Chu Hằng đi lên cái nấc thang kia vừa lúc đưa lưng về phía tượng đá, bởi vậy hắn cũng mới chỉ thấy được bóng dáng, nhưng chỉ như vậy cũng khiến cho hắn sinh ra một loại mỹ nhân tuyệt sắc kinh diễm, hơn nữa càng có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết.
Hắn đi vòng quanh cái Tế đàn thật lớn, lúc này có ít nhất mấy trăm người đang thành kính kính bái, với phương thức thập phần chỉnh tề gạt ra từng vòng, Chu Hằng cũng chỉ có thể chạy ở vòng ngoài.
2 phút sau, hắn đi vòng qua chính diện tượng đá.
Tuy rằng đây là một pho tượng đá, nhưng chạm trổ tinh mỹ, phác thảo ra một chỗ chi tiết quần áo trên người nàng, có thể nói cực phẩm thượng thừa, vòng eo thon dài, bộ ngực đẫy đà, mái tóc dịu dàng dường như vũ động theo gió, vô cùng chân thật!
Nhưng khi ánh mắt Chu Hằng nhìn về phía đầu tượng đá, không khỏi như bị dính một chậu nước, lập tức lộ vẻ thất vọng.
Hắn thấy không rõ mặt tượng đá này!
Thở dài, Chu Hằng không khỏi thầm kêu đáng tiếc, đang muốn quay đầu mà đi, hắn chợt cả kinh.
Hắn làm sao không thấy rõ dung mạo một khối tượng đá? Bản thân chính là một sự tình vô cùng cổ quái, vì cái gì hắn dễ dàng mặc kệ nó, dường như chuyện bình thường không cần để mắt đến?
Trong phảng phất có lực lượng nhìn không thấy ở ảnh hưởng hắn, khiến hắn thấy nhưng không thể quan tâm, bị tê liệt.
Tại sao có thể như vậy?
Chu Hằng đột nhiên hưng trí, cái thần linh chí cao này dường như cất giấu bí mật thật lớn.
Hắn khoanh chân ngồi xuống. Mắt nhìn gương mặt tượng đá.
Ở trong mắt của hắn, trên mặt tượng đá bao phủ tầng tầng sương mù ngăn trở tầm mắt của hắn. Hắn ngưng tinh thần, muốn xuyên thấu những sương mù này.
Ông!
Vũ trụ Vạn Tượng triển khai ở trong mắt Chu Hằng, kiên nhẫn tinh bùng nổ, có tinh hệ mở rộng, trong nháy mắt tiêu tan thiên cổ!
Chu Hằng không khỏi trợn mắt, dị tượng lập tức nhao nhao biến mất, hắn lại trở về Tế đàn, chung quanh là người thành kính kính bái, trung tâm vẫn là một tòa tượng đá thật cao đứng sừng sững, đầu bao phủ tầng tầng sương mù.
Có ý tứ!
Khóe miệng Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười, hắn lại đắm chìm tâm thần. Ngưng mắt nhìn lại, ông, tinh hải bàng bạc lại triển khai trong mắt của hắn, vô cùng vô tận. Lần này, trong lòng hắn kiên quyết, ngồi vững như bàn thạch.
Hắn xuyên qua một cái lại một cái tinh hệ, chứng kiến một viên lại một viên hằng tinh sinh ra, phát triển, hủy diệt, rong chơi ở trong vũ trụ mịt mờ.
Một cỗ hiểu ra vô cùng tối nghĩa lưu chuyển ở trong lòng hắn, Chu Hằng cái hiểu cái không. Rõ ràng là hắn lĩnh ngộ, nhưng hắn không ngờ dường như học qua liền quên, căn bản không thể nhớ rõ một tia chi tiết.
Thật giống như tầng thứ này quá cao. Vượt qua xa cực hạn hắn có thể tiếp nhận, bởi vậy hắn xem một đường rồi lại quên một đường!
Điều này có trợ giúp rất lớn đối với hắn!
Chu Hằng âm thầm nhắc nhở chính mình, tâm linh vừa động. Hắc kiếm lặng yên lưu chuyển, tràn đầy khắp một cỗ khí tức tối cao.
Ông!
Tượng đá không ngờ nổi lên ứng hợp. Bắt đầu tản ra ánh sáng dịu dàng, khởi điểm vô cùng mỏng manh. Cho dù võ giả cấp Khai Thiên Cảnh đều không có khả năng chú ý tới, nhưng ánh sáng lại càng ngày càng mãnh liệt, rốt cục đưa tới rất nhiều người chú ý.
- Thần Linh hiển thánh !
- Chân Thần vĩ đại, ngài nghe được tín đồ kêu sao?
- Trời phù hộ Kim Nguyên Thành, Chân Thần hiển thánh !
Các tín đồ không ai không lộ ra vẻ cuồng nhiệt, dập đầu liên tục, thần tích phát sinh làm cho tín niệm bọn họ càng thêm kiên định.
Ông! Ông! Ông!
Tượng đá bắt đầu thả ra ánh sáng màu đỏ, trong nháy mắt truyền đến mỗi một góc thành phố.
- Chân của ta! Ta có thể đứng lên! Trong gian phòng nhỏ đơn sơ, một nam nhân hai chân tê liệt kỳ tích đứng lên.
- Con mắt của ta, ta có thể nhìn thấy! Một phụ nữ trung niên hai mắt mù mở ra hai mắt đục ngầu, lần đầu tiên thấy được thế giới này.
- Ta cảm giác được toàn thân mình tràn đầy lực lượng, dường như một quyền có thể đánh chết một con mãnh hổ!
- Ta dường như trẻ 20 tuổi!
- Tu vi của ta đang tăng trưởng, như thế nào cũng không dừng được!
- Ta muốn đột phá!
...
Trong thành, mỗi người đều hô to gọi nhỏ, mỗi một đạo ánh sáng màu đỏ đều làm cho bọn họ thu được chỗ tốt lớn lao. Bọn họ không biết kỳ tích phát sinh thế nào, nhưng biết là bút tích của ai, mỗi một người đều thành kính quỳ xuống, hướng về tượng đá trung tâm thành kính bái.
Có thể lấy nói ưu đãi, không ai đạt được bằng Chu Hằng, bởi vì tu vi của hắn cao nhất, hơn nữa cao không phải nhỏ tí tẹo.
Ngũ hành phù văn tự động vận chuyển, không ngừng hấp thu mảnh vỡ phù văn tổ hợp, trong nháy mắt từ 217 đạo tăng lên tới 234 đạo, hơn nữa số lượng này còn đang tăng lên!
Đây là pháp tắc dao động!
Pháp tắc, ngự trị trên lực lượng, tạo thành trụ cột thiên địa đại đạo!
Pháp tắc nói nước chảy lên cao, nước phải chảy lên cao, pháp tắc nói ngươi thọ so với Nam Sơn, ngươi có thể có được thọ mệnh dồi dào khó có thể hình dung, pháp tắc nói ngươi cường tráng như mãnh hổ, cho dù ngươi đứt chân mất tay cũng có thể phục hồi như cũ trong nháy mắt.
Thần thức Chu Hằng đồng dạng có thể bao phủ toàn bộ Kim Nguyên Thành, hắn thấy thần tích phát sinh, tinh tường biết đây là pháp tắc tác dụng.
Nhưng hắn không có tâm tình quản như vậy, hắn đang cảm ứng cỗ ba động này, tăng lên nắm giữ ở ngũ hành phù văn.
Nhưng sự tình không luôn luôn thuận lợi như vậy, tốc độ ngũ hành phù văn tổ hợp chậm lại rất nhanh, khi chỉ một thuộc tính tổ hợp phù văn đạt tới 280 đạo, tốc độ này cũng chậm tới mức mỗi một ngày qua mới có thể tăng thêm một đạo nữa.
Chỉ là chút thời gian này, Chu Hằng hoàn toàn có thể chờ.
Mười ngày, hai mươi ngày, một tháng, hai tháng!
Chu Hằng đột nhiên tỉnh lại, ngũ hành phù văn tổ hợp đã đẩy mạnh đến 300 mai 27 công, khoảng cách cực hạn 365 mai chỉ kém 28 đạo mà thôi.
Nếu còn có thể tổ hợp 28 đạo cuối cùng này, Chu Hằng có thể hoàn toàn tổ hợp một cái tiểu phù văn!
Đây có thể nói là một cái chất biến!
Bởi vì mỗi một hệ tiểu phù văn đều có 100 mai, 500 mai tiểu phù văn hình thành ngũ hành đại phù văn. Uy lực này... Chu Hằng quả thực không dám nghĩ!
Đáng tiếc! Đáng tiếc a!
Còn kém 28 đạo mảnh vỡ phù văn a!
Chu Hằng ảo não một hồi, không khỏi bật cười.
Hắn còn có cái gì không biết đủ , với thực lực của hắn vốn cũng không đủ để hoàn thành tổ hợp phù văn ở Thăng Hoa Cảnh. Đây là vô thượng chân giải phải đến Sáng Thế Đế mới có thể bắt đầu nghiền ngẫm a!
Tượng đá đã sớm không phát quang, cũng không sinh ra dao động, nhưng đã xảy ra thần tích này, Kim Nguyên Thành đã hút tới vô số hành hương giả, chẳng những người quỳ đầy trên Tế Đàn, trên bậc thang, dưới bậc thang, đứng ở chỗ cao nhìn xuống, khắp nơi là chiến lợi phẩm.
Tuy rằng Chu Hằng luôn luôn chiếm vị trí, nhưng nơi này là Tế đàn, ai đều không dám đánh ở nơi này. Cho dù vài vị Kết Thai thậm chí Thần Anh Cảnh võ giả bậc cao đã tới.
Hắn đứng lên, bước chậm đi xuống Tế đàn.
Đi tới đường phố trống trải, thân hình hắn nhoáng lên một cái, đi vào trong Tiên Cư.
- Đại ca ca Hồ Nhân nhào tới.
- Ách cái tên không chịu trách nhiệm cuối cùng cũng xuất hiện! Hồng Long Nữ Vương tiều tụy, nàng vô lực chỉ vào Chu Hằng
- Ngươi còn rất biết chọn thời gian . Chờ tiểu nha đầu này không lộn xộn mới lại đây, mấy ngày hôm trước người ta bị nàng làm cho ngay cả ngủ đều không được, cách cái chết không xa!
Hồ Nhân mất đi phụ thân, các thôn dân chung đụng cũng bị tàn sát hết. Hiện tại thân nhân duy nhất cũng đã chết, nàng làm sao có thể không thương tâm?
- Thực xin lỗi Hồ Nhân nói.
- Đừng để ý tới nàng, không ốm mà rên mà thôi! Chu Hằng vỗ vỗ đầu tiểu cô nương.
- Cái gì gọi là không ốm mà rên?
Hồng Long Nữ Vương khó chịu nói.
- Ngươi rất mập, giảm béo miễn phí cho ngươi còn không thích? Chu Hằng cười nói.
- Cái gì, dáng người người ta tốt như vậy. Ánh mắt ngươi như thế nào, lại dám bảo ta béo? Hồng Long nữ hoàng lập tức bất mãn . Đưa hai tay đặt ở trên lưng, bộ ngực đầy đặn - Nga, có phải ngươi thích người ta hay không, cố ý dùng loại phương pháp này dẫn tới người ta chú ý? Phi, xấu lắm!
- Nhị tỷ, câm miệng! Lam Long nữ hoàng chịu không nổi cái nghĩa tỷ này dọa người như thế, vội vàng che miệng của nàng lại.
- Ô ô ô! Hồng Long nữ hoàng vội vàng giãy giụa, hai mỹ nữ dáng người bốc lửa cuốn thành một đoàn, 4 tòa nhũ phong cao ngất đè ép nhau, Chu Hằng nhìn có chút tăng lên hư hỏa.
Cũng may Hồng Long nữ hoàng thật sự quá lười, giãy giụa một hồi liền lười phản kháng, để Lam Long nữ hoàng xách qua một bên.
- Vô lương đại thúc, Đồng Đồng đã đói bụng, muốn ăn tiếp! Mộc Đồng Đồng cũng chạy tới.
Hiện tại trừ bỏ Hồ Nhân ra, những người khác thành phàm nhân ba bữa cơm không thể thiếu, cũng may trong Tiên Cư có không ít tiên quả bậc thấp, ăn một quả cũng đủ để phàm nhân không đói khát một hai năm.
Nhưng tiên quả này ở trong bụng Hồng Long nữ hoàng lại không gia tăng tu vi chút nào, ngược lại tu vi Hồ Nhân kéo lên, trước mắt đã đạt đến Sơn Hà Cảnh, nhưng nàng thiếu cảnh giới lĩnh ngộ, chỉ có tích lũy linh lực thâm hậu, trong lúc nhất thời còn không thể đột phá đến Linh Hải Cảnh.
Về phần con lừa đen thì ở sân nhà ăn cây cỏ xanh tươi, Chu Hằng đã rất mong đợi sau khi rời khỏi nơi này, con lừa đen khôi phục trí nhớ sẽ có biểu tình như thế nào.
Tưởng tượng hắn cứ vui vẻ, thật sự là vô lương a.
- Đi! Chu Hằng vung tay lên, đưa mọi người ra Tiên Cư, về phần con lừa đen cứ tiếp tục để nó ăn cỏ đi - con lừa nên ăn cỏ, cho nó ăn thịt không sợ không tiêu hóa được sao?
Mình cũng là suy nghĩ vì con lừa!
Chu Hằng nói ở trong lòng.
5 người đi tới một khách điếm, Hồng Long nữ hoàng cùng Mộc Đồng Đồng đều không khách khí gọi lên đồ ăn, Lam Long nữ hoàng thủy chung đối xem không vừa mắt Chu Hằng, luôn liếc hắn.
Chu Hằng trừng mắt lại một cái, thầm nghĩ ngươi còn như vậy, về sau làm vợ Chu gia, có Hoặc Thiên quản, cho ngươi mỗi ngày đều chỉ có thể sầu!
- Vị huynh đài này, tại hạ có thể mượn chỗ ngồi ở trong này không?
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -