Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 819: Thông qua! (thượng)




Bá!

Một đạo lôi quang thân ảnh do hư chuyển thực, là Lôi Linh Vương.

- Lôi Linh Vương, hạnh ngộ.

Quảng Lâm Vương ôm quyền, ngữ khí hơi cung kính, nếu như nói trước đó bọn hắn còn có thể khống chế cục diện, nhưng Lôi Linh Vương vừa đến, cục diện này lập tức thay đổi, dùng thực lực một người của Lôi Linh Vương có thể giết sạch bọn hắn, đây là uy hiếp do thực lực tuyệt đối mang lại

- Lôi Linh Vương!

Kiên Giáp Vương, Thiết Thủ Vương cũng hướng Lôi Linh Vương ôm quyền chào, thể hiện sự tôn trọng hắn.

Mặc dù lão giả gầy gò không ôm quyền, cũng không nói gì, nhưng thần sắc cực kỳ ngưng trọn, rõ ràng nhìn ra thực lực Lôi Linh Vương thâm bất khả trắc, so với bất kì Bán bộ Vương giả nào hắn từng chứng kiến đều mạnh hơn rất nhiều, trình độ cường đại đến mức khó có thể phỏng đoán.

- Tình huống nơi này như thế nào?

Lôi Linh Vương gật đầu, chắp tay đi tới trên không huyệt động, hỏi.

Quảng Lâm Vương nói:

- Bên trong có một Bộ Sát Giả Chi Hậu, đã có hàng chục người chết trong tay nàng, dĩ nhiên, lấy thực lực Lôi Linh Vương ngươi, nhất định Bộ Sát Giả Chi Hậu không làm gì được ngươi.

Lôi Linh Vương phất tay phải lên, nói:

- Một Bộ Sát Giả Chi Hậu không đáng sợ, đáng sợ chính là, bên trong không chỉ có một Bộ Sát Giả Chi Hậu.

Một Bộ Sát Giả Chi Hậu dù có thể mang đến phiền toái cho hắn, cũng không quá mức, nếu có hai đến ba con, chỉ sợ sẽ gặp phiền toái lớn.

- Lôi Linh Vương, tại hạ là Vạn Sĩ Hổ, theo ta thấy, nên đợi thêm một nhóm người tới đây nữa, sau đó mọi người cùng nhau xông lên.

Vạn Sĩ Hổ là Bán bộ Yêu Vương Thiên Hổ nhất tộc, hắn nhìn ra được, Bộ Sát Giả Chi Hậu trong huyệt động, căn bản không thể công kích đối phương từ bên ngoài, chỉ có cách lấy cứng đối cứng, dĩ nhiên, nhân số phải đủ nhiều, mặc dù sẽ có người chết, nhưng số người chết cũng chỉ là một phần nhỏ, những những người khác đều có thể thông qua, quan trọng nhất là, có Lôi Linh Vương, Bán bộ Vương giả mạnh nhất ở đây, sẽ an toàn hơn rất nhiều.

- Vạn huynh nói không sai, huyệt động sâu không lường được, dò xét đơn thuần bên ngoài chỉ là lãng phí thời gian.

Người nói chính là Bán bộ Vương giả Băng Thương Vương Hàn Băng Các, Hàn Băng Các là một trong chín tông trong thiên hạ, đại đệ tử Đoạn Lãnh Nhai và Diệp Trần có một đoạn ân oán với nhau.

- Đã như vậy, đợi những người đến sau, trên mươi lăm người, chúng ta tiến vào a!

Lôi Linh Vương gật gật đầu, nói. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Thời gian chậm rãi trôi qua, mọi người lẳng lặng chờ đợi.

- Nhớ kĩ, lát nữa, mọi người đừng đi cách nhau quá xa.

Có thể nói, xuyên qua huyệt động tiến vào cấm địa là hành động nguy hiểm nhất từ trước đến nay, Tần Liễu mặc dù có Phương Thiên Chùy, cũng không dám nói có thể đi sống sót đi qua.

- Vâng, sư tôn!

- Tiền bối yên tâm!

Yến Phượng Phượng và Mộ Dung Khuynh Thành rốt rít gật đầu.

Diệp Trần không nói gì, hắn ngồi xuống tu luyện, mặc dù đột phá cảnh giới tựa như nước chảy thành sông, lâu ngày cũng sẽ thành, nhưng đôi khi cũng phải nhờ đến vận khí, vận khí tới, nháy mắt có thể đột phá, giờ phút này, nếu có thể đột phá, thực lực Diệp Trần tự nhiên đại gia tăng, là một chuyện tốt.

Một canh giờ trôi qua, rốt cuộc nhân số đã hơn hai mươi lăm người.

- Các vị, sào huyệt Bộ Sát Giả vô cùng nguy hiểm, một mình đi vào, tuyệt đối thập tử vô sinh, nếu là cùng nhau tiến vào, sinh tử tương đương nhau, bất quá, người không có gan tiến vào, thì không nên đến mộ địa Tứ Cực Đại Đế, bởi vì hắn không có tư cách.

Tài ăn nói của Quảng Lâm Vương rất tốt, một câu nói làm rất nhiều người do dự không quyết, dù sao hắn cũng nói rất đúng, mộ địa Tứ Cực Đại đế có vô số bảo vật, nhưng bảo vật càng nhiều, nguy hiểm cũng càng lớn, một mình đi tới, hung hiểm vô cùng, nếu tới, cũng chỉ là liều mạng vô ích.

- Tốt lắm, tất cả mọi người cùng tiến vào.

Bá bá bá!

Sau khi Quảng Lâm Vương nói xong, mọi người cùng lao về phía huyệt động, trong đó, Lôi Linh Vương nhanh nhất, là con ngựa đầu đàn, hắn quả thực có thực lực này.

Kế tiếp là Quảng Lâm Vương, Vạn Sĩ Hổ, nhóm người Băng Thương Vương, bọn họ cố ý tới gần Lôi Linh Vương, không cần nói cũng biết chủ ý của bọn họ là gì.

- Ai, quả nhiên không đủ thời gian a!

Lúc ngồi xuống bế quan, Diệp Trần có một tia cảm giác, nếu có thời gian, hắn nắm chắc mười thành có thể đột phát cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, ít nhất cũng năm thành trở lên.

Hai mươi lăm người lướt vào trong huyệt động khổng lồ, giống như một tảng đá nhỏ ném vào biển rộng, không có bất kỳ sóng gợn nào.

Vô thanh vô tức, mọi người tiến vào sâu trong bóng tối.

Dĩ nhiên, nhìn ở bên ngoài, đúng là tối đen không thấy vật gì, bất quá sau khi tiến vào sâu bên trong, không đến nỗi đưa tay lên trước mặt không thấy năm ngón, trước sau một ngàn thước, vẫn có thể thấy rõ ràng, nhưng làm bọn hắn kỳ quái chính là, mặt ngoài huyệt động ngược lại một chút nhìn cũng không tới, một mảng tối đen như mực, phảng phất có thể cắn nuốt bất kỳ tia ánh sáng nào.

Vù vù vù vù!

Hô hấp của Yến Phượng Phượng, Mộ Dung Khuynh Thành rất dồn dập, tim đập rất nhanh, từ trước đến nay các nàng không phải là chưa gặp nguy hiểm sinh tử, nhưng đều là ở ngoài sáng, bây giờ bị vây trong bóng tối, không biết Bộ Sát Giả Chi Hậu phát động công kích từ góc độ nào, bị đối phương công kích, không biết từ nơi nào thì quả là rất đáng sợ, Yến Phượng Phượng và Mộ Dung Khuynh Thành cũng không ngoại lệ.

Lúc bình thường, tâm cảnh hai ngươi không có gì chênh lệch so với Diệp Trần, lúc này, rốt cuộc đã hiển lộ ra chênh lệch chân chính.

Trong năm người, hô hấp Tần Liễu và Tôn Thiên Lãng có hơi dồn dập, duy chỉ có Diệp Trần vẫn bình thường, đối với hắn mà nói, khẩn trương sẽ ảnh hưởng đến bản thân, suy nghĩ sẽ trì trệ lại, động tác cứng nhắc, chỉ sợ một phần trăm ảnh hưởng cũng có thể nguy đến tính mạng.

- Khó trách, nơi này không thể phát xuất Linh hồn lực ra được, chỉ có thể dựa vào mục lực để dò tìm, nguyên lai là do Hồn thạch.

Rốt cuộc Diệp Trần đã biết vì sao không nhìn tới vách tường trên huyệt động, trên nham bích có vô số tảng đá, ẩn chứa Hồn thạch của khoáng thạch, linh hồn lực bị hạn chế thật lớn, mà hồn thạch ngoại trừ có thể ngăn cách tác dụng linh hồn lực, còn có hiệu quả cắn nuốt ánh sáng, làm ánh sáng không cách nào truyền lại, ánh mắt tự nhiên không cách nào nhìn tới vách tường.

Diệp Trần có thể nhìn ra nơi đây có hồn thạch, bởi vì ban đầu hắn ở Man Hoang cổ địa, nhận không ít hồn thạch, đối với tình huống như thế không xa lạ gì.

- Bất quá, không thể ngăn cản ta.

Con ngươi hắn biến thành màu bạc, mục lực Diệp Trần có thể nhìn thấu, huyệt động trắng như tuyết một màu, thật giống như thế giới hắc bạch, bất kỳ thứ gì cũng đều không thoát khỏi chú ý của hắn, khuyết điểm chính là, Linh hồn lực không thể bao trùm một phạm vi rộng lớn, dù sao thì Diệp Trần cũng chỉ có một đôi mắt, không thể nào quan sát toàn bộ phương vị được.