- Hừ, Chu Hằng, sĩ biệt ba ngày, nhìn với cặp mắt khác xưa! Mao Vũ Hằng ngạo nghễ nhìn Chu Hằng, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, tiếp tục nói - Lại nói tiếp, vẫn là lấy phúc của ngươi, Thuấn di phù bản thiếu sử dụng sau, vừa vặn phát hiện một gốc cây linh dược! .
Nụ cười của hắn càng ngày càng mãnh liệt: - Đó là một gốc cây Tinh Nguyên Thảo, làm không gian đan điền bản thiếu lớn ra gấp ba! .
- Cũng chính là nhờ phúc của ngươi, lần này bản thiếu so đấu trong Thượng Thiên Võ Các Sơn Hà Cảnh, thu được xếp hạng thứ bốn! .
Mao Vũ Hằng tuy rằng nói nhờ phúc của ngươi tại bên miệng, nhưng hiển nhiên hắn không có vẻ cảm kích chút nào, trong ánh mắt tràn đầy cừu hận. Hắn là thiên kiêu trong thế hệ trẻ Mao gia, lại bị Chu Hằng đánh cho chạy trối chết, ở trong mắt hắn tự nhiên là vô cùng nhục nhã .
Chu Hằng mỉm cười: - Vậy chúc mừng ngươi! .
- Chu Hằng, ít nói mát! Mao Vũ Hằng nhìn thấy Chu Hằng, lửa giận trong lòng lập tức bùng lên không nhịn được, hắn hung tợn nhìn Chu Hằng, lại cũng không ra tay.
Chu Hằng có Ẩn Tức Phù, nhưng Hàn Vũ Liên không có, khí tức của nàng tuy rằng tối nghĩa, nhưng dưới tình huống chỉ kém một đại cảnh giới, Mao Vũ Hằng suy đoán ra tu vi của nàng lại không khó.
Mao Vũ Hằng rất cuồng, nhưng cuồng nữa cũng sẽ không phạm cường giả Linh Hải Cảnh, dù sao không phải người mọi người có Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp có thể ẩn thân.
Chu Hằng tươi cười, hắn đã phá vỡ mà vào Linh Hải Cảnh, dù là Ứng Thừa Ân đều có thể chiến một trận, há có thể coi võ giả Sơn Hà Cảnh trở thành đối thủ, song phương hoàn toàn không ở một tầng thứ.
Hắn dù sao trẻ tuổi, lập tức nổi lên tâm trêu chọc: - Ta cam đoan nàng sẽ không xuất thủ, ngươi đánh bại ta, có thể nghênh ngang đi ra ngoài! Hắn chỉ Hàn Vũ Liên, biết đối phương cố kỵ chỉ có nàng.
Hàn Vũ Liên mỉm cười, ôn nhu gật gật đầu, một bộ dáng vô cùng thuận theo.
Mao Vũ Hằng xem vô cùng ghen tị. Hận không thể một đao chém Chu Hằng thành 17, 18 đoạn, sau đó chính mình lại biến thành.
Ở nơi này với thực lực xưng tôn, Linh Hải Cảnh là cường giả mười phần mười!
Cả nhân loại đế quốc, Kết Thai Cảnh, cường giả tuyệt thế Thần Anh Cảnh cộng hết lại cũng chỉ gần hai trăm, tiến vào Linh Hải Cảnh, tuyệt đối đứng ở đỉnh phong thế giới, có thể nhìn chúng sinh.
Mà thế giới của võ giả dương mạnh âm suy, càng cảnh giới cao. Nữ tính võ giả lại càng ít, càng nói gì bản thân là cấp bậc quốc sắc thiên hương!
Một mỹ nữ tuyệt thế cấp bậc Linh Hải Cảnh, giống như là một kiện trân bảo tuyệt thế, không biết sẽ làm bao nhiêu nam nhân rục rịch. Từ điểm đó mà nói, Tiêu Cửu Hùng không phải mỹ nữ Linh Hải Cảnh không thu vẫn tương đối có thưởng thức .
Chu Hằng bất quá là Sơn Hà Cảnh, lại có một cường giả mỹ nữ Linh Hải Cảnh cam tâm nghe lệnh. Điều này có thể khiến Mao Vũ Hằng không ghen tị sao?
Làm thịt hắn!
Sát ý trong lòng Mao Vũ Hằng bừng bừng, dưới mãnh liệt ghen ghét, hắn không kịp chờ đợi muốn xem thi thể Chu Hằng ở hai nơi.
Ánh mắt Chu Hằng phát lạnh, hắn vốn chỉ muốn làm ầm ĩ một trận, nhưng đối phương nếu là động sát cơ, hắn cũng không ngại với thủ đoạn giống nhau còn chư trở về.
Mao gia tức giận?
Vô nghĩa, hắn phá hủy âm mưu Mao gia. Cũng đã giết thật nhiều người Mao gia, đã sớm kết đại thù, cũng không ngại thêm 1 cái!
Về phần Thượng Thiên Võ Các thì càng thêm không cần lo lắng!
Vị Dương Thiên Thánh giả mang tâm trọng chấn võ đạo nếu có thể tu luyện tới Thần Anh Cảnh, tự nhiên không phải cổ hủ người, hắn cũng không cấm ân oán cá nhân, chỉ cần đừng phát sinh sinh tử ở trong Thượng Thiên Võ Các hắn tuyệt đối không nhúng tay.
Bởi vậy, hắn làm thịt Mao Vũ Hằng cũng không có việc gì!
Kế tiếp, hắn tiến vào Thượng Thiên Võ Các đi bái kiến vị võ đạo tông sư kia một chút. Nghe đối phương dạy bảo. Thượng Thiên Võ Các tương đương với Đông Linh Tiên Trì, lá gan Mao gia lớn hơn nữa cũng không dám tiến vào Thượng Thiên Võ Các đùa giỡn, nếu vậy coi như là khiêu chiến Dương Thiên Thánh giả!
Đừng nói bản thân Dương Thiên Thánh giả chính là cường giả Thần Anh Cảnh, Thượng Thiên Võ Các là địa phương nào? Nơi võ giả thiên hạ hướng tới, bất kính Thượng Thiên Võ Các, chính là khiêu khích thiên hạ võ giả!
Mao gia cho dù có được Thần Anh Cảnh cũng không dám to gan lớn mật như thế!
- Chu Hằng. Đi ra chiến một trận! Mao Vũ Hằng bắn thân hình lên, thình thịch, hắn phá ra một cái lổ thủng, vượt đến trên đường cái bên ngoài.
Thanh âm truyền ra tự nhiên kinh động rất nhiều người, đám bạn xấu của Mao Vũ Hằng cũng xuất hiện, ở một bên vây xem.
Chu Hằng cũng đạp bước ra, nhẹ nhàng hạ xuống trên mặt đất.
- Chiến đi! Mao Vũ Hằng hét lớn một tiếng.
- Chậm! Chu Hằng đột nhiên vươn một bàn tay.
Mao Vũ Hằng im bặt dừng lại, trên mặt lộ ra một chút phẫn nộ, quát: - Làm cái gì? .
Nếu không phải đối phương có cường giả Linh Hải Cảnh tọa trấn, hắn nào có cố kỵ, trực tiếp xông lên đánh, nhưng dù sao không phải thành Quảng Nguyên, danh tiếng thiếu gia Mao gia cũng không dùng được.
- Trả tiền trước! Chu Hằng nghiêm trang nói.
- Cái gì! Mao Vũ Hằng bất khả tư nghị nhìn Chu Hằng, đây là cái chuyện ma quỷ gì?
Chu Hằng thở dài:
- Ta sợ ngươi vèo cái đã chết, không kịp thanh toán tiền! Đường đường thiếu gia Mao gia cũng không thể sau khi chết còn đeo một cái ác danh nợ không trả đi? .
- Chu - - Hằng - - Mao Vũ Hằng phát ra một tiếng rít gào, phẫn nộ tới cực điểm, không thể kiềm được, ầm ầm lao tới Chu Hằng, Giao Long Tam Tập Sát! .
Hưu, hưu, hưu, Tam Đầu Giao xà lập tức nổi lên từ phía sau hắn, mấy tháng không thấy, hắn quả nhiên có tiến bộ dài, có thể vận chuyển một cái bí thuật không hề có gánh nặng!
Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười mang theo phiền muộn: - Mao Vũ Hằng, sĩ biệt ba ngày, nhìn với cặp mắt khác xưa cũng không chỉ một mình ngươi! .
Ông!
Một đạo đạo khí thế hùng bá lập tức phát ra, hóa thành một thiên long màu tím, cả người thiêu đốt ngọn lửa hừng hực, há mồm cắn hướng về Tam Đầu Giao xà.
Giao xà mọc sừng có thể thốn điệu phàm thai, bay vút lên chín tầng trời thành long, huyết mạch cường đại, cao quý!
Nhưng so sánh cùng Thiên long chân chính?
Phốc, phốc, phốc!
Tam Đầu Giao xà trong nháy mắt bị Thiên long cắn nuốt, ở dưới ngọn lửa màu tím đốt thành tro tàn, 3 Giao xà không đầu giãy giụa, dường như đang chịu đựng thống khổ to lớn.
- A Mao Vũ Hằng ôm đầu kêu đau, lui về phía sau liên tiếp, Tam Đầu Giao xà là ý chí của hắn biến thành, cùng một nhịp thở với thần thức của hắn, đầu rắn bị đốt, tương đương với ý thức của hắn cũng bị đốt cháy, đau đến đầu hắn đều muốn bạo liệt.
- Vũ thiếu Bạn xấu của Mao Vũ Hằng nhao nhao hô to lên, bọn họ đều ngưỡng mộ thanh danh Mao gia, còn trông cậy vào Mao Vũ Hằng rời Thượng Thiên Võ Các dẫn bọn hắn cùng nhau về Mao gia, thăng quan tiến chức như diều gặp gió. Nếu Mao Vũ Hằng xảy ra chuyện, vậy hết thảy bọn họ làm phía trước đều trôi đi toàn bộ.
Mao Vũ Hằng miễn cưỡng đứng vững bước chân, hai mắt tràn tơ máu, Tam Đầu Giao xà lại sinh ra đầu, đây là chỗ tốt của huyết mạch lực, linh lực không dứt, huyết mạch không ngừng, sinh sôi không thôi.
Hắn nhìn Thiên long bay lên không trên đỉnh đầu Chu Hằng, trong lòng đột nhiên dâng lên một cái truyền thuyết lưu truyền vô số năm trong gia tộc, lâu dài đến bây giờ tộc nhân trẻ tuổi đều không coi ra gì.
- Chu, chu... Tử Diễm Thiên Long! .
Chu Hằng nhướng mày, tên này sợ choáng váng sao, đột nhiên nói loại vô nghĩa, nhưng đối với người Mao gia hắn thật sự không muốn nhiều lời vô nghĩa: - Mao Vũ Hằng, ngươi có thể lên đường! .
- Hừ, dù ngươi có được huyết mạch tử diễm thiên long thì thế nào, đã qua mấy vạn năm, thiên hạ sớm không phải Chu gia các ngươi! Mao Vũ Hằng quát lên, tay vỗ ngực, máu tươi cuồng tràn đầy trong thất khiếu, Tam Đầu Giao xà cũng biến thành đồng dạng đỏ như máu, càng ngày càng trở nên dữ tợn.
- Với máu ta tế tổ, thỉnh tổ tiên buông xuống! Hắn nhìn chằm chằm Chu Hằng.
Chu Hằng ẩn ẩn cảm giác được trong không khí hình như có dao động khác thường, dường như có lực lượng thần kỳ nào đó đi vào trong cơ thể Mao Vũ Hằng, điều này làm cho hắn rất tò mò, ngược lại không vội động thủ.
- Ra!
Mao Vũ Hằng quát một tiếng, phốc, phía sau hắn xuất hiện Giao xà thứ tư.
- Ra! - Ra! - Ra! .
Hắn không ngừng hét lớn, một cái tiếp một cái Giao xà lục tục hiện lên, trong nháy mắt đạt tới tám.
- Ra! .
Mao Vũ Hằng hô từ ra thứ 6, nhưng cũng không có đầu Giao xà thứ 9 hiện ra. Hắn đột nhiên hóa chưởng thành đao, hung hăng đâm xuống phía dưới lồng ngực của mình, phốc, máu tươi cuồng phong, hắn kêu thảm một tiếng, nhưng đầu Giao xà thứ 9 rốt cục xuất hiện.
Oanh!
Khí tức Mao Vũ Hằng tăng dài, trong nháy mắt đột phá hạn chế Sơn Hà Cảnh, đạt tới Linh Hải Cảnh!
Cửu Đầu Xà vừa ra, khí thế cuồng quyển, như sóng biển điên cuồng gào thét, mọi người đều không tự chủ được lui, nhưng hai má trắng bệch, cả người không ngừng được phát run.
Chư nữ Tiêu Họa Thủy may mà có Hàn Vũ Liên mở ra linh lực hình thành kết giới phòng ngự, so với Linh Hải Cảnh chân chính, dù sao Mao Vũ Hằng còn kém chút.
Chu Hằng không khỏi thở dài trong lòng, đại gia tộc quả nhiên có bí thuật như vậy, lại có thể khiến võ giả Sơn Hà Cảnh tạm thời có được lực lượng Linh Hải Cảnh! Tuy nhiên, yêu cầu sử dụng cũng thập phần hà khắc đi, nếu không thời điểm ban đầu ở Tử Vong Sâm Lâm hắn sẽ dùng đến.
Linh lực!
Linh lực không đủ hùng hậu, tuyệt đối không thể chống đỡ tiêu hao như vậy, hiện tại không gian đan điền Mao Vũ Hằng lớn gấp ba, rốt cục có thể thi triển bí thuật này.
- Chu Hằng, chết dưới chiêu này, ngươi có thể mỉm cười ở cửu tuyền! .
Mao Vũ Hằng gầm thét vọt tới Chu Hằng, Cửu Đầu Xà nhe răng nanh thật dài tản ra hàn khí dữ tợn vô cùng.
Mọi người đều đưa mắt nhìn, 1 chiêu đáng sợ như vậy tế xuất, Chu Hằng lấy cái gì để chống đỡ?
Từ Sơn Hà đến Linh Hải, đó là đột phá về chất!
Chu Hằng mỉm cười, trước hắn đã trả lại câu Sĩ biệt ba ngày, khi nhìn với cặp mắt khác xưa cho Mao Vũ Hằng, đáng tiếc, đối phương cũng không nghe được dụng ý thực sự trong những lời này.
Đúng vậy, ai có thể nghĩ tới hắn đã đột phá Linh Hải Cảnh?
Ánh mắt của hắn sáng rực, thiên long màu tím đỉnh đầu rít gào lao tới Mao Vũ Hằng.
Vực!
Niệm động công!
Oanh, ngọn lửa màu tím bốc ra, tạo thành một cột lửa xông lên tận trời, Thiên long uống lượn, rồng ngâm chín tầng trời!
Mọi người đều quỳ!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -