Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1306: Ngự kiếm thuật, bách kiếm tề phát




Tề Phát

Đối phó Lý Dật Phong, Diệp Trần căn bản không cần thi triển ra năng lực Linh Hồn Chi Nhãn, ảo thuật của đối phương nhìn như hết sức chân thật nhưng nhãn lực của Diệp Trần như cũ vẫn có thể nhìn ra sơ hở, mà một khi đã có thể nhìn ra sơ hở thì tất nhiên ảo thuật cũng là không dễ dàng dẫn dắt linh hồn hắn mà sinh ra ảo giác.

Có thể nói, đánh bại Lý Dật Phong so với đánh bại Tiêu Tế Vũ thì dễ dàng hơn mấy lần, chiến lực cá nhân của đối phương xa xa không bằng Tiêu Tế Vũ.

Việc Lý Dật Phong gọn gàng linh hoạt thua ở trên tay Diệp Trần, tất nhiên là điều hoàn toàn nằm ngoài ý muốn của mọi người, bọn họ có ngốc mấy cũng biết là Diệp Trần không sợ hãi ảo thuật, hoặc là nói, ảo thuật của Vô Gian Huyễn Sư Lý Dật Phong còn chưa đủ tư cách để làm khó cho Diệp Trần.

"Kiếm pháp xuất sắc lại không sợ hãi ảo thuật của Lý Dật Phong, xem ra, muốn đánh bại hắn thì chỉ có đánh trực diện mà thôi, không có cách nào khác."

"Ừ, tuy nói võ giả thường có tương sanh tương khắc, nhưng kiếm khách thì rất ít bị người khác khắc chế, chứ đừng nói chi là kiếm khách đã đạt tới cảnh giới như thế."

Đang lúc mọi người nghị luận rối rít thì cuộc chiến thứ tám đã bắt đầu.

Bạo Long Dương Đình đấu với Hắc Diệt Vương Chu Kiên.

Bạo Long Dương Đình có bản thể là Thiết Giáp Cự Long, phòng ngự và lực lượng vô cùng kinh người, ở đồng cảnh giới, Thiết Giáp Cự Long hoàn có có thể lấy một địch mấy chục địch nhân, thường nhân đừng nói là có thể chống lại hắn, ngay cả phá vỡ phòng ngự của hắn cũng làm không được, cho nên, một kẻ có cảnh giới đồng cấp mà muốn chống lại Cự Long thì trước tiên hắn phải có lực công kích đủ cao, nếu công kích không cao thì các thủ pháp khác dù có lợi hại thế nào cũng vô dụng mà thôi.

Cho tới bây giờ, Bạo Long Dương Đình vẫn chưa từng bại một lần nào, thanh thế sáng lạn như cầu vồng.

Về phần Hắc Diệt Vương Chu Kiên, cho tới bây giờ đã thua hai lần, một lần bại bởi Hạ Tiểu Sơn, một lần bại bởi Diệp Trần, thanh thế so với ngày thường đã hạ đi rất nhiều, nhưng lúc giao thủ với Diệp Trần thì hết sức rõ ràng, Chu Kiên thật ra rất mạnh, nếu như nói cùng Lục Văn Tú đánh một trận, Diệp Trần chỉ lấy ra ba thành thực lực, như vậy khi đánh với Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ, Diệp Trần đại khái lấy ra bốn năm thành thực lực, mà khi đánh với Chu Kiên thì Diệp Trần đã phải lấy ra đến sáu thành thực lực.

Không nên xem thường sáu thành thực lực này.

So với lúc ban đầu, khi vừa rời khỏi Chân Linh thế giới, thực lực Diệp Trần bây giờ đã tăng lên đâu chỉ gấp đôi gấp ba, hắn bây giờ hoàn toàn có thể chống lại Ma vương Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên.

Ở trước cảnh giới Sinh Tử Cảnh, hắn đã có thể vượt cấp chiến đấu dễ dàng, về sau, khi đến Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên thì việc vượt cấp chiến đấu tựu khó khăn hơn nhiều. Trong số hai mươi người ở đây, phần lớn đều là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới thì lác đác không có mấy người, tất cả mọi người đều không vội đột phá, mà muốn trình độ căn cơ đạt tới ổn định lớn nhất, chỉ khi đạt được như thế mới có thể đem trụ cột đề thăng, đột phá vào cảnh giới cao hơn. Đừng nói chi đến những người khác, chính bản thân Diệp Trần muốn đề thăng đến cảnh giới cao hơn là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cũng đều có nắm chắc đạt tới bảy thành trở lên, nhưng hắn vẫn không vội, “việc nhỏ không nhịn được thì sẽ loạn mưu lớn”, chung quy muốn trùng kích vào cảnh giới sâu hơn thì căn cơ nhất định phải vững chãi.

Đến khi nào có được mười phần mười nắm chắc thì Diệp Trần mới tiến hành trùng kích vào Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, như vậy, sau này nếu muốn tấn thăng lên Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới, cũng sẽ không sinh ra tai hoạ ngầm.

Lấy cảnh giới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên đỉnh phong mà chống lại Ma vương Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, điều này không thể nói là không kinh khủng được.

Tại nơi đây, mặc dù cũng có cường nhân đạt được Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới, nhưng có thể làm được một bước này thì số lượng cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, dĩ nhiên, chỉ có hai trong mười người mạnh nhất đạt được, còn Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới thì cũng có mấy người, ví dụ như Vô Song Vương A Cửu, Vô Sinh Đao Khách Lãnh Phi Phàm, Hạ Tiểu Sơn, Bạo Long Dương Đình, bọn họ đều là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới nhưng thực lực mạnh đến đáng sợ.

Ngay khi cuộc chiến bắt đầu, trên đài tỷ võ đã tràn ngập kình khí cùng quyền kình mãnh liệt.

Dương Đình cùng Chu Kiên có điểm giống nhau, cùng là Luyện Thể Vương Giả, bất quá khi giao đấu cùng đối phương, Chu Kiên tương đối lỗ lả hơn một chút, khí lực trong cơ thể Chu Kiên mặc dù không phải là khí lực bình thường, mà là thông qua luyện thể công pháp tu luyện thành Kim Cương khí lực, nhưng so với Dương Đình thì như cũ vẫn có khác biệt không nhỏ.

Long lực chí cương chí mãnh, vô kiên bất tồi, là khí lực Vương giả trong các vương giả, ở cùng cảnh giới với hắn, nếu đối phương đem khí lực ra so sánh thì có thể nói là không thấm vào đâu, Kim Cương khí lực của Chu Kiên dưới áp bách của long lực tựu đã rơi vào hạ phong.

"Khấp Huyết Kim Cương, Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền!"

Khí lực trên người Chu Kiên bỗng nhiên biến thành màu đỏ như máu, khí thế tăng vọt.

Đây là một môn khí lực bí pháp, có thể gia tăng khí lực, sức bật cùng lực phá hoại trên phạm vi lớn, nhưng đồng thời bản thân cũng phải chịu gánh nặng hết sức khổng lồ, không tới thời khắc mấu chốt thì Chu Kiên căn bản sẽ không thi triển. Khi chiến đấu cùng Diệp Trần, Chu Kiên cũng không thi triển bí pháp này, không phải là vì hắn ẩn dấu mà là quá sơ suất, chưa kịp nghĩ đến thì đã bị hai kiếm của Diệp Trần chặt đứt đầu, hiện tại đối mặt với Dương Đình, hắn rốt cục đã bộc phát ra thực lực thực sự.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...

Hàng trăm quyền kình màu đỏ như máu oanh hướng Dương Đình, làm sáng cả võ đài.

"Lợi hại, xem ra ta cũng phải đánh thật sự rồi." da thịt trên người Dương Đình ngọa nguậy, bản thân liền biến hình thành một long nhân, trên người hiện đầy thiết long giáp màu đen, đôi mắt cũng biến thành Long Nhãn vô tình và lạnh lẽo như băng.

Rống!

Hét lớn một tiếng, Dương Đình tung một quyền có lực phá hoại cực lớn ra ngoài, hình thành nên một cơn bão khí kình oanh về phía đối phương.

Cự Long quyền pháp thức thứ tư, Thánh Long Quyền!

"Thánh Long Quyền!"

Hai mắt Diệp Trần híp lại, Từ Tĩnh cũng từng thi triển qua quyền pháp này.

Quang mang sáng lạn thắp sáng cả võ đài.

Sau một khắc, một đạo nhân ảnh bay rớt ra ngoài, là Chu Kiên, so với Dương Đình, cuối cùng hắn vẫn còn kém không ít, dù sao một bên là nhân loại, một bên là Cự Long.

Bất quá, lúc đó Chu Kiên cũng không nhận thua, đối mặt với Hạ Tiểu Sơn gặp bất lợi, đối mặt Diệp Trần cũng gặp bất lợi, hiện tại đối mặt với Dương Đình cũng sắp gặp phải bất lợi rồi, nhưng đột nhiên, Chu Kiên thực hiện đột phá bản thân, xương cốt toàn thân hắn chợt nổ vang, khí thế hùng bá tuôn ra mãnh liệt hệt như vỡ đê mà tạo ra hồng thủy vậy, bên ngoài da nổi lên một tầng quang mang màu bạc phát sáng.

Vô Ngã cảnh giới tầng thứ hai, Vô Ngã Chi Khu cao tầng.

Vô Ngã cảnh giới tầng thứ hai của nhân loại có hai loại lộ tuyến.

Một loại là Vô Ngã Thiên Nhãn, sau khi tiến vào Vô Ngã Thiên Nhãn, ánh mắt và con ngươi sẽ biến thành màu vàng, căn cứ màu vàng đậm hay nhạt mà phân ra thành cảnh giới cao hay thấp.

Một loại là Vô Ngã Chi Khu, có bất đồng cùng Vô Ngã Thiên Nhãn, sau khi tiến vào Vô Ngã Chi Khu, da thịt sẽ nổi lên bạc sắc quang mang, lúc đầu, bạc sắc quang mang này không rõ ràng mà nội liễm ở trong người, lên đến tầng cao hơn thì bạc sắc quang mang sẽ không nội liễm được nữa mà hiện ra bên ngoài da, lúc này thân thể tựa như một người sắt màu bạc vậy.

"Vẫn Tinh Bạo Liệt Quyền."

Thét dài một tiếng, Chu Kiên mạnh mẽ ngừng bay ngược thân thể, một quyền oanh hướng Dương Đình.

Dương Đình cũng không ngờ tới Chu Kiên có thể ở trong chiến đấu mà đột phá như vậy, tuy có chút ứng phó không kịp nhưng hắn rốt cuộc cũng không phải là người bình thường, sau khi hít sâu một hơi, hai cánh tay rồng của hắn nghênh hướng chính diện Vẫn Tinh Bạo Liệt Quyền của Chu Kiên, long lực và quyền kình giao kích tỏa ra khí kình như bão táp.

Lần này, Dương Đình bị đánh lui về sau, hai chân bám trụ trên mặt đất nhưng vẫn bị đẩy trượt ra xa mấy trăm dặm, ma sát dưới lòng bàn chân tạo ra từng chuỗi ánh lửa nóng bỏng.

Bộ ngực có chút khó chịu, Dương Đình ngẩng đầu nhìn về đối phương ở hướng phía trước.

Nhưng ngay lập tức, hiện lên trong mắt hắn là một quyền kình nữa đang siêu tốc công tới.

Lại là Vẫn Tinh Bạo Liệt Quyền.

Oanh!

Oanh! Oanh!

Một lần lại một lần, Dương Đình liên tiếp bại lui, tựa hồ không ngăn được thế công của Chu Kiên.

"Tốt lắm, không hổ là Hắc Diệt Vương Chu Kiên, tất cả mọi người đã xem thường ngươi rồi. "

Bị một quyền của Chu Kiên oanh bay ra ngoài, khóe miệng Dương Đình đã chảy ra 1 tia máu, chợt hắn cười lớn rồi lần nữa tiến hành tiến hóa hai cánh tay thiết long giáp màu đen, sau một khắc đã biến hoàn toàn thành long thủ và long trảo thực sự.

Nhìn thấy quả đấm của Chu Kiên sắp sửa oanh trúng đầu của mình, hắn liền đưa tay phải lên đón đỡ và trong nháy mắt đã bắt được cổ tay của Chu Kiên.

"Cái gì?"

Đồng tử nơi mắt Chu Kiên co lại, trước đó, công kích cùng tốc độ của đối phương bất quá không sai biệt lắm so với hắn, cũng đều là lực công kích mạnh nhưng hiện tại đột nhiên tốc độ công kích đã tăng lên một mảng lớn, thoáng cái đã bắt được cổ tay của hắn.

"Chết đi!"

Dương Đình nhếch miệng cười một tiếng, tay phải đã hóa thành long trảo nắm chặc lấy cổ tay đối phương, còn tay trái vung lên oanh bạo vào thủ cấp Chu Kiên.

"Không hổ danh là Bạo Long Dương Đình, sau khi lấy ra bản lãnh thật sự thì thoáng cái đã đánh bại Chu Kiên."

"Chu Kiên cũng không đơn giản, lại có thể ở trong chiến đấu mà đột phá như vậy, nghĩ đến, thực lực của hắn bây giờ hẳn là không thể yếu hơn so với Hạ Tiểu Sơn cùng Diệp Trần ah!"

Bất kể là dưới thực lực khủng bố của Dương Đình, nhưng Chu Kiên vẫn có thể đột phá, điều này đúng là đã làm cho mọi người khiếp sợ.

Trận đấu thứ chín, Hạ Tiểu Sơn đánh bại Thanh Điện Vương Cổ Tinh Tuyết.

Trận thứ mười, Vô Sinh Đao Khách Lãnh Phi Phàm đánh bại Yến Phi Hoa.

Rất nhanh, vòng đấu thứ mười bốn đã kết thúc, vòng thứ 15 bắt đầu.

Trận đầu tiên của vòng đấu này, tựu đã xuất hiện hào khí nóng bỏng.

Hạ Tiểu Sơn đấu với Diệp Trần.

Hạ Tiểu Sơn là một kẻ có tấm lòng trong sáng, tâm không lẫn tạp chất, hắn hệt như một thiếu niên nơi sơn dã, thế nhưng một khi thi triển ra Ba Động Quyền, khí chất của hắn sẽ xuất hiện biến hóa rất lớn, đặc biệt là khi thi triển ra thức thứ năm Ba Động Quyền

Sát ý Ba Động Quyền làm cho khí chất của hắn có trở nên đáng sợ hơn, sự hung hãn có thể phá hỏng hết mọi thứ xung quanh.

Tựa hồ như tấm lòng trong sáng ngược lại cổ vũ cho uy lực của Ma Đạo hung quyền vậy.

“Lần này Diệp Trần hẳn phải thua rồi.”

Quái Tốc Lang Vương lắc đầu, từ lời nói của Yến Phi Hoa, hắn đã biết Hạ Tiểu Sơn rất kinh khủng, đây là một quái vật từ lâu đã không xuất thế, không thể theo lẽ thường mà phán xét được, kiếm pháp của Diệp Trần dù có lợi hại hơn nữa thì đối mặt một tên quái vật như vậy, cũng không làm nên được chuyện gì.

"Có lẽ cũng không đơn giản như vậy, dĩ nhiên, ta đối với Hạ Tiểu Sơn cũng tràn đầy lòng tin đấy."

Yến Phi Hoa nhíu nhíu mày, nói.

Trên đài tỷ võ.

"Ba Động Quyền của ta có 5 thức tất cả, đối với ngươi ta sẽ bắt đầu từ thức thứ ba!"

Năm thức của Ba Động Quyền, mỗi thức sau đều lợi hại hơn hẳn thức trước, đến thức thứ năm Sát ý Ba Động Quyền lại càng đạt đến một cái cực hạn, mà ngay cả thức thứ ba là Ba Động Quyền cũng không thể khinh thường.

Vừa nói xong, Hạ Tiểu Sơn liền bay lên trời, hai đấm liên hoàn oanh kích.

Mấy trăm đạo, không, phải nói là mấy nghìn Thiên Đạo cao áp quang cầu phô thiên cái địa từ hai tay đấm của Hạ Tiểu Sơn trùng kích bắn ra, chi chít, dựa vào số lượng mà nói, so với Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền của Chu Kiên thì nhiều hơn gấp mấy lần.

Diệp Trần cũng không dám coi thường đối phương, trong nháy mắt đã rút Đồ Ma Kiếm ra và chém ra một kiếm.

Bùm bùm!

Mũi nhọn kiếm kình hình thập tự khổng lồ lao đến phá vỡ đám Thiên Đạo cao áp quang cầu kia.

"Thức thứ tư!"

Hạ Tiểu Sơn tất nhiên không cho rằng thức thứ ba của Ba Động Quyền có thể làm khó đối phương, đây chẳng qua là hắn thử dò xét mà thôi. Thân thể chợt xông tới gần đối phương, Hạ Tiểu Sơn tung ra thức thứ tư của Ba Động Quyền.

Thức thứ tư Ba Động Quyền có thể thi triển ra những cao áp quang cầu to lớn như một ngọn núi mà lại sáng chói tựa như Thái Dương, theo Hạ Tiểu Sơn lao xuống với tốc độ cao, những quang cầu này nhanh chóng được thu nhỏ lại, cuối cùng nội liễm trở lại với kích cỡ chừng một cái Long Nhãn, áp súc ở trên tay Hạ Tiểu Sơn.

"Ta nghĩ là ta muốn biết một chút về thức thứ năm Ba Động Quyền của ngươi rồi đây."

Diệp Trần lắc đầu, tay phải cầm ngược Đồ Ma Kiếm, đột nhiên ném đi ra ngoài.

Bá bá bá bá!

Trong nháy mắt, Đồ Ma Kiếm biến thành một trăm đạo kiếm ảnh, nhanh chóng lao tới đâm vào thân thể Hạ Tiểu Sơn khiến hắn bị oanh bay rớt ra ngoài, thức thứ tư Ba Động Quyền chưa kịp đánh trúng đối phương thì đã tự động sụp đổ ngay trên tay hắn.

Ngự Kiếm Thuật

Bách kiếm tề phát!