Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 524: Địch thủ ngang cấp đồng giai




Tâm tư điện chuyển, Diệp Trần thu hồi chân nguyên hộ thể, từng phiến kim quang xuất hiện quanh người, chiu một tiếng, kiếm quang lôi kéo thân thể, bắn qua bức tường khí, binh, bắn đất tung toé sau lưng, đuôi huyết giao xà huyết hồng như ngọc, cứng như kim cương, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất.

Xì!

Kiếm quang ngưng tụ kiếm ý sát lục vô thượng, khoảng khắc chạm vào bức tường khí, chỉ dừng lại một chút, rồi lập tức phá tan, thuận lợi đi qua. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Xuyên qua tường khí, Diệp Trần khoá chặt thân ảnh lão giả, cực tốc đuổi theo.

Sau lưng, huyết giao xà tốc độ mặc dù không chậm, nhưng không thể nào đuổi kịp phi hành thuật của kiếm quang, sau hai ba hơi thở, bị bỏ lại tít phía sau, con ngươi âm sâm tràn ngập phẫn nộ.

- Lão già, giao long huyết thảo ra đây, chuyện này coi như chưa từng phát sinh.

Chỉ mất một lúc, Diệp Trần đã đuổi kịp lão giả, cảnh vật hai bên đường vùn vụt lùi ra sau, giống như bong bóng huyễn ảnh.

Lão giả thân khoác áo tơi, đầu đội nón, đầu cũng không quay, hắc hắc cười nói:

- Tiểu huynh đệ, ngươi có thể phá vỡ tường khí trong chốc lát, thoát khỏi huyết giao xà truy sát, thực lực không tệ, nhưng vẫn chưa đủ sức làm đối thủ của ta, biết điều thì mau rời khỏi đây, đừng để lão hủ nổi giận.

- Ồ, xem ra hạ quyết tâm không trả

Diệp Trần ngữ khí bình thản, mang đến cho người ta cảm giác khó đoán.

- Bảo vật ai có duyên thì được, long huyết thảo nên thuộc về ta.

- Vậy thì đi chết đi!

Đuổi thêm ba trăm mét, tay trái Diệp Trần cách không hư điểm, một ngón tay chân nguyên thanh sắc khổng lồ phá không đánh ra, không gian dập dềnh như nước.

- Ý! Đây là không gian ý cảnh sao?

Lão giả quay đầu nhìn, con ngươi đột nhiên co rút lại, không kịp tránh, tay phải lật thân đánh qua.

Đang!

Kim sắc trong tay lão giả đại phóng, một tấm độn bài kim sắc xuất hiện, ngón tay chân nguyên đánh lên độn bài kim sắc, phát ra những tiếng rin rít chói tai, hoả tinh bắn tung toé giống như một đoá hoả diễm.

Lùi liền mấy bước, lão giả đứng trên một tảng đá lớn, nhìn Diệp Trần,

- Nếu ngươi muốn chết thật, lão hủ tác thành cho ngươi.

Bảo Hà Đảo bảo vật nhiều, lão giả không muốn dây dưa với Diệp Trần, tiền đề là đối phương không quấy rầy hắn.

- Ai sống ai chết, ngươi nói mà được à.

Dừng bước chân, Diệp Trần mắt loé sát cơ, thần tình ngưng trọng, phá hư chỉ của hắn đã có bốn thành hoả hậu, uy lực chỉ thua kém mỗi kim diệu chấn sát kiếm đã đột phá lên tám phần hoả hậu, đối phương không chết là trong dự đoán, nhưng chỉ lùi mấy bước thì hơi bất ngờ.

- Chiếc cần câu này của lão hủ giết người vô số, hôm nay lại thêm một sinh mạng nữa.

Lão giả áo tơi rung rung cần câu trong tay, mặt không biểu tình, nhìn Diệp Trần như nhìn một con cá, một con cá tự đến nạp mạng.

- Chỉ sợ kết quả sẽ khiến ngươi thất vọng.

Diệp Trần không chủ động xuất thủ, lão giả áo tơi thực lực rất mạnh, vũ khí cần câu càng thần quỷ khó đoán, trước khi làm rõ, cuồng vọng tấn công chỉ cho đối phương thêm cơ hội.

Vù!

Một trận cường phong thổi qua, không khí tràn ngập màu sắc đặc trưng của Bảo Hà Đảo.

Lão giả áo tơi xuất thủ, cần câu cá trong tay rung lên, ngân quang độn nhập vào hư không, vô thanh vô tức hướng về phía cổ Diệp Trần, dây câu thẳng tắp, dung hoà làm một với màu sắc trong không khí, mắt thường rất khó phân biệt dây câu ở đâu.

Diệp Trần không ngờ đối phương lại công kích nhanh như vậy, thân thể ngửa ra sau, búng tay trái, kiếm khí và ngân quang đan xen làm một.

Đinh một tiếng, ngân quang bị văng ra, là một lưỡi dao ngân sắc, phía đuôi hình như có thắt một sợi dây câu trong suốt, thỉnh thoảng mới ảnh lên hào quang lấp lánh.

Lão giả áo tơi cười lạnh, bàn tay khô gầy cầm dây câu chìm xuống dưới, chân nguyên thuận theo dây câu lưu động cực tốc, trong nháy mắt, lưỡi dao ngân sắc ánh lên hàn quang bức nhân, rung lên trong không trung, một lần nữa tấn công về phía Diệp Trần.

Đinh đinh đinh!

Lưỡi dao ngân sắc như giòi trong xương, không rời Diệp Trần một trượng, chân nguyên hộ thể dưới tác động của lưỡi dao ngân sắc, mỏng đi rất nhiều.

- Hoá ảnh!

Thân như hư ảnh, Diệp Trần cúi người xuống, dán lên mặt đất trượt ra ngoài.

- Địa chấn sa!

Một bàn tay khô gầy ấn lên mặt đất, hào quang hoàng thổ tràn ngập, ầm một tiếng, mặt đất cứng rắn rung động hàng trăm lần, vỡ thành cát mịn, Diệp Trần đành phải hồi phục từ trạng thái hoá ảnh, lăng không lùi ngược ra sau.

- Người này lợi hại quá.

Lần đầu tiên Diệp Trần gặp được cường giả đồng cấp đánh ngang phân với mình, kinh nghiệm chiến đấu của đối phương cực kì phong phú, mưu sâu kế hiểm, mỗi lần xuất thủ, đều là thời cơ tốt nhất, góc độ tốt nhất, không lộ sơ hở, từng bước tiếp cận.

- Thu!

Lão giả áo tơi lắc lắc đầu, thu cánh tay đang cầm cần câu, phía trước, lưỡi dao ngân sắc lấy Diệp Trần làm trung tâm, xoay một vòng, dây câu trong suốt quấn lấy Diệp Trần, chỉ cần nó thu nhỏ lại, phòng ngự của Diệp Trần dù mạnh gấp đôi, cũng bị cắt thành hai nửa.

- Phân ảnh!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Trần để lại một hư ảnh, chân thân vọt lên trời, dừng lại ở cao độ mười mét.

- Lão già, đến lượt ta xuất thủ.

Vừa đến không trung, Diệp Trần hai tay búng mạnh, không gian nổi sóng, kiếm khí liên tâm như bạo vũ lê hoa tán xạ xuống lão giả áo tơi.

- Nguy hiểm!

Lão giả áo tơi hít một hơi thật sâu, tay chống xuống đất.

Ầm ầm ầm!

Một bức tường cát màu hoàng thổ được dừng lên, chặn đứng kiếm khí trước mặt.

Số lượng kiếm khí rất nhiều, bức tường cát chủ ngăn được trong giây lát, một giây sau, bị xuyên thủng lỗ chỗ, đánh lên chân nguyên hộ thể của lão giả áo tơi.

- Địa hành thuật!

Lão giả áo tơi trúng mấy đòn kiếm khí, sợ hãi, cả người chìm vào trong cát, biến mất vô ảnh vô tung.

Trên không trung, Diệp Trần cười lạnh một tiếng, mở rộng phạm vi công kích của liên tâm kiếm khí, giống như mưa rào mùa hạ, bắn nát khu vực nơi lão giả áo tơi vừa biến mất, cho đến khi bốc khói.

- Liệt thổ chưởng!

Một đường thân ảnh mang theo vết máu từ mặt cát dưới chân Diệp Trần lao ra, cách không đánh một chưởng, chưởng thế hùng hậu bá đạo, chạm đâu vỡ đó.

- Kim diệu chấn sát kiếm!

Diệp Trần sớm đã đề phòng lão giả áo tơi sẽ lao ra từ cát, ám sát hắn, thân thể trượt ra sau một bước, trường kiếm nắm trong tay, bổ thẳng xuống.

Ầm ầm!

Kiếm mang kim thanh sắc và chưởng kình hoàng thổ sắc chạm nhau, ẩn chưa lực rung, ẩn chứa lực nổ, sức mạnh bạo phát hình thành quang cầu kim thanh hoàng, nuốt chửng hai người, mở rộng cấp tốc.

Phốc!

Lão giả áo tơi thổ huyết, bị vùi sâu trong cát, Diệp Trần cong thân thể, bật lên cao không, chịu đựng áp lực vô song.