"Ma Cực
Đại Địa!"
Một chưởng này làm mất đi uy lực chấn động kiếm của Diệp Trần, Ma Cực Vương tay
phải vân vũ ra nửa tròn, lại là một chưởng đánh ra, một chưởng này so với một
chưởng trước thì uy lực đại xuất gấp đôi, khí mang lóe sáng phảng phất một từ
trường cực đại, tất cả áp lực cũng được tập trung tại trung tâm, thiên địa
nguyên khí tản mát xung quanh như bị Ma Cực chưởng lực này hấp thụ toàn bộ, uy năng
càng tăng lên.
"Thiên Thương Kiếm!"
Tinh thần của Diệp Trần tập trung cao độ, hắn có thể cảm giác được, Ma Cực
Vương sát chiêu chẳng những có thể làm mọi kình khí mà đối phương đánh ra bị
tiêu biến, chỉ sợ ngay cả thân thể đối phương cũng có thể dễ dàng bị tan thành
huyết vụ ngay lập tức. Dưới tình huống nguy hiểm này thì Tinh Thần Tưởng Niệm
Thể nói không chừng cũng sẽ bị hóa thành hư vô.
Hai tay nắm lấy Phá Tà Kiếm, Diệp Trần xoay hông tạo thành một vòng tròn, Phá
Tà Kiếm trông thật giống như một Thanh Long xuất động, mang theo một cỗ chấn động
lực lượng đáng sợ như bão táp kích phát ra ngoài, sóng gợn thành hình quạt khuếch
tán.
Ầm!
Hai loại sát chiêu hoàn toàn bất đồng lực lượng đụng vào nhau làm không gian xung
quanh bể tan tành, xuất hiện một vùng lổ thủng không gian lớn tối như mực, cái lỗ
thủng đen to lớn này có thể nuốt gọn cả một ngọn núi. Cũng may hai người đang giao chiến ở trên
không trung, nếu không cả Trường Thiên Phái tất nhiên sẽ bị lỗ thủng không gian
hút vào, xoắn thành phấn vụn.
Thực lực Ma Cực Vương rốt cuộc so với Tinh Thần Tưởng Niệm Thể Diệp Trần mạnh rất
nhiều, Ma Cực chưởng lực cũng khá khó khăn mới hút mất hết lực lượng chấn động
kiếm, nhưng khí thế vẫn như chẻ tre đánh sâu về hướng Diệp Trần. Nhìn điệu bộ
này, uy lực còn sót lại cũng có thể so với Tam Tinh bá chủ cấp bậc, mà lúc này thể
lực của Diệp Trần cũng đã sắp cạn kiệt, làm sao có thể dễ dàng ngăn trở.
Cho nên Diệp Trần nhanh chóng mở ra không gian thuấn di thoát ra hơn mười dặm ở
ngoài, né qua Ma Cực chưởng lực.
Vô thanh vô tức, dãy núi phía dưới Diệp Trần hóa thành hư vô, toàn bộ bị Ma Cực
chưởng lực chấn thành bụi phấn, trong hư không mơ hồ mang theo một cỗ lôi uy cường
đại có thuộc tính bóng tối.
Thiên Ma Hóa Cực Thủ ẩn chứa hai đại áo nghĩa là Bóng đêm áo nghĩa và Lôi Điện
áo nghĩa.
"Võ học này quả thực vô địch, rất có khả năng không phải hắn tự nghĩ
ra!"
Đem dãy núi đánh thành phấn vụn không khó, nhưng đánh thành bụi phấn thì không
dễ chút nào, Thiên Ma Hóa Cực Thủ đúng thực là huyền ảo, cao thâm tột đỉnh, tuyệt
đối là áo nghĩa võ học thượng đẳng. Bất quá, Ma Cực Vương vẫn chưa thể đem uy lực
của môn võ học này đẩy lên tới cấp bậc thượng thừa mà thôi, nếu không Ma Cực
Vương cũng có thể cùng phong Đế Vương Giả đánh một trận.
Đúng như Diệp Trần đoán, Thiên Ma Hóa Cực Thủ đúng là không phải do Ma Cực
Vương sáng tạo, mà là do một vị tiền bối của Tịch Diệt Ma Tông sáng tạo ra, mà
muốn đem Thiên Ma Hóa Cực Thủ phát huy đến cực hạn, Hắc Ám Áo Nghĩa cùng Lôi Điện
áo nghĩa phải đạt tới cảnh giới viên mãn, mà còn phải dung hợp 2 chủng loại này
với nhau một cách hoàn mỹ. Đối với trình độ của Ma Cực Vương hiện giờ thì khoảng
cách này còn rất xa.
"Diệp Trần, ngươi không phải là đối thủ của ta, ta khuyên ngươi hay là thu
tay lại cho thỏa đáng, chúng ta chỉ muốn muốn Man Hoang Thạch mà thôi."
Ma Cực Vương khuyên nhủ.
"Man Hoang Thạch là Chiến Vương tiền bối để lại cho hậu nhân, nên thu tay
lại chính là người ngoại tộc như ngươi"
Diệp Trần biết lúc này, một bước cũng không thể lui, không nói đến việc trước
đây Chiến Vương tiền bối đối với hắn có ân trọng, làm hắn lĩnh ngộ được Bất Hủ
Kiếm Ý, còn đối với phương diện cá nhân thì hắn cũng không thể lui, một khi
lui, người khác còn tưởng rằng hắn sợ Tịch Diệt Ma Tông. Đã là một Vương giả đỉnh
cao, tại thời điểm nên cường ngạnh thì phải cường ngạnh đến cùng, như thế mới
có thể giảm bớt phiền toái về sau. Chưa kể còn bị người đời gọi là con rùa rút
đầu, ham sống sợ chết.
Bởi vì cái gọi là “người thiện bị lấn, ngựa thiện bị cưỡi” nên đến lúc này, nhất
định phải kiên trì giữ vững lập trường của mình, không thể để bất kỳ điều gì làm
dao động.
"Vậy cũng đừng trách ta."
Ma Cực Vương trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh, toan tính tiêu diệt Tinh Thần Niệm
Thể này của Diệp Trần, hắn cũng tin rằng Diệp Trần không vì một đạo Tinh Thần
Tư Niệm Thể mà liều lĩnh đuổi giết hắn. Tịch Diệt Ma Tông có thể đứng vững vàng
ở đỉnh phong Huyết Thiên đại lục, cũng không phải là chỉ có hư danh mà còn có
thực lực tuyệt đối.
"Ma Cực Hư Không!"
Dữ dội rống một tiếng, Ma Cực Vương đánh ra tuyệt chiêu Thiên Ma Hóa Cực Thủ, một
chưởng xuất ra làm hư không nát bấy, toàn bộ bị hóa thành hư vô, Diệp Trần muốn
lợi dụng Không Gian Áo Nghĩa thân pháp để tránh công kích cũng gặp khó khăn
tăng thêm gấp mười lần.
"Võ học này thật đúng là quá mạnh”
Diệp Trần còn chưa từng thấy qua một loại võ học nào cường đại như thế. Dĩ
nhiên, đó cũng không phải nói Thiên Ma Hóa Cực Thủ thật sự là thiên hạ vô địch,
chủ yếu là vì Diệp Trần mới tấn nhập Sinh Tử Cảnh, chưa từng giao thủ qua nhiều
Sinh Tử Cảnh vương giả, càng chưa từng cùng phong Đế Vương Giả giao thủ. Ngày
đó Hắc Long Lão Tổ cũng chỉ là cảnh cáo hắn một phen, hai người cũng không đại
chiến, nhưng là tựu chỉ là trước mắt, Thiên Ma Hóa Cực Thủ không nghi ngờ chút
nào chính là võ học lợi hại nhất mà Diệp Trần nhìn thấy, lực sát thương kinh
người.
"Không biết Hỏa Hoàng tiền bối lưu lại hai đại thượng đẳng áo nghĩa võ học
đó có uy lực như thế nào nhỉ?" Hỏa Hoàng đã chết, trữ vật linh giới của
ngài để lại có bảo tồn hai đại thượng đẳng áo nghĩa võ học mà ông tâm đắc nhất.
Một là Thủy Hỏa Vô Tình, một là Nhật Diệu Hành Không, Thủy Hỏa Vô Tình ẩn chứa
Thủy Chi Áo Nghĩa cùng Hỏa Chi áo nghĩa, còn Nhật Diệu Hành Không lại càng ẩn
chứa tam đại áo nghĩa, theo thứ tự là Hỏa chi áo nghĩa, thổ chi áo nghĩa cùng với
thủy chi áo nghĩa. Nếu Diệp Trần không luyện kiếm thì đã sớm chuẩn bị học hai đại
thượng thừa áo nghĩa này rồi, đáng tiếc hắn là kiếm khách, không cách nào thi
triển hoàn mỹ Thủy Hỏa Vô Tình cùng Nhật Diệu Hành Không, chỉ đợi một ngày kia
đột phá có thể đem hai chiêu tinh túy này dung nhập vào kiếm chiêu của mình, tựu
trung trở thành thượng đẳng áo nghĩa kiếm chiêu của mình.
Đối mặt một chiêu này, Diệp Trần hoàn toàn không có ý định ngạnh kháng bởi vì
ngạnh kháng chỉ có một con đường chết.
Kiếm Vực bộc phát, Diệp Trần bứt lui ra thật nhanh, lúc này tác dụng Kiếm Vực
so với Không Gian Áo Nghĩa thân pháp lớn hơn, Kiếm Vực chẳng những có thể tước mất
một ít uy lực Ma Cực chưởng lực, vẫn có thể làm tốc độ chính mình bạo tăng. Mà
Không Gian Áo Nghĩa thân pháp bị quản chế bởi không gian trong khi không gian xung
quanh này quá mức hỗn loạn. Nếu lấy Không Gian Áo Nghĩa thân pháp ra dùng, Diệp
Trần hiện tại không có nhiều nắm chắc có thể tránh thoát được.
Trước đây Huyền Hậu đã từng nói, trừ một vài phong Đế Vương Giả bên ngoài ra thì
hiện tại có rất ít vương giả có thể thắng được Diệp Trần, Ma Cực Vương tuy có
thể không làm gì được bản thể Diệp Trần, nhưng nếu đem thực lực so sánh thì Ma Cực
Vương cũng có thể uy hiếp được hắn.
Nếu Ma Cực Vương có Thiên Ma Hóa Cực Thủ thì cũng có thể khắc chế Không Gian Áo
Nghĩa thân pháp tuyệt chiêu của một số vương giả khác.
Phốc!
Mặc dù Diệp Trần lấy Kiếm Vực làm suy yếu uy lực Ma Cực chưởng những cũng phải cấp
tốc né tránh. Nhưng Ma Cực Hư Không rốt cuộc tựu trung chính là tuyệt chiêu của
Thiên Ma Hóa Cực Thủ, một nửa người Diệp Trần vẫn bị rách toạt khỏi thân xác
làm sức lực bị thất thoát một nửa, Tinh Thần Tư Niệm Thể suýt nữa hỏng mất.
Với tình trạng này, Tinh Thần Tư Niệm Thể sẽ bị hủy hoại là không thể nghi ngờ.
Hắn chợt nhận ra:
"Bản thể tới!"
Nhưng vào lúc này, khóe miệng Diệp Trần lộ ra vẻ mỉm cười.
"Diệp Trần, đón thêm ta một chưởng!"
Ma Cực Vương được thế không buông tha người, ngay sau đó một chưởng đánh tới,
không gian lần nữa nát bấy, với cuồng bạo không gian lực này, đừng nói thuấn di,
ngay cả ổn định thân hình cũng vô cùng khó khăn.
Nhưng Diệp Trần cũng nhưng không tránh không né, Phá Tà Kiếm cũng thu vào
"Chuyện gì xảy ra?"
Thiết Đề Yêu Vương, Ngân Báo Vương cùng với Đường Lang Nữ Vương có chút không
giải thích được, chẳng lẽ Diệp Trần tự nhận là không phải là đối thủ Ma Cực
Vương nên không chuẩn bị phản kháng.
Thấy Ma Cực chưởng lực sắp sửa đánh trúng, Diệp Trần bản thể đột ngột hiện ra trước
người Tinh thần tưởng niệm thể.
“Bản thể tới!?”.
Che chở cho Tinh Thần Tưởng Niệm Thể của mình ở sau lưng, Diệp Trần lạnh lùng
rút ra Thiên Hạt Kiếm huy động Thiên Cát Kiếm.
Phốc xuy!
Ma Cực chưởng lực được xưng tụng có thể hóa tận vạn vật, nhưng đó là với thực lực
tuyệt đối, còn với uy lực như hiện tại của Ma Cực Vương, Diệp Trần chỉ xuất một
kiếm là có thể phân chia chưởng lực đó thành hai khối, không gian cũng bị xé
rách ra một mảng dài đến mấy dặm.
"Đây chính là thực lực Diệp Trần bản thể?"
Diệp Trần đột ngột xuất hiện làm cho Ma Cực Vương kinh hãi một chút, chợt rất
nhanh khôi phục tĩnh táo, Thiên Ma Hóa Cực Thủ tạo cho Ma Cực Vương một vị trí
gần như vô địch trong giới vương giả cùng cấp, khi đối mặt với tứ tinh cao đẳng
chiến lực Vương giả thì có thể làm mất đi một bộ phận kình khí của đối phương,
nhưng dưới tình hình này hắn phát hiện, sức lực của Diệp Trần khó mà làm mất đi
hết được.
"Môn võ học này đúng là không tệ"
Đối với cái kết quả này, Diệp Trần thấy nhưng không thể trách.
Một kiếm này của hắn ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý. Hủy diệt, như thế nào là hủy diệt,
đó chính là có thể hủy diệt vạn vật. Thiên Ma Hóa Cực Thủ nói cho cùng là hậu
sinh luyện ra được, làm sao có thể hủy mất đi hết chấn động kiếm lực có ẩn chứa
Hủy Diệt Kiếm Ý, sở dĩ có thể làm mất đi hủy diệt chấn động kiếm lực của Tinh
Thần Tư Niệm Thể, hoàn toàn là bởi vì Tinh Thần Tư Niệm Thể Hủy Diệt Kiếm Ý
không đủ mạnh, xa xa không bì kịp với bản thể.
"Ngươi cũng đón của ta một kiếm."
Diệp Trần một kiếm bổ xuống.
Vẫn là Thiên Cát Kiếm.
Ngang!
Kim quang chói lòa tràn ngập trong tầm mắt Ma Cực Vương làm hắn không thấy được hình dạng thực sự của kiếm
quang.
"Ma Cực Hư Yến!"
Ma Cực Vương chân nguyên bộc phát đến cực hạn, hướng về phía kim quang bổ ra một
chưởng.
Phanh!
Kim quang không còn sót lại chút gì, nhưng thân thể Ma Cực Vương như bị sét
đánh, bay ngược đi ra ngoài, há mồm phun ra đại lượng máu tươi.
"Tốt cho một cái Hủy Diệt Kiếm Ý!"
Mạnh mẽ ổn định thân thể, bất giác Ma Cực Vương lau miệng dính đầy máu tươi của
mình.
Ma Cực Vương rốt cuộc vẫn là một Vương giả đỉnh cao, tu vi của hắn vượt qua
ngàn năm, độ tinh thuần chân nguyên tuy nói so ra kém Diệp Trần, nhưng đến thời
điểm nào đó khi số lượng đạt tới mức độ nhất định cũng có thể tạo ra tác dụng cực
lớn.
Còn tu vi của Diệp Trần so với Ma Cực Vương, tuyệt đối không ít hơn năm thành,
cho nên một kiếm này của Diệp Trần có năm thành uy lực bị Ma Cực chưởng lực triệt
tiêu, ba thành uy lực bị hộ thể chân nguyên của hắn triệt tiêu, chấn động lực
lượng chân chính còn lại xâm nhập vào trong cơ thể hắn, chỉ còn lại hai thành cuối
cùng mà thôi nên chưa đủ để làm cho Ma Cực Vương trọng thương.
"Tịch Diệt Ngưng Không!"
Ma Cực Vương tu luyện công pháp cùng Tịch Diệt Ma Tông tông chủ Tịch Diệt Ma Đế
giống nhau, cũng là Tịch Diệt Ma Công, Tịch Diệt Ma Công có thể diễn sinh ra lực
thôn phệ vô biên, tuy nhiên Ma Cực Vương vẫn chưa đạt tới một bước kia, bất quá
cũng chỉ có thể gọi là gần tiếp cận.
Hắn điên cuồng
thôi động Tịch Diệt Ma Công làm uy dũng chưởng lực bành trướng theo, không gian
nhất thời ngưng kết lại tạo thành từng sợ chỉ không gian mảnh không ngừng nội
liễm bên trong.
"ah?"
Diệp Trần cảm thấy quanh thân như bị trói buộc rất nhiều. Ma Cực Vương Tịch Diệt
Ngưng Không tuy không để cho hắn cảm thấy quá nhiều kinh ngạc, chẳng qua là do
nó được tạo ra bởi đối thủ có hơn ngàn năm tu vi, hình thành một lực trói buộc
lực rất lớn.
"Ma Cực Vương, ngươi không phải là đối thủ của ta, vẫn không thu tay lại
sao!"
Diệp Trần đến đây hết thảy làm như không thấy.
"Thắng bại chưa phân, ngươi nói còn quá sớm."
Ma Cực Vương đối với thực lực của mình rất tự tin, hắn biết nhược điểm lớn nhất
của Diệp Trần là tu vi không đủ nhiều, nếu chiến đấu trong thời gian dài thì phần
thắng sẽ nghiêng về hắn.
"Xem ra là ngươi không tới Hoàng Hà thì không biết sợ cái chết là gì"
Diệp Trần không tiếp tục khuyên ngăn, lợi dụng lúc chưởng lực của đối phương
còn chưa được thi triển xong, Thiên Hạt Kiếm vung lên ra, phát ra năm phần công
lực.
Ông!
Nhất thời, vô hình sóng gợn khuếch tán ra, gặp hoàn cảnh này Ma Cực Vương đột
nhiên bị mất đi trọng tâm làm chưởng lực đang vận trên tay bị khuyết tán rồi
tan rã mất, không gian xung quanh lập tức bị phá mở một lổ hổng lớn, sóng gợn
trong nháy mắt lan đến gần trên người của hắn.
Thình thịch thình thịch thình thịch!
Một kiếm này, không phải là sát chiêu bình thường, là Thiên Thương Kiếm thật sự,
Ma Cực Vương lúc này chỉ cảm thấy trong cơ thể phảng phất như bị chôn chặc rất
nhiều thuốc nổ, đồng loạt nổ tung, từng tia máu vẩy ra, ngay cả xương cũng nổ văng
ra ngoài.
Phải biết rằng Thiên Thương Kiếm của Diệp Trần, ngay cả tinh thần đều có thể
phá hủy, huống chi là thân thể con người, ra chiêu này với năm thành công lực là
đã nương tay rất nhiều rồi.