Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1422: Thiên đường đệ nhất nhân




̀ng Đệ Nhất Nhân

Một tháng sau, thần chi thí luyện tràng mở ra.

Tất cả thiên tài dưới 50 tuổi tại Tứ đại tánh mạng tinh vực nhao nhao tiến đến và chuẩn bị thi triển toàn bộ thân thủ, một lần hành động trổ hết tài năng bản thân.

Trong số những thiên tài này, có một đám thiên tài lạ mặt làm cho người ta phải chú ý đến.

Một nữ tử trong đó rõ ràng đến từ Long tộc, nắm giữ Thánh Long quyền pháp bá đạo vô biên, so với Bạo Long Dương Đình lần trước đều cường đại hơn rất nhiều, căn cứ vào hình thái Thánh Long quyền của nàng ta, mọi người suy đoán, đây chính là một cao đẳng Hoàng Kim Cự Long của Long tộc.

Và cô gái tuyệt sắc khác thì tu luyện ma lực, đối với mỹ nữ thì mọi người đã thấy qua rất nhiều, mà ở nơi đây cũng có đại lượng mỹ nữ, nguyên một đám tướng mạo khí chất đều thuộc dạng tốt nhất..., nhưng so với cô gái tuyệt sắc tu luyện ma lực này vẫn đều muốn kém hơn một chút, mặc dù chỉ là một chút thôi nhưng muốn siêu việt nàng cũng thật khó khăn, dù sao sắc đẹp cũng có cực hạn, rất hiển nhiên, cô gái tuyệt sắc này đã đạt đến một cái cực hạn đó. Thêm nữa thực lực của nàng vậy cũng không hề kém cỏi, thuộc về thiên tài nổi bật ở đây.

Một đao khách tuổi trẻ sở hữu một mái tóc trắng, đao pháp khủng bố vô song, đao pháp của hắn khủng bố đến mức khó có thể hình dung nổi, thậm chí so với Vô Song đao khách Lãnh Phi Phàm lần trước đều cường đại hơn rất nhiều, mãi cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào có thể ngăn nổi một đao của hắn.

Một nữ tử khác vận hồng y lại mang một khí chất linh hoạt kỳ ảo, thân pháp của nàng tương đối mau lẹ, trong các thiên tài tại đây, thân pháp của nàng là nhanh nhất, trừ việc đó ra, chưởng pháp của nàng cũng rất cao minh, không chứa một ít ám khí nào nhưng lại có lực sát thương cực lớn.

Và một người trẻ tuổi mặc áo trắng có Kiếm pháp rét lạnh vô cùng, cơ hồ rất nhanh sẽ đuổi kịp thiên tài Kiếm Vương Diệp Trần lần trước.

Cuối cùng là một nữ tử vận lam y có đao pháp chỉ hơi thua mấy trù so với đao khách trẻ tuổi có tóc trắng.

...

Ai cũng không biết bọn hắn xuất hiện từ nơi đâu, tựu cũng giống như lúc trước Diệp Trần đột nhiên xuất hiện vậy, nhanh chóng chiếm lĩnh những vị trí cao nhất trong Tứ đại tánh mạng tinh vực, làm oanh động cả một thế giới thiên tài.

Những người này tất nhiên đều là những thiên tài đến từ Chân Linh thế giới.

Cuối cùng nhất, sau khi trổ hết tài năng, chỉ có 28 người là có tư cách tiến vào người Thần Chi Nhạc Viên. Chân Linh thế giới chiếm được bảy danh mục, theo thứ tự là Từ Tĩnh, Mộ Dung Khuynh Thành, Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt, Tuyết Kiếm Vương, Lam Sơn Mi cùng với Khương Thiên.

Những thiên tài đạt cấp độ này của Chân Linh thế giới kỳ thật còn có một vài người, ví dụ như đám người Sở Trung Thiên, Liễu Vô Kiếm. Nhưng những người này đều đã vượt qua 50 tuổi nên có chút tiếc nuối.

Trong bảy người họ, Từ Tĩnh và Độc Cô Tuyệt là có bài danh cao nhất, nổi tiếng với hạng nhất và nhì, Tuyết Kiếm Vương hạng tư, Khương Thiên hạng năm, Đạm Đài Minh Nguyệt hạng bảy, Lam Sơn Mi hạng 14, Mộ Dung Khuynh Thành hạng 15.

Luận về ngộ tính, Mộ Dung Khuynh Thành kém hơn sáu người phía trước một ít, trước khi Man Hoang tinh tại Chân Linh thế giới chưa được phát hiện thì kỳ thật thứ hạng của Mộ Dung Khuynh Thành là rất gần với những người phía trước.

...

Thần Chi Nhạc Viên.

Từ Tĩnh, Độc Cô Tuyệt và những người khác đã đặt chân đến đây... Hai mươi tám người hiếu kỳ đánh giá mọi thứ chung quanh. Đây là lần đầu tiên bọn hắn đến Thần Chi Nhạc Viên, đối với toàn bộ mọi thứ nơi này đều cảm thấy rất hứng thú.

"Hoan nghênh đã đến Thần Chi Nhạc Viên."

Diệp Trần vẻ mặt mỉm cười bay tới, hắn đã xuất quan trước một ngày, dù sao mọi người Chân Linh thế giới tiến vào Thần Chi Nhạc Viên, hắn cũng nên với tư cách là “người địa phương” của chốn này đến dẫn dắt mọi người một chút.

"Hây da, tình huống gì thế này, nhóm nhân vật mới này rõ ràng có thể làm phiền Kiếm Vương Diệp Trần tự mình tới tiếp đãi."

"Diệp Trần tuy thế mà lại là đệ nhất nhân trong rất nhiều thiên đường, người bình thường căn bản sẽ không thể thấy được hắn đâu."

"Có lẽ đám người nọ là bằng hữu của Kiếm Vương a!" "

"Ân, hẳn là vậy rồi. Chỉ có bằng hữu mới không quan tâm đến sai biệt thực lực giữa nhau mà thôi."

Không ít thành viên Thần Chi Nhạc Viên nhao nhao nghị luận.

Diệp Trần không chỉ như mặt trời ban trưa tại Thần Chi Nhạc Viên, ở bên trong các thiên đường khác, Diệp Trần cũng là một chủ đề không thể không nói đến, mà không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, thừa nhận hay không thừa nhận thì Diệp Trần là thiên đường đệ nhất nhân vẫn là một sự thật không cách nào cải biến, về phong hào ngoại hiệu thì Diệp Trần có rất nhiều, từ thiên tài Kiếm Vương, Kiếm Vương, thiên đường đệ nhất nhân, Chiến Đế mạnh nhất, săn bắn chi Vương…

Thiên tài Kiếm Vương là phong hào sơ kỳ của Diệp Trần, còn phong hào hiện tại chính là Kiếm Vương, đồng dạng như tại lúc còn ở Chân Linh thế giới, về phần “thiên đường đệ nhất nhân”, đây chính là do mọi người kính xưng đối với hắn, còn phong hào “Chiến Đế mạnh nhất” cùng với “Săn bắn chi Vương” thì chính là thành quả đáng sợ của Diệp Trần tại chiến trường săn bắn cao cấp. Gần kề thời gian mười năm, Diệp Trần tựu đã cải biến hoàn toàn cục diện tại cao cấp thú liệp chiến trường, một mình hắn chiếm vị trí độc lĩnh.

"Cái tên này làm sao mà cứ tới nơi nào cũng đều là đệ nhất nhân thế không biết?"

Khương Thiên rất là khó chịu.

"Ngươi có bản lĩnh như vậy thì thử nắm lấy cái danh xưng đệ nhất nhân ấy xem." Lam Sơn Mi đã nghe được Khương Thiên nói thầm.

Nhìn qua bảy người Từ Tĩnh được Diệp Trần mời đến tửu điếm trong Thần Chi Nhạc Viên, 21 nhân vật mới còn lại ra vẻ hiếu kỳ, lại rất hâm mộ, không khỏi nghe ngóng từ bốn phía, bọn hắn tuy có nghe nói qua chuyện của Diệp Trần nhưng cũng không biết quá tỉ mỉ, huống chi tin tức chung quy cũng cần phải có thời gian để truyền bá ra, mà chuyện của Diệp Trần trong mấy năm này vẫn còn chưa đủ để truyền bá xôn xao.

Sau khi nghe ngóng sự tình, 21 nhân vật mới kia đều trợn mắt há mồm kinh hãi, chỉ qua thời gian mười năm mà đạt được thành tựu “thiên đường đệ nhất nhân”, điều này thật quá mức biến thái rồi!

Lập tức, ý chí chiến đấu nguyên một đám bắt đầu sục sôi lên.

Thần Chi Nhạc Viên chỉ là điểm khởi đầu, bọn hắn không có địa phương nào để kiêu ngạo, chỉ có thể bắt đầu phấn đấu từ tầng dưới chót nhất.

Trong tửu điếm, tám người ngồi vây quanh một cái bàn, Khương Thiên cũng có phần, quá khứ đã qua rồi, song phương cũng không tiếp tục ân oán, không cần phải nhỏ mọn như vậy mà bài trừ đối phương.

Cả bàn được bày biện đầy ắp cực phẩm hảo tửu, Diệp Trần nói: "Khi mới tiến vào Thần Chi Nhạc Viên, để kiếm được thần tệ là rất khó, các ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, trong mấy năm này phải phấn đấu hết mình và cũng không cách nào có thể ly khai khỏi Thần Chi Nhạc Viên, ta tin rằng 100 thần tệ đối với các ngươi mà nói là rất trọng yếu, các ngươi cũng đừng lãng phí đấy."

Ra vào Thần Chi Nhạc Viên, cần tiêu hao 100 thần tệ, qua lại tựu là 200 thần tệ, con số này đối nhân vật mới mà nói lại là một khoản tiền lớn, dù sao bọn hắn hiện tại chỉ có thể xông qua Chiến Thần tháp và sinh tồn tháp để thu về lợi nhuận thần tệ, không có con đường thứ hai.

"Những chỗ ngươi đã tới được thì chẳng có lý do gì chúng ta không đến được."

Độc Cô Tuyệt vẻ mặt không thèm để ý.

"Đúng vậy."

Tuyết Kiếm Vương gật gật đầu.

"Ha ha, thôi thôi mọi người uống rượu nào, hi vọng các ngươi đều có thể thành công." Diệp Trần cũng không nói chuyện chiến trường săn bắn của Thần Chi Nhạc Viên có nhiều nguy hiểm, tin tưởng rằng bọn họ sẽ sớm tinh tường qua, nói nhiều thì ngược lại chính là “dạy đời” đấy.

Ngày thứ hai.

Mọi người bắt đầu xông vào Chiến Thần tháp.

Kết quả rất kinh người, Từ Tĩnh và Độc Cô Tuyệt đều xông được đến tầng thứ tư, thành tích đồng dạng với Diệp Trần lúc trước.

Tuyết Kiếm Vương, Khương Thiên cùng với Đạm Đài Minh Nguyệt đạt đến tầng thứ ba.

Lam Sơn Mi, Mộ Dung Khuynh Thành là tầng thứ hai.

Có được thành tích này cũng không phải quá khoa trương, phải biết rằng lúc trước khi Diệp Trần tham gia thần chi thí luyện là lúc hắn không đến 40 tuổi, còn hiện tại tất cả mọi người đều đã tiếp cận 50 tuổi, thậm chí đã 50 tuổi rồi. Hơn nữa trong lịch sử, Thần chi thí luyện tràng lần thứ nhất và thứ hai, kỳ thật mọi người đều trên dưới bốn mươi tuổi, đều là các tuyệt đỉnh thiên tài. Như vậy theo lẽ thường mà nói, nếu tham gia thí luyện ở cái tuổi 50 này, kỳ thật không còn được tính là tuyệt đỉnh thiên tài nữa rồi, chỉ là so sánh đặc thù mà thôi.

Ví dụ như hai người A Cửu và Lãnh Phi Phàm, nếu như họ cùng đợi đến lúc lần này mới tham gia, như vậy hạng nhất và hạng nhì sẽ không vụt khỏi tay bọn hắn, còn nếu như Diệp Trần cũng như vậy, đợi đến lúc này mới tham gia thì tất nhiên đệ nhất tắc thì chính là hắn.

Hạng nhất hay hạng nhì cũng không phải là điều trọng yếu, mà quan trọng chính là tại Thần Chi Nhạc Viên có thể lấy được thành tích gì, có thể nói, Thần Chi Nhạc Viên mới được xem là khởi điểm chính thức của các thiên tài, mọi thứ trước đó đều không đáng kể chút nào, tại nơi đây, bất luận là người nào cũng đều có thể đơn giản chiến thắng ngươi, nếu như ngươi không cách nào đuổi theo kịp bước tiến của mọi người, như vậy chỉ có thể bị loại bỏ, dần dần biến thành giai cấp phía dưới, không hề có chút hào quang nào.