Bất kể nói thế nào, Chu Hằng vẫn là không làm được chuyện thấy chết mà không cứu được, hơn nữa cái giá phải trả khi cứu người này . . . Đối với hắn mà nói thực ra cũng không coi là tổn thất. Hắn một tay chụp Lam Long nữ hoàng, đi vào gian phòng của mình.
- Cái này . . . Cái kia . . .
Chu Hằng có chút xấu hổ, trước đây không lâu, hai người đúng là diễn ra một tiết mục làm cho người ta tim đập đỏ mặt ở gian phòng này, nhưng luc đo song phương đều không phải là cố ý, hơn nữa cũng là vừa chạm vào đã ngừng lại, còn cách một tầng vải a!
Nhưng hiện tại thế nào?
Lam Long nữ hoàng cắn môi, bởi vì thống khổ không cách nào hình dung, nàng đã sắp cắn nát môi, máu tươi đỏ sẫm tuôn tới cằm của nàng, lộ ra một chút vẻ đẹp thê diễm.
- Ta vẫn là rất tôn trọng ngươi, ngươi rốt cuộc có muốn ta cứu ngươi hay không, đừng đợi lát nữa lại quát lên kêu giết!
Chu Hằng là sợ oan đại đầu như vậy.
Lam Long nữ hoàng dĩ nhiên là đại mỹ nữ, nhưng bên cạnh hắn còn có Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Ứng Mộng Phạm, Băng Tâm Trúc những nguoiwf mỹ mạo không kém nàng chút nào, cần gì phải tìm nàng tạo phiền toái cho mình a?
Nếu không có quá mức thống khổ, Lam Long nữ hoàng thật muốn cắn tên khốn nạn này một cái, đến lúc này còn hỏi lời này!
Nàng nhắm chặt hai mắt, thầm chấp nhận hành động.
Kháo,, nam nữ hoan ái vốn là chuyện làm cho thể xác và tinh thần người ta sung sướng, như thế nào bây giờ trở nên xấu hổ như vậy?
Chu Hằng bất kể, tính toán mau chóng kết thúc công việc, sau khi vứt Lam Long nữ hoàng lên trên giường, hắn cũng nằm lên.
- A . . .
Vài giây sau, Lam Long nữ hoàng phát ra một tiếng yêu kiều cũng không biết là thống khổ hay là vui thích hay là vừa vui mừng vừa nhận mệnh, bị lạc trong tấn công của Chu Hằng.
Mấy giờ sau, sau khi mây mưa xong, hai người đều đình chỉ toàn bộ động tác, nhưng tứ chi còn dây dưa cùng một chỗ.
Ánh mắt của Lam Long nữ hoàng rơi lệ, hiện tại tu vi của nàng đã hồi phục toàn bộ, cũng không còn một tia thống khổ quấn thân!
Giết hắn rồi! Chính mình lại tự sát, khỏi bị khốn khổ!
Nàng lập tức thầm nghĩ ở trong lòng, chỉ là sát ý này vừa xuất hiện, nàng liền cảm giác tim như bị đao cắt, đau đến mức nàng kêu thảm thiết, trên trán lại có mồ hôi lạnh tràn ra.
- Di, Huyết Nguyệt Chú không phải đã giải rồi sao?
Nàng vừa nói như vậy, Chu Hằng tự nhiên cũng tỉnh lại, nhìn thấy hung mang của Lam Long nữ hoàng còn không có biến mất, hắn tỉnh ngộ lại, không khỏi giận tím mặt.
- Ngươi Xú bà nương này, đều đã là người của lão Chu gia ta, lại còn muốn giết ta?
Hắn giận không kềm được, một tay đè Lam Long nữ hoàng lên giường, ba ba ba! Đánh đòn giáo huấn!
Với thực lực Siêu Sáng Thế Đế của Lam Long nữ hoàng, vốn chỉ cần một đầu ngón tay liền có thể đẩy Chu Hằng ra, nhưng nàng chỉ cần vừa động ý phản kháng trong lòng liền giống như bị đao cắt, đau đến mức nàng chỉ có thể gào thảm.
Lúc này nàng mới biết được cả đời là nô tỳ của Chu Hằng theo như lời Hồng Nguyệt không chỉ là nói suông, mà là chịu một loại lực lượng vô danh bảo vệ, giống như pháp tắc!
Xong!
Cả đời này nàng còn có ngày thoát khỏi sao?
- A . . .
Mông đầy đặn của nàng bị Chu Hằng chà đạp bằng mọi cách, để cho nàng vừa nổi giận lại có loại kích thích không rõ.
- Hôm nay không hảo hảo giáo huấn ngươi, ngươi thật đúng là cho rằng ta không biết nổi giận?
Chu Hằng vuốt tay áo một cái, hôm nay thế nào hắn cũng phải hảo hảo mà giáo huấn nữ hoàng Long Tộc này một chút, để cho nàng biết Hoa nhi vì cái gì mà hồng như vậy.
. . .
Suốt một ngày sau đó, Chu Hằng mới rốt cục cùng Lam Long nữ hoàng ly khai phòng ở.
- Tứ muội, làm sao ngươi . . .
Hồng Long nữ hoàng luôn luôn giữ ở ngoài cửa, nhìn thấy Chu Hằng cùng Lam Long nữ hoàng đi ra, liền vội vàng nghênh đón, một đôi mắt đẹp quét tới quét lui trên mặt của hai người, dường như muốn nhìn ra một đóa hoa.
Lam Long nữ hoàng u oán liếc mắt nhìn Hồng Long nữ hoàng một cái, nếu không có nàng say rượu nháo sự lúc trước cũng sẽ không có chuyện kế tiếp, nàng cũng sẽ không đuổi giết Chu Hằng, cuối cùng làm ầm ĩ đến trình độ này!
- Huyết Nguyệt Chú đã giải!
Nàng nói, dù sao ngay lúc đó trí nhớ của Hồng Long nữ hoàng cũng là bị mất, căn bản không nhớ ra được mình là ai, hơn nữa lại là dưới tình huống đang uống, bảo nàng làm sao có thể trách móc nặng nề?
- Giải được là tốt rồi!
Hồng Long nữ hoàng ôm Lam Long nữ hoàng, sau đó nhìn sang Chu Hằng, nói:
- Xú tiểu tử, về sau phải đối xử tốt với tứ muội ta, nếu không bản nữ hoàng liền cắt bỏ đồ vật phía dưới của ngươi!
Sát, không cần hung hãn như vậy được không
Trên mặt Lam Long nữ hoàng lập tức hiện lên vẻ đỏ ửng, vội vàng đẩy đối phương, bất mãn nói:
- Nhị tỷ!
- Cắt, hiện tại đã không bỏ được?
Hồng Long nữ hoàng nhéo một cái ở trên mặt của nàng.
- Thật sự là vào động phòng, ném bà mối, ta nói tứ muội a, ngươi qua sông đoạn cầu cũng quá nhanh đi!
- Nói hươu nói vượn!
Khuôn mặt Lam Long nữ hoàng đỏ lên, kìm lòng không đặng mà vươn tay sờ sờ cái mông, hai mảnh mông này bị Chu Hằng đánh suốt nửa ngày, đến hiện tại cũng vẫn đang đau!
Nếu là không theo Chu Hằng, khó bảo toàn lại bị hắn bắt vào phòng tiếp tục chà đạp, sau khi đánh thì lên giường, ngày trước nàng đã tiếp thụ đầy đủ giáo huấn.
Chu Hằng không khỏi cười hắc hắc, có một loại cảm giác thành tựu không rõ.
Đây chính là một vị Siêu Sáng Thế Đế a, nhưng bây giờ thành tiểu tức phụ của hắn, bảo nàng đi đông nàng không dám đi tây, bảo nàng lên giường thì nàng không dám ở dưới, hơn nữa mấu chốt là bản thân nàng còn không tình nguyện, nhìn biểu tình oán khí sâu kín của nàng, Chu Hằng liền thoải mái vô cùng.
Cho ngươi lúc trước luôn luôn bá đạo, hiện tại gặp báo ứng a!
- Chu tiểu tử, bổn tọa muốn cắn chết ngươi!
Con lừa đen vọt tới, gâu gâu gâu kêu lên, mở miệng rộng ra cắn mông Chu Hằng.
- Lại dám để bổn tọa ăn cây cỏ mấy tháng, bổn tọa không tha cho ngươi!
Chu Hằng vội vàng trốn tránh, cười nói:
- Thân là một con lừa, ăn cỏ không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?
- Phi, bổn tọa muốn ăn cũng là ăn linh thảo! Xú tiểu tử, ngươi quả nhiên lại được chỗ tốt, tu vi lại tăng, đáng thương cho bổn tọa a! Nhanh giao linh thảo ra đây, bồi thường bổn tọa!
Con lừa đê tiện này lại phát tác lòng tham.
Sau một phen đùa giỡn, mọi người cũng đều có loại cảm giác đầu thai làm người, dù sao mất đi hết thảy trí nhớ thật sự là đáng sợ! Sự khủng bố của Hồng Nguyệt tự nhiên đã cắm rễ xuống trong lòng bốn nàng một lừa, đây chính là tồn tại không thua thiên nữ tuyệt thế a!
- Bổn tọa thật nghĩ không thông, tùy tiện đi vào một chỗ cũng có thể làm cho tiểu tử ngươi tìm được chỗ dựa vững chắc, vận khí này của ngươi quả thực chính là nghịch thiên!
Con lừa đen vừa điên cuồng ăn thịt, vừa mơ hồ không rõ nói.
Chu Hằng mỉm cười, vận khí của hắn quả thật có chút tốt, đây là cái gọi là số mệnh sao?
Sau khi ăn cơm xong, Chu Hằng, bốn nàng cùng con lừa đen đều ra khỏi Tiên Cư, bọn họ đều đợi ngán trong Tiên Cư. Về phần Hồng Nguyệt, không người nào dám mời nàng đi tản bộ một chút.
Kế tiếp là về 49 Tiên Thành?
Chu Hằng liền vội vàng lắc đầu, Hồng Nguyệt cùng Hoặc Thiên nếu gặp mặt, tuyệt đối là thủy hỏa bất dung, lập tức bạo phát một trận đại chiến! Đến lúc đó 49 Tiên Thành khẳng định hoàn toàn tan vỡ, mấu chốt chính là, Hoặc Thiên nói không chừng sẽ bị thương, thậm chí chân chính ngã xuống!
Đây là kết quả hắn không thể thừa nhận!
Cho nên, bây giờ khẳng định là không thể về 49 Tiên Thành, tốt nhất là để Hồng Nguyệt mau chóng đột phá đến Tinh Thần Cảnh, như vậy nàng liền tự động phi thăng lên Minh giới, tạm thời hóa giải xung đột.
Nhưng điều này cần tìm lý do, không có khả năng luôn luôn đi lang thang ở bên ngoài, Hồng Nguyệt cũng không phải đần độn!
Ân?
Ánh mắt Chu Hằng sáng ngời, nói:
- Con lừa, chúng ta đi phiêu lưu ở tinh hải, đoạt tất cả bảo vật vào tay!
Vừa nghe hai chữ bảo vật, hai con mắt con lừa đen lập tức phát ra hào quang, nước miếng chảy ròng, ngửa đầu kêu to:
- Ngao . . .
Không học tiếng chó sủa, lại học sói hống.
- Thuận tiện giúp các ngươi tìm kiếm Long Đế cùng ba Long Hoàng khác!
Chu Hằng quay đầu nói với hai vị nữ hoàng Long Tộc!
- Tinh hải mênh mông, tìm kiếm như thế nào?
- Tìm cường đạo tinh hải!
Chu Hằng tính trước kỹ càng.
Cường đạo tinh hải luôn luôn xuất động tinh thuyền cướp 49 Tiên Thành, nhận thức của bọn họ đối với tinh vực vượt qua xa 49 Tiên Thành, mà 49 Tiên Thành đối với toàn bộ Tiên giới mà nói lại là địa phương lớn hơn cái rắm một chút a?
Ở bên trong tinh vũ mênh mông này, khẳng định có rất nhiều Thánh dược, chỉ là hoặc là có yêu thú cường đại trấn thủ, hoặc là vị trí môi trường thiên địa quá mức ác liệt, căn bản không dễ lấy.
Những tài liệu này, cường đạo tinh hải khẳng định nắm giữ nhiều hơn so với 49 Tiên Thành!
- Đi!
Sau khi nghe xong kế hoạch của Chu Hằng, con lừa đen nhảy dựng lên, la hét muốn lập tức bình định cường đạo tinh hải nơi này.
Nhóm cường đạo tinh hải này có Sáng Thế Đế 8 tướng, đây chính là mạnh nhất vượt qua cực hạn Tiên giới, nhưng Sáng Thế Đế 8 tướng còn chưa đủ tư cách xưng là Minh Tiên, cách hai đại nữ hoàng Long Tộc còn một đoạn xa, huống chi còn có một tồn tại kinh khủng như Hồng Nguyệt?
Hai vị nữ hoàng Long Tộc đều là Sáng Thế Đế 15 tướng, hoặc có thể coi là Minh Tiên 5 tướng, nhưng phối hợp với huyết mạch Long tộc của các nàng, có thể thôi phát chiến lực đến Minh Tiên 7 tướng.
Chu Hằng hiện tại đã ngủ với Lam Long nữ hoàng, vì vậy có thể biết một ít bí mật.
Năm người một con lừa nhàn nhã mà đi, đương nhiên Hồ Nhân tâm tình có chút bất ổn, nàng lúc này mới biết thế giới của chính mình lúc trước bất quá là Hồng Nguyệt hình thành, nếu không có Chu Hằng mang nàng ra ngoài, hiện tại nàng đã bị Hồng Nguyệt "thu về"!
Nửa ngày trời sau, bọn họ đi tới trước mặt thành lũy mà cường đạo tinh hải xây.
Với Chu Hằng bọn họ mà nói, từ biệt đã trôi qua mấy tháng, nhưng bởi vì thời gian bất đồng, bên ngoài thực ra mới qua mấy ngày ngắn ngủi, tòa thành lũy này cũng không có phát sinh một tia biến hóa nào.
Năm người một lừa bọn họ hiện ra bên ngoài thành lũy, cái này tự nhiên làm cho cường đạo tinh hải chú ý, hưu hưu hưu, lập tức liền có hơn trăm người bay vụt ra từ trong thành lũy.
- Thế nào, hai đại mỹ nhân, hai tiểu mỹ nhân!
Thời điểm nhìn thấy bốn nàng, những thổ phỉ này đều phát ra tiếng khen ngợi, không tuyệt lệ giống Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt có thể làm cho người ta hít thở không thông, vẻ mỹ lệ của hai vị nữ hoàng Long Tộc thực ra càng chân thật hơn một chút, dễ dàng làm cho người ta rung động hơn.
Chu Hằng tế xuất ra hắc kiếm, khe khẽ rung lên, sau khi dung hợp với mảnh vụn hắc kiếm trong tay Hồng Nguyệt, hắn cũng không có cảm giác được cái chuôi Thánh khí này có cái gì bất đồng, bởi vậy hắn muốn thí nghiệm ở trong thực chiến một chút.
- Ai muốn đi lên chịu chết?
Hắn mỉm cười, đối với cường đạo tinh hải tự nhiên không cần có thương hại gì.
- Chính là Thăng Hoa Đế cũng dám làm càn!
Một gã Sáng Thế Vương đi ra, hai tay hắn ôm ngực, mang trên mặt vẻ khinh miệt, triển khai thần tướng, một hai ba bốn, Sáng Thế Vương 4 tướng!