Tổng thể mà nói, trong một trăm năm, tân tấn Vương giả Sinh Tử Cảnh, có một thành là Bán bộ Vương giả tối cường giả tân tấn, chín thành là Đỉnh phong Bán bộ Vương giả tân tấn, bởi vậy, Bán bộ Vương giả tối cường giả có thể nói là một đường ranh giới tiềm lực, có thể trở thành Bán bộ Vương giả tối cường giả, tiềm lực cực cao, sau khi trở thành Vương giả Sinh Tử Cảnh, so với Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường thì lợi hại hơn rất nhiều, không thể trở thành Bán bộ Vương giả tối cường giả, tiềm lực thấp hơn một cấp độ.
Hắc Diệu Vương có thể trở thành Bán bộ Vương giả tối cường giả, tiềm lực tự nhiên không kém, đương nhiên, Diệp Trần cũng không dám khẳng định đối phương nhất định dựa vào tiềm lực chính mình mà trở thành Bán bộ Vương giả tối cường giả, tuy thế giới Chân Linh rất rộng lớn, nói không chừng có một ít thiên tài dị bảo có thể gia tăng tiềm lực bản thân.
- Hắc hắc, chết đi, Hắc Diệu Đại Thủ Ấn.
Tăng thực lực lên đệ nhị trọng Sinh Tử Huyền Quan, Hắc Diệu Vương hét lớn một tiếng, xuất ra một chưởng về phía Mộ Dung Khuynh Thành, Thủ ấn cự đại như che khuất cả mặt trời, hỏa nhiệt khí lãng làm một mảng lớn sóng biển bốc hơi lên trời.
Bá!
Không muốn chống lại chính diện với Hắc Diệu Vương, cánh dơi màu đen sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành khẽ động một cái, biến mất tại chỗ ngay lập tức, nàng may mắn có ưu thế về tốc độ, phối hợp thêm tác dụng tăng phúc tốc độ của Ám Ảnh giáp, Hắc Diệu Vương thật đúng là khó có thể khóa chặt nàng lại.
- Chạy đi đâu?
Hắc Diệu Vương liên tiếp đánh ra mấy chục chưởng, chưởng lực nóng rực liên tiếp bắn ra.
Bá bá bá bá bá bá bá...
Mộ Dung Khuynh Thành không ngừng lập lòe trong hư không, hết tránh chưởng lực này lại tránh chưởng lực kia, tốc độ tuyệt cường khiến những người quan chiến đều ngây ngốc.
- Thiên ma chỉ.
Bất thình lình, Mộ Dung Khuynh Thành xuất ra Thiên Ma chỉ, bắn về hướng Hắc Diệu Vương.
Thế nhưng thực lực Hắc Diệu Vương tăng tiến lên đệ nhị trọng Sinh tử huyền quan, chiến lực không phải chuyện đùa, một chưởng như một mặt trời màu đen nhỏ liền đánh bay Thiên ma chỉ.
Thiên ma chỉ rớt xuống mặt ngoài hải dương, tạo nên một dấu vết đáng sợ, cuối cùng một tiếng "Phanh" bộc phát, tạo ra một hố to đường kính vài chục mét.
- Diệt Hồn Ba!
Mộ Dung Khuynh Thành cảm giác ma lực mình sắp hao hết, đến bây giờ, nàng cũng chỉ vận dụng tuyệt chiêu rải rác, đại bộ phận tình huống đều dùng công kích bình thường chống lại Hắc Diệu Vương, không phải nàng cố ý như thế mà là Ám Ảnh giáp và Bao tay Tử diễm ma quang tiêu ma hao lực quá mức, nếu không phải lúc sau đối chiến nàng mới kích phát Ám Ảnh giáp, chỉ sợ ma lực nàng đã sớm tiêu hao hết.
Mặc dù như thế, sau khi xuất ra Diệt Hồn Ba này, mười thành ma lực của nàng đã không còn một thành.
Phạm vi công kích Diệt Hồn Ba quá lớn, tốc độ cũng nhanh, Hắc Diệu Vương thấy chính mình không thể tránh né, thúc dục ý chí võ đạo, bố trí ra một bính chướng ý chí trước người.
Ba ba ba!
Bình chướng ý chí ngăn cản công kích linh hồn, Chân nguyên hộ thể ngăn cản năng lượng công kích của Diệt Hồn Ba, lông tóc Hắc Diệu Vương không bị tổn thương bao nhiêu, không bị đánh bay ra ngoài như lần trước.
- Ma lực quyền.
Đột ngột, tốc độ Mộ Dung Khuynh Thành tăng mạnh, ngay lập tức xuất hiện trước người Hắc Diệu Vương.
- Không tốt!
Hắc Diệu Vương tăng Chân nguyên bản thân lên tới cực hạn, hắc quang bộc phát, cả người hắn đồng dạng như một mặt trời màu đen hình người, bốc cháy hừng hực, từng mảng lớn hỏa diễm màu đen lượn lờ dâng lên, ẩn chứa lực lượng khủng bố làm khô cằn đất đai.
Vừa làm xong xuôi hết thảy, công kích của Mộ Dung Khuynh Thành liền tiến đến.
Tay phải Mộ Dung Khuynh Thành nắm lại thành nắm đấm, trên nắm tay, luồng khí hắc sắc ma lực co chặt lại, mạnh mẽ oanh kích lên Chân nguyên hộ thể của Hắc Diệu Vương.
Phanh!
Một quyền này, lực trầm thế lớn, ma lực vô cùng bá đạo bạo phát ra.
Vèo một tiếng, Hắc Diệu Vương bay rớt ra ngoài, trước khi bay rớt ra, hắn cắn răng, vỗ một chưởng lên ma lực hộ thể của Mộ Dung Khuynh Thành, nhưng tiếc là hắn không kịp phát huy toàn lực một chưởng này thì đã bị đánh bay ra ngoài, trong hư không xuất hiện một dấu vết màu đen lóe sáng.
Phốc!
Mộ Dung Khuynh Thành há mồm phun ra đại lượng máu tươi, sau Thiên Ma chỉ là Ma lực quyền, là loại võ học thứ hai nàng kế thừa từ Ma tộc, so với Thiên Ma chỉ thì Ma Lực quyền càng tiêu hao ma lực nhiều hơn, áp súc đại lượng ma lực lên nắm tay, gây tổn thương cho địch nhân gấp bội, nhưng tiếc là ma lực nàng vốn không nhiều lắm, một khi thi triển Ma lực quyền, liền tiêu hao một lượng lớn ma lực, làm Ám Ảnh giáp cũng ảm đạm đi, cũng may là Hắc Diệu Vương đã bị đánh bay ra ngoài, không hoàn toàn đánh ra một chưởng, nếu không thì thụ một chưởng này, không chỉ đơn giản là thổ huyết như vậy.
So với Mộ Dung Khuynh Thành, Hắc Diệu Vương cũng không chịu nổi, hắn không có ngụy cực phẩm phòng ngự bảo khí, hoàn toàn dựa vào Chân nguyên hộ thể của bản thân để ngăn cản Ma lực quyền của Mộ Dung Khuynh Thành, nhưng Ma lực quyền đâu phải dễ dàng chống cự như vậy, cho nên, lần thứ nhất hắn bị Mộ Dung Khuynh Thành đánh bị thương.
Khóe miệng chảy ra máu tươi, Hắc Diệu Vương đứng ở ngoài mười dặm, hai mắt đỏ bừng, tựa hồ không thể tin nổi chính mình lại bị Mộ Dung Khuynh Thành đánh bị thương.
- Đây là áo nghĩa võ học gì, thật là lợi hại, lực công kích thoáng cái gia tăng gấp bội, có thể đánh thương đệ nhị trọng Sinh Tử Huyền Quan.
- Chưa hẳn là áo nghĩa võ học a, có thể là bí pháp!
Có người đưa ra nghi vấn.
- Xác thực không phải là áo nghĩa võ học, cũng không phải là bí pháp, nếu như ta đoán không sai, đây là võ học Ma tộc kế thừa từ Nhân Ma nhất tộc, võ học ma tộc, chủng loại gì cũng có, đây là một loại võ học áp súc ma lực của Ma tộc.
Mọi người vô cùng chấn động, dù Hắc Diệu Vương không có ngụy cực phẩm phòng ngự bảo khí, ít nhất cũng có một kiện Bán cực phẩm phòng ngự bảo khí khá mạnh mẽ, hơn nữa tu vi lại vượt xa Mộ Dung Khuynh Thành, đã đạt tới đệ nhị trọng Sinh Tử Huyền Quan, có thể nghĩ lực phòng ngự mạnh như thế nào.
Chỉ là, vẫn bị tổn thương trên tay Mộ Dung Khuynh Thành.
Ma lực quyền này quả là bá đạo.
- Mộ Dung, kế tiếp hãy để ta!
Mộ Dung Khuynh Thành đơn đả độc đấu với Hắc Diệu Vương, Diệp Trần rất tán thành, dù sao cũng khó mà gặp được Bán bộ Vương giả tối cường giả, lần quyết đấu này, bọn hắn có thể nhìn thấy chiến lực của Bán bộ Vương giả tối cường giả một cách rõ ràng, nhìn Mộ Dung Khuynh Thành chống lại với Bán bộ Vương giả có vài phần nắm chắc, hiện tại ma lực của nàng đã tiêu hao hết, lại bị thụ một điểm tổn thương, Diệp Trần tự nhiên muốn đứng ra.
Mộ Dung Khuynh Thành khẽ gật đầu, thối lui đến bên cạnh Diệp Trần.
- Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ muốn buông tha?
- Có thể không buông tha sao? Ngươi không thấy ma lực nàng ta đã tiêu hao hết rồi à, không có ma lực, tùy tiện một người đều có thể đánh chết nàng.