Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1150: Thiên Thương Kiếm (3)




Diệp Trần cảm giác tay phải của mình đã tê liệt, gân cốt bủn rủn, có thể cầm chặt Phá Tà Kiếm, không để nó mất đi khống chế, đã là cố gắng lớn nhất hắn có thể làm được.

Sau khi kiệt lực ổn định thân thể, Diệp Trần vận chuyển Bất Tử Chi Thân, khôi phục nội thương của cánh tay phải, lập tức mở miệng kính nể nói:

- Tốt một chiêu Hoành Hành Ma Đao, Diệp Trần thụ giáo, xin hỏi Ma Đao Vương, một đao kia, dùng vài phần lực?

Hắn có thể cảm giác được, Ma Đao Vương cũng không dùng toàn lực ứng phó, nếu đối phương toàn lực ứng phó, đoán chừng không phải cánh tay phải bị vết thương nhẹ như vậy, cốt cách sẽ bị chấn nát, cơ bắp phân giải, đương nhiên, đối phương không có khả năng không có chừng mực, đây là luận bàn, song phương đều không dùng chân nguyên và ý chí.

- Ước chừng ba phần lực!

Ma Đao Vương nói ra.

Mặc dù biết Ma Đao Vương không có toàn lực ứng phó, nhưng khi nghe nói đối phương chỉ dùng ba phần lực, vẫn làm cho Diệp Trần thất thần như trước, Ma Đao Vương này, đúng là không thể coi thường, khó trách trong Vương giả đẳng cấp cao, đều là tồn tại đỉnh cấp, chỉ một chiêu Hoành Hành Ma Đao, đã có thể ngăn cảng Vương giả tứ tinh cao cấp.

- Diệp huynh đệ, còn tới không?

Ma Đao Vương dò hỏi

- Đương nhiên là tới.

Trong lòng của Diệp Trần ngứa ngáy khó chịu, cùng Ma Đao Vương luận bàn một phen, hắn đối với lực lượng chấn động có lý giải mới, nhất là một chiêu Hoành Hành Ma Đao, đã làm cho hắn có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.

- Một đao kia, bốn phần lực!

Ma Đao Vương mở miệng nhắc nhở, sau đó thân hình lao tới, đao ra như sấm sét, đao mang cực độ nội liễm, giống như mặt trời có thể thôn phệ ánh sáng của mình trở lại.

Thần sắc của Diệp Trần ngưng trọng, hai tay nắm chặt Phá Tà Kiếm, của người nghiêng qua, một tấn bổ qua.

Boang!

Hoa lửa bắn ra bốn phía, khí tức cuồng bạo, lập tức quét ngang bát phương, mà một tòa núi nhỏ ở bên cạnh, sụp xuống non nửa, đá vụn rơi xuống.

Cùng lần trước giống nhau, cánh tay phải của Diệp Trần, bủn rủn vô lực, tơ máu phun tung toé ra ngoài.

- Ồ? Tiến bộ!

Thần sắc Ma Đao Vương trì trệ, ba phần lực, Diệp Trần đã bị chấn nát quần áo ở tay, bốn phần lực, Diệp Trần vẫn giống như thế, đây không phải tiến bộ thì là cái gì.

- Lợi hại!

Ma Đao Vương bị ngộ tính và năng lực học tập của Diệp Trần làm hù sợ.

- Lại đến!

Diệp Trần đã chữa trị xong nội thương ở cánh tay phải, mở miệng nói.

- Tốt, lần này là năm phần lực!

Hít sâu một hơi, thần sắc Ma Đao Vương thập phần tinh chuẩn và không có bất cứ hoa chiêu gì giống như hai chiêu lần trước, nhưng mà lần này, sức bật và âm thanh giống như sấm sét của đao chiêu, bộc phát như lũ quét.

Cờ-rắc!

Đây là âm thanh xương cốt cánh tay phải của Diệp Trần bị chấn nát, huyết thủy chảy ròng ròng.

- Tiến bộ theo không kịp!

Diệp Trần ngực khó chịu, trong cổ họng có mùi máu tươi.

Lực lượng chấn động, càng về sau, càng khó học tập, lần trước Diệp Trần có thể đuổi kịp tiết tấu của Ma Đao Vương, đằng sau, lại không theo kịp, hắn rốt cuộc là người, không phải là thần, tiến bộ cũng có biên độ, không có khả năng vĩnh viễn tiến bộ lớn, đến lúc nào đó sẽ chậm lại.

- Đao tiếp theo, vẫn là năm phần lực sao?

Ma Đao Vương hỏi.

- Không có việc gì, sáu phần lực!

Ma Đao Vương dần dần gia tăng lực lượng xuất đao, làm cho hắn có một tia cảm giác gấp gáp, hắn không muốn đem cảm giác này tan biến đi, con người là động vật kỳ quái, càng bức bách, bạo phát ra tiềm lực càng lớn, đương nhiên, cũng không phải muốn nắm giữ, là có thể được.

- Vậy ngươi cẩn thận!

Ma Đao Vương hiểu tâm tư của Diệp Trần, lần nữa xuất đao.

Lần này, cánh tay phải của Diệp Trần, cơ bắp tan rã, cốt cách đứt gãy từng khúc, dùng khuyết điểm của mình, va chạm với sở trường của Ma Đao Vương, kết quả đương nhiên rất thảm.

Dùng một chiêu chưa quen thuộc va chạm với Vương giả cao cấp, lại dùng lực lượng chấn động chưa quen thuộc va chạm với Ma Đao Vương, kết quả có thể tốt được sao?

Chỉ sợ ngay cả một phần lực lượng của Ma Đao Vương cũng khó tiếp được.

- Trước ngừng trong chốc lát.

Diệp Trần bỗng nhiên nói ngừng lại.

Hắn không thể không thừa nhận lần này có cảm ngộ rất nhiều, không kịp tiêu hóa, nếu chậm thêm chút thời gian, linh cảm sẽ nhạt nhòa một ít, cho nên nói xong câu đó, lập tức nhắm mắt lại.

- Có cảm ngộ?

Trong nội tâm Ma Đao Vương hiểu rõ, đứng tại trong hư không, lẳng lặng chờ đợi.

- Thì ra là thế!

Không nói Diệp Trần có cảm ngộ, Lam Sơn Mi cũng có một ít cảm ngộ, Ma Đao bí quyết của nàng, cùng Ma Đao Vương nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối, mặc dù không có tự mình cảm thụ Hoành Hành Ma Đao của Ma Đao Vương, nhưng ở một bên quan sát, cũng có lợi ích không nhỏ, dù sao nàng và Diệp Trần bất đồng, Diệp Trần là tự đi đường mình, tu luyện là kiếm pháp, nàng tu luyện, là Ma Đao bí quyết được truyền thừa từ lúc Ma Đao tông khai tông đến nay.

Trong nội tâm kích động, Lam Sơn Mi nhịn không được rút trường đao ra, diễn luyện.

Những mưa gió ở bên ngoài, cùng Diệp Trần một chút quan hệ cũng không có, hắn đắm chìm vào trong cảm ngộ lực lượng chấn động, trong đầu, hư ảnh Ma Đao Vương, lần lượt phát đao về phía hắn, động tác càng ngày càng chậm chạp, càng ngày càng rõ ràng, giống như thả chậm cả ngàn lần, mỗi một động tác đều có thể nhìn thấy rành mạch.

Linh hồn lực gấp mười lần người thường, đã làm cho năng lực mô phỏng của Diệp Trần quá mức cường đại, năng lực phân tích rất khủng bố.

- Đúng, chính là như vậy!

Diệp Trần cũng không mở to mắt, nắm Phá Tà Kiếm, tùy ý vung vẩy một chút.

Một lần!

Hai lần!

Mấy mươi lần qua đi, Diệp Trần mở to mắt.

- Lần này vẫn là sáu phần lực!

Diệp Trần nói với Ma Đao Vương.

Ma Đao Vương gật đầu.

Boang!

Kết quả làm cho Ma Đao Vương rất khiếp sợ, một lần trước, cánh tay Diệp Trần tan rã, cốt cách cũng đứt gãy từng khúc, lần này, cơ bắp của Diệp Trần xuất hiện vết rách, cốt cách cũng không đứt gãy

- Ngộ tính thật đáng sợ!

Ma Đao Vương lần đầu bị ngộ tính của người khác làm cho khiếp sợ.

- Quả nhiên!

Rốt cuộc Diệp Trần cũng sờ được con đường chính xác, con đường Ma Đao Vương đi trước, hắn đang nghiên cứu lộ tuyến, là sai lầm, hoặc là nói đang đi đường vòng, cho nên bất kể cố gắng như thế nào, đều chỉ có thể tiếp cận hoàn mỹ, nhưng không cách nào làm hoàn mỹ, hiện tại cùng Ma Đao Vương luận bàn, hắn đã biết được con đường chính xác, tiến bộ bắt đầu rõ ràng

Thời điểm bảy phần thực lực, cánh tay phải của Diệp Trần xuất hiện đau đớn, nhưng hắn nhanh chóng thích ứng bảy phần lực của Ma Đao Vương, bắt đầu hướng lên tám phần lực.

- Kẻ này tuyệt đối là quái thai, rõ ràng chỉ trong một ngày, có thể tiến bộ trên diện rộng nhu vậy.

Ma Đao Vương nghĩ mãi không thông, Diệp Trần tiến bộ vì sao lại có thể đánh vỡ lẽ thường như thế chứ, hắn nhìn ra, bất kể là thiên tài thế nào cũng phải tiến hành theo chất lượng a, không ai có thể học một lần là xong, nếu có ai có thể làm được thì đó là thần.