòn này, da dẻ máu thịt chính diện trong nháy mắt hoàn toàn vỡ nát, lộ ra xương cốt màu vàng, nhưng thế xông của hắn lại không hề ngừng lại.
Làm sao có thể!
Bảy người của Hắc Lang Bang đều ngạc nhiên, lộ ra vẻ khó tin.
Một chưởng lúc trước Trương lão đại tuy rằng không toàn lực ứng phó, nhưng ít nhất cũng dẫn động ba bốn phần lực lượng! Với tuyệt đối nghiền ép của Thiên Hà Đế đối với Tinh Thần Đế, dù là ba bốn phần lực lượng cũng đủ để đem Chu Hằng chấn thành bột vụn!
Nhưng Chu Hằng tuy rằng vừa đối mặt liền bị thương nặng, lại chẳng những không chết ngược lại còn xông giết mà tới, thật sự là kỳ tích khó tin!
Bọn họ lại không biết, thể chất của Chu Hằng đã đạt tới trình độ 5000 sao, cộng thêm toàn lực vận chuyển linh lực phòng ngự, phù văn Ngũ Hành bảo vệ nội phủ, lúc này mới chính diện dùng thân thể tan vỡ làm giá phải trả, đổi được cơ hội xông tới gần!
Hắn chỉ cần một cơ hội!
Trương lão đại sau khi kinh ngạc lại không cho là đúng, mặc dù không đập chết Chu Hằng, nhưng đã trọng thương đối phương rồi không phải sao? Hắn thừa nhận phòng ngự của Chu Hằng rất mạnh, nhưng mạnh mấy cũng chỉ là Tinh Thần Cảnh, hắn lại bổ một chưởng là cái gì đều giải quyết!
Sau đó, hắc hắc, sau đó là có thể cùng mỹ nhann tuyệt sắc kia điên loan đảo phượng!
Hắn không khỏi nôn nóng, gấp không thể chờ lại vung một chưởng bổ tới Chu Hằng.
Chính là lúc này!
Hai mắt của Chu Hằng đã bị chấn vỡ nát, nhưng thần thức lại không tổn hao gì, chuẩn xác khóa được vị trí của Trương lão đại. Hắc kiếm giơ lên, Lăng Thiên Cửu Thức đẩy ra, một đám sao bỗng nhiên nổ tung.
Thiên hà nhộn nhạo, sao chổi xẹt qua, hắc động vô hình cắn nuốt hết thảy. Nhưng trong nháy mắt toàn bộ hóa thành một mảnh hỗn độn, cái gì cũng không ngăn được biến hóa của vũ trụ hồng hoang, "Một" của hỗn độn mới là chung cực của vũ trụ.
Trương lão đại tâm thần đều bị đoạt, nhưng Thiên Hà Đế dù sao cũng là Thiên Hà Đế, trong nháy mắt lưỡi kiếm chém đến cần cổ hắn vẫn là phản ứng lại, vội vàng rụt cổ, vươn tay phải chắn ở trước người. Toàn thân linh lực khởi động, ở trên tay hình thành một vùng hào quang màu đỏ sẫm.
Hắn vừa sợ vừa giận, không ngờ thật sự bị một Tinh Thần Đế đánh thẳng đến trước mặt, điều này khiến hắn làm sao chịu nổi? Hắn muốn đập chết Chu Hằng!
Chỉ là trong nháy mắt hắn đẩy chưởng, Tử Diễm Thiên Long hiện lên, hướng về Trương lão đại rít gào một tiếng.
Ông - động tác của Trương lão đại lần nữa khựng lại, cho dù là Tử Diễm Thiên Long chống lại võ giả bậc cao hiệu quả giảm mạnh, nhưng đổi lấy đối phương sững sờ trong nháy mắt lại hoàn toàn không khói!
Cú khựng lại này lại đủ để lấy mạng già của hắn!
Lăng Thiên Cửu Thức đã là chín thức quy làm một, chém tới Trương lão đại.
Không sao, Tinh Thần Đế cỏn con cho dù là khống chế bảo khí cấp hắc động cũng không có khả năng chém phá phòng ngự của Thiên Hà Đế! Trương lão đại nói thầm trong lòng, lúc này hắn đã không thể trốn tránh, chỉ có thể dùng bàn tay thịt ngăn cản!
Với linh lực phòng ngự của Thiên Hà Đế, hắn ăn một kiếm này thì lại thế nào, nhiều nhất cũng chỉ bị rách một lớp da mà thôi!
Mặc dù bị thương dưới tay Tinh Thần Đế chính là vô cùng nhục nhã, nhưng hắn cũng không tin ai dám nói ra!
Một kiếm chém đến!
Phốc bàn tay phải của Trương lão đại chắn ở trước người tuy rằng phủ kín linh lực, lại ngay cả tư cách làm chậm hắc kiếm lại một chút cũng không có. Giống như đậu hũ bị trực tiếp cắt đứt, trong một chùm máu tươi bắn lên, hắc kiếm không hề dừng lại tiếp tục chém xuống!
Sắc mặt của Trương lão đại lập tức trở nên vô cùng đặc sắc: giật mình, phẫn nộ, sợ hãi đều dung hợp cùng một chỗ! Hắn làm sao có thể nghĩ đến, Chu Hằng lại có thể dễ dàng chém đứt tay hắn!
Có thể chém đứt tay hắn, nghĩa là cũng có thể chém đứt cổ hắn!
Đây là ý niệm cuối cùng hiện lên trong đầu Trương lão đại. Hắc kiếm nhoáng lên phập vòi máu tươi thứ hai bắn lên trời, đầu của Trương lão đại đã bị bổ xuống, trên mặt hãy còn mang theo vẻ khó tin lại mang theo sợ hãi mãnh liệt.
Nhưng bị hắc kiếm chém trúng yếu hại chỉ có hữu tử vô sinh!
Phịch xác không đầu của Trương lão đại ngã xuống vang dội, máu tươi tràn ra, cùng với cốt tủy màu trắng.
Chu Hằng ngạo nghễ đứng sừng sững, tuy rằng hắn nửa bên người đã chỉ còn lại một mảnh máu thịt bầy nhầy, xương cốt hiện ra, nhưng ai dám có nửa phần khinh thị đối với hắn?
Tinh Thần Đế một kiếm chém giết Thiên Hà Đế!
Đừng nói là chỉ trả giá như vậy, cho dù một mạng đổi một mạng đều sẽ gây nên chấn động!
Khuôn mặt chỉ còn lại một mảnh máu thịt bầy nhầy của Chu Hằng nhìn về phía sáu người còn lại của Hắc Lang Bang, hung uy lộ ra hết. Chính là hai gã Thiên Hà Đế còn lại kia đều không nhịn được liên tục rùng mình, nhao nhao xoay người bỏ chạy.
Một gã Tinh Thần Đế không ngờ có thể dọa cho hai gã Tinh Thần Đế, bốn gã Tinh Thần Đế chạy trối chết. Chuyện giống như nằm mơ này không ngờ thật sự đã xảy ra!