thật sự của Diệp Trần
"Ngài cứ
yên tâm, lần này bọn hắn chỉ có đến mà không có về rồi."
Địa Yêu Hoàng có đầu lưỡi rất dài, như là lưỡi rắn vậy, cơ hồ có thể thè lưỡi
ra liếm đến lỗ tai của mình, ánh mắt của hắn cũng không còn là của yêu thú nữa,
mà đồng tử của hắn lúc này giống như hình dạng một cái tổ ong vò vẽ vậy, bên
trong bao hàm vô số mắt kép. Bị hắn chằm chằm nhìn đến, ba người Diệp Trần có
loại cảm giác như thân thể mình bị rơi vào trong mê cung, mọi thứ quanh mình như
càng lúc càng xa rời hiện thực, mơ mơ ảo ảo.
"Đồng Thuật của hắn thật là lợi hại."
Mi tâm Huyền Hậu hơi nhướng lên, một cổ khí tức huyễn hoặc bí ẩn được khuếch
tán ra, bị cổ hơi thở này xua đuổi, đồng thuật ảo cảnh đang ăn mòn tâm trí lập
tức bị cưỡng ép lách đi ra ngoài.
"Đây là cái lĩnh vực gì?"
Địa Yêu Hoàng thu hồi tâm trạng chủ quan, hắn không am hiểu chiến đấu trực diện
nhưng lại am hiểu linh hồn công kích cùng các loại ảo thuật, vừa rồi Đồng Thuật
tuy không phải là ảo thuật cường đại nhất của hắn, nhưng lại có thế mạnh là làm
cho đối phương khó lòng phòng bị, tốc độ thi triển cực nhanh, một ít Vương giả
có chiến lực mạnh hơn so với hắn nhưng chỉ hơi có chút chủ quan là bị trúng
chiêu ngay lập tức.
“Vạn Trùng, lần này ngươi gặp được đối thủ rồi đấy.” Hắc Sát Hoàng trên người tản
mác ra khói khí màu đen nhạt, loại khói khí này tựa hồ như có linh tính, thỉnh
thoảng biến ảo thành xúc tu hoặc từng đám bàn tay ve vẩy khiến cho người ta nhìn
thấy mà giật mình.
Mà kẻ tên Vạn Trùng theo như Hắc Sát Hoàng gọi chính là “Địa Yêu Hoàng” với thân
thể đã bị đoạt xá, nhân cách của hắn đều đã bị bọn hắn cắn nuốt, đoạt xá. Còn Tịch
Diệt Ma Đế được gọi là Thiên Tà, Kim Ngao lão tổ được gọi là Kim Sát, Vạn Trùng
tựu chính là Địa Yêu Hoàng, còn về phần “Hắc Sát Hoàng” chính là Tà Thủ.
“Hừ, chỉ là mới phá được Lưỡng Nhãn Đồng Thuật của ta mà thôi, chờ một lát, ta
sẽ để cho nàng biết rõ cái gì là lợi hại." Vạn Trùng, kẻ đã chiếm cứ thể
xác Địa Yêu Hoàng cười lạnh, trong ngôn từ của mình cực có lòng tin.
Thoáng quan sát một chút khí tức đặc thù trên ba người bọn hắn, Diệp Trần không
khó suy đoán, kẻ chiếm cứ thể xác Kim Ngao lão tổ thuộc về Tà Linh tộc, hẳn là
loại hình cường công, sức chiến đấu chính diện rất mạnh, kẻ chiếm cứ thể xác Địa
Yêu Hoàng là một kẻ am hiểu quy tắc ảo thuật, còn kẻ chiếm cứ thể xác Hắc Sát
Hoàng cũng thuộc Tà Linh tộc, là một loại hình quỷ dị, đoán chừng có loại tà
thuật gì đó rất lợi hại.
"Hai vị tiền bối, hai vị ở một bên phụ trợ, tất cả bọn hắn đều giao cho tại
hạ đi!" Diệp Trần không có khả năng lại để cho Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng
mạo hiểm, hai người tuy đều có được năng lực đặc biệt nhưng dù sao chiến lực
hơi thấp, một chọi một khó có phần thắng, ở một bên phụ trợ hắn ngược lại có thể
tạo được tác dụng càng lớn hơn.
"Không biết sống chết, để Kim Sát ta đến chiếu cố ngươi."
Nếu là ở ngoại giới, Kim Sát có lẽ không phải là địch thủ của Diệp Trần thế
nhưng mà ở chỗ này thì hắn không hề sợ hãi, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, tức
thì toàn thân bộc phát ra Hắc Kim Sắc hào quang, tia sáng này cực kỳ chướng mắt
mang theo tà khí um tùm, vừa xuất hiện lập tức ngưng kết thành từng sợi Hắc Kim
sắc như lưỡi dao sắc bén, tựa như ngàn vạn mũi tên phá không cùng bắn về phía
Diệp Trần, đem cả Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng bao trùm đi vào.
Diệp Trần thần sắc tự nhiên, Thiết Huyết Ngân Lam kiếm ra khỏi vỏ, trảm kích
vào hư không hai cái.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh...Vô số tiếng va chạm kim loại bộc phát,
nhìn như vừa rồi Diệp Trần chỉ là huy vũ ra hai kiếm, nhưng lại đơn giản có thể
ngăn trở toàn bộ đám Hắc Kim sắc lưỡi dao sắc bén phô thiên cái địa kia. Tốc độ
xuất kiếm cực nhanh, đạt đến một loại trạng thái cảnh giới quỷ thần khó lường,
không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng cũng đều kinh
ngạc không thôi.
"Từ xưa đến nay, kiếm khách mạnh nhất chính là Thượng Cổ Kiếm Vương mà
cũng không bằng hắn, thật đúng là không phải người thường nữa rồi."
Ma Hoa Hoàng trong lòng thầm nhũ.
"Loại xuất kiếm này không có chút dấu hiệu nào, “vô tâm không có kiếm, vô
dục vô cầu”, cái này đã vượt qua cảnh giới “Lấy ý Ngự Kiếm”, hay “Dùng tâm Ngự
Kiếm" rồi.
Huyền Hậu nhãn lực so với Ma Hoa Hoàng thì cao minh hơn rất nhiều, tuy nàng
không phải kiếm khách, nhưng nàng không ngại đối với kiếm khách có chỗ hiểu
rõ, theo nàng biết, cảnh giới xuất kiếm của kiếm khách có ba loại, theo thứ tự
là: Dùng thân Ngự Kiếm, dùng khí Ngự Kiếm, và cao nhất là Dùng tâm Ngự Kiếm. Nhưng
theo như biểu hiện vừa rồi thì rõ ràng Diệp Trần đã vượt qua cảnh giới Dùng tâm
Ngự Kiếm.
Dùng tâm Ngự Kiếm chính là tâm động kiếm động, Kiếm và Tâm tương thông, thế
nhưng mà vừa rồi Diệp Trần xuất kiếm không hề có dấu hiệu báo trước nào, làm cho
người xung quanh có cảm giác thập phần đột ngột, dường như đã đạt đến một loại
cảnh giới “Ý bất động, Kiếm xuất động”.
Hàng ngàn Hắc Kim sắc lưỡi dao sắc bén kia liền nửa bước cũng khó tiến thêm, phảng
phất tại trước người Diệp Trần có một bức tường khí kéo dài đi ra, một mực thủ
hộ ở ba người. Chợt, Diệp Trần thi triển thủ pháp xoay cuốn khiến kiếm quang phun
trào mãnh liệt, làm hư không bắt đầu xuất hiện một tia trong suốt.
"Ân?" Thiên Tà, kẻ chiếm cứ thể xác Tịch Diệt Ma Đế không hề nghi ngờ
là thủ lĩnh trong bốn người, hắn nhướng mày, phát giác được nguy cơ mãnh liệt
đang cuồng cuộn tập kích đến.
"Thật đúng là cuồng vọng quá thể." Trong nội tâm và ý niệm trong đầu
đồng thời hiện lên, quanh người Thiên Tà xuất hiện từng mảnh thủy tinh trong suốt
hình mặt sáu cạnh, những mảnh thủy tinh sáu cạnh này giúp nhau khảm cùng một chỗ,
tạo thành một cái vòng phòng hộ hoàn hảo.
Đ-A-N-G...G!
Hỏa Tinh văng khắp nơi, tựa hồ có thứ gì đó vô cùng sắc bén trảm kích tại bên
trên vòng phòng hộ.
Thế nhưng chỉ sau một khắc, Thiên Tà biến sắc, tại lồng ngực của hắn đã xuất hiện
một đạo vết kiếm, máu tươi không ngừng tách ra.
"Làm sao có thể chứ, ta rõ ràng ta đã ngăn chặn." Cái này chỉ là một
chút vết thương nhỏ, cũng không để Thiên Tà quá đau đớn! Điều làm hắn giật mình
chính là, kiếm khí của đối phương như thế nào lại có thể làm bị thương hắn, chỉ
sau khi bị thương hắn mới phát hiện ra, mà hắn lại trăm phần trăm khẳng định
vòng phòng hộ của mình trước đó đã triệt để phong kín một kiếm này rồi.
Nồng đậm sát cơ phóng thích mà ra, Thiên Tà lạnh lùng liếc nhìn chăm chú Diệp
Trần, không thể lại bỏ mặc cho kẻ này phát triển thêm nữa, mặc kệ hắn có thừa
nhận hay không thì kẻ này đã trở thành nhân vật khó giải quyết nhất ở Chân Linh
thế giới rồi.
"Đáng tiếc, trật rồi." Diệp Trần phát ra một kiếm này, hắn dùng không
phải Quỹ Sát, Quỹ Sát tuy có thể len lỏi qua hộ thể phòng ngự mà công kích vào
bản thể đối phương, nhưng lực sát thương hơi yếu, giá trị thực dụng đã không còn
lớn nữa, hắn vừa thi triển chính là Hư Nguyên trảm, Hư Nguyên trảm bên trên
trình độ nhất định cũng có thể vượt qua hộ thể phòng ngự, nhưng lại có lực sát
thương lớn hơn Quỹ Sát rất nhiều, nếu là có thể thật sự đánh trúng đối phương,
tất nhiên có thể làm bị thương hắn, và đánh gãy cả động tác niêm phong của hắn.
Trừ việc đó ra, điểm trọng yếu của một kiếm này chính là “trong nội tâm không
có kiếm”, Ý niệm đến sau nhưng kiếm đến trước, lúc đối phương cảm ứng được nguy
cơ thì kỳ thật kiếm khí đã tới nơi rồi.
Thế nhưng mà đối phương phát động hộ thể năng lượng quá nhanh, tựa hồ như ẩn chứa
ý niệm lực, ý niệm chỉ khẽ động, phòng ngự liền được tạo ra, tuy không bì kịp với
“Nội tâm không kiếm” của Diệp Trần, nhưng cân nhắc đến khoảng cách giữa hai thứ
thì không sai biệt lắm, thời gian triệt tiêu này chỉ có một chút chênh lệch. Cuối
cùng, kiếm khí có hơi chút nhanh hơn một tia, một phần kiếm khí phía trước có
thể truyền đến trên người của đối phương, còn số đằng sau tất nhiên bị vòng
phòng hộ tạp trụ rồi.
"Tà Thần kết giới."
Thiên Tà đang thi triểu thủ đoạn ăn mòn huyết sắc phong ấn, không thể bị gián
đoạn, cũng may là hắn đã sớm có chuẩn bị, tại bốn phía huyết sắc phong ấn, hắn
bố trí rất nhiều tinh thạch màu đen, vốn dĩ hắn không có ý định dùng những tinh
thạch màu đen này, chẳng qua là vì phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn, thế nhưng
hắn không nghĩ tới, việc ngoài ý muốn kia thật sự đã xảy ra, bị ba người Diệp
Trần tìm thấy.
Tà ác lực lượng dũng mãnh theo vào bên trong tinh thạch màu đen, một cái kết giới
màu đen bùng phát, đem huyết sắc phong ấn cùng Thiên Tà bao phủ đi vào, mà ở phía
trên kết giới màu đen, hư ảnh giống như đúc cảnh vật hiện tại được ngưng kết đi
ra. Cái tà ác lực lượng kia mặc dù có chỗ không bì kịp với cỗ tà ác lực lượng
bên trong huyết sắc phong ấn, nhưng lại có thể phân biệt rõ ràng, phảng phất như
là hình chiếu của Tà Thần.
Rầm rầm rầm!
Diệp Trần sở hữu tốc độ xuất kiếm siêu cường, liên tục vài kiếm trảm kích lên kết
giới màu đen kia, nhưng cũng đều như “trâu đất xuống biển”, không cách nào làm rung
chuyển cái kết giới có hư ảnh tà ác trấn thủ này.
"Đừng vội làm càn."
Vạn Trùng gặp Diệp Trần hoàn toàn không đem bọn hắn để vào mắt, trong nội tâm
giận dữ, bàn tay đầy tà ác lực lượng phụt lên, huyễn hóa ra vô số Quạ đen, những
con quạ đen này kêu to, hướng phía Diệp Trần phi bổ qua, một màn quỷ dị phát
sinh, kiếm khí mà Diệp Trần đem trảm kích tại trên đám quạ đen lại trực tiếp đi
xuyên qua, những con quạ đen này cũng không phải thực thể tồn tại.
"Là ảo thuật!"
Diệp Trần trong lòng có cảm giác.
"Ta đến đối phó với ảo thuật của hắn."
Đối với huyền diệu chi đạo, Huyền Hậu đã đọc qua rất nhiều, ảo thuật cũng ẩn chứa
ở bên trong, chỉ thấy nàng dùng chân nguyên ngưng tụ ra một cái gương, tấm
gương phi tốc mở rộng, cơ hồ cùng hư không liên tiếp cộng hưởng cùng một chỗ,
những con quạ đen hư ảo kia liền hiện ra thật thể và bị hút vào trong gương,
nhao nhao biến mất, sau một khắc, đám quạ đen lại từ trong gương phóng ra nhanh
như chim Cắt phản công ngược về hướng Vạn Trùng.
Ảo thuật bắn ngược!
"Đáng giận!"
Vạn Trùng biết rõ uy lực ảo thuật của mình, tuy nhiên có thể ứng phó, nhưng vội
vàng không kịp chuẩn bị nên thập phần chật vật, trong miệng, trong mắt, thậm
chí trong vị trí lồng ngực của hắn bị chui ra vô số quạ đen, một cổ cảm giác
đau đớn tê tâm liệt phế truyền khắp toàn thân hắn, tà ác lực lượng trong cơ thể
hắn mất đi khống chế cũng bắt đầu dật tán khiến khí tức suy yếu đi một mảng lớn.
Bành bành bành bành bành bành!
Không có bất kỳ lý do nào, đột nhiên nhịp đập trong tim Diệp Trần gia tăng tốc
độ, như có điều suy nghĩ, hắn vận chuyển tâm thần, nhìn về phía trái tim, bên
trong trái tim chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một con quạ đen, nó đang tại
đó trùng kích trái tim hắn như muốn phá nát ra, người bình thường gặp phải tràng
diện này, e rằng lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, tâm thần hoảng loạn như gặp
ma.
"Thật là lợi hại tử thuật."
Huyền Hậu tuy đã làm đảo ngược ảo thuật, nhưng Diệp Trần vẫn bị đụng phải một
điểm dư ba của ảo thuật.
"Bất Hủ tự thân"
Diệp Trần không hiểu về ảo thuật, cũng không tu luyện ảo thuật, hắn sắc mặt bất
biến, Bất Hủ Kiếm Hồn bên trong Hồn Hải tách ra một đám thánh quang màu trắng
bao phủ toàn thân. PHỐC, con quạ đen bên trong trái tim đột nhiên biến mất,
thuần túy chỉ là ảo giác.
Lúc này, Kim Sát, kẻ đã chiếm cứ thể xác Kim Ngao lão tổ cùng Tà Thủ, kẻ chiếm
cứ thể xác Hắc Sát Hoàng đã nhân cơ hội này giết tới. Kim Sát dùng bàn tay to lớn
của mình tung ra một trảo, một bả ám Kim Sắc Đại Khảm Đao ngưng tụ thành hình,
hướng phía Diệp Trần vung chém tới, vô số tà ác lực lượng trên người Tà Thủ
ngưng tụ thành các xúc tu phi tốc lan tràn, quấn thẳng hướng Diệp Trần.
Đ-A-N-G...G!
Diệp Trần một kiếm chặt đứt ám Kim Sắc Đại Khảm Đao, chợt, Thiết Huyết Ngân Lam
kiếm như dải lụa kiếm quang dựa thế quét qua, kiếm quang lan tỏa đem tất cả xúc
tu chém nát.
"Vạn tà thành binh!"
Tà Thủ hắc hắc cười lạnh, một vòng quầng sáng quang mang tà ác từ trên người hắn
khuếch tán mà ra, được quầng sáng quang mang bao phủ, những mảnh vỡ xúc tu một
lần nữa tụ hợp cùng một chỗ, nhưng không còn mang hình dạng xúc tu nữa, mà là
nguyên một đám rất nhiều Tà Thủ có khí tức yếu hơn, tính ra có cả hàng trăm tên
Tà Thủ bao vây Diệp Trần chật như nêm cối, đồng loạt trùng kích hướng Diệp Trần.
"Đám gà đất chó kiểng các ngươi, để ta cho các ngươi biết một chút về sức
mạnh thật sự của ta."
Diệp Trần trên người tỏa ra kiếm thế trùng thiên, cả đám Tà Thủ đang trùng
kích tới, chưa tới gần Diệp Trần đã bị cái cổ kiếm thế đáng sợ đến cực điểm này
chém giết thành hư vô. Cùng lúc đó, Diệp Trần giơ Thiết Huyết Ngân Lam kiếm lên
cao, một kiếm thẳng chém xuống.
Ầmmm!!! kiếm
mạc màu xanh biếc phảng phất như xé rách cả thiên địa, so với trước kia, hiện tại
Thủy Hỏa Vô Tình có uy lực lớn hơn không biết mấy phần, giờ này khắc này, Diệp
Trần đã chính thức vận dụng lực lượng Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên.
Ầm ầm! Đại địa chất động! Bất kể là Kim Sát, Tà Thủ, hay vẫn là Vạn Trùng đang cố
gắng chống lại ảo thuật của chính mình, toàn bộ bọn chúng đều bị đánh bay đi ra
ngoài, thân thể lăng không nứt vỡ, huyết vụ tràn ngập.