Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1212: Hư không bất bại chiến pháp




Bại chiến pháp

Thanh Vân Kiếm Đế là một trong hai đại Kiếm Đế của Thiên Kiếm Đại Lục, nổi danh cùng Tuyết Hoa Kiếm Đế, Thanh Vân kiếm pháp của Thanh Vân Kiếm Đế được xưng tụng là thứ kiếm pháp không thể nắm bắt được tiết tấu, nếu đối thủ có phòng ngự yếu nhược cộng thêm tốc độ chậm thì nói không chừng liền một kiếm của hắn cũng đỡ không nổi.

Diệp Trần cùng Hư Hoàng, Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà Hoàng đại chiến, còn Thanh Vân Kiếm Đế thì một mực vẫn đang đứng ngoài cuộc tìm kiếm nhược điểm của Diệp Trần. Bởi vì Diệp Trần đã đạt tới cảnh giới dùng tâm Ngự Kiếm nên cho dù là Thanh Vân Kiếm Đế cũng đều không có biện pháp chỉ trong thời gian ngắn mà tìm ra được sơ hở của hắn. Cũng may vì Diệp Trần lấy một địch ba, tâm phân nhị dụng làm cho cảnh giới tâm Ngự Kiếm nổi lên một chút gợn sóng, vừa rồi trong một cái chớp mắt kia là gợn sóng biên độ lớn nhất đã tạo ra một sát na {“sát na” là từ của tiếng Phạn, theo nhà Phật chính là “thời điểm then chốt” mà một sự vật chuyển từ trạng thái này sang trạng thái khác}, cho nên Thanh Vân Kiếm Đế mới bắt đầu xuất kiếm, kiếm vừa ra tựu chính là Thanh Vân kiếm pháp một trong Tam đại sát chiêu Thiên Địa Thanh Minh.

Thiên Địa Thanh Minh có nghĩa là không thể nào né tránh.

Kiếm quang sáng ngời, phảng phất như đến từ Cửu Thiên, đánh thẳng vào Diệp Trần.

"Kẻ mà ta đang đợi đúng là ngươi."

Diệp Trần quát lên một tiếng lớn, hắn dùng tâm Ngự Kiếm cũng sẽ không xuất hiện chút sơ hở nào, tâm cảnh mạnh thế nào thì năng lực dùng tâm Ngự Kiếm tựu cũng mạnh như vậy, xuất hiện sơ hở là vì hắn cố ý gây nên, hắn biết rõ Thanh Vân Kiếm Đế đứng bên ngoài là đang tìm kiếm sơ hở của hắn, tựu như mọi thời khắc hắn đều chú ý đến Thanh Vân Kiếm Đế.

BOANG...!

Diệp Trần tay trái như thiểm điện rút ra một chuôi kiếm thứ ba, chuôi kiếm này lấp lánh vô số tinh vân, phảng phất như có vô số ngôi sao lóng lánh, đây là một thanh bán Cực phẩm bảo kiếm mà Diệp Trần đã chế tạo ra, gọi là Tinh Quang Hội Tụ kiếm, Tinh Quang Hội Tụ kiếm mặc dù chỉ là bán Cực phẩm bảo kiếm, không bì kịp với Thiết Huyết Ngân Lam kiếm nhưng là lúc chế tạo thanh kiếm này, Diệp Trần đã dung nhập Bất Hủ Kiếm Ý vào khiến cho mức độ cứng rắn của nó cũng không thua kém gì Thiết Huyết Ngân Lam kiếm được dung nhập Hủy Diệt Kiếm Ý, do đó sẽ không dễ dàng bị đứt gãy.

XÍU...UU!!

Tinh quang lập loè, Diệp Trần một kiếm phóng xuất ra ngoài nghênh đón một kiếm trí mạng đang đánh tới của Thanh Vân Kiếm Đế.

"Ngươi cho rằng, Thiên Địa thanh minh của ta lại dễ dàng ngăn chặn như vậy à."

Thanh Vân Kiếm Đế mặt không đổi sắc, kiếm thế của y tăng vọt lên ba phần, tốc độ kiếm quang nhanh như ánh mặt trời phổ chiếu. Giờ phút này đã không còn thấy bóng dáng của hắn nữa, chỉ có kiếm quang uy vũ. Thanh Vân Kiếm Đế đã đem bản thân mình dung nhập vào bên trong kiếm quang, Thiên Nhân Hợp Nhất, Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Ba!

Song kiếm giao kích, một đoàn sóng xung kích kịch liệt bạo phá ra. Thật đúng là bạo phá, cường đại khí lưu bạo phá trực tiếp đem không gian xé rách tả tơi, những vết nứt không gian đầu tiên bị tạo thành vừa thô vừa to, sau đó tiếp tục lan tràn ra đến hơn mấy trăm ngàn vết nứt, một vài Sinh Tử Cảnh Vương giả gần đó, không kịp né tránh đã trực tiếp bị thổ huyết bay ngược ra sau như bị sét đánh vậy.

Hai người vừa tiếp xúc sau một khắc, Thanh Vân Kiếm Đế chợt bay rớt ra ngoài, lăng không chuyển hướng mấy lần để hóa giải chấn động lực lượng đáng sợ.

"Đây là Chấn Đãng kiếm pháp?"

Thanh Vân Kiếm Đế sắc mặt âm trầm một lúc.

Chấn Đãng kiếm pháp bình thường khó có thể nhập vào ánh mắt của Thanh Vân Kiếm Đế, ví dụ như Ma Đao Vương Ma Đao bí quyết, tuy lợi hại phi phàm nhưng Thanh Vân Kiếm Đế cũng không xem ra gì. Kỹ xảo dù có lợi hại nhưng nếu là áo nghĩa không đủ cường đại thì thủy chung khó có thể từng bước tiến bộ, nhưng ở đây Chấn Đãng kiếm pháp của Diệp Trần không chỉ có ẩn chứa Kim Chi Áo Nghĩa, còn ẩn chứa Thổ Chi Áo Nghĩa, một khi tiến nhập chấn động lực lượng thì sơ bộ phát huy ra uy lực thật sự của lực lượng chấn động.

"Chiêu Thiên Tuyệt Kiếm này của ta như thế nào?"

Diệp Trần tay trái một kiếm đánh bay Thanh Vân Kiếm Đế, tay phải tắc thì một kiếm giá trụ công kích của Hư Hoàng, hỏi lại Thanh Vân Kiếm Đế.

Thiên Tuyệt Kiếm là Chấn Kiếm Quyết đệ tam thức, Chấn Kiếm Quyết thức thứ nhất là Thiên Cát kiếm, thức thứ hai là Thiên Thương kiếm, đệ tam thức là Thiên Tuyệt Kiếm. Trong quá khứ, thức thứ hai Thiên Thương kiếm đã là một cái cực hạn, không có khả năng có tiến bộ lớn hơn nhưng tại khoảng khắc Thủy Hỏa Vô Tình đại thành và nhờ vào sự thông hiểu hàng nghìn loại kiếp pháp tại kiếm giới mà Diệp Trần đã ngộ ra thức thứ ba này.

Bên trong những kiếm thuật tinh túy đó có không ít hoặc ít nhiều đều có ẩn chứa chấn động lực lượng, nhờ vào những kinh nghiệm này, chấn động lực lượng của Diệp Trần rốt cục đã bước vào một tầm cao mới, vượt xa Ma Đao Vương, thêm nữa hắn cũng bắt đầu đem Thổ Chi Áo Nghĩa dung nhập đi vào, tạo nên một bổn nguyên chấn động lực lượng hoàn thiện nhất.

Có thể nói, Thiên Tuyệt Kiếm hình thành cũng như nước chảy thành sông, là hậu tích bạc phát, tại một khắc Thủy Hỏa Vô Tình đại thành đã giúp cho cảnh giới lực lượng của Diệp Trần dâng lên một đại cấp bậc, nhiều siêu cấp kiếm chiêu đơn giản như vậy tăng lên.

"Tốt cho một chiêu Thiên Tuyệt Kiếm."

Thanh Vân Kiếm Đế hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên lạnh hơn.

"Diệp Trần, rất tốt, ngươi đáng giá để ta toàn lực ứng phó, ta thu hồi câu nói trước kia, trong mười chiêu của ta xác thực không đánh bại được ngươi, nhưng tất cả phải dừng ở đây rồi."

Hư Hoàng đột nhiên bay ngược ra, cùng Diệp Trần bảo trì khoảng cách hơn mười dặm.

Ân?

Thanh Vân Kiếm Đế cùng Diệp Trần đồng thời nhìn về phía Hư Hoàng.

Thanh Vân Kiếm Đế thân là kiếm vương trong đế vương, chiến lực gần đây vô cùng cường đại, Tuyết Hoa Kiếm Đế tuy cùng hắn nổi danh, nhưng không ít người đều cho rằng Tuyết Hoa Kiếm Đế còn yếu hơn so với Thanh Vân Kiếm Đế một bậc, chỉ có điều chênh lệch không quá lớn mà thôi. Còn đối với Hư Hoàng, Thanh Vân Kiếm Đế gần đây rất kiêng kị vì hắn là một người thâm tàng bất lộ, tựa hồ chưa từng bạo lộ ra chiến lực mạnh nhất, chính là bởi vì không có bạo lộ qua chiến lực mạnh nhất cho nên không có ai biết hắn đến tột cùng mạnh thế nào.

Nếu như nói, bên trong giới Ngũ Tinh chiến lực Phong Đế Vương giả, kẻ mà hắn không nguyện ý đối mặt nhất chính là Hư Hoàng, cho dù là cường giả như Kim Ngao lão tổ thì Thanh Vân Kiếm Đế cũng tự tin có thể cùng hắn chiến một trận.

Về phần Diệp Trần, tuy đả thương nặng Kim Ngao lão tổ, có Ngũ Tinh bá chủ chiến lực, thẳng bước lục tinh, nhưng bất quá dưới tình huống lấy một địch ba thì chiến lực bản thể của hắn cũng không có phát huy đến mức tận cùng. Hắn thủy chung cho rằng, Hư Hoàng không phải đơn giản như vậy, có lẽ thực lực chân thật của hắn dĩ nhiên đã vượt qua Kim Ngao lão tổ, là Ngũ Tinh bá chủ, tình hình này là còn chưa thúc dục Long Hổ bạo Nguyên Đan, một khi thúc dục, ai cũng không biết Hư Hoàng có thể đem chiến lực đẩy lên tới cái cảnh giới gì.

"Diệp Trần, ngươi là người đầu tiên bức ta bộc lộ ra chiến lực mạnh nhất, đây là vinh hạnh của ngươi đấy. Hư Không Bất Bại chiến pháp."

Hư Hoàng tinh khí thần ngay lập tức tăng vọt lên năm thành, cuồng bạo khí tức làm cho cả phiến không gian đều rung động, vạn vật run rẩy, tựa hồ hắn đã hóa thân thành bất bại Chiến Thần, bất luận kẻ nào đều khó có khả năng đánh bại hắn.

"Chiến đấu bí pháp!"

Thanh Vân Kiếm Đế tròng mắt hơi híp.

Chiến đấu bí pháp là một loại bí pháp khác với các bí pháp thông thường khác, loại bí pháp này, bình sinh là dùng để chiến đấu, có thể làm cho tinh khí thần toàn diện tăng lên. Tinh, đại biểu huyết nhục lực lượng, Khí, đại biểu chân nguyên tu vi, Thần, đại biểu linh hồn, ba thứ toàn diện tăng lên cũng là làm cho chiến lực toàn diện tăng lên. Có thể nói, chủng loại bí pháp cường đại nhất, tựu chính là chiến đấu bí pháp, cái gì là linh hồn bí pháp, cái gì là thiêu đốt tu vi bí pháp… tất cả đều không bì kịp với chiến đấu bí pháp.

"Thì ra là thế."

Diệp Trần trong nội tâm sáng tỏ, Hư Không Bất Bại chiến pháp của Hư Hoàng cũng đồng dạng với Tam Hoa Tá Lộ của Nguyên Hoàng, đều là những chiến đấu bí pháp, nhưng rất hiển nhiên, Tam Hoa Tá Lộ mạnh hơn Hư Không Bất Bại chiến pháp không chỉ một bậc, sau khi thi triển Tam Hoa Tá Lộ, chiến lực có thể tăng lên gấp đôi, mà Hư Hoàng tinh khí thần chỉ có thể tăng lên trước sau năm thành, chiến lực có lẽ cũng chỉ tăng lên năm thành, xa xa cũng không sánh kịp Tam Hoa Tá Lộ.

"Đại Diệt Kim Nhiên chưởng!"

Oanh!

Chiến lực tăng lên năm thành, Hư Hoàng khí tức sôi trào cuốn thẳng lên trời cao, cùng là một chiêu võ học trên tay hắn, nhưng uy năng phát ra có thể so với trạng thái Đỉnh giai áo nghĩa võ học, khiến không gian bị nghiền nát thiêu đốt trở thành dạng tinh thể nóng chảy nhỏ giọt xuống, mà cái bàn tay nung đỏ kia phảng phất có thể đơn giản phá nát một tinh vân, đốt cháy hết thảy vạn vật.

"Tên Diệp Trần này gặp nguy hiểm rồi!"

Không ít người thậm chí đình chỉ chiến đấu, nhìn về phía Diệp Trần.

"Hừ!"

Bị Bát Quái kiếm trận dây dưa thoát thân không ra, Hắc Long lão tổ hừ lạnh một tiếng, "Tự cho mình là thiên tài tựu không biết trời cao đất rộng, trở thành Phong Đế Vương giả là vô địch thiên hạ sao, có lẽ hắn cho rằng có thể đánh chết ba người Hoàng Bào lão quái là có thể đồng dạng chiến thắng chúng ta, chúng ta tu luyện nhiều năm như vậy, chẳng phải là sống đến lú lẫn lên rồi."

Một bên Cửu Đầu Xà Hoàng trong nội tâm đồng dạng âm thầm cười lạnh, hắn không phải nhân vật mạnh mẽ đích thực như Hắc Long lão tổ, nhưng cũng là Yêu tộc hoàng giả tung hoành tại Huyết Thiên Đại Lục suốt mấy trăm năm, bị người khinh thị, đồng dạng cũng không dễ chịu. Hư Hoàng bộc lộ ra chiến lực mạnh nhất, hắn cũng biết rõ, trận đại chiến này xem như đã xong, chỉ cần giải quyết xong Diệp Trần thì những người khác không đáng để lo.

"Nguy rồi!"

Linh Đan Vương áp lực nhẹ nhất, cơ hồ không có người nào dám liều mạng công kích hắn, thậm chí nguyên một đám đều tránh hắn đi, đánh chết Linh Đan Vương thì tính mạng chính mình cũng khó bảo toàn vì trước sau gì cũng có người tìm đến tính sổ. Muốn lấy mạng già của hắn thì cũng phải biết rằng, Đan Vương đảo cùng Linh Đan Vương tại Chân Linh thế giới chính là một tồn tại siêu nhiên, tương truyền, sau lưng Đan Vương đảo còn có một vị lục tinh Vương giả thủ hộ, giết Linh Đan Vương thì mười cái mạng cũng không đủ đền vào. Cho nên, bọn hắn nguyên một đám đều tránh đi Linh Đan Vương mà tìm những người khác chém giết, làm cho Linh Đan Vương không có bất kỳ đối thủ nào, chỉ có thể khắp nơi cứu hoả.

Giờ phút này, khi Linh Đan Vương nhìn thấy Hư Hoàng bộc phát ra chiến lực mạnh nhất, trong nội tâm không khỏi lo lắng, Diệp Trần dù sao cũng là Tân Tú, nội tình ở đâu bì kịp được Hư Hoàng, át chủ bài cũng không có nhiều bằng Hư Hoàng, cái chiến đấu bí pháp này, đừng nói tại thời điểm hiện tại, ngay cả trong thời đại Thượng Cổ cũng đều rải rác không có mấy người có thể sáng tạo ra, tạo ra chiến đấu bí pháp thì phải là nhân vật kinh tài tuyệt diễm đích thực.

Bất tri bất giác, tại thời điểm Hư Hoàng còn chưa xuất chưởng, tuyệt đại bộ phận mọi người đình chỉ chiến đấu, nghiêng đầu nhìn về phía chiến trường Diệp Trần cùng Hư Hoàng. Trong ánh mắt của bọn họ, Hư Hoàng một chưởng đánh hướng Diệp Trần, chưởng lực có thể hòa tan cả không gian, có thể thiêu đốt hết mọi khí thế cùng cuồng bạo, Thiên Địa Nguyên Khí quanh thân đều sôi trào như cơn sóng dữ mãnh liệt của biển cả. Còn Diệp Trần thì giống như một chiếc thuyền lá nhỏ trên đại dương bao la, tùy thời có thể bị thuyền hủy người vong.

Hành động cực nhanh, đối mặt một chưởng với chiến lực mạnh nhất của Hư Hoàng, Thiết Huyết Ngân Lam kiếm trong tay Diệp Trần bốc cháy lên ngọn lửa màu xanh biếc, trong nháy mắt thời gian, hỏa diễm được thiêu đốt đến cực hạn, không gian vô thanh vô tức tan rã, giơ Thiết Huyết Ngân Lam kiếm lên thật nhanh, Diệp Trần một kiếm vung chém ra.

Thủy Hỏa Vô Tình.

Xoẹt!

Ánh sáng màu xanh biếc chợt lóe lên, khắp chiến trường đều tựa hồ bị một tầng màu xanh biếc kiếm mạc phân thành hai, đỉnh kiếm mạc oanh kích tại trên nắm tay Hư Hoàng, nơi đó là chính là khí tràng giới hạn của hai người, một bên là khí lưu nóng rực đốt cháy vạn vật, một bên cuồng bạo hơn là hủy diệt Thiên Địa Thủy Hỏa chi lực.

Mạnh nhất đối với mạnh nhất.

Oanh!

Sau một khắc!

Tiếng nổ mạnh vang lên phảng phất xé rách Thiên Địa, tất cả mọi người đều cảm giác mảnh không gian này bắt đầu sinh ra bất ổn, một ít Sinh Tử Cảnh Vương giả đang đại chiến trong hư không cũng bị ngạnh sanh chấn bay đi ra, miệng phun máu tươi. Không Đế không chi giới cùng cánh cửa không gian của Huyền Hậu cũng đều sinh ra sụp đổ, khiến cho hai người đình chỉ đại chiến.

Bạo tạc qua đi, ai cũng nhìn thấy một cái bóng người bị đánh bay đi ra ngoài.

Đó là Hư Hoàng.