- Sư phụ! Hoặc Thiên nhìn một người trong năm lão nhân kia có chút kích động.
Đây là nguyên năm Thánh thiên địa, bọn họ vì phong ấn đại ma đầu thần bí mà hy sinh bản thân, một người trong đó còn tạo thành Thiên Địa Quả... Quả thật, bọn họ vốn chết ở vùng đất khởi nguồn thiên địa, rất tiện cho việc hình thành Thiên Địa Quả.
Chiếu theo đó, kẻ ở trong cái kén kia chính là tên đại ma đầu đó!
Đáng tiếc, có quầng sáng ngăn trở, không ai thấy rõ diện mạo và bộ dạng người kia.
- Sư muội, bây giờ vẫn còn cơ hội, cùng ta hợp tác xé trời, nếu không... Thiên Mệnh Chân Quân nhún vai: - Thiên tài đẹp như ngươi cùng mục nát với phiến thiên địa này thì thật đáng tiếc.
- Thiên Mệnh, đi ra nhận lấy cái chết! Hồng Nguyệt nhảy ra ngoài, giận dữ chỉ thẳng Thiên Mệnh Chân Quân, trên thực tế nàng còn hận Thiên Mệnh Chân Quân hơn cả Hoặc Thiên, bởi vì chẳng những nàng bị Thiên Mệnh Chân Quân mê hoặc ra tay với Hoặc Thiên, mà còn bị đối phương mê hoặc xuống tay với đồ đệ của mình.
Có thể nói là hai lần phản bội!
- Ha ha ha! Giết ta?
Thiên Mệnh Chân Quân lắc lắc đầu: Hồng Nguyệt sư điệt thân ái của ta, ngươi không phải là đối thủ của ta! Hiện giờ người có thể giết chết được ta... Căn bản không tồn tại!
- Bớt sàm ngôn đi! Hồng Nguyệt ngang nhiên ra tay, tính cách của nàng giống với Hoặc Thiên, quản hắn là cái gì, đánh trước nói sau!
Oanh!
Một vầng trăng máu lưu chuyển, cắt tới Thiên Mệnh Chân Quân.
- Bóng tối! Thiên Mệnh Chân Quân bình thản nói một câu, một mảng bóng tối tràn ra cắn nuốt vầng trăng máu của Hồng Nguyệt.
Hồng Nguyệt cả kinh, mày liễu nhăn lại, bên trên Hoặc Thiên cũng nhướng mày.
- Ngươi không phải là Thiên Mệnh Chân Quân! Hoặc Thiên đột nhiên nói ra một câu kinh người.
- Sao lại nói như vậy? Thiên Mệnh Chân Quân không phủ nhận cũng không thừa nhận, lại cười nhìn về phía Hoặc Thiên.
- Ngươi vừa mới đột phá Hỗn Độn Cảnh, mặc cho ngươi thiên tài đi nữa, cũng không thể lĩnh ngộ pháp tắc lên tới 1000 bước trong thời gian ngắn như vậy. Hoặc Thiên giọng điệu bình tĩnh, đối phương có ba Thánh trông chừng, hiển nhiên muốn tử chiến ở đây một trận.
Một khi đã như vậy, nàng cũng không vội xuất thủ với Thiên Mệnh Chân Quân.
- Không tồi! Không tồi! Đây đúng là sơ hở! Thiên Mệnh Chân Quân vỗ tay cười to. - Tuy nhiên, sự tình đã tới bước này, cũng không cần che giấu nữa, không sai, ta không phải Lý Tử Thanh, cũng không phải Thiên Mệnh Chân Quân!
- Ngươi chính là đại ma đầu kia! Hồng Nguyệt đột nhiên chỉ người trong cái kén.
Thiên Mệnh Chân Quân cười ha ha, vỗ tay nói: - Thông minh! Thông minh! Quả thật chỉ có một luồng thần thức của ta chiếm đoạt cỗ thân thể này. Mà cũng nhờ sư muội đánh chết hắn, nếu không thần thức của ta cũng không thể tạo được ảnh hưởng tới Lý Tử Thanh, không thể đoạt xá được.
- Trăm vạn năm trước, sau khi ngươi bị trấn áp, vừa vặn gặp sư huynh ta tìm kiếm phương pháp đột phá gần đó. Vì thế ngươi dùng thần thức mê hoặc hắn? Hoặc Thiên phỏng đoán.
- Cơ bản là chính xác! Thiên Mệnh Chân Quân khen, vẻ mặt ung dung như tất cả đều trong dự liệu, cho dù ba Thánh cũng không ngắt lời, dường như để mặc hắn làm chủ vậy: - Quá trình phức tạp hơn một chút, dù sao Lý Tử Thanh cách ta khá xa, ta lại không thể đi ra nói chuyện với hắn. Các ngươi cũng biết, ta không tiện mà. Hắn tự cho là vui, tự cười ha hả một mình.
Trong lúc nói chuyện, lại một cái lối đi bắt đầu khởi động, một đám người đi ra, lấy Bạch Hổ lão tổ cầm đầu, còn lại là tán tu và chủng thần thú khác. Bọn họ đều có chút chật vật, dù sao không có Thánh nhân bảo vệ.
Khi nhìn thấy Hoặc Thiên, ba Thánh, bọn họ đều kinh hãi.
Thiên Mệnh Chân Quân lại không tác thèm để ý: - Nhưng nguyện vọng theo đuổi cường đại của Lý Tử Thanh đã trở thành chấp niệm, vì thế, tìm mấy trăm năm, ta đã thành công kết nối với hắn, cũng phân ra một luồng thần thức nhập vào người hắn. Không ngừng gây ảnh hưởng tới hắn!
- Đáng tiếc, đáng tiếc, hai lần ra tay đều không thành công! Nhưng cũng không liên quan tới ta, dù sao cũng không phải ta muốn cường đại. Ta chỉ nghĩ ra được mà thôi!
- Chừng trăm năm trước, sư muội tìm tới cửa, sau khi giết chết hắn, ta rốt cuộc đoạt xá được hắn, thần thức của ta thiếu chút nữa hao hết mới đem được di thể người này tới đây, về sau chủ thần thức cứu sống hắn, từ khoảnh khắc đó, ta coi như là một phân thân của hắn.
Lúc này, trong thông đạo thứ ba lại có người đi ra, lấy Chu Tước nhất tộc cầm đầu, tự nhiên còn có những chủng tộc cùng tán tu khác.
Mọi người đều không nói gì, đây mới thực là đại bí mật kinh thiên động địa!
- Như vậy, đến tột cùng ngươi là ai? Hoặc Thiên quát hỏi.
- Ha ha ha! Đúng, ta quên giới thiệu!
Thiên Mệnh Chân Quân cười cười: - Là ta không đúng, là ta không đúng! Thực ra tên của ta rất bình thường, bình thường đến mức nói ra có chút ngượng ngùng!
- Bớt nói nhảm đi, ngươi đến tột cùng là ai! Hồng Nguyệt hận hận nói.
- Bổn tọa họ Hoàng, Hoàng Văn Chính, tuy nhiên, ta lại thích ngoại hiệu hơn, ngoại hiệu của ta là Hắc Ám Ma Chủ! Thiên Mệnh Chân Quân lắc lắc ngón tay: - Nhớ rõ phải gọi ta Hắc Ám Ma Chủ, ta không thích người gọi thẳng tên ta.
- Như vậy, Hắc Ám Ma Chủ, ngươi dẫn chúng ta tới đây là có mưu đồ gì? Lão Thanh Long chen lời nói.
- Cái này à, an tâm một chút chớ nóng vội, người còn chưa tới đủ đâu. Thiên Mệnh Chân Quân, không, phải nói là Hắc Ám Ma Chủ nói: - Chờ một chút, chờ một chút, chờ mọi người tới đông đủ, ta cũng không muốn lặp lại, hơn nữa khi động thủ cũng dễ dàng hơn.
Động thủ?
Quả nhiên, cuối cùng vẫn không tránh được phải chiến một trận!
Hoặc Thiên không vội, Hồng Nguyệt cũng không gấp, mười mấy ngày trước các nàng được Chu Hằng thông báo, bảo các nàng tận khả năng kéo dài thời gian, để hắn tranh thủ thời gian đột phá.
Chu Hằng cần thời gian, các nàng liền tranh thủ thời gian cho Chu Hằng.
Một ngày sau hi, đoàn người Huyền Vũ tộc từ trong thông đạo đi ra, mà lại ba ngày sau, từ thông đạo thứ năm tiến ra một ít người. Bởi vì bọn họ không có Thánh nhân như Hoặc Thiên, lại không có cường giả cấp Hỗn Độn như 4 thần thú tọa trấn, cho nên thương vong là chuyện đương nhiên.
- Khụ! Khụ! Hiện tại người đến không xê xích lắm rồi, những người tới sau cũng nên biết thân phận của ta, cho nên, xin chú ý lắng nghe, bởi vì ta chỉ nói một lần! Hắc Ám Ma Chủ giả ngu nói: - Các ngươi bây giờ chỉ có hai lựa chọn, một là thần phục ta, hai là chết!
- Ta xin nhắc nhở các ngươi một chút! Thế giới các ngươi cũng sắp xong đời rồi.
- Ta tin các ngươi đều biết Ma Hải hình thức ban đầu đang thành hình, không bao lâu nữa, toàn bộ Minh giới sẽ trở thành thiên hạ của Tử Linh! Cho nên, thần phục ta, đây là đường sống duy nhất, bởi vì ta có thể xé trời dẫn các ngươi rời khỏi nơi này.
Xé trời! Lời này đại nghịch bất đạo cỡ nào!
Nhưng mà tới cấp bậc Hắc Động Cảnh, nhất là thần thú các tộc, bọn họ rất thấm thía sự khủng bố của Âm Ảnh Tử Linh! Nếu mỗi tinh cầu đều hóa thành Ma Hải, vậy tuyệt đối là ngày tận thế của sinh linh!
Mọi người đều động tâm, không ai ngại mệnh dài, huống chi xé trời đi vào thế giới khác, sức hấp dẫn không thể kháng cự được.
Hoặc Thiên cười lạnh, nói:
- Ngươi lừa chúng ta tới đây, chẳng lẽ chỉ nói những câu vô nghĩa như vậy sao? Hắc Ám Ma Chủ, nguyện vọng lớn nhất của ngươi không phải là thả chân thân của ngươi ra sao?
Hắc Ám Ma Chủ mỉm cười, nói: - Đó là tất nhiên, hiện tại ta chỉ là một luồng thần thức chiếm đoạt thân thể này, nhưng nếu như bản thể chết đi, vậy ta cũng chết theo.
- Xé trời cần huyết tế, mà muốn mở ra phong ấn năm Thánh cũng cần huyết tế quy mô lớn. Ngươi lừa mọi người tới đây... chính là để huyết tế mở ra phong ấn! Hoặc Thiên lớn tiếng quát.
Như cảnh tỉnh, nhất thời vẻ mặt mọi người chợt nghiêm lại. Trong tân Thánh nhân có tới ba người cùng phe với Hắc Ám Ma Chủ, nhưng mà muốn mở ra phong ấn năm Thánh, chỉ sợ nhất thiết phải gom đủ lực lượng 5 tân Thánh mới được.
Nếu không... Còn có một biện pháp rất đơn giản, đó chính là huyết tế! Ở đây nhiều cao thủ cấp Hắc Động, cấp Hỗn Độn như vậy, huyết tế chất lượng cao này đủ đánh vỡ phong ấn năm Thánh rồi!
- Đó là tất nhiên! Hắc Ám Ma Chủ cũng không che giấu: - Nếu không nơi tốt như vùng đất khởi nguồn thiên địa dễ tiến vào như vậy sao? Ta phí hết tâm tư mới đem nội thế giới 5 Thánh tạo thành thông đạo dẫn các ngươi vào đây an toàn, tự nhiên không có khả năng để các ngươi nghe ta nói một hồi!
- Các ngươi chính là súc vật dùng để hiến tế, giá trị duy nhất chính là hiến tế! Lời này... Rất đả thương người!
Cường giả cấp Hắc Động đã đứng ở đỉnh phong Minh giới, nhưng bây giờ không ngờ chỉ có thể dùng để tế phẩm? Ai lại phục!
Nhưng mà Hắc Ám Ma Chủ là ai? Đây chính là tồn tại năm Thánh đều phải liên thủ, thậm chí hy sinh bản thân mới có thể phong ấn, không biết mạnh hơn bọn họ bao nhiêu lần, cho dù khinh thường thì thế nào?
Ở trong mắt cường giả, kẻ yếu chính là con kiến!
Bọn họ tốt xấu gì còn được coi là tế phẩm, còn có chút tác dụng đấy.
- Người thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Hắc Ám Ma Chủ lạnh lùng nói: - Thời gian cho các ngươi không nhiều lắm, ta đếm tới 10, kẻ còn đứng đối diện với ta chính là địch nhân của ta.
- Một!
- Hai!
- Ba!
Lúc tới ba, mọi người bắt đầu động, có người tiến về phía Hắc Ám Ma Chủ, có người lại không động.
- Tám!
- Chín!
- Mười!
Cuối cùng, có một phần ba người gia nhập trận doanh với Hắc Ám Ma Chủ, 2 phần 3 người còn lại không nhúc nhích. Bởi vì phần lớn mọi người đều rõ ràng, cho dù huyết tế xé trời cũng cần phải bao nhiêu người? Hơn nữa, chân thân Hắc Ám Ma Chủ cường đại như vậy, ai có thể khắc chế được hắn?
Đến lúc đó đều giết bọn họ huyết tế xé trời, oan này ai tố đây?
Quan trọng là phần lớn người ở đây đều tham gia Thiên Thần Đại Hội, biết còn có một người có thể khắc chế được Âm Ảnh Tử Linh!
Chu Hằng!
Tuy rằng Chu Hằng chưa hiện thân, nhưng đối với mọi người mà nói đây lại là một tin tốt, bởi vì không xuất hiện chính là đang bế quan đột phá.
- Tốt lắm, nhiều người như vậy cũng đủ huyết tế rồi, giết cho ta! Hắc Ám Ma Chủ phất phất tay, hắn đã không kịp chờ đợi muốn thả chân thân ra ngoài rồi. bởi vì phiến thiên địa này càng ngày càng hỏng bét.
Hắn cũng không muốn chết ở đây! - - - - - oOo- - - - -