Cực Thiên Ma Thể là con bài chưa lật lớn nhất của hắn, cũng là thứ mà hắn cậy vào để tiến nhập Sinh Tử bí cảnh lần này. Vậy mà lại bị phá vỡ một cách dễ dàng như vậy. Mà nhìn qua Diệp Trần một điểm lao lực cũng không có.
Hắn nào đâu biết rằng, Diệp Trần đã cường đại đến trình độ không thể dùng lý thuyết để suy đoán. Muốn đánh thắng được Diệp Trần mà tu vi không chiếm được ưu thế căn bản không có hi vọng thắng lợi. Đối với một thiên tài, vượt cấp khiêu chiến trở thành món ăn thúc uống của họ. Diệp Trần vượt cấp khiêu chiến đã trở thành một điều cơ bản của hắn. Rõ ràng trận chiến này hai người không cùng một cấp bậc.
- Điều này, quá cường đại!
Mọi người ở Trường Thiên phái mở to mắt nhìn. Nhãn lực của bọn họ không có bao nhiêu, bọn họ chỉ biết Lệnh Hồ Dực mặc kề đề thăng thực lực lên như thế nào cũng giống như một món đồ chơi trên tay của Diệp Trần vậy. Đơn giản bị hành hạ. Đồng dạng là thiên tài mà chênh lệch cũng quá lớn đi!
Chậm rãi rơi xuống sân rộng trên ngọn núi cao nhất, Diệp Trần thu kiếm vào vỏ, sắc mặt như thường.
Diệp Trần không có ý định đi nhìn Lệnh Hồ Dực. Đối phương nhận một kích toàn lực của hắn không trải qua mấy năm tĩnh dưỡng cũng đừng nghĩ đến việc khôi phục lại đến thời kỳ toàn thịnh. Chỉ với Hủy Diệt kiếm ý thôi cũng đủ khiến cho đối phương đau đầu rồi. Đây chính là kiếm ý không có gì không hủy được. Ngay cả vương giả Sinh Tử Cảnh cũng khó thanh trừ.
Chậm rãi thở dài một hơi, Diệp Trần ngẩng cổ nhìn lên trời. Không biết ở Chân Linh đại lục, bọn họ đã đạt tới trình độ nào. Lấy tiềm lực của Độc Cô Tuyệt, hẳn so với Lệnh Hồ Dực cường đại hơn mấy lần. Đạm Thai Minh Nguyệt cũng có thể như vậy, còn có con quái vật Sở Trung Thiên nữa.
Diệp Trần không biết thiên tài ở các địa phương khác như thế nào, nhưng ở Chân Linh đại lục, hắn tối coi trọng chính là ba người này.
Độc Cô Tuyệt với Tuyệt Vọng đao ý thực lực so với Diệp Trần lúc đó cũng chỉ hơn kém nhau một đường chỉ.
Đạm Thai Minh Nguyệt ở trong mộ phần của Tứ Cực đại đế đoạt được chỗ tốt so với không gian áo nghĩa của Diệp Trần còn hoàn hảo hơn. Mà thiên phú của nàng cũng chẳng kém gì Độc Cô Tuyệt. Thực lực khó lường.
Sở Trung Thiên, luận ngộ tính cùng thiên phú là kém cỏi nhất, thậm chí bài danh còn không có nằm trong top hai mươi. Thế nhưng hắn có Cương Linh Thể vạn năm khó gặp. Đây có thể so với Nguyên Hoàng Pháp Thể thể chất.
Bản thân bị trọng thương, Lệnh Hồ Dực và Vân Tiêu Thủy xám xịt rời Trường Thiên phái, Mạc Tiểu Đường là đệ tử của Cực Thiên Tông nên cũng đi theo trở về. Trước khi đi, nàng ủy thác người cho Cao Chí Viễn biết, lần này trở về nàng sẽ thoát ly Cực Thiên Tông gia nhập Trường Thiên phái.
Diệp Trần lắc đầu, chuyện của Mạc Tiểu Đường chỉ sợ còn gặp phải những điều trắc trở phía trước. Đương nhiên nếu như Cực Thiên Tông có thể thả người, đó là điều tốt nhất.
Đánh bại Lệnh Hồ Dực, Diệp Trần ở Trường Thiên phái đối với mọi người là một liều thuốc an thần. Tâm trạng ủ rũ khi suốt ngày bị các tông môn khác sỉ nhục đã không còn, thay vào đó là tinh thần phân chấn. Mấy năm nay, Trường Thiên phái đã chịu quá nhiều sỉ nhục rồi, giờ đây cơ hội quật khỏi của Trường Thiên phái đã đến.
Trở lại ngọn núi của mình, Diệp Trần bài trừ tạp niệm, tiếp tục tìm hiểu áo nghĩa, tu luyện kiếm pháp.
- Kính Hoa Phá Diệt đã viên mãn rồi, Tàn Nguyệt cũng có chút tiến bộ. Nhưng khả năng hữu dụng của nó lại không bằng Linh Tê Nhất Kiếm. Khoái chi áo nghĩa có tiến bộ, mạn chi áo nghĩa hẳn ra cũng theo đó mà tiến bộ đi!
Tàn Nguyệt chú trọng công kích, Kính Hoa Phá Diệt chú trọng vây khốn và công kích và một điểm. Linh Tê Nhất Kiếm trên phương diện công kích kém hai kiếm kia nhưng tác dụng của nó lại không nhỏ chút nào. Nếu gặp phải người có thực lực tương đương với hắn. Linh Tê Nhất Kiếm nói không chừng có thể tạo được tác dụng trọng yếu trong việc phân định thắng bại.
...
Cực Thiên Tông.
Thấy Lệnh Hồ Dực và Vân Tiêu Thủy thương nặng trở về, Cực Thiên Tông rung động. Từ tông chủ, thái thượng trưởng lão cho tới đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn đều khiếp sợ dị thường. Vân Tiêu Thủy thương nặng trở về còn chưa tính, dù sao Vân Tiêu Thủy cũng chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Mà Lệnh Hồ Dực chân chính là Bán Bộ Vương Giả, thực lực cũng lọt vào trong top những Bán Bộ Vương Giả mạnh nhất, vậy thì ai có thể đả thương hắn đến mức như vậy? Lẽ nào lọt vào sự vây công của một nhóm Bán Bộ Vương Giả?
Trên đại điện Cực Thiên Tông.
Sắc mặt tông chủ Cực Thiên Tông và thái thượng trưởng lão đều không tốt chút nào. Bọn họ từ trong miệng hai người Lệnh Hồ Dực biết được nguyên nhân sự tình lần này. Bọn họ thực sự nghĩ không ra Trường Thiên phái từ đâu lấy ra một Bán Bộ Vương Giả trẻ tuổi như vậy. Ngay cả Lệnh Hồ Dực cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Ngươi và hắn đã giao thủ, chắc chắn biết rõ thực lực của hắn đã đạt được đến trình độ nào rồi chứ?
Thái thượng trưởng lão của Cực Thiên Tông là một vị lão giả mặc trường bào màu xám, lưng hùm vai gấu, tinh khí tràn đầy. Đôi mắt giống như lang ưng, mười phần dã tính. Hắn chăm chú nhìn vào Lệnh Hồ Dực dò hỏi.
Lệnh Hồ Dực chính là đại đệ tử của Cực Thiên Tông, đại vị so với thái thượng trưởng lão cũng không thấp, gần với tông chủ. Lúc này Lệnh Hồ Dực mới bình tĩnh lại, mở miệng nói:
- Ta đã cùng với Hổ Thiếu của Thiên Hổ Yêu Tông giao thủ, theo như ta thấy ngay cả Hổ Thiếu cũng không phải là đối thủ của hắn. Nhiều nhất cũng chỉ có thể cân tìa ngang sức mà thôi.
- Hổ thiếu cũng không phải là đối thủ của hắn?
Tông chủ Cực Thiên Tông là nhị gia gia của Lệnh Hồ Dực, gọi là Lệnh Hồ Hầu. Nghe thấy Lệnh Hồ Dực phân tích như vậy chân màu không khỏi cau lại. Thiên Thổ Yêu Tông ở Thiết Huyết đại lục là một trong thập đại yêu tông, thế lực so với Thiết Đề yêu tông ở Thiết Yêu Vực còn mạnh hơn rất nhiều. Mà Hổ thiếu của Thiên Hổ yêu tông là thiên tài đứng đầu trong bộ tộc yêu thú, dĩ nhiên có thể đạt được cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ nhất trọng đỉnh phong. Ở trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh cũng đứng thứ mười lăm. Năm ngoái Lệnh Hồ Dực cùng với hắn giao thủ đã bị một trảo của Hổ thiếu phá vỡ hộ thể chân nguyên, dưỡng thương một tháng mới khôi phục.
- Không có khả năng! Hổ thiếu cùng với ngươi đánh một trận, cũng không có toàn lực ứng phó!
Lão giả mặc áo xám không muốn sỉ nhục Lệnh Hồ Dực, nhưng sự thực vẫn là sự thực. Hổ thiếu là hậu đại của bộ tộc Thiên Hổ. Huyết mạch Thiên Hổ rất thuần khiết, tuy rằng không thể so sánh đươc với tổ tiên thiên hổ nhưng mà cũng rất đáng sợ. Hơn nữa tu vi cũng đã đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ nhất trọng đỉnh phong. Thực lực đáng sợ như vậy, cho dù là hai Lệnh Hồ Dực cũng không phải đối thủ của hắn.