Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 404: Khôi Lỗi thương khố




Thanh Trúc đau lòng nói:

- Ngươi quá phá sản, một con Khôi Lỗi giáp sĩ so với Khôi Lỗi Kê của ngươi giá trị cao gấp hơn trăm lần, cứ như vậy bị ngươi hủy đi.

Diệp Trần cười khổ nói:

- Ta nghĩ đại điện này hẳn là không chỉ có một con Khôi Lỗi giáp sĩ đi sao!

- Cũng đúng, chúng ta tiếp tục đi tới, Khôi Lỗi Môn kiến trúc là một cơ quan lớn, cùng Khôi Lỗi giáp sĩ có cảm ứng, chạm phải cơ quan, nói không chừng liền có thể nhìn thấy Khôi Lỗi giáp sĩ thứ hai.

Diệp Trần suy đoán không có sai, ba người tiếp tục đi về phía hơn mười bước, tường đại điện lần thứ hai mở ra một lỗ hổng, Khôi Lỗi giáp sĩ thứ hai lao tới, đầu Khôi Lỗi giáp sĩ này cả người trùm trong đạm lam sắc khí lưu, điện lưu lóe ra, một ngọn giáo đâm về phía Phượng Yên Nhu.

Phượng Yên Nhu quát một tiếng, trường kiếm ngăn trở mũi thương, bộc phát ra hàng vạn hàng nghìn điện hỏa.

Đinh một tiếng!

Lúc này, Diệp Trần trong nháy mắt bắn ra một đoàn Thanh Liên kiếm khí, để trường thương trong tay Khôi Lỗi giáp sĩ đánh bay ra ngoài, mất đi vũ khí, Khôi Lỗi giáp sĩ hung mãnh không giảm, dùng quyền đấu với Phượng Yên Nhu. Phượng Yên Nhu cũng không thi triển sát chiêu, mà cùng Khôi Lỗi giáp sĩ chơi đùa, Thượng phẩm linh thạch trong cơ thể Khôi Lỗi giáp sĩ không có tiêu hao hết, thì không thể khiến nó dừng lại, trừ phi cùng Diệp Trần như trước, trực tiếp phá hủy nó.

Một trận chiến này kéo dài một khắc, đến phía sau, Khôi Lỗi giáp sĩ công kích càng lúc càng yếu ớt, động tác cũng bắt đầu cứng ngắc, chính là dấu hiệu động lực không đủ.

Uống!

Phượng Yên Nhu kiếm chuyển tay trái, một chưởng đánh vào ngực Khôi Lỗi giáp sĩ, chưởng kình vừa phun, không chỉ đánh bay đối phương mấy chục thước, còn trên người nó ngưng kết ra một tầng băng sương dày đặc. Băng sương này ẩn chứa Băng Hệ chân nguyên, trình độ cứng rắn đủ để chống đối một kích toàn lực của cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh tiêm. Cho dù Khôi Lỗi giáp sĩ bạo phát năng lượng trong cơ thể, đều không thể chấn vỡ băng sương, năng lượng cũng càng ngày càng ít, đến cuối cùng, đạm lam sắc khí lưu rốt cục biến mất vô hình.

Phượng Yên Nhu phun ra một ngụm trọc khí, nhìn về phía Diệp Trần nói:

- Diệp công tử, cái đó ta không khách khí.

Diệp Trần gật đầu:

- Lý nên như vậy.

Tuy nói là hắn tìm được di tích phân đường Khôi Lỗi Môn, nhưng không có Phượng Yên Nhu, hắn không biết phụ cận Lam Sơn Đảo có di tích này tồn tại. Nói vậy, vẫn là Phượng Yên Nhu công lao lớn nhất. Huống hồ, Khôi Lỗi giáp sĩ này cũng là đối phương giải quyết, về tình về lý đều nên thuộc về nàng.

Đi tới bên cạnh Khôi Lỗi giáp sĩ vẫn không nhúc nhích, Phượng Yên Nhu phách toái băng sương, sau đó bắt đầu thực chiến tinh thần dấu vết. Tại hạch tâm dấu vết hạ tinh thần ấn ký của mình. Chỉ chốc lát sau, Phượng Yên Nhu liền thành công lưu lại tinh thần ấn ký.

- Sư tỷ, điền nhập Thượng phẩm linh thạch thử xem?

Thanh Trúc giục nói.

Phượng Yên Nhu gật đầu, bàn tay nàng để tại trên ngực Khôi Lỗi giáp sĩ, chỉ nghe tạp sát một tiếng, ngoài bụng lộ ra một lỗ hổng, bên trong đầy Thượng phẩm linh thạch mất đi nguyên khí. Đại khái khoảng hơn hai mươi khối, sau đó Diệp Trần thoáng cảm ứng, lập tức biết là hai mươi bốn khối. Trong đó có phẩn nửa đã ảm đạm thất sắc giống ngoan thạch. Còn phân nửa có màu sắc nhàn nhạt rõ ràng là hiện tượng vừa mới hao hết nguyên khí. Hơi chút suy nghĩ, hắn minh bạch là chuyện gì xảy ra, trước đó, Khôi Lỗi giáp sĩ đã tiêu hao hết nguyên khí của mười hai khối Thượng phẩm linh thạch. Khi cùng Phượng Yên Nhu chiến đấu chỉ còn lại có mười hai khối Thượng phẩm linh thạch chi trì, nói cách khác, thời gian Khôi Lỗi giáp sĩ chân chính chiến đấu là gấp bội một khắc.

Để Thượng phẩm linh thạch đã vô dụng lấy ra, Phượng Yên Nhu điền Thượng phẩm linh thạch sung túc nguyên khí vào.

Sau một khắc!

Trong mắt Khôi Lỗi giáp sĩ bắn ra lam quang cường liệt, trong cơ thể năng lượng ba động rõ ràng.

- Chiến đấu.

Phượng Yên Nhu thôi động tinh thần lực, mệnh lệnh Khôi Lỗi giáp sĩ công kích Thanh Trúc.

Hưu!

Lam quang chợt lóe, Khôi Lỗi giáp sĩ xuất hiện trước mặt Thanh Trúc, tay phải nắm lại, đấm tới, quyền kình hãi nhân dấn phát điện lưu.

- Ai nha!

Thanh Trúc nháy lên, lui về phía sau.

- Được rồi, ngừng tay!

Phượng Yên Nhu cười nhạt, để Khôi Lỗi giáp sĩ an tĩnh lại.

- Thần hồ kỳ kỹ!

Diệp Trần có chút cảm khái, Khôi Lỗi giáp sĩ so với Khôi Lỗi Kê phức tạp hơn không biết bao nhiêu lần. Nhất là năng lượng trong cơ thể, cũng không phải đơn giản là để nguyên khí trong Thượng phẩm linh thạch dẫn dùng đến, mà là trải qua con đường đặc thù, để nó biến thành năng lượng cường đại. Tuy rằng cổ năng lượng này không bằng chân nguyên có thể khiến thực lực của Khôi Lỗi giáp sĩ chịu chút ảnh hưởng. Chỉ có cấp bậc tương đương cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường, nhưng nếu như điền nhập là Cực phẩm linh thạch, chiến lực tất nhiên còn có thể đề thăng lớn, đạt được trình độ cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cũng không có vấn đề gì.

Đương nhiên, không có ai lại tiêu hao Cực phẩm linh thạch như vậy.

Mặc kệ thế nào, một con Khôi Lỗi giáp sĩ giá trị tuyệt đối viễn siêu mười kiện Trung phẩm bảo khí. Trung phẩm bảo khí chỉ có thể tăng phúc thực lực cường giả Tinh Cực Cảnh, mà một con Khôi Lỗi giáp sĩ tương đương với một cường giả Tinh Cực Cảnh, ngoài ra hiện tại cơ quan thuật Khôi Lỗi một số gần như thất truyền. Khôi Lỗi giáp sĩ hoàn toàn bảo vật quí giá để hình dung, tin tưởng Linh Hải Cảnh cũng phải động tâm.

- Nhanh, tiếp tục đi tới, ta cũng muốn một Khôi Lỗi giáp sĩ.

Thanh Trúc cấp bách khó dằn nổi.

Để Khôi Lỗi giáp sĩ thu vào trong Trữ Vật Linh Giới, Phượng Yên Nhu nói:

- Yên tâm, ở đây di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn hẳn là lần đầu tiên có người tới, tác phẩm Khôi Lỗi không phải ít.

Đại điện sâu thẳm, ba người bất quá đi một phần năm lộ trình, đi tới hai phần năm, bên cạnh bức tường ầm ầm rạn nứt, hai đầu Khôi Lỗi giáp sĩ lao tới. Một lục một kim. Khôi Lỗi giáp sĩ cả người lóe ra kim sắc khí lưu công hướng Diệp Trần, Khôi Lỗi giáp sĩ lóe ra lục sắc khí lưu công hướng Thanh Trúc.

Thanh Trúc dù sao cũng là dù sao cũng là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh tiêm áp chế Khôi Lỗi giáp sĩ hoàn toàn không thành vấn đề. Mà Diệp Trần càng không cần phải nói, hắn như đại pháo, ngón tay bắn ra, một đoàn Thanh Liên kiếm khí đánh bay kim sắc đại kiếm trong tay Khôi Lỗi giáp sĩ. Thân hình chợt lóe, một quyền đánh vào ngực nó. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Phanh!

Khôi Lỗi giáp sĩ từ giữa không trung rơi xuống.

Theo kiếm của Diệp Trần càng ngày càng mạnh, kiếm đạo thành tựu càng ngày càng cao, Ngũ Nhạc thần quyền hầu như không đất dụng võ, hiện tại vừa lúc phát ra công dụng, lấy quyền lực hùng hậu đả kích trên người Khôi Lỗi giáp sĩ, hẳn là không phải để đối phương tổn hại.

Phượng Yên Nhu đứng ở một bên quan vọng, khi thì nhìn về phía Thanh Trúc, khi lại nhìn về phía Diệp Trần, dần dần, nàng phát hiện mánh khóe.

Đồng dạng là ngăn chặn Khôi Lỗi giáp sĩ, Thanh Trúc chỉ biết là giản đơn tiêu hao năng lượng trong cơ thể nó. Mà Diệp Trần khác nhau, mỗi một quyền đánh ra, đều ẩn chứa chấn động lực, cổ chấn động lực này tác dụng trên người Khôi Lỗi giáp sĩ, có thể khiến nó tiêu hao càng nhiều năng lượng. Mặt khác, Diệp Trần cũng không phải thuần túy lấy áp chế Khôi Lỗi giáp sĩ làm mục tiêu, khi Khôi Lỗi giáp sĩ sắc bén một quyền oanh, Diệp Trần đồng dạng một quyền đón nhận, chợt quyền tâm sản sinh một cổ hấp lực tuyệt cường, gắt gao hấp quyền đầu của nó, khiến nó và hắn hợp lại năng lượng.

- Quả thực là đáng sợ, trên thực lực không bằng hắn cũng thôi đi, kỹ thuật chiến đấu hoàn toàn không cùng một tầng thứ, hắn thực sự là hai mươi mốt tuổi sao?

Phượng Yên Nhu hết cách có chút sởn gai ốc.

Thêm nửa khắc trôi qua, Diệp Trần để năng lượng trong cơ thể con Khôi Lỗi giáp sĩ này tiêu hao sạch sẽ, về phần Thanh Trúc vẫn bị vây trong chiến đấu.

- Con Khôi Lỗi giáp sĩ này trong cơ thể diễn hóa ra năng lượng là Kim hệ năng lượng, Kim hệ năng lượng lấy sắc bén làm chủ, phối hợp trên đại kiếm, hẳn là Khôi Lỗi kiếm sĩ rất tốt.

Tại hạch tâm dấu vết Khôi Lỗi kiếm sĩ hạ tinh thần ấn ký, Diệp Trần đưa tay hấp một cái, kim sắc đại kiếm rơi trên mặt đất bay qua, bị Diệp Trần nhét trở lại tay phải của nó, sau đó mở chốt, lấy Thượng phẩm linh thạch đã vô dụng ra, điền Thượng phẩm linh thạch mới vào.

Đại hoàn thành!

Mi tâm phồng lên, Diệp Trần thôi động tinh thần lực để Khôi Lỗi kiếm sĩ công kích hư không đối diện.

Bá!

Trong mắt Khôi Lỗi kiếm sĩ kim quang lóe ra, trong nháy mắt bắn lên, kim sắc đại kiếm trong tay lấy tốc độ tràn ngập sức bật chém ra, ở trên hư không xé mở một đạo kiếm ngân.

- Quả nhiên, linh hồn lực của ta đủ mạnh, tinh thần lực tự nhiên cũng mạnh, thôi động Khôi Lỗi kiếm sĩ càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Diệp Trần tin tưởng, khống chế Khôi Lỗi kiếm sĩ và Khôi Lỗi giáp sĩ của Phượng Yên Nhu chiến đấu, đối phương tối đa chỉ có thể ngăn trở ba chiêu, tốc độ quyết định thành bại, đương nhiên, chân chính bạo phát đại chiến, hắn tự nhiên không thể phân tâm khống chế Khôi Lỗi kiếm sĩ, để nó tự chủ chiến đấu là được. Do đó cũng không khác nhau nhiều lắm.

- Hì hì, thành.

Bên kia, Thanh Trúc rốt cục đối phó xong Khôi Lỗi giáp sĩ thuộc về nàng.

Dấu vết tinh thần ấn ký điền điền Thượng phẩm linh thạch mới, Thanh Trúc khống chế được Khôi Lỗi giáp sĩ của nàng đi qua đi lại.

Kế tiếp, ba người lại tự mình đoạt được thêm hai con Khôi Lỗi giáp sĩ nữa.

Ba con Khôi Lỗi giáp sĩ của Diệp Trần phân biệt là kiếm sĩ, búa thủ, kiếm thuẫn kiếm sĩ, mỗi con đều có thực lực tương đương cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường, bằng với thoáng cái có thêm ba sự trợ giúp hữu dụng.

Thanh Trúc ham chơi, nhất định phải dùng Khôi Lỗi giáp sĩ phân cao thấp với Khôi Lỗi giáp sĩ của Diệp Trần, thế nhưng tinh thần lực của nàng không bằng Diệp Trần, hai ba chiêu liền quăng mũ cởi giáp, bị bại rối tinh rối mù.

Phượng Yên Nhu bất đắc dĩ lắc đầu:

- Không nên làm loạn, chúng ta tiếp tục thăm dò di tích phân đường.

- Hừ, không công bình, nhất định là Khôi Lỗi giáp sĩ của hắn tốt hơn của ta.

Vẻ mặt Thanh Trúc buồn bực đi theo phía sau Phượng Yên Nhu.

Từ hậu phương đại điện đi ra ngoài, ba người để mỗi một kiến trúc đều tìm kiếm một lần, thu hoạch không sai, ngoài sức chiến đấu chênh lệch, Diệp Trần tổng cộng đạt được một bộ một trăm lẻ tám con Mộc Đầu Nhân cao cấp, thực lực tương đương với võ giả Ngưng Chân Cảnh đỉnh tiêm; mười kiện Khôi Lỗi thương, an trên Hạ phẩm linh thạch, có thể kích phát quang thúc công kích địch nhân, phá vỡ phòng ngự võ giả Ngưng Chân Cảnh không thành vấn đề; ba kiện Khôi Lỗi pháo, tác dụng tương tự Khôi Lỗi thương, bất quá uy lực lớn hơn nhiều, có thể xuyên thủng phòng ngự võ giả Bão Nguyên Cảnh.

Mặt khác, còn có một số tác phẩm Khôi Lỗi không có sức chiến đấu, tỷ như một căn phòng khôi lỗi dùng để đi dã ngoại. Bên trong có bàn có y phục, cũng có giường, lúc không dùng có thể khởi động cơ quan, để nó co rút lại, biến thành dài khoảng hai thước, tối trân quý là nó có vòng bảo hộ. Điền nhập một ít Trung phẩm linh thạch là có thể kích phát ra vòng bảo hộ chống đối võ giả Bão Nguyên Cảnh tập kích, tương đối mà nói, cũng có lợi ích.

Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc hai người đạt được lượng lớn tác phẩm Khôi Lỗi, Thanh Trúc mừng rỡ vẫn cười ha hả liên tục, nhớ tới tại Lam Sơn Đảo cùng Diệp Trần tranh đoạt Khôi Lỗi Kê, lại có chút không có ý tứ.

Dần dần, ba người đi tới giải đất hạch tâm của di tích phân đường.

Giải đất hạch tâm không có bất kỳ thu hoạch gì, nhưng ba người hô hấp thoáng gia tốc, bọn họ tìm được thương khố của di tích phân đường, không cần nghĩ cũng biết thương khố là dùng làm gì, khẳng định là tác phẩm Khôi Lỗi, hơn nữa là cao đoan tác phẩm Khôi Lỗi.

Đáng tiếc, thương khố không phải dễ dàng tiến nhập như vậy. Đầu tiên phải đi qua được một đoạn này thông đạo chiều dài hơn một nghìn thước trước mắt.

Lấy ra một kiện Hạ phẩm bảo khí, Diệp Trần uốn tay ném vào trong thông đạo.

Hạ phẩm bảo khí tại Diệp Trần quán chú chân nguyên tốc độ tốc độ nhanh như thiểm điện, đạt được gấp hơn bốn lần, phát ra tiếng xé gió cực kỳ chói tai.

Phốc!

Một đạo ám tử sắc quang thúc từ một bên bắn ra, chuẩn xác bắn trúng Hạ phẩm bảo khí.

Hạ phẩm bảo khí trong nháy mắt bạo liệt, từng mảnh nhỏ bắn ra chung quanh.

Thanh Trúc âm thầm líu lưỡi, nhìn, ám tử sắc quang thúc so với yên cốt cương khí càng thêm kinh khủng, bọn họ không có lòng tin thuận lợi thông qua, không có gì bất ngờ xảy ra, vật thể tiến nhập trong đó chưa bị yên diệt, thì ám tử sắc quang thúc sẽ không ngừng công kích, đây mới là nan đề.

- Không biết có thể tìm được cơ quan khống chế thông đạo tự chủ công kích?

Phượng Yên Nhu nhíu mày, nói thật mặc dù nàng có hai phần nắm chắc có thể xông qua thông đạo. Nhưng càng nhiều là không nắm chắc, mà không nắm chắc đại biểu hẳn phải chết, không có ai không quý trọng sinh mạng của mình, nàng cũng không ngoại lệ.

Vẻ mặt Diệp Trần không có gì biến hóa, ngón tay hắn vuốt một cái lên Trữ Vật Linh Giới, lại lấy ra một kiện bảo khí. Cái này không phải Hạ phẩm bảo khí, mà là Trung phẩm bảo khí, Thanh Liên chân nguyên quán chú trong đó, Diệp Trần lấy tốc độ đồng dạng bắn ra.

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc...

Trung phẩm bảo khí trình độ cứng rắn dù sao cũng vượt xa Hạ phẩm bảo khí, đạo quang thúc thứ nhất cũng không đánh tan được nó, lập tức là đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư..., tròn mười ba đạo quang thúc bắn vào nó, rốt cục mới bị bạo liệt, tóe ra hỏa quang khiến cả thông đạo nhuộm đẫm thành xích hồng sắc.