Cho nên khi thấy tên mập mạp đầu trọc như con heo kia chạy tới ngăn cản
sự liên thủ của hai người thì Đạt Nhĩ Hùng bạo nộ, từ một tay cầm búa
chuyển thành hai tay, lực đạo tăng thêm gấp đôi.
"Kéttttt!"
Mập
mạp đầu trọc thừa nhận áp lực quá mãnh liệt, đầu gối có chút mềm nhũn
ra, bàn chân dọng mạnh xuống mặt đất cung điện tạo ra âm thanh như kim
loại ma sát.
- Khá lắm, một thân khí lực cũng tiếp cận trăm vạn cân a!
Hai mắt mập map trợn tròn lên, trên trán nổi đầy gân xanh, hắn điên
cuồng hét lớn một tiếng, thân người giống như trái bóng bắn mạnh tới như một viên đạn thịt nhắm ngay hướng Đạt Nhĩ Hùng.
- Đại ca!
Đạt Nhĩ Ba đưa mắt nhìn Đạt Nhĩ Hùng.
Đạt Nhĩ Hùng phất tay nói:
- Tên đeo mặt nạ kia giao cho đệ, còn con heo này để ta chiếu cố. Nhớ
kỹ, ngàn vạn lần không được làm mất mặt uy danh Đạt Nhĩ huynh đệ chúng
ta!
- Nhất định sẽ không, máu nóng của đệ sôi lên rồi đây!
Đạt
Nhĩ Ba nghiêng đầu nhìn về phía tên đeo mặt nạ, hai mắt như hai ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, dã tính cường đại trong cơ thể lại kéo lên.
- Mẹ nó, thằng điên!
Tên đeo mặt nạ khổ không thể ta, hai tên này lực lượng quá biến thái,
không khác gì quái vật, chỉ sợ cao thủ luyện thể đồng cấp cũng phải kém
sắc ba phần.
"Xem ra không xuất ra hai mươi thành lực lượng là không được rồi!"
Trong mắt tên đeo mặt nạ loé lên hàn quang.
Bên này, mập mạp đầu trọc giúp tên đeo mặt nạ chia sẻ áp lực thì bên
kia trung niên phụ nhân cũng đi trợ giúp đại hán có râu quai nón đối phó hoàng y nữ tử. Nàng nhìn ra thực lực của hoàng y nữ tử thâm bất khả
trắc, đại hán có râu quai nón hơn phân nửa không phải là đối thủ. Nếu
đối phương tập trung thì đại hán có râu quai nón sớm đã xong đời rồi.
Còn về phần Sư Thiếu Bảo, trung niên văn sĩ và lão giả cổ quái thì đều
không cần nàng trợ giúp bởi vì đối thủ của những người này cũng không
chênh lệch bao nhiêu.
- A, tới thêm một người, muốn lấy nhiều đánh ít sao?
Bàn tay hết sức nhỏ nhắn của hoàng y nữ tử nhẹ nhàng vỗ một cái hoá
giải lực công kích của đại hán râu quai nón, đồng thời một luồng nhu
kình đẩy thân hình nàng lùi lại. Bàn chân nhẹ nhàng điểm một cái, hoàng y nữ tử mỉm cười nói, tay trái khoanh tròn trên hư không cố định một cây
ngân châm tại chỗ.
- Nhu áo nghĩa!
Trung niên phụ nhân bước từng bước một tới.
- Đúng vậy, ngươi cũng tìm hiểu Nhu áo nghĩa a!
Hoàng y nữ tử nói.
Trung niên phụ nhân không trực tiếp trả lời mà nói với đại hán râu quai nón"
- Ngươi tìm hiểu là Cương áo nghĩa, ta là Nhu áo nghĩa, chúng ta liên thủ đối phó nàng ta!
- Hảo!
Đại hán râu quai nón không hề do dự đáp ứng. Hoàng y nữ tử tạo cho hắn
uy hiếp quá lớn, nàng ta cứ như con dòi trong xương, dính vào một chút
là rất khó thoát ra. Hắn cũng không biết đối phương dùng bao nhiêu thực
lực nhưng bản thân hắn đã phát ra chín thành thực lực mà vẫn vô dụng,
bởi vì hắn đề thăng lực đạo thì đối phương cũng đồng dạng tăng lên cho
nên hắn không dám đem toàn bộ thực lực cực hạn của bản thân ra dùng.
Do vậy khi nghe trung niên phụ nhân đề nghị liên thủ hắn tự nhiên sẽ không từ chối.
Hai người một trái một phải bao vây hoàng y nữ tử ở giữa.
Hoàng y nữ tử phảng phất như không nhìn thấy, mỉm cười nói:
- Xem ra, nếu ta không dùng vài phần bản lĩnh chỉ sợ sẽ bị các ngươi đánh chết mất a!
- Phóng ngựa tới đi!
Trung niên phụ nhân vận chuyển chân nguyên tụ khí ngưng thần. Nếu có
thể nhìn xuyên vào trong cơ thể nàng thì có thể thấy được có mấy cây
ngân châm đang dọc theo kinh mạch của nàng tiến tới đầu ngón tay, bàn
chân, đầu gối, khuỷu tay... phản phất như thân thể nàng chính là một
kiện vũ khí, ở bất kỳ chỗ nào cũng có thể phóng ra ngân châm, đưa địch
nhân vào chỗ chết.
So sánh với tràng chiến sát cơ ẩn giấu bên này
thì tràng chiến bên cạnh đó nóng bỏng hơn nhiều. Đó là tràng chiến giữa
Lâm Vũ Hiên và thanh niên mặt trắng.
Lâm Vũ Hiên nếu đã dám khiêu
chiến Sư Thiếu Bảo thì tự nhiên cũng có vài phần bổn sự. Thanh đồng
chiến kích trên tay hắn vung vẩy lên không khác gì một đầu thanh long
đang giương nanh múa vuốt. Thanh long gào thét, khí kình hùng hồn điên
cuồng loạn tạc oanh kích lên thanh niên mặt trắng, thanh thế rất kinh
người.
Phong cách chiến đấu của tên thanh niên mặt trắng cũng tương
đồng như tướng mạo của hắn, thiên hướng âm nhu, bất quá âm nhu của hắn
so với hoàng y nữ tử rất khác nhau. Âm nhu của hoàng y nữ tử gây cho
người ta cảm giác trong bông có kim mà âm nhu của hắn thì lại lộ vẻ bá
đạo nhiều hơn một chút.
Vung cây quạt lên, tên thanh niên mặt trắng
hoá thành một một luồng âm ảnh bắn thẳng tới thanh long kích mang, tay
trái của hắn cũng không nhàn rỗi, thỉnh thoảng bất ngờ phát ra một
chưởng đánh tới Lâm Vũ Hiên, nhưng chưởng kình lại liên tục không dứt,
từng vòng gợn sóng như trên mặt nước xuất hiện trong không gian tác động lên động tác của Lâm Vũ Hiên.
- Phi Long phá thuỷ!
Lâm Vũ Hiên
giận dữ hét lên một tiếng, thân hình đột ngột phóng lên cao, tay cầm
chiến kích đâm mạnh xuống mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ, thanh long kích mang nhất phi trùng thiên.
- Tới rất tốt!
Tên thanh niên
mặt trắng dùng cây quạt trong tay liên tiếp chém ra ba kích lên thanh
long kích mang. Hai người thoáng lướt qua nhau.
"Phốc!" một tiếng,
Lâm Vũ Hiên phun ra một búng máu, lảo đảo trượt qua sau lưng đối phương
mà thanh niên mặt trắng cũng không dễ chịu gì, bờ vai hắn cũng nứt toát, máu tươi bắn tung toé.
Chỉ một chiêu, hai người đồng thời bị thương!
"Ầm! Ầm!..."
Cách đó không xa, trên không trung, một luồng khí kình mãnh liệt nổ
bung ra hướng bốn phương tám hướng lan toả, một bên là kình khí thuần
tuý màu trắng bá đạo cô đọng, một bên lại tối đen như mực, thâm thuý âm
u.
Hai người giao chiến ở đây chính là Mộ Dung Khuynh Thành và nữ tử trẻ tuổi, hai người, một người tu luyện võ học thuần tuý cương mãnh,
một người tu luyện hắc ám võ học, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, không ai làm gì được đối phương, chỉ có thể liên tục liều mạng hi vọng có thể dựa trên sự bền bỉ áp đảo đối phương.
- Hắc Ám Lực Trường!
Đang ở trên không trung, ngoài thân Mộ Dung Khuynh Thành bỗng nhiên lập loè
quang điện màu tím đen, một luồng lực trường uốn khúc bao phủ lên người
nữ tử trẻ tuổi.
"Phốc!"
Sức đẩy của luồng lực trường này rất
mạnh, nữ tử trẻ tuổi vốn sẽ không bị nó ảnh hưởng được nhưng hai người
đã liều mạng không ít lần, sớm đã tiêu hao không ít, cộng thêm một kích
liều mạng vừa rồi, khí huyết vẫn còn đang sôi trào chưa kịp điều chỉnh
trạng thái, ai ngờ Mộ Dung Khuynh Thành còn tàng một chiêu này khiến cho nàng ta bị kích bắn ra xa, miệng phún máu.