- Công kích!
Đại hán hung ác vung tay lên, hai mươi người và hai đầu hắc chương ngư hướng về phía Diệp Trần và Hình Mỹ Liên phát ra công kích mãnh liệt, trong nháy mắt, phong vân biến sắc, thủy triều mãnh liệt.
Diệp Trần không lùi không tiến, lại lần nữa vung ra một kiếm, một kiếm này ẩn chứa hủy diệt kiếm ý, chẳng những lực công kích mười phần, mà lại hết sức cô đọng, có hiệu quả thôn phệ.
PHỐC PHỐC!
Vòng công kích đầu tiên của đối phương ở trên đường đã bị bạo liệt mất.
- Quá mạnh mẽ.
Hình Mỹ Liên thừa nhận, chính mình từ đầu đến cuối cũng không biết thực lực của Diệp Trần đạt đến mức nào, mỗi lần cho rằng đây là chiến lực mạnh nhất của đối phương thì sự thật nói cho nàng biết, đây chỉ là công kích bình thường thôi.
- Khó trách hắn lại tự tin như vậy, hắn đến cùng là người nào?
Hình Mỹ Liên đối với Diệp Trần sinh ra hiếu kỳ mãnh liệt, khu vực đông phương thiển hải, nàng chưa từng nghe nói qua có thiên tài đáng sợ như vậy
- Đến phiên ta rồi.
Lôi kiếp kiếm giơ lên cao, tia chớp màu đen tập kết trên mũi kiếm, dần dần ngưng tụ thành một khỏa lôi cầu màu đen, sau khi hủy diệt kiếm ý đạt tới ngũ giai, nhan sắc của lôi cầu sinh ra cải biến, trở nên giống với nhan sắc của Hủy Diệt Kiếm Hồn, chỉ có Diệp Trần biết rõ, đây là lôi điện thay đổi tính chất, nhiễm lên hủy diệt thuộc tính, dù sao ngũ giai hủy diệt kiếm ý thật sự mạnh đến không có giới hạn, uy năng tương đương với lục giai kiếm ý bình thường.
- Toàn lực phòng ngự.
Trong lòng đại hán hung ác có dự cảm bất hảo, Diệp Trần mang lại cho hắn cảm giác quá nguy hiểm.
Chân Nguyên bình chướng từ vô hình chuyển hóa thành hữu hình, như là một đạo thiên mạc, thẳng đứng treo xuống, bảo hộ bọn người đại hán hung ác cùng với hai đầu hắc chương ngư vào trong đó.
Cờ-rắc!
Diệp Trần chém xuống một kiếm, cả phiến Thiên địa đều biến thành màu đen, tinh quang cũng không có, quang minh không còn, chỉ có một khỏa lôi cầu màu đen vạch phá hắc ám phía chân trời, trùng trùng điệp điệp đụng vào trên Chân Nguyên bình chướng tựa như Thiên Mạc, sau một khắc, vầng sáng màu đen bộc phát lên, phảng phất một cái hắc động thật lớn được thành hình.
Ba một tiếng!
Chân Nguyên bình chướng tan thành mây khói, lôi cầu bạo liệt ra, tia chớp màu đen cuồng bạo mãnh liệt bao phủ ra ngoài, bọn người đại hán hung ác căn bản không kịp né tránh, nguyên một đám bị động thừa nhận Cuồng Lôi phệ thể.
Khi tia chớp màu đen trở nên nhạt nhòa đám người kia triệt để biến mất, chỉ có thượng phẩm Bảo Khí và Trữ Vật Linh Giới không cách nào phá hư, rớt xuống, đương nhiên, lực phòng ngự của hai đầu hắc chương ngư kia cũng mạnh đến không hợp thoái thường, sinh cơ tuy rằng tiêu tán rồi, nhưng hình thể cũng không biến mất, biến thành hai khối than cốc cực lớn, rơi xuống trong nước biển.
Tay trái chụp tới, thượng phẩm Bảo Khí hơi có tổn hại và Trữ Vật Linh Giới đầy trời tụ tập về phía Diệp Trần, bên trong Trữ Vật Linh Giới của những người này, có lệnh bài đại biểu thân phận, cao thủ Linh Hải Cảnh bình thường là lệnh bài bình thường, chiến sự chiến đấu và đại chấp sự là lệnh bài chấp sự, chỉ có đạt được những lệnh bài này, mới đại biểu ngươi đánh chết bọn chúng, có thể đổi lấy điểm cống hiến.
Một bên, Hình Mỹ Liên nhìn Diệp Trần như quái vật, ba mươi người, hai đầu thập cấp hắc chương ngư, ở trước mặt Diệp Trần cứ như là gạch ngói, ngay cả tư cách giãy dụa cũng không có, mà Diệp Trần từ đầu đến cuối đều là một bộ dạng phong khinh vân đạm, qua mức bình tĩnh.
Càng bình tĩnh, càng khiến Hình Mỹ Liên cảm giác được sự đáng sợ của Diệp Trần
- Thực lực của Diệp Phó điện chủ đã không phải ta có thể phỏng đoán nữa rồi, chẳng lẽ chiến lực của hắn đã đạt đến nửa bước vương giả rồi sao, dùng thực lực biểu hiện ra, có lẽ còn chưa đạt đến, nhưng ai biết được hắn còn ẩn tàng gì chứ.
Hình Mỹ Liên cũng không biết nửa bước vương giả cụ thể mạnh bao nhiêu, cũng như không biết được Diệp Trần mạnh bao nhiêu vậy, nhưng trong mắt nàng, Diệp Trần so với tông sư Linh Hải Cảnh thì mạnh hơn nhiều, cho dù không bằng nửa bước vương giả, cũng kém không xa.
Thực lực Diệp Trần mạnh mẽ như thế, Hình Mỹ Liên rốt cục cũng yên lòng, chỉ cần số lượng địch nhân quá không hợp lẽ thường thì cũng không có gì nguy hiểm cả.
Bất quá tiếp đó, hai người cũng không gặp được nhóm địch nhân thứ hai.
Lúc chạng vạng tối, hai người trở về.
Thời gian ở Thanh Long Điện rất bình thản, bất quá loại bình thản này, thường thường chỉ là tạm thời, một khi xuất hiện chiến tranh, đó chính là cục diện người sống ta chết, cho nên mỗi người đều không bài xích loại bình thản này, bọn hắn tình nguyện bình thản lâu một chút, để cho bọn hắn có đủ thời gian nâng cao thực lực của mình.
Ngày hôm đó.
Một gã chấp sự đi đến chỗ của Diệp Trần, là Thanh Long Điện điện chủ Ngụy Long Đào phân phó cho hắn tới, bảo hắn tiến đến trước đại diện để thương lượng đại sự.
Đi vào Thanh Long Thiên Điện, Diệp Trần phát hiện hai vị Phó điện chủ khác cũng tới.
- Diệp phó điện chủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ngô Xuyên và Hứa Đại Niên nhao nhao hướng Diệp Trần chào hỏi.
Diệp Trần từng cái hoàn lễ.
Ngồi lên ghế thủ tọa, Ngụy Long Đào thấy Diệp Trần đã đến, mở miệng nói:
- Rồi, các vị, lần này triệu tập các ngươi tới, là có một nhiệm vụ muốn giao cho các ngươi làm, bất quá nhiệm vụ lần này khá lớn, các ngươi một người khẳng định không thể nào hoàn thành được, cần hai người hợp tác, cho nên, các ngươi tự mình thương lượng một chút đi, nên do hai người nào đi.
Hứa Đại Niên hỏi:
- Điện chủ, nhiệm vụ lần này là gì?
- Ngũ Kim Đảo, Hỏa Sơn đảo số 2, tài nguyên của Huyền Linh đảo rất nhanh sẽ hết rồi, cần các ngươi vận chuyển tài nguyên về đây.
Thanh âm của Ngụy Long Đào rất bình thản, lại làm cho Ngô Xuyên và Hứa Đại Niên nhíu mày, ba tòa đảo này là tài nguyên trọng đạo, tài nguyên được sản xuất ra khá nhiều, ngũ kim đảo chủ muốn sản xuất năm loại kim loại thạch quý hiểm, Hỏa Sơn đảo số 2 sản xuất ra đại lượng trung phẩm Hỏa Vân Thạch, trên Huyền Linh đảo có ba đầu trung phẩm linh mạch, hai cái thượng đẳng trung phẩm, một đầu trung phẩm, đạt trình độ cao nhất có thể nghĩ, nhiệm vụ lần này có lẽ sẽ có nhiều gian khổ, dù sao vận chuyển càng nhiều tài nguyên, nguy hiểm gặp phải sẽ càng lớn, những năm gần đây này, mười lần vận chuyển tài nguyên, chí ít có năm lần gặp phải nguy hiểm, có ba lượt bị vây giết, tao ngộ trọng thương.
- Nhiệm vụ lớn như vậy, sao có thể thiếu Ngô Xuyên ta được.
Ngô Xuyên Ngô Phó điện chủ xông xáo đi ra, cho thấy thái độ của mình.
Hứa Đại Niên thở ra một hơi, trầm giọng nói:
- Hồ Phó điện chủ Hồ Văn Hải, để ta giải tỏa đi, nếu không gặp được tứ đại thế lực đối địch thì thôi, gặp được, ta sẽ giết cho bằng hết, cho nên, lần này ta phải đi.