Chu Hằng tự nhiên vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Hắn không có hảo tâm như vậy, lại đột nhiên tiến vào bảo tháp chính là vì linh lực của hắn hao tổn đại lượng, đã không chống đỡ nổi hắn vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ !
Tuy rằng hắn cố ý khống chế tốc độ, hạ xuống linh lực tiêu hao, tuy nhiên không có khả năng mặc hắn vận chuyển vô hạn, cộng thêm hắn cũng không phải chạy không đánh, vận chuyển Cửu U Băng Thiên Quyết, hoa sen tám màu đồng dạng hao tổn linh lực.
Chu Hằng đã quét sạch gần tới chín thành binh khí, thu tay lại cũng kiếm được lời, còn nữa, sau khi hắn khôi phục linh lực, nói không chừng bốn người Triệu gia lão tổ còn không thể phá giải cấm chế, hắn còn có thể càn quét một hồi.
- Chu Hằng, tình huống thế nào? Tiêu Họa Thủy tiến lên đón, họ nghe Chu Hằng nói qua muốn đi động phủ cường giả Linh Hải Cảnh khi còn sống, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì họ cũng không thể thông qua Cửu Huyền Thí Luyện Tháp nhìn thấy.
Họ chỉ nhìn thấy vô số pháp khí giáng xuống từ trên trời, làm cho các nàng đỡ không xuể. Tuy rằng chiến lực hai nàng không mạnh, nhưng xuất thân nhà quyền thế đỉnh cấp Hàn Thương Quốc, ánh mắt họ lại không thấp, tự nhiên biết những pháp khí này quý báu.
Trong đó số lượng pháp khí Sơn Hà Cảnh, Khai Thiên Cảnh, Ích Địa Cảnh nhiều nhất, ngẫu nhiên có vài món cấp bậc Sơ Phân Cảnh , tuy rằng cảnh giới thấp, nhưng phẩm chất lại phi thường cao, có ít nhất tam phẩm.
Ngoài ra còn có hai kiện pháp khí Linh Hải Cảnh, phẩm chất đạt tới lục phẩm cùng ngũ phẩm, nếu xuất ra đi bán, đủ để cho tất cả nhà quyền thế Lãng Nguyệt Quốc đều khiếp sợ!
Trái tim Lan Phi lại nhảy loạn. Bảo vật như vậy đừng nói Nam Cung hoàng thất lấy không ra, dù là Thiên Tinh Tông ở trước mặt những pháp khí này cũng phải tự thừa nhận là kẻ nghèo hàn!
Đi theo tên nam nhân này. Hiện tại quả thật có chút ủy khuất, nhưng đợi cho hắn thực sự trở thành rồng chín tầng trời, chính là lúc nàng thăng quan tiến chức như diều gặp gió!
Vừa nghĩ tới nắm quyền thiên hạ, nhất là Nam Cung Hoành, Ứng phi, Vũ Phi đều quỳ dưới chân nàng, nàng không khỏi dạt dào tình ý, chỉ cảm thấy giữa hai đùi ướt át.
Mắt nàng hiện lên xuân tình, dùng biểu tình vô cùng đói khát nhìn Chu Hằng, muốn tên nam nhân này cường thế tiến vào thân thể của chính mình. Chu Hằng liếc mắt ngắm nàng một cái, trong lòng rất không rõ nữ nhân này như thế nào lại đột nhiên mắc cỡ! Hắn vốn không thích Lan Phi, tự nhiên càng thêm phản cảm, thật muốn một cước đạp nữ nhân này ra ngoài.
- Hết thảy đều ở trong lòng bàn tay! Hắn cười nói với Tiêu Họa Thủy, sau đó đi lầu hai khôi phục linh lực.
Ngược lại không phải hắn không tín nhiệm Tiêu Họa Thủy, hoặc lo lắng Lan Phi nhân cơ hội hạ độc thủ, lúc này hắn đã là Ích Địa Cảnh Cộng thêm năng lực Phệ Kim tộc hình thành thể chất đáng sợ, hai nàng cầm đao kiếm chém hắn tới chết già đều khó thương tổn được hắn mảy may, mà mỗi lần nhìn thấy Lan Phi luôn như vậy thật khiến người ta giận sôi.
Hắn lấy ra mấy khối linh thạch trung phẩm, đó là thời điểm đang đào linh hạch thuận tiện thu , số lượng không nhiều lắm. Nhưng ngẫu nhiên lấy khôi phục linh lực cũng đủ dùng.
Gần nửa ngày sau, hắn phục hồi linh lực, nhưng hắn rời khỏi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lại đi binh khí thất, đã thấy nơi này sớm vườn không nhà trống, mà mỗi một tòa binh khí đều trống rỗng .
Không nghĩ tới đám lão tổ Triệu gia xuống tay thật mau, mới nửa ngày mà thôi. Bọn họ đã quét sạch chỗ còn lại!
Chu Hằng bước chậm mà đi, ở trong phòng binh khí quét một vòng, cuối cùng không nhìn thấy một kiện pháp khí thất lạc, không khỏi thở dài, ra từ thông đạo đối diện.
Thông đạo rất dài, nhưng với tốc độ của hắn vẫn đi tới cuối rất nhanh, chỉ thấy đây là một cái lầu thang hình xoắn ốc, kéo dài về phía trước.
Chu Hằng đi lên dọc theo thông đạo, độ dốc rất lớn, người bình thường đi khẳng định rất cố sức, nhưng đối với Ích Địa Cảnh mà nói lại như giẫm trên đất bằng.
Vòng vo ít nhất hai mươi mấy vòng, hắn không khỏi thầm mắng Mã Bộ Tiền thưởng thức đặc thù, Linh Hải Cảnh nhảy có thể cao trăm trượng, làm gì tạo ra thông lộ phiền toái như vậy, trực tiếp nhảy lên không được sao?
Rốt cục, hắn đi ra thông đạo xoay tròn, phía trước xuất hiện một vườn hoa cỏ to lớn, liếc mắt một cái căn bản không đến cuối!
Chu Hằng không khỏi sửng sốt, đây chính là lòng núi a, không có mặt trời chiếu sáng, không có ánh trăng tẩm bổ, sao lại có những thứ này? Còn nữa, vườn hoa cỏ lại dại dào sinh cơ vô tận.
Cái vườn hoa cỏ này bị tách rời thành vô số luống hoa nhỏ, mỗi một luống hoa đều có mười mấy viên minh châu tản ra ánh sáng nhu hòa, có tác dụng chiếu sáng, nếu không cho dù có thực vật thích hợp sinh trưởng từ một nơi bí mật gần đó, cũng sẽ không lớn như vậy.
Chu Hằng đi qua Đại Diễn Tông Linh Thảo Viên, đối với linh thảo cũng không thiếu nhận thức, lập tức nhận ra vài cây linh thảo phẩm chất không thấp.
Không hổ là Dược Viên của cường giả Linh Hải Cảnh!
Chu Hằng một lần nữa lấy ra một tấm Phá Hư Lục dán trên thân, một tấm phía trước đã hao tổn, mà nhìn lại đại bộ phận linh thảo nơi này còn bình yên vô sự, là được đoán được tất nhiên có cấm chế bảo hộ, nếu không không sớm bị những người lão tổ Triệu gia quét sạch sẽ ?
Đối với bọn lão tổ Triệu gia mà nói, kế thừa công pháp Mã Bộ Tiền mới là bọn họ coi trọng nhất , bởi vậy bọn họ không đặc biệt coi trọng đối với những linh thảo này.
Luyện chế linh dược tốt tự nhiên quý báu, giống Thanh Long Đan lại vô giá, nhưng nơi này bây giờ cũng chỉ là nguyên liệu mà thôi, không có được Đan sư luyện chế cũng chỉ có thể dùng để bán ra, rất ít có linh thảo dùng trực tiếp.
Bọn lão tổ Triệu gia tự nhiên không muốn lãng phí thời gian ở trong này, bọn họ không biết khi nào Chu Hằng lại giết trở về, bởi vậy tự nhiên đi thẳng vào vấn đề, trước phải thu vào tay công pháp Linh Hải Cảnh!
Chỉ cần nhận được Mã Bộ Tiền kế thừa, bọn họ có thể đột phá đến Sơn Hà Cảnh, đến lúc đó thu thập Chu Hằng sẽ rất dễ dàng!
Cường giả có thể lên chín tầng trời, cũng có thể nhịn tức giận nhất thời!
[CHARGE=3]
Chu Hằng lắc lắc đầu, thân hình triển khai, bắt đầu tìm kiếm linh thảo dị quả có giá trị. Tuy rằng nơi này là Linh Hải Cảnh cường giả xây, nhưng có chút linh thảo ngay cả Mã Bộ Tiền cũng không nhất định chờ được thành thục.
Võ giả nghịch thiên đoạt mệnh, giống cường giả Hóa Thần Cảnh có được thọ mệnh gần tới 5000 năm, đây là thứ thường nhân ngay cả muốn đều không dám nghĩ!
Nhưng so sánh cùng thiên nhiên, 5000 năm thật không coi vào đâu.
Ở linh dược giới, thảo dược thành thục ngàn năm cũng không ngạc nhiên, vạn năm đều một trảo một bó to!
Thực vật không có linh trí, không thể tu luyện, bị vây ở vị trí hạ tầng, lên trời cũng công bình, ban cho chúng nó sinh mệnh dài lâu ngay cả cường giả Hóa Thần Cảnh cũng không thể sánh bằng.
Thọ mệnh Linh Hải Cảnh đại khái hơn hai ngàn năm, cả đời Mã Bộ Tiền cũng không đợi đại được đa số linh dược thành thục, chỉ có thể lưu lại phúc ấm cho hậu nhân mà thôi.
Ánh mắt Chu Hằng bây giờ cũng cao, cái gì linh thảo trăm năm căn bản không đáng quan tâm, ngàn năm linh thảo còn phải xem phẩm chất như thế nào, hắn nhắm chính xác là vạn năm linh thảo, cái loại bảo vật này ngay cả cường giả Hóa Thần Cảnh cũng không chờ được!
- Kỳ quái!
Chu Hằng đi nửa vòng, mày nhăn lại, những luống hoa này cơ bản không có hư hao gì, rất nhiều linh thảo vốn nên dài ngàn năm lại ngoài ý đều chỉ mọc trên trăm năm.
Cho dù linh thảo cũng có sinh mạng cực hạn, cho dù vạn năm mới có thể thành thục, cũng sẽ rơi vào tử kỳ, bởi vậy cây chết héo, cây non dài ra rất bình thường. Nhưng rất nhiều linh thảo 7000 năm, 8000 năm, 9000 năm, 1 vạn năm lại đều chỉ có trên trăm năm, nhiều nhất 200 năm năm, cái này tuyệt đối không bình thường.
Dường như bị người ngắt lấy một lần, mới xuất hiện tình huống như vậy.
Nơi này đã có người đến qua ?
Cũng không kỳ quái, bởi vì tiến vào nơi này chỉ cần tìm được cơ quan khống chế, cũng không cần có thực lực cường đại gì đi phá giải cấm chế, trước kia đã có người tới quá nơi này cũng không khó hiểu.
Nhưng kỳ quái là, nếu người nọ có thể phá giải cấm chế luống hoa ngắt lấy linh thảo, tại sao không nhìn những pháp khí trong phòng?
Đừng nói pháp khí không quý báu, bên trong có hai thanh pháp khí cấp bậc Linh Hải Cảnh, đều đủ để khiến nhà quyền thế Lãng Nguyệt Quốc đoạt vỡ đầu, ít nhất sẽ không kém cỏi hơn linh thảo ngàn năm!
Pháp khí không lấy một kiện, nhưng linh thảo trân quý lại sớm bị quét sạch sẽ!
Ánh mắt của người kia thật đủ mạnh, Chu Hằng căn bản không tìm thấy một gốc linh thảo đủ quý báu, những thảo dược vài ba trăm năm có thể làm thuốc hắn lại không để vào mắt, một đường đi qua như cưỡi ngựa xem hoa, căn bản không có cơ hội xuất thủ.
Rất nhanh, hắn tới trung ương vườn cây cỏ nơi này, xa xa có thể nhìn thấy có một cây cây cột, có thể đi thông tầng không gian thứ ba.
Cây cột to ít nhất ba trượng, trung gian trống không, lại một thông đạo hình xoắn ốc hướng lên.
Chu Hằng thấy được những người Triệu gia lão tổ lại giảm mạnh, chỉ còn lại có bốn, chính là bốn đại lão tổ Khai Thiên Cảnh, nói vậy bọn họ sợ tiếp tục bị Chu Hằng sờ gáy nên điều động những người khác ly khai.
Bốn người này thế nào còn tại nơi đây?
Đáp án rất đơn giản, bọn họ bị chặn!
Ánh mắt Chu Hằng ngưng trọng, bởi vì ngăn cản bốn người Triệu gia lão tổ đi cũng không phải người, cơ quan, cấm chế, mà là một con rắn đen vô cùng lớn, thân thể nhìn không ra chiều dài cụ thể, nhưng tuyệt đối không dưới 20, 30 trượng, thân thể to chừng một trượng, vảy cả người như mái ngói!
Khai Thiên tam trọng thiên!
Khí tức con rắn đen đáng sợ, lại cũng phá vỡ mà vào Khai Thiên Cảnh, hơn nữa thể chất yêu thú mãnh liệt, đồng dạng là Khai Thiên tam trọng thiên cho dù không phải võ giả nhân loại có thể sánh bằng, lực lượng thân thể mạnh mẽ đủ để cho chúng nó dùng lực vài cái đập nát võ giả cùng cảnh giới!
Nếu con rắn đen này có kịch độc, thì càng thêm khó đối phó .
Bốn người Triệu gia lão tổ chỉ muốn đột phá con rắn đen, nhưng con rắn đen lại có được ý thức lãnh địa mãnh liệt, xem đi thông đạo thông tầng thứ ba là ổ, vững vàng trấn giữ không lùi.
Chu Hằng đột phát kỳ tưởng, những linh thảo mấy ngàn năm, hơn vạn năm kia có phải bị đại xà này ăn luôn hay không!
Nói không chừng con rắn đen nguyên bản không cường đại như vậy, lại có được năng lực không nhìn cấm chế, sau khi càn quét linh thảo quý báu nơi này một vòng, lại trải qua mấy trăm năm luyện hóa, như vậy trưởng thành đến Khai Thiên Cảnh cũng không kỳ quái.
Mà yêu thú tự nhiên sẽ không cần pháp khí, bởi vậy trong binh khí các mới không nhúc nhích một kiện.
Đây là giải thích hợp lý duy nhất Chu Hằng có thể nghĩ tới.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -