Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 998: Lệnh Hồ Dực (Thượng)




Một tông môn không thể không có cao thủ tọa trấn, nhưng cũng không thể không có lực lượng trung kiên. Cao thủ tọa trấn tông môn cũng chỉ để dùng hù dọa đối phương mà thôi. Lực lượng trung kiên mới là chuyện mà Diệp Trần quan tâm, nếu lực lượng này yếu kém chẳng phải chuyện gì Diệp Trần cũng phải quan tâm hay sao. Như vậy hắn lấy đâu ra thời gian để mà tu luyện nữa.

- Chí Viễn tự tin trong một hoặc hai năm tới có thể đề thăng tu vi lên Linh Hải Cảnh hậu kỳ.

Cao Chí Viễn kiên định nói.

- Hai năm quá dài.

Diệp Trần lắc đầu, hắn lấy ra mười khối chân nguyên thủy tinh từ trong trữ vật linh giới đưa cho Cao Chí Viễn.

- Đây là chân nguyên thủy tinh, đủ để cho ngươi đề thăng tu vi đến Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Về phần phải mất bao lâu mới có thể đạt được mục tiêu thì phải xem vào căn cơ cùng sự cố gắng của ngươi.

Tâm cảnh cao tới đâu, nhưng cơ sở bản thân yếu kém cũng chỉ giống như thùng rỗng kêu to, không phải trong một thời gian ngắn mà thực hiện được.

- Chân nguyên thủy tinh!

Cao Chí Viễn thất kinh. Đây chính là vật phẩm tu luyện so với cực phẩm linh thạch còn tốt hơn. Lẽ nào Diệp Trần có thể cô động ra chân nguyên thủy tinh của chính mình.

Điều này chỉ có vương giả Sinh Tử Cảnh đại năng mới có thể cô động ra chân nguyên thủy tinh. Mà cũng chỉ có một bộ phận cực nhỏ Bán Bộ Vương Giả mới làm được điều này. Cao Chí Viễn cho rằng mười viên chân nguyên thủy tinh này là do chính Diệp Trần ngưng luyện ra, cũng không nghĩ xem Diệp Trần vì một lý do khác mà có được.

- Đi thôi!

Diệp Trần phất tay.

- Đa tạ Diệp trưởng lão.

Cao Chí Viễn cảm kích, rời khỏi đại đại của thái thượng trưởng lão. Có chân nguyên thủy tinh này hắn tự tin trong vòng nửa tháng có thể đột phá tới Linh Hải Cảnh trung kỳ. Về phần Linh Hải Cảnh hậu kỳ còn phải xem tình huống sau đó thế nào.

- Kiếm vực!

Chỗ sâu nhất bên trong một tòa núi nhỏ, quanh thân Diệp Trần khí lưu màu xanh tràn ngập, trong nháy mắt bao trùng phương viên mấy trăm dặm.

Ngâm! Ngâm!

Vô số tiếng kiếm ngâm vang lên, trong hư không ngưng kết ra một thanh bảo kiếm màu xanh. Thân kiếm bảo kiếm hẹp dài, hàn quang lóe ra, vô cùng đáng sợ.

- Đi!

Diệp Trần khẽ quát một tiếng.

Xuy xuy xuy xuy...!

Phỏng chừng hơn vạn thanh bảo kiếm màu xanh chụm lại tạo thành mọt thanh bảo kiếm màu xanh ti lớn bắn ra ngoài xuyên qua đỉnh của ngọn núi đối diện. Tốc độ cực kỳ kinh người, so với Ngự Kiếm Thuật không biết nhanh hơn biết bao nhiêu lần.

Vô thanh vô tức, đỉnh núi của ngọn núi đối diện giống như bị phong hóa. Gió thổi qua, vô số bui bay đầy trời. Đỉnh núi của ngọn núi đối diện cứ như thế mà tiêu tán.

- Đột phá đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả cao giai, phạm vi kiếm vực bao trùm tăng lên một vòng, lực công kích cũng cường hãn hơn rất nhiều. Mỗi một thanh bảo kiếm màu xanh đều có uy lực một kích toàn lực của cao thủ Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Tuy nói là cao thủ Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong trong nháy mắt có thể xuất ra rất nhiều công kích. Nhưng lấy mấy vạn thanh bảo kiếm màu sắc cũng tương đương với một vòng tấn công của gần nghìn dã cao thủ Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Có thể đơn giản diệt sát Bán Bộ Vương Giả tối cường giả và Sinh Tử huyền quan đệ nhất trọng. Nếu gặp phải Sinh Tửu huyền quan đệ nhị trọng cũng lãnh ít dữ nhiều.

Tác dụng của kiếm vực vô cùng lớn. Mặc kệ là đơn đả độc đấu hay là đối mặt với một đám cao thủ, đều có lực sát thương rất lớn.

...

Lại một ngày đêm nữa trôi qua, trung phẩm chủ kiếm thuật của Diệp Trần rốt cục cũng đạt tới mức độ lô hỏa thuần thanh. Kế tiếp hắn có thể đúc bảo kiếm thượng phẩm.

Chỉ là Diệp Trần đến lúc đó thì dừng tay.

Tâm tư Diệp Trần hiện giờ lại đặt tất cả lên việc tìm hiểu áo nghĩa. Càng về sao áo nghĩa càng khó đề thăng. Cho dù ngươi có thiên phú kinh thiên cùng ngộ tính kinh người cũng không có biện phát trong một sớm một chiều đề thăng áo nghĩa. Điểm này Diệp Trần có thể cảm nhận được.

Chỉ là qua thời gian dài đúc bảo kiểm, Diệp Trần đối với kim chi áo nghĩa có thêm cảm ngộ. Còn kém một bước nữa thôi là có thể lâm trận đột phát.

- Sở hữu hệ kim, đều là kim nguyên khí hậu thiên diễn biến mà thành. Thế nhưng có hệ kim rất khó phá hủy, có hệ kim lại chỉ là phế liệu, có thể bẻ gãy một cách dễ dàng. Đây chính là sự sắp đặt khác nhau của kim nguyên tạo thành.

- Chỉ cần nắm rõ được quy luật ở bên trong, việc kim chi áo nghĩa đột phá cũng không quá mức khó khăn.

Diệp Trần thầm quyết tâm tìm hiểu kim chi áo nghĩa.

Nửa tháng sau, trên người Diệp Trần phóng suất ra ánh hòa quang màu vàng vô cùng lợi hại, toàn thân phảng phất giống như được bảo kiếm sắc bén bảo vệ. Phong mang phảng phất có thể đâm người bị thương.

- Kim chi áo nghĩa rốt cuộc cũng đã đạt được chín thành cảnh giới.

Đứng ở trên núi, Diệp Trần có thể cảm giác được kim nguyên khí trong thiên địa đối với hắn vô cùng thân thiết. Đơn giản nắm bắt được chúng trong tay. Đồng thời so với trước đây thì tiện tay hơn rất nhiều.

- Trảm!

Tay phải giơ thẳng lên cao, Diệp Trần dùng tay thay kiếm chém xuống.

Cười khúc khích!

Nguyệt Nha Hình Kiếm Kính màu đen chợt lóe qua, liên tiếp có hơn mười ngọn núi bị chém thành hai nửa. Bất luận là thứ gì, dưới kiếm kính đều không thể ngăn trở.

- Chín thành kim chi áo nghĩa. Sáu thành thủy chi ái nghĩa. Tàn Nguyện có uy lực không tệ. Đáng tiếc, nếu như thủy chi áo nghĩa có thể đề thăng tới chín thành cảnh giới thì tốt rồi. Hai thứ tương sinh với nhau, dưới tình huống dung hợp, chỉ sợ uy lực không chỉ tăng gấp hai lần.

Chưa từng có nhiều phiền não, Diệp Trần cũng không có hy vọng xa với bước Sinh Tử Cảnh. Điều hắn quan tâm hiện nay chính là khiến cho áo nghĩa đạt tới viên mãn. Cái Diệp Trần cần bây giờ chính là tích lũy, ở phương diện áo nghĩa cảnh giởi càng cao thì càng dễ đột phát Sinh Tử Cảnh.

...

Nửa tháng đã trôi qua. Trong lúc đó, Diệp Trần chỉ tiện tay đúc được hai thanh bảo kiếm thượng phẩm, thời gian còn lại đều tu luyện để đề thăng thực lực.

Tuy chỉ là tiện tay nhưng trung phẩm chú kiếm thuật đã tu luyện đến mức lô hỏa thuần thanh nên bảo kiếm thượng phẩm của Diệp Trần cũng có thể xếp hàng giữa.

Trên núi, Diệp Trần cầm kiếm huy vĩ, không gian bị cắt gọt không ngừng. Giống như một chiếc giương được vừa mới ngưng đọng thì bị nghiền nát. Không gian lực chung quan tiêu tán, kinh khủng vô cùng.

- Ân? Đây là tình huống gì?

Thu kiếm đứng lặng người hồi lâu, Diệp Trần phóng xuất linh hồn lực bao trùm toàn bộ Trường Thiên phái.

Trên sân rộng trước nghị sự đại điện có một đám người cùng với ba thanh niên đang giằng co.