Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1099: Lý Tử Thanh!




Ngộ tính của Chu Hằng tuyệt đối không người nào có thể địch lại, vẻn vẹn chỉ ba ngày hắn liền phá giải quy luật của lực bóp méo nơi này, từ đó để cho mình có thể thích ứng quy luật như vậy, tự nhiên xuyên qua trong từng đạo lực lượng quỷ dị, cho dù là ngẫu nhiên có một đạo lực lượng đánh úp tới trên thân, hắn cũng có thể tạm thời để thân thể của chính mình đồng hóa với lực bóp méo.

Đây là vận dụng pháp tắc không gian linh hoạt.

Hắn mang theo con lừa đen xuất phát đi về chỗ sâu trong khe nứt thời không, mà càng xâm nhập, lực bóp méo cũng càng cuồng bạo, không cẩn thận một chút liền có thể xé rách cường giả cấp Hắc Động, ngay cả thần thức cũng bị giết chết cùng nhau!

Con lừa đen sợ tới mức lông cũng dựng ngược lên, oa oa hét lớn.

- Chu tiểu tử, bổn tọa vẫn còn trẻ, có rất nhiều thanh xuân chờ bổn tọa, cũng không muốn chết ở chỗ này a!

- Yên tâm, ít nhất bây giờ còn không làm khó được ta!

Chu Hằng cười nói.

- A phi, ngươi đừng tưởng rằng bổn tọa không đọc qua thư là có thể lừa gạt bổn tọa, lúc này lực bóp méo trong khoảng không càng ngày càng lợi hại, đụng tới một chút chúng ta cũng ngủm, ngươi muốn chết liền quên đi, chớ liên lụy Lư đại gia a!

Con lừa đen liên tục kêu thảm thiết.

- Không phải còn chưa chạm vào chúng ta sao?

Chu Hằng không cho là đúng nói.

- Chờ đụng tới chúng ta không phải sẽ chết rồi sao!

Con lừa đen làm sao trấn định được.

Chu Hằng thì cười ha ha, nói:

- Nếu ta chết, cũng lưu con lừa đê tiện ngươi lại nơi này, có tính là làm một chuyện tốt, vì dân trừ hại không?

- Gâu! Chu tiểu tử dám sỉ nhục bổn tọa, xem Lư đại gia cắn chết ngươi hay không?

Con lừa đen muốn đi cắn Chu Hằng, lại bị Chu Hằng lắc nó hứng lấy một đạo lực bóp méo, nó sợ tới mức liền vội vàng rụt cổ trở về.

Tuy rằng như giâm trên băng mong, nhưng Chu Hằng lại như là lửng thửng đi dạo trong sân nhà, có vẻ vô cùng ung dung.

Con lừa đen không biết là bị dọa hơi quá, hay là nhận mệnh, dứt khoát không kêu nữa, bộ dáng mặc cho số phận.

Hai ngày sau, bọn họ đi tới một chỗ nơi tương đối an toàn, nơi này cả buổi mới có một đạo lực thời không cuốn qua, ở trong này quả thực chính là cảng tránh gió thiên nhiên, có thể nói là tồn tại kỳ tích!

Nhưng thời điểm ở trước mặt, lại là một cái lốc xoáy không gian!

Ở nơi này, thời không đã hoàn toàn vặn vẹo, một cước tiến lên trước khả năng sẽ xuất hiện ở vô cùng xa phía sau, một cước bước xuống lần nữa, lại tiến sang trái vạn dặm, hoàn toàn không có quy luật! Đương nhiên, còn có lực bóp méo của thời không, cường đại đến mức ngay cả Hỗn Độn Cảnh cũng đều có thể dễ dàng giết chết!

Từ nơi này bắt đầu, mới thật sự là vùng đất khởi nguồn thiên địa!

Chu Hằng không có di động, hắn cảm giác được phía trước tràn đầy nguy hiểm, hắn nhất định phải chuẩn bị thật đầy đủ.

- Ngẫm lại bổn tọa thật sự là vĩ đại a, dĩ nhiên lại lấy một quả Thiên Địa Quả từ chỗ nguy hiểm như vậy. Thật sự là không thể không bội phục Lư đại gia a!

Con lừa đen nhìn về phía trước, vẻ mặt vô cùng say mê.

- Nói thật giống như ngươi thực sự đã tới nơi này vậy!

Chu Hằng cười nhạo.

- Phi, ngươi không phá sẽ chết sao!

- Nơi này chỉ có hai người chúng ta, thoát ra được ngươi cũng sẽ không chết a!

- Di!

- Ân!

Một người một lừa đồng thời ngẩn ra, bởi vì bọn họ nhìn thấy không ngờ có một người đi ra từ trong lốc xoáy không gian!

Mới vừa còn không có ai a, đột nhiên lại có một người tới!

Nhưng nơi đó tại sao có thể có người đi ra ngoài?

Nên biết rằng đây chính là cấm địa của Thánh nhân a, ngay cả Hỗn Độn Cảnh cũng sẽ chết, ngay cả Thánh nhân cũng có khả năng bị lạc ở cấm địa. Tại sao có thể có một người ung dung đi ra?? Chẳng lẽ, đây là một vị Thánh nhân?

Không đúng, Chu Hằng đã gặp toàn bộ bốn đại tân Thánh nhân, người này cũng không phải một trong bốn người kia!

Đây là một nam nhân dáng người thon dài, bộ dáng nhìn qua hơn ba mươi tuổi, mặt như quan ngọc, tóc dày đặc, đen nhánh tỏa sáng, làm cho người ta cảm thấy hắn có một loại bộ dáng của người khiêm tốn, làm cho người ta không nhịn được mà phát lên tín nhiệm mãnh liệt.

Di, chẳng lẽ là vị Thánh nhân thứ năm?

Thơi điêm hắn và con lừa đen kinh hãi, nam tử kia cũng đã đi tới gần bọn hắn, khi nhìn thấy hắn và con lừa đen cũng thoáng sửng sốt, nói:

- Không thể tưởng được lại còn có người dám vào nơi này!

Chu Hằng chắp tay, nói:

- Tại hạ Chu Hằng, thỉnh giáo tôn tính đại danh của huynh đài?

Đối phương là Hắc Động Đế, bởi vì nam nhân trung niên này cũng không có che giấu tu vi của mình, có vẻ thẳng thắng.

Nam tử kia cũng chắp tay, nói:

- Tại hạ Lý Tử Thanh, Chu lão đệ, ngươi làm sao lại chạy tới nơi này?

Tuy rằng nam tử này làm như quen nhau từ trước, nhưng Chu Hằng không cảm thấy đột ngột chút nào, cười nói.

- Ta muốn đến tìm kiếm một quả Thiên Địa Quả!

Điều này cũng không có gì phải che giấu, nơi này trừ bỏ Thiên Địa Quả, cũng không có thứ gì khác.

- Còn có bổn tọa, điềm lành của thiên địa, ngươi còn không mau mau bái kiến!

Con lừa đen rất là dương dương đắc ý nói.

Lý Tử Thanh cười ha ha một tiếng, lại không để ý đến con lừa đen, mà hiển nhiên là đang nghiền ngẫm để hiểu, nếu không sẽ không hiểu được lời của con lừa đen, hắn nhìn Chu Hằng, nói:

- Tuy nói Thiên Địa Quả chính là sinh ra từ nơi này, nhưng muốn có được một quả, khó, rất khó!

Chu Hằng gật gật đầu, đó là khẳng định, thật giống như Tinh Hạch phải bao nhiêu năm mới có thể uẩn dục ra một viên, Thiên Địa Quả này cũng giống như vậy, thậm chí còn hiếm hơn! Hắn nói:

- Lý huynh, ngươi chạy tới nơi này cũng là vì Thiên Địa Quả sao?

Lý Tử Thanh lộ ra một chút vẻ chần chờ, nhưng rất nhanh thì lắc đầu, nói:

- Không phải, mục đích của ta cùng của ngươi không giống, hắc hắc!

Hắn chưa nói rốt cuộc là vì cái gì mà đến, đương nhiên Chu Hằng cũng sẽ không ép hỏi, mỗi người đều có bí mật của mình, cái này hoàn toàn có thể lý giải, dù sao bọn họ chỉ là gặp mặt lần đầu.

Để Chu Hằng kinh ngạc chính là, đối phương rõ ràng chỉ là Hắc Động Đế, lại có thể dạo bước tự nhiên trong lốc xoáy không gian, đây là sự tình kinh người ra sao!

Hắn cho dù hoàn toàn phá giải lực thời không trong lốc xoáy không gian, cũng không thể làm được hoàn mỹ như đối phương!

- Lý huynh tài năng, tại hạ bội phục!

Chu Hằng nói tự đáy lòng.

Lý Tử Thanh mỉm cười, nói:

- Ta chỉ bế quan ở trong này nhiều năm, lý giải được một ít về lực thời không mà thôi, không được như Chu lão đệ ca ngợi! Chu lão đệ, ta bế quan ở trong này gần mười năm, ngươi có thể nói cho ta biết một vài đại sự phát sinh bên ngoài hay không?

Mới mười năm?

Đối với võ giả bậc cao mà nói, mười năm cơ hồ là chuyện tình trong một cái chớp mắt, thật sự không tính là dài!

Chu Hằng nghĩ nghĩ, lấy vài chuyện hắn cho rằng trọng yếu nói ra, tỷ như bốn Thánh mới sinh ra, tỷ như Thiên Thần Đại Hội, thậm chí Ma Hải mở rộng.

- Ma Hải a, thật sự là thứ làm người ta nhức đầu!

Lý Tử Thanh nhíu mày, trong ánh mắt hiện lên một chút vẻ căm hận cùng sát khí.

- Đúng a!

Chu Hằng với đối phương nói chuyện hợp ý nhau, đơn giản cũng nói ra phát hiện mới của hắn, chính là bên trong hắc động cũng phát hiện hình thức ban đầu của Ma Hải!

- Cái gì?

Lý Tử Thanh lộ ra vẻ khiếp sợ mãnh liệt, tự lẩm bẩm.

- Thời gian đã không còn nhiều lắm!

Thời gian quả thật không còn nhiều lắm, nếu Ma Hải hoàn toàn mở rộng, toàn bộ Minh giới cũng xong đời!

Tuy nhiên, vẻ mặt Lý Tử Thanh chỉ là vừa hiện liền ẩn dấu đi, hắn hơi hơi trầm ngâm một chút, nói:

- Vì để báo đáp tin tức này của Chu lão đệ, ta có thể nói cho ngươi biết vị trí của một quả Thiên Địa Quả, còn có phương pháp xử lí để tiến về phía trước!

Chu Hằng mừng rỡ, nói:

- Vậy rất cảm tạ Lý huynh!

Nói đến cũng kỳ quái, hắn đúng là tin đối phương không chút do dự, hình như là lão bằng hữu đã quen biết cả đời, hoàn toàn tín nhiệm.

Lý Tử Thanh cười cười, bắt đầu giải thích cho Chu Hằng, như thế nào tiến vào lốc xoáy khoảng không, như thế nào tránh né lực thời không, như thế nào tìm được quả Thiên Địa Quả kia.

Chu Hằng khiêm tốn yên lặng nghe, thỉnh thoảng lại hỏi một đôi lời, không có cái nào không là điểm quan trọng, nhắm thẳng vào trung tâm, cũng khiến Lý Tử Thanh vô cùng kinh ngạc.

Lý Tử Thanh chỉ là 3 động, nếu hắn có thể đi lại tự nhiên trong lốc xoáy thời không, như vậy Chu Hằng tự nhiên cũng có thể! Nhưng nghe một phen, Chu Hằng lại là lộ ra vẻ mặt mạnh mẽ, bởi vì lý giải về thời không của Lý Tử Thanh hoàn toàn vượt ra khỏi trình độ 10 bước.

Xa xa không chỉ 10 bước, mà thậm chí là 100 bước, 500 bước!

Đây chẳng lẽ là một vị cường giả Hỗn Độn Cảnh chuyển thế sao? Nếu không cho dù là yêu nghiệt như Chu Hằng, thể chất với linh lực hắc động chất chồng lên, cũng chỉ có thể đi ra 30 bước trong lĩnh ngộ pháp tắc không gian.

Đây là cực hạn của Hắc Động Cảnh, là do đại đạo thiên địa quyết định. Chu Hằng đã như gian dối, có thể đi ra gấp ba cực hạn của Hắc Động Cảnh bình thường!

Chu Hằng không tiện hỏi Lý Tử Thanh chuyện cơ mật như vậy, chỉ có thể để nghi vấn ở trong lòng.

Sự kiên nhẫn của Lý Tử Thanh vô cùng tốt, tốn suốt một ngày thời gian mới nói xong chi tiết cùng trọng điểm, mà hắn không có gặp lầm người, ngộ tính của Chu Hằng vô cùng cường đại, vẻn vẹn chỉ nghe qua một lần cũng đã hấp thu mấy thứ này, nhưng muốn hoàn toàn tiêu hóa khả năng còn phải cần mấy ngày.

- Chu lão đệ, ngộ tính của ngươi thật đúng là cao a, chính là ở . . . Cũng có thể xếp hạng số trên!

Hắn thở dài nói từ trong thâm tâm.

Chỉ là cao? Có thể xếp hạng số trên?

Chu Hằng hơi có chút không phục, ngộ tính của hắn chính là Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt cũng đều phải cam bái hạ phong, mà ngộ tính của hai nàng tuyệt đối là số một số hai Minh giới, chỉ có hai nàng này đi ra 1000 bước ở lĩnh ngộ pháp tắc, đó đủ để chứng minh hết thảy!

So sánh như vậy, ngộ tính của Chu Hằng tuyệt đối là đệ nhất thiên hạ!

Nhưng không ngờ Lý Tử Thanh cho rằng ngộ tính của hắn chỉ là xếp hạng số trên, đây thật là làm cho hắn cực không phục a!

Lý Tử Thanh mỉm cười, nói:

- Chu lão đệ, thế giới to lớn, vô cùng kỳ diệu! Nếu như có thể nhảy ra từ đáy giếng, mới có thể phát hiện mình trước kia chỉ là mới nhìn thấy một mảnh tiểu thiên địa thôi!

- Lý huynh, lời này giải thích thế nào?

Bởi vì mị lực từ nhân cách đặc biệt của Lý Tử Thanh, khiến Chu Hằng không khỏi tin tưởng lời của đối phương, là lấy khiêm tốn để thỉnh giáo.

- Bây giờ nói những này quá sớm, nếu là . . . Ha ha, về sau có cơ hội . . .

Lý Tử Thanh luôn luôn không có nói rõ ràng, hắn lộ ra một chút vẻ cô đơn, dụ cho người ta đồng tình, nhưng lập tức lại nhoẻn miệng cười, nói.

- Chu huynh đệ, ta đi trước, chúng ta hữu duyên tái kiến!

- Lý huynh, bảo trọng!

Lý Tử Thanh đột ngột xuất hiện, cũng đi rất vội vàng, nhưng nhân cách mị lực của hắn quá cường đại, cho dù chỉ là ở chung một ngày ngắn ngủi cũng khắc sâu ấn tượng sâu sắc cho Chu Hằng, mà hắn cũng tin tưởng mình không có khả năng quên đi bằng hữu mới kết giao này.

- Con lừa, ngươi làm sao ít nói như vậy, không hợp với tính cách của ngươi a!!

Chu Hằng ngạc nhiên nói, bởi vì con lừa đen trừ bỏ ngay từ đầu làm dáng theo thường lệ một chút, sau đó lại không nói gì, giống như mèo bệnh.

- Bổn tọa cũng không biết, chỉ biết là tên kia . . . Có một thứ gì đó khiến bổn tọa chán ghét từ bản năng, thậm chí có thể nói là sợ hãi!

Con lừa đen nghĩ nghĩ, thật sự nghiêm túc nói.

Chán ghét, sợ hãi, vì cái gì?

Chu Hằng cảm giác rất kỳ quái, nhưng con lừa đen đê tiện tới tận xương, nhất định là thủy hỏa bất dung cùng người khiêm tốn, chán ghét Lý Tử Thanh rất bình thường, nhưng đáng sợ . . . liền có chút không rõ ràng.