Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 865: Phương Đông Hạo,Mạnh Hiểu Linh




- Trước rèn luyện, sau đó lại tẩm bổ, thì ra là thế!

Vừa rồi, mỗi một tấc da thịt xương cốt máu huyết của Diệp Trần đều bị rèn luyện, một ít tạp chất khó thanh trừ đều bị nung khô sạch sẽ, sau đó năng lượng trong Thiên Yêu Hoả Linh Quả bắt đầu điều dưỡng cho toàn thân Diệp Trần khiến cho thân thể của hắn đạt tới một trình độ rất cao, một dạng như tiến hoá.

Nếu có người ở đây và đồng thời có năng lực thấu thị thì có thể thấy huyết nhục của Diệp Trần gần như trong suốt, huyết dịch phảng phất như hồng sắc thuỷ tinh, cốt cách khi kim loại tản ra bạch sắc, trông vô cùng rực rỡ.

- Tứ giai linh thể, thành!

Sau khi luồng hàn khí biến mất, hồng sắc trong mắt Diệp Trần cũng dần nội liễm.

Ngẩng đầu lên, Diệp Trần nắm chặt song quyền đấm mạnh tới trước, lực lượng cường đại khiến cho không gian đều chấn động, những đồ đạc trong phòng đổ ngã khắp nơi.

- Đã tiếp cận tứ giai đỉnh phong, vừa vặn tăng lên một giai!

Tứ giai linh thể là Vương giả linh thể, cường độ thân thể đạt tới mức này, không nói khoa trương chứ Diệp Trần không cần dựa vào hộ thệ chân nguyên thì Tinh Cực Cảnh cường giả toàn lực công kích cũng đừng hi vọng có thể tổn thương hắn một chút nào. Cho dù là Linh Hải Cảnh đại năng giả cũng không cách nào làm cho Diệp Trần trọng thương, chỉ có Linh Hải Cảnh Tông Sư hoặc là Bán Bộ Vương Giả mới có thể ở dưới tình huống hắn không phòng ngự đưa hắn vào chỗ chết.

Linh thể là đại biểu cho cường độ thân thể, cùng với lực lượng không có bao nhiêu quan hệ, mặc dù không có quan hệ lớn thì cũng có chút quan hệ nào đó, Diệp Trần có thể phát giác được khí lực của bản thân thoáng cái đã từ khoảng bốn mươi vạn cân tăng lên tới bốn mươi năm vạn cân, tăng đúng năm vạn cân. Đừng xem thường năm vạn cân khí lực này, bởi vì khí lực càng lên cao càng khó tăng lên.

- Tứ giai linh thể đã thành, con đường tiến tới Bán Bộ Vương Giả đã không còn trở ngại!

Mặc vào quần áo tử tế, Diệp Trần đẩy cửa đi ra ngoài.

...

Thuỷ Tinh đảo có rất nhiều tửu quán, phong cách cũng không đồng nhất.

Trên lầu hai một tửu quán mang phong cách cổ xưa, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đang ngồi gần cửa sổ.

- Chân Linh Đại Luc, bất kỳ một tửu quán nào cũng đều có các cao thủ ăn cơm uống rượu thường xuyên a!

Mộ Dung Khuynh Thành liếc mắt nhìn xung quanh, có chút cảm thán nói.

Diệp Trần nói:

- Ngày mai đã là ngày đầu tháng, người đến Thuỷ Tinh đảo rõ ràng nhiều hơn!

- Ừm, không biết có nhiệm vụ gì đây?

Thuỷ tinh chân nguyên không ai ngại nhiều cả, Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong muốn đột phá tới Bán Bộ Vương Giả cần có đại lượng chân nguyên tích luỹ. Mà Bán Bộ Vương Giả cần tích luỹ chân nguyên càng nhiều hơn gấp mười lần, từ xưa đế nay sở dĩ không có bao nhiêu người có thể tấn cấp lên Sinh Tử Cảnh Vương Giả cũng bởi vì chân nguyên không đủ, kỳ thực những Sinh Tử Cảnh vừa tấn chức về mặt lĩnh ngộ áo nghĩa cũng không lợi hại hơn Bán Bộ Vương Giả bao nhiêu.

"Lộp cộp, lộp cộp..."

Từ cầu thang truyền tới tiếng bước chân, rất nhanh một nam một nữ xuất hiện.

Nam tử nhìn rất trẻ, khoảng hai lăm hai sáu tuổi so với Diệp Trần cũng không lớn hơn bao nhiêu. Nữ tử thì rất xinh đẹp, mục quang hàm tình dụ hoặc, đôi mị nhãn của nàng phảng phất như có thể phóng điện, mỗi khi nàng quét mắt tới đâu, đều khiến cho người nơi đó tâm tình phập phồng không yên. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Khi ánh mắt nàng rơi trên người Diệp Trần thì không khỏi sáng ngời. Diệp Trần ở nơi này quả thật có chút như hạc giữa bầy gà. Thật ra Diệp Trần cũng không phải loại mỹ nam tử khiến cho ai cũng phải thán phục nhưng Diệp Trần lại có vẻ rất tuấn tú, nhất là khí chất trên người trầm ổn như nước mà hàm ẩn sự sắc lạnh, đối với nữ nhân đúng là mười phần sát thương a!

Nhưng khi mục quang của nữ tử này chiếu lên người Mộ Dung Khuynh Thành thì không khỏi hừ lạnh một tiếng. Mộ Dung Khuynh Thành đã lâu rồi không còn mang theo mạng che mặt cho nên chưa nói tới khí chất, chỉ nói riêng về tướng mạo đã có thể xem là trong ức vạn người mới có một. Khí thất thánh khiết cùng với dung mạo tuyệt mỹ khó có nữ tử nào có thể so sánh được.

Xuất phát từ tâm lý ghen tị của nữ nhân, nử tử kia đối với Mộ Dung Khuynh Thành sinh ra sự căm thù vi diệu.

- Không ngờ ở một nơi hoang tàn vắng vẻ thế này lại có được mỹ nữ như vậy!

Tên nam tử đi cùng nữ tử kia khi nhìn thấy Mộ Dung Khuynh Thành thì không khỏi đưa mắt nhìn thêm vài lần, cảm thấy Mộ Dung Khuynh Thành so với nữ tử bên cạnh hắn từ bất luận phương diện nào cũng chiếm thượng phong.

- Tại hạ Đông Phương Hạo, hai vị, có thể ngồi cùng không?

Thanh niên có vẻ vô cùng phong độ mỉm cười bước tới, nói.

Diệp Trần nâng chung trà lên, nói:

- Xin lỗi, chúng ta không có thói quen ngồi chung với người lạ!

- Ách!

Động Phương Hạo đưa mắt nhìn Mộ Dung Khuynh Thành dò hỏi.

Mộ Dung Khuynh Thành căn bản không có để ý tới hắn.

- Hạo ca, chúng ta ngồi ở đây đi!

Nữ tử xinh đẹp bên cạnh, thấy nam tử của mình có chút xấu hổ liền chỉ vào cái bàn bên cạnh, nói.

- Hảo!

Phương Đông Hạo thuận thế ngồi xuống.

Chỉ chốc lát sau, tiểu nhị đã mang hoa quả và nước trà lên cho hai người.

Sau khi uống một ngụm trà, Phương Đông Hạo cười nói:

- Hai vị cũng là đến Thuỷ Tinh đảo làm nhiệm vụ sao?

- Không nhất định!

Diệp Trần trả lời.

- Ngày mai là ngày đầu tháng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của Hắc Thuỷ liên minh là có thể vô hạn đổi được thuỷ tinh chân nguyên, đối với chúng ta mà nói là mười phận dụ hoặc, ta bây giờ là cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, chân nguyên cần tích luỹ quá nhiều!

Nói qua nói lại, Phương Đông Hạo tận lực nói ra cảnh giới của bản thân.

Phương Đông Hạo năm nay mới ba mươi bốn tuổi, có thể ở độ tuổi này tiến nhập cảnh giới Bán Bộ Vương Giả tuyệt đối là thiên tài hiếm thấy, đây cũng là nguyên nhân hắn luôn kiêu ngạo.

- Bất quá các hạ cũng không tệ, mới bao nhiêu tuổi đã có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cần có đủ cơ duyên thì bước vào Bán Bộ Vương Giả không thành vấn đề gì. Nếu như không ngại thì ngày mai chúng ta cùng nhận nhiệm vụ thế nào, nhiều người thì an toàn hơn?

Phương Đông Hạo mặc dù không nói rõ nhưng ý tứ là khi gặp phải nguy hiểm, bằng vào tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong của ngươi thì có thể làm được gì chứ, ngươi chết không sao nhưng để liên luỵ một mỹ nữ tuyệt sắc bên cạnh mới gọi là đáng tiếc.

- Hai vị, ta gọi là Mạnh Hiểu Linh, Hạo ca nói đúng đó, nhiều người thì an toàn hơn, có Hạo ca ở đây thì Bán Bộ Vương Giả bình thường cũng không phải địch thủ!