Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 715: Đầu bếp cấp siêu Sáng Thế Đế




Sau khi đột phá đến Thăng Hoa Vương, Chu Hằng cũng không lập tức rời khỏi Tiên Cư mà là trước đề cao số tổ hợp mảnh vỡ phù văn Huyết Hà Thiên Kinh.
Cái này quá trọng yếu. Mảnh vỡ phù văn cứ thêm một đạo đều sẽ mang đến tăng lên chiến lực rõ ràng.

Từ Nhật Diệu Đế đến Thăng Hoa Vương, đây là một bay vọt về chất, đủ để chống đỡ cho Chu Hằng tiến hành thử. Hắn một hơi đem phù văn trị liệu đẩy lên tới 131 đạo, sau đó lại càng đem tiểu phù văn công kích tăng lên tới 157 đạo!

Hắn tin tưởng, cho dù là Thăng Hoa Đế đứng không nhúc nhích mặc hắn oanh kích, cũng sẽ bị tiểu phù văn công kích đánh cho vỡ thành mảnh nhỏ!

Đương nhiên, trên đời cũng không có Thăng Hoa Đế nào lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy!

Lực lượng của hắn hiện tại tuy rằng còn chưa đánh xuyên vách ngăn cảnh giới, không thể cùng Thăng Hoa Hoàng lực chiến, nhưng nếu phối hợp Huyết Hà Thiên Kinh, chiến lực của hắn lại tuyệt đối không thua kém Thăng Hoa Hoàng đỉnh bình thường!

Cái gọi là bình thường chính là nhân vật không giống như Băng Tâm Trúc nắm giữ Thiên Kinh khác.

Chu Hằng ngồi yên không nhúc nhích, hắn kỳ thật cũng chưa hoàn toàn khai phá ra chiến lực cực hạn của mình.

Trên người hắn có hai món Tiên khí bậc cao. Bách Quỷ Kiếm không cần phải nói, có thể triệu tập ra quỷ vật linh lực trình tự thực lực xấp xỉ hắn. Sẽ theo thực lực của hắn tăng lên mà tự động tăng cường.

Hắc kiếm tuy rằng bản thân cũng không có mang theo bất kỳ đặc hiệu, nhưng nó vô kiên bất tồi lại đủ để bù lại rất nhiều khuyết điểm. Càng huống chi kiếm khí của hắc kiếm vô cùng cuồng bạo, đâm trúng yếu hại là chết chắc, đâm không trúng yếu hại rạch qua một cái cũng sẽ chảy máu không ngừng, gần như không thể trị!

Đối với lợi dụng hắc kiếm, hắn trước giờ chỉ là giữ lại làm một đòn cuối cùng để hấp thu tinh khí sinh mệnh. Đây có phải là quá coi thường món bảo khí này hay không?

Làm thế nào tăng lên tỷ lệ lợi dụng hắc kiếm?

Phi Vũ Thất Kiếm cũng không phải là tiên thuật bậc cao, theo hắn tăng lên tới Nhật Diệu Đế liền cơ bản mất tác dụng. Điểm này sau khi hắn tiến vào Nhật Diệu Vương là đã có cảm giác. Mà sau khi tăng lên tới Thăng Hoa Vương, loại cảm giác này lại càng trở nên mãnh liệt.

Mà Lăng Thiên Cửu Thức lại quá lãnh diễm cao quý, dùng một cái là kiệt sức. Cũng không có bởi vì hắn tiến vào tiên nhân hoặc là tăng lên tới Thăng Hoa Vương mà có thay đổi. Vào lúc này, không ngờ không có một môn kiếm thuật để điền vào chỗ trống.

Nếu hắn dùng đan dược bậc cao làm lợi thế, tin tưởng có rất nhiều hào môn sẽ lấy ra kiếm thuật cấp bậc Thăng Hoa Cảnh, thậm chí Sáng Thế Cảnh để trao đổi. Tuy nhiên, hắn có lẽ còn có thể làm một chút chuyện.

Chu Hằng rời Tiên Cư, lập tức đi tìm Đông Quách Hằng, đề xuất miễn phí giúp Đông Quách gia luyện chế 5 viên đan dược bát phẩm trở lên. Mà Đông Quách gia phải trả thì là một môn kiếm thuật không kém Thăng Hoa Cảnh.

Giao dịch này đối với Đông Quách gia mà nói quả thật là lời chết người!

Đông Quách gia là hào môn cấp bậc gì?

Thế gia võ giả có thể đặt chân ở Tuyệt Tiên Thành đều có hoặc từng có được cường giả siêu Sáng Thế Đế. Công pháp bọn họ truyền thừa khẳng định đều ít nhất là cấp bậc Sáng Thế Đế!

Nếu Chu Hằng yêu cầu quan sát công pháp cấp bậc này, bất kỳ gia tộc nào đều suy nghĩ cẩn thận. Bởi vì công pháp một khi tiết lộ là có thể bị người nhằm vào.

Nhưng Chu Hằng chỉ cần học một bộ kiếm thuật cấp bậc Thăng Hoa Cảnh, điều này đối với hào môn siêu Sáng Thế Đế mà nói giống như một phú ông tiền tỷ cầm mấy văn tiền đi thưởng cho ăn mày, căn bản không đau không ngứa!

Đông Quách Hằng tự nhiên là đáp ứng, trong lòng lại còn có chút ngượng ngùng, lại chiếm lợi của Chu Hằng.

Hắn hiện tại là vạn phần bội phục nước đi thần kỳ của mình lúc trước. Chu Hằng hiện tại lại cần gì phải tìm đến Đông Quách gia chứ? Tùy tiện truyền một tin tức ra ngoài, người ở Tuyệt Tiên Thành muốn làm cuộc mua bán này nhiều đến có thể đánh vỡ đầu!

Chu Hằng cũng không thiệt, luyện đan đối với hắn mà nói là chuyện không gì nhẹ nhàng hơn. Đây chính là song thắng.

Hắn cầm một bản kiếm phổ trở về chỗ ở, đây chính là kiếm pháp Đông Quách gia "đưa tặng" cho hắn. Tên là Tinh Vân Kiếm Pháp, tổng cộng 18 chiêu, chiêu sau uy lực lớn hơn chiêu trước, một chiêu cuối cùng lại càng có thể sánh ngang tiên thuật Sáng Thế Cảnh.

Đông Quách Hằng vẫn là rất có thành ý. Môn Tinh Vân Kiếm Pháp này ở trong tiên thuật cấp bậc Thăng Hoa Cảnh cũng có thể xem như là thượng thừa trong thượng thừa.

Chu Hằng lật xem, đem từng chiêu kiếm pháp diễn luyện trong đầu, lần lượt nối liền.

Thể chất của hắn kỳ thật chỉ có thể nói là bình thường, nhưng ngộ tính của hắn... đó nhưng là ngay cả Hoặc Thiên đều phải ngạc nhiên thán phục, tự thẹn không bằng!

Vẻn vẹn vài giây sau, bộ kiếm pháp này đã hoàn chỉnh diễn dịch trong đầu hắn một lần, giống như hắn đã đắm chìm vô số năm.

Ông hắc kiếm tế ra, Tinh Vân Kiếm Pháp đã được dùng ra trong tay Chu Hằng.

Như hằng tinh vĩnh viễn, như tiên vân khổng lồ. Chu Hằng dù là lần đầu tiên thi triển môn kiếm thuật này, nhưng không hề trúc trắc, đã hiểu hết tinh tủy của kiếm pháp.

- Đông Quách Hằng nói hắn năm đó ba tháng đem Tinh Vân Kiếm Pháp nắm giữ được hình, năm năm nắm giữ được thần, 73 năm sau rốt cuộc hiểu hết tinh tủy, 134 năm sau mới chân chính dung hợp thông suốt!

Chu Hằng thu kiếm, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, lẩm bẩm:

- Nếu là để hắn biết ta chỉ vẻn vẹn mấy phút liền làm được chuyện hắn hơn trăm năm mới làm được, có thể sẽ nghĩ không thông trực tiếp cầm kiếm cắt cổ hay không?

- Tuy nhiên, mục đích ta muốn Tinh Vân Kiếm Pháp cũng không phải là cái này!

Chu Hằng ngồi xếp bằng, hắn chân chính muốn làm là đem tiểu phù văn công kích in lên hắc kiếm, bộc phát ra chiến lực càng mạnh.

Cho dù Bách Quỷ Kiếm là Tiên khí cấp bậc Sáng Thế Vương thì lại thế nào, dưới sự lưu chuyển liên tục của tiểu phù văn công kích, thời gian dài món Tiên khí này đều có khả năng vỡ nát! Chỉ có hắc kiếm, nó nhưng là ngay cả Thiên Kinh đều có thể trấn áp, cũng tuyệt đối chịu đựng được uy lực của tiểu phù văn công kích.

Tinh Vân Kiếm Pháp lại phối hợp tiểu phù văn công kích, lại sẽ bộc phát ra uy lực khủng bố cỡ nào?

Chu Hằng đã có chút không chờ đợi được!

Mà Công Dương Thái Tôn chính là người thứ nhất nếm được mùi vị!

Chu Hằng ngồi như bàn thạch, nhưng hắc kiếm lại một mực bùng lên hào quang quỷ dị không hiểu, biểu lộ tiến bộ của hắn.

10, nửa giờ, hai giờ. Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Huyết Hà Thiên Kinh cao thâm hơn Tinh Vân Kiếm Pháp không biết bao nhiêu, điều này cũng khiến cho tiến triển của Chu Hằng không nhanh như lúc trước. Nhưng về mặt ngộ tính hắn tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, ngay cả Hoặc Thiên đều phải tự thẹn không bằng!

Hắn đột nhiên mở mắt, hai luồng u quang còn sâu thẳm hơi bóng đêm chợt lóe rồi biến mất.

Thành công!

Hắn vận chuyển hắc kiếm Ông ông trên thân kiếm lập tức lóe sáng một vệt sáng vàng rực rỡ, có lực lượng khủng bố nhiếp tâm thần người lưu chuyển.

Hắn đã đem tiểu phù văn công kích dung hợp vào tron ghaki, có thể theo kiếm thức đem lực lượng đánh ra, đề cao lực phá hoại trăm lần!

- Ha ha ha!

Hắn cất tiếng cười dài. Hiện tại lại cùng Băng Tâm Trúc chiến một trận hắn tự tin tuyệt đối có thể thủ thắng! Mà Công Dương Thái Tôn chẳng qua là chiến lực xấp xỉ Băng Tâm Trúc, trận chiến bốn ngày sau hắn nhất định có thể thắng.

- Tỷ phu, ngươi xuất quan? Băng Tú Lan nhảy cà tưng tới.

Chu Hằng không khỏi sắc mặt tối sầm, nói: - Sao ngươi còn ở đây?

Nếu không phải bởi vì nha đầu này loạn dắt nhân duyên, hắn cũng sẽ không cùng Băng Tâm Trúc dính líu quan hệ, càng sẽ không bởi vậy phải cùng Công Dương Thái Tôn đánh một trận không rõ đầu đuôi. Hắn không sợ chiến nhưng cũng không thích loại chiến đấu vô duyên vô cớ này.

- Bổn tiểu thư vì sao không thể ở đây? Băng Tú Lan nguýt Chu Hằng một cái: - Ôi, đây không phải là trọng điể. Chúng ta đi Thiên Vũ Lâu ăn cơm đi, đồ ăn ở đó quá ngon, bổn tiểu thư đã bao lâu không được ăn? 123456789, ôi, ngón tay không đủ dùng!

Nàng kéo Chu Hằng liền chạy, một đường thét to, Phong Liên Tình cũng chạy tới. Đây nhưng là kẻ ăn tạp chính tông, gặp phải loại chuyện tốt này làm sao có thể không chen vào một chân.

Nhìn thấy Phong Liên Tình, Chu Hằng không khỏi nghĩ đến đồ đệ tiện nghi của hắn Vương Hà, nói ra còn chột dạ một hồi. Hắn gần như không dạy dỗ tiểu ham ăn này, ngược lại một mực là phụ thân của Phong Liên Tình đang chiếu cố.

Tuy nhiên, Hách Liên Đông thay thế hắn chiếu cố tiểu ham ăn, mà hắn thì thay Hách Liên Đông chiếu cố Phong Liên Tình, dường như huề nhau!

Ừm, tuyệt đối là huề nhau!

Nghĩ đến Phong Liên Tình tinh quái tinh ranh, Chu Hằng không khỏi đau đầu.

Dưới sự lôi kéo của hai nàng một trái một phải, ba người Chu Hằng rất nhanh liền đi tới Thiên Vũ Lâu, đương nhiên theo đuôi phía sau còn có một con lừa đen. Con lừa đê tiện này làm sao có thể bỏ qua chuyện tốt như vậy.

Thiên Vũ Lâu là thương gia số cực ít của Tuyệt Tiên Thành, nghe nói ông chủ năm đó chưa nhập đạo chính là một đầu bếp, cơ duyên xảo hợp không biết đạt được một bản công pháp tuyệt thế gì, bản thân lại là thiên tài đại trí nhược ngu, ngắn ngủi 3 vạn năm liền tăng vọt tiến vào Sáng Thế Cảnh.

Mà 10 vạn năm sau, hắn chính là nhân vật siêu Sáng Thế Đế, ở trong này mở tửu lâu tiếp tục dốc lòng nghiên cứu trù nghệ của hắn.

Đương nhiên cũng không phải là mỗi người đều có thể ăn được tay nghề của vị đầu bếp cấp bậc siêu Sáng Thế Đế này. Vị đại năng này mỗi ngày đều chỉ làm ba món ăn, thời gian khác thì đều nghiên cứu trù nghệ. Cho dù là nhân vật cùng là siêu Sáng Thế Đế tới cửa thỉnh cầu cũng sẽ không phá lệ vào bếp.

Trong Tuyệt Tiên Thành, mỗi người đều lấy có thể ăn được đồ ăn do vị siêu cấp đầu bếp này nấu mà tự hào, coi là một loại vinh quang vô thượng. Cho dù không ăn được cũng không sao, dù sao cũng có qua lại, cớ chi không nể mặt vị siêu Sáng Thế Đế này, chạy đến nơi này để ăn chứ?

Bởi vậy, nơi này mỗi ngày đều phải xếp hàng.

- Người thật nhiều! Phong Liên Tình dùng đầu lưỡi liếm môi, lộ ra bộ dạng thèm nhỏ dãi: - Nhất định ăn rất ngon! Nhất định ăn rất ngon! Bổn cô nương đói bụng! Tiểu Chu Tử, bổn cô nương đói bụng, muốn ăn! Muốn ăn!

Nàng mắt đỏ hoe, dường như có thể đem Chu Hằng nuốt vào trong bụng.

- Chu tiểu tử, bổn tọa cũng đói rồi! Con lừa đen ở một bên ồn ào, ở địa phương linh khí thiên địa nồng đậm vô cùng này, hiệu lực của Thiên Địa Quả càng ngày càng rõ ràng. Hiện giờ đã trợ giúp con lừa đê tiện này đột phá Nhật Diệu Hoàng, cũng một hơi đạt tới Nhật Diệu Hoàng 6 vầng mặt trời, gần như lại có thể đột phá tiếp!

- Xếp hàng! Chu Hằng thở dài, đám người trước mắt này đều là người trẻ tuổi của các gia tộc, phỏng chừng cũng không có người nhận ra vị Thánh Dược sư như hắn, làm sao nể mặt cho hắn chen ngang.

- Chu tiểu tử, bổn tọa nghĩ ra biện pháp! Con lừa đen co giò liền chạy, không bao lâu nó liền trở lại nói: - Chu tiểu tử, bổn tọa giúp ngươi ước chiến. Chỉ cần ngươi thắng, chúng ta liền có thể trao đổi vị trí với người ở trước nhất!

- Nếu ta thua thì sao? Chu Hằng vuốt cằm cười nói, hắn đoán chừng con lừa đen kế tiếp tuyệt đối sẽ không có lời hay.

- Ngươi nếu thua, liền đem hai người bọn họ thua cho mấy người kia làm tỳ nữ! Quả nhiên, con lừa đen không phụ lòng chờ mong của Chu Hằng.

- Con lừa thối thèm ăn đòn! Phong Liên Tình và Băng Tú Lan lập tức vung quyền đánh tới.

- Hai nàng này bộ dạng không tồi, vụ cược này phải đánh! Trước mặt, một đoàn năm người trẻ tuổi đi tới, người cầm đầu ánh mắt đảo qua trên người hai nàng một cái, lập tức lộ ra vẻ kinh diễm.