Chu Hằng hôn rất nhập thần, nữ nhân này nhìn như lạnh lùng, nhưng trong nội tâm lại cất giấu một đoàn ngọn lửa, chỉ cần châm lên là có thể đốt cháy nam nhân!
Băng Tâm Trúc mới đầu giống như khúc gỗ, dường như bị Chu Hằng hôn đến sững sờ, ngơ ngác mặc cho Chu Hằng thưởng thức đôi môi của nàng. Nhưng một lát sau, nàng cũng có đáp lại, nhưng cũng không phải hôn trả lại Chu Hằng, mà hung hăng cắn một cái trên bờ môi của hắn.
- Thế nào Ôi! Nàng là chó à! Chu Hằng rụt trở về, hắn mạnh mẽ chính là xương cốt, đã đạt đến trình độ Tiên khí Thăng Hoa Vương, nhưng lớp da máu thịt lại còn xa chưa đạt tới tầng thứ này, đâu chống lại được "cắn trả" của một vị Thăng Hoa Vương 15 tướng.
- Cuồng đồ chớt nhả! Băng Tâm Trúc trách mắng, đôi má lúm đồng tiền xinh đẹp đỏ như lửa, tươi đẹp đến mức có thể vắt ra nước.
- Hắc hắc... Đừng nói vừa rồi nàng không hề động tâm! Chu Hằng nâng lên cằm của Băng Tâm Trúc, làn da của nàng bóng loáng trắng như tuyết, mịn màng như mỹ ngọc tốt nhất thế gian, nhìn vào đã làm cho lòng người vô cùng thoải mái.
Tên nam nhân này như thế nào ghê tởm như vậy chứ!
- Dù sư phụ ta cho phép ngươi cầu hôn, nhưng một ngày chưa có thành hôn, ta không cho phép ngươi xằng bậy! Băng Tâm Trúc lại lui một bước. Vốn trước đó nàng kiên quyết không đồng ý gả cho Chu Hằng, nhưng hiện tại xem ra làm thế nào cũng không vứt bỏ được.
Hơn nữa Chu Hằng cũng không có gì không tốt, tuổi còn trẻ đã là Thánh Dược sư, ở địa vị tuyệt đối không dưới sư phụ của nàng, đã sớm đứng ở đỉnh cao nhất Tiên giới. Mà nói đến thực lực võ đạo, tuy rằng hiện tại hắn còn chỉ là Thăng Hoa Vương, nhưng tốc độ tinh tiến của hắn có thể nói là tiến triển cực nhanh, đánh bại chí tôn cùng cấp dễ dàng như uống nước vậy!
Chiếu theo tốc độ tu luyện của hắn như thế, chỉ sợ không bao lâu nữa có thể trở thành bá chủ Tiên giới!
Nam nhân như vậy chẳng lẽ không phải là lang quân như ý mà nữ nhân tha thiết ước mơ sao? Thế nhưng không hiểu vì sao gần đây mỗi lần nàng nhìn thấy Chu Hằng đều sẽ dâng lên kích động muốn tát đối phương thật đau?
- Không phải là vừa yêu vừa hận đối với ta, quên cũng không thể quên được rồi chứ? Chu Hằng thưởng thức hai bồ câu thanh tú kia, quả thực có một loại cảm giác đê mê.
- Ngươi đủ chưa? Băng Tâm Trúc cắn răng nói. Nàng chỉ lo suy nghĩ, lại quên đi bộ ngực đầy đặn còn nằm trong lòng bàn tay của Chu Hằng.
- Không! Từ nay về sau, tỷ muội các nàng chính là của ta, chỉ là tạm thời ở chỗ của nàng, nàng cũng không thể trộm đạo đấy! Chu Hằng nghiêm trang nói.
Băng Tâm Trúc tức giận đến sắp hộc máu. Vô sỉ quá vô sỉ mà! Tại sao có thể có tên không biết xấu hổ như vậy!
Nàng giãy giụa qua, phản kháng qua, nhưng thực sự không phải đối thủ của tên lưu manh này!
Nếu không phản kháng được, vậy cứ coi là hưởng thụ đi, dù sao nàng sớm muộn gì cũng phải chung thuyền với Chu Hằng... Không nói gì khác, hiện tại toàn bộ Tuyệt Tiên Thành người nào không biết nàng là nữ nhân của "Chu đại sư"?
- Bộ Hồng Liên Thiên Kinh kia... Tuy rằng Chu Hằng rất hưởng thụ mỹ thể ấm áp trong lòng mình, nhưng cũng không quên chính sự.
- Đừng mơ tưởng!
Lúc này Băng Tâm Trúc vô cùng thanh tỉnh, cũng cự tuyệt rất quyết liệt.
"Ái chà! Mỹ nam kế lại còn có lúc thất bại ư?" Chu Hằng nhướng mày, nói: - Nàng chạy tới nơi này, không phải là vì bộ Thiên Kinh mới xuất thế kia sao?
Cùng là Thiên Kinh một giới, Huyết Hà Thiên Kinh cùng Thiên Kinh mới vốn cũng không có chất bất đồng, vì sao rõ ràng Băng Tâm Trúc chỉ vươn tay là có thể chạm tới, lại không quan tâm với Huyết Hà Thiên Kinh chứ?
- Ta không phải vì đoạt lấy Thiên Kinh nơi này, mà chỉ muốn đi vào lịch lãm một phen! Băng Tâm Trúc nói. Ánh mắt lại có chút tránh né.
Trên thực tế, sau khi nàng thua dưới tay Chu Hằng rất không phục, bởi vậy khi Hỏa Diễm Chi Địa này đột nhiên gây ra động tĩnh lớn, nàng liền muốn đi vào mạo hiểm một phen. Bởi vì nơi này vô số vạn năm cũng chưa có ai xâm nhập, có thể sẽ sinh ra linh dược tuyệt thế.
Kết quả, linh dược còn không có hái được, lại gặp một con cự mãng đuổi giết. Sau đó lại đụng phải Chu Hằng, rơi vào trong vũng lầy trước mắt này.
Cùng nhấc lên quan hệ với Chu Hằng, tuyệt đối không có chuyện gì tốt!
Chu Hằng rất lấy làm lạ, chẳng những mọi người luôn có khát vọng theo đuổi cường đại, Thiên Kinh cũng có nhu cầu cắn nuốt, dung hợp lẫn nhau để lớn mạnh bản năng của mình. Vì sao Băng Tâm Trúc lại không hề quan tâm với Huyết Hà Thiên Kinh hoặc là Thiên Kinh mới xuất thế ở nơi này chứ?
Chờ một chút, Hoặc Thiên đã nói qua nơi này có hai bộ Thiên Kinh là không thuộc về một giới này!
Trong đó một bộ Thiên Kinh rất rõ ràng, khẳng định là thuộc về Vạn Cổ Đại Đế; như vậy, bộ Thiên Kinh thứ hai không thuộc về một giới này là ở trong tay Băng Tâm Trúc hay sao? Chính vì không thuộc cùng một giới, giữa Thiên Kinh với nhau cũng không tồn tại khả năng có thể dung hợp, bởi vì pháp tắc thiên địa không giống nhau!
Tuy nhiên... trình tự của Hồng Liên Thiên Kinh rõ ràng mạnh hơn Huyết Hà Thiên Kinh, điểm ấy sau mấy lần giao chiến, Chu Hằng có thể hoàn toàn khẳng định!
Cái này không đúng rồi, Thiên Kinh của Phàm giới lại mạnh hơn Thiên Kinh Tiên giới sao?
Chẳng lẽ Hồng Liên Thiên Kinh là tồn tại của tất cả Thiên Kinh Phàm giới dung hợp lại, mới có thể vượt ngược Thiên Kinh Tiên giới?
Chu Hằng nghĩ đến nhức đầu, nhưng không quan hệ, chính chủ nhân ở ngay trước mặt, hôm nay hắn không hỏi cho ra manh mối thì nhất định không buông tay!
- Hồng Liên Thiên Kinh của nàng là lai lịch gì? Hắn hỏi tiếp.
- Tại sao phải nói cho ngươi biết? Băng Tâm Trúc hỏi lại.
- Hừ! Nàng đây là thái độ gì! Chu Hằng giơ tay lên, "bốp" một cái, đánh mạnh một bàn tay trên mông Băng Tâm Trúc. Ái chà! Xúc cảm thật tuyệt! Trên người nữ nhân này không có một chút thịt dư thừa, co dãn cực kỳ tuyệt diệu!
Băng Tâm Trúc quá xấu hổ, giãy giụa ở trong lòng ngực của hắn, nhưng hành động này hoàn toàn là châm dầu vào lửa, cọ sát làm cho Chu Hằng hỏa khí tăng vọt, vật cứng rắn chỉa vào mông của nàng. Điều này không khỏi làm cho Băng Tâm Trúc trong nháy mắt khựng lại, đây cũng không phải là lần đầu tiên Chu Hằng chỉa vào nàng, chỉ là lần trước là pháp tướng của nàng.
- Nói hay không? Chu Hằng cắn nhẹ vành tai của nàng.
Băng Tâm Trúc kẹp cứng hai chân, tên nam nhân này thật sự rất đáng ghét!
- Nói hay không? Chu Hằng xoa xoa bàn tay to.
- A... Thân thể mềm mại của Băng Tâm Trúc run lên, thở nặng nề mà hổn hển vài hớp, mới trừng mắt nhìn Chu Hằng, nói: - Ta nói còn không được sao? Nhưng ngươi phải buông ta ra!
- Được! Chu Hằng gật đầu, nữ nhân này dù sao cũng không chạy đâu được, mà hắn quả thật muốn biết bí mật cất giấu sau lưng nàng.
Ba thầy trò các nàng đều rất cổ quái!
Băng Tú Lan có được 20 vầng trăng, chỉ là kém một chút so với hắn, nhưng vượt qua xa bất kỳ thiên tài nào ở Tiên giới! Phần Thái Nhất Giáo chủ là ở 2000 năm ttước đột nhiên thượng vị, trước đó nữa dường như vốn không tồn tại: chuyện này xảy ra ở Tiên giới quả thực khó tin.
- Ta... Băng Tâm Trúc khẽ hé đôi môi đỏ mọng, nhưng thiên ngôn vạn ngữ đến tột cùng lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu, nàng ngừng lại một chút, nói: - Ngươi hẳn đã biết, trên Sáng Thế Đế còn có cảnh giới cao hơn!
Chu Hằng gật đầu, cái gọi là siêu Sáng Thế Đế hẳn chính là tồn tại này, tỷ như Lam Long nữ hoàng, tỷ như Độc Cô Huyền, tỷ như Vương U Nguyệt... nhưng sau khi vượt qua bậc thềm kia, dường như còn có vô số nấc thang.
Như vậy cũng giống như... Chuẩn Tiên một kiếp, Chuẩn Tiên hai kiếp ở Phàm giới!
- Phía trên Sáng Thế Đế, chẳng những còn có cảnh giới mới, thậm chí phía trên Tiên giới, còn có một thế giới mới khác! Cuối cùng Băng Tâm Trúc tiết lộ ra một bí mật lớn. Hoặc là nói một bí mật mà rất nhiều đại năng của Tuyệt Tiên Thành đều biết.
- Cái gì! Chu Hằng vô cùng kinh ngạc.
Hắn trước nay luôn nghĩ rằng, phía trên Sáng Thế Đế chính là nắm giữ về pháp tắc, nắm giữ tất cả pháp tắc, đó coi như là người thi hành ý chí thiên địa, chân chính vô địch ở thế gian! Nhưng nếu như phía trên Tiên giới còn có một giới, thì tất cả suy đoán của hắn phải trở lại từ đầu!
Chờ một chút, hắn nhớ lại: trước đây thời điểm ở Phàm giới tranh đoạt Tinh Hạch từng xuất hiện một nhân vật vô cùng cường đại, chính là tên được kêu là Vinh Kiếm Long, hắn từng biểu hiện không thèm quan tâm tới tiên nhân.
Đến sau này Chu Hằng nghĩ rằng Vinh Kiếm Long là cường giả Sáng Thế Cảnh, cho nên mới kiêu ngạo vênh váo như vậy, nhưng hiện tại xem ra, hắn vốn cũng không phải là người của Tiên giới, mà là nhân vật của một tầng thứ cao hơn!
Cho nên hắn mới không thèm quan tâm tới Tiên giới như vậy!
Nói như vậy, Hoặc Thiên cũng không phải người của một giới này? Điều này lại hoàn toàn nói xuôi được, hơn nữa càng có thể để người ta chấp nhận!
- Một giới trên đó là cái gì? Chu Hằng cố áp chế hàng vạn hàng ngàn ý niệm trong đầu, hỏi tiếp.
- Minh giới!
Minh!
Lam Long nữ hoàng từng nói về Hoặc Thiên là một chữ "Minh". Trước nay Chu Hằng vẫn nghĩ là Lam Long nữ hoàng có ý nói Hoặc Thiên đến từ "Minh gia", hoặc là "Minh Dương Tông"... các loại tông môn. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, chữ "Minh" này là đại biểu cho Minh giới!
Phàm giới, Tiên giới, Minh giới!
Chu Hằng thở "ồ ồ", đột nhiên biết được bí mật này làm cho dòng suy nghĩ của hắn hỗn loạn, trong khoảng thời gian ngắn trong óc đều trống rỗng.
Hồng Liên Thiên Kinh hẳn là Thiên Kinh của Minh giới đi! Mà Nhân Uân Thiên Kinh cũng đúng như vậy!
- Nàng, sư phụ nàng và Băng Tú Lan đều là xuống từ Minh giới ư? Qua một hồi lâu, Chu Hằng bắt đầu sắp xếp ý tưởng, nhưng điều này cần có phối hợp của Băng Tâm Trúc.
- Đúng vậy! Băng Tâm Trúc cũng không có giấu giếm, đây là điều rất dễ dàng liên tưởng tới.
- Nguyên nhân là vì Hồng Liên Thiên Kinh?
Chu Hằng làm ra phỏng đoán, bằng không hắn nghĩ không ra vì sao đối phương hạ giới.
- Đúng! Băng Tâm Trúc tiếp tục gật đầu, sau đó không cần Chu Hằng truy hỏi tiếp liền nói: - Năm đó sư phụ và bạn hữu của sư phụ trong một lần cơ duyên xảo hợp thu được một bộ Thiên Kinh mới xuất thế, nhưng chính vì bản Thiên Kinh này làm cho họ phản bội nhau!
- Sư phụ bị trọng thương, nhưng Hồng Liên Thiên Kinh lại giúp sư phụ mở ra giới vực, chạy trốn tới Tiên giới!
Chu Hằng gật đầu, Hoặc Thiên nói Thái Nhất Giáo chủ bị trọng thương, hẳn là bị bạn hữu của bà đả thương, bây giờ còn chưa có lành lại.
- Minh giới là dạng gì? Hắn tò mò hỏi.
- Ta không biết! Băng Tâm Trúc lắc đầu, nói: - Thời điểm sư phụ mang theo ta hạ giới, ta mới hơn hai tuổi, làm sao có thể nhớ được?
Nói như vậy, Băng Tú Lan nhiều nhất nhỏ một hai tuổi so với Băng Tâm Trúc, nhưng thực lực giữa hai nàng lại chênh lệch nhiều như vậy, đủ thấy Băng Tú Lan lười biếng biết bao! Mà nàng có thể có được 20 vầng trăng, hẳn là có liên quan với nàng sinh ra ở Minh giới, bẩm sinh quá cường đại!
- Trên Sáng Thế Đế là cảnh giới gì? Chu Hằng lại hỏi.
- Không biết! Sư phụ không cho phép ta hỏi, chỉ nói ta sau khi đột phá Sáng Thế Đế, phi thăng Minh giới tự nhiên sẽ hiểu được!
Chu Hằng phát điên, thật vất vả đợi được một người từ Minh giới tới, nhưng không ngờ phần lớn chuyện đều không biết!
Quên đi! Quên đi! Không biết thì không biết, rất nhanh hắn sẽ đột phá Sáng Thế Đế, đến lúc đó đi Minh giới là có thể biết được hết thảy!
Lai lịch của Hoặc Thiên, thân phận của nguyên chủ nhân hắc kiếm, năm đó trận chiến hủy diệt Tiên giới song phương là ai, hết thảy hẳn đều có thể tìm được đáp án ở Minh giới!
Không trách được các đại lão của Tuyệt Tiên Thành đối với biểu hiện ra năng lực kinh người của Hoặc Thiên thì kinh sợ, nhưng cũng không có kinh sợ đến mức không thể chấp nhận. Thì ra vì bọn họ cũng đều biết ở trên Tiên giới còn có Minh giới, còn có một đống lớn cường giả cường đại gấp vô số lần so với bọn họ.
Bọn họ nghĩ rằng Hoặc Thiên chính là đại năng từ Minh giới xuống, thậm chí cũng nghĩ hắn là Dược sư từ Minh giới xuống, cho nên mới biến thái như vậy!
Trên thực tế, Hỏa Thần Lô, hắc kiếm hẳn là đều đến từ Minh giới, những người này suy đoán thực ra cũng không sai!
- Bếp lò! Tại sao không nói vài câu đi?
Chu Hằng dùng thần thức nói với Hỏa Thần Lô, giọng điệu bình tĩnh, nhưng trong bình tĩnh đúng là cất giấu lửa giận kinh khủng.
- - - - - oOo- - - - -