Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 959: Không ai có thể địch nổi (Thượng)




Tháng thứ ba lại có người khiêu chiến Sở Mộ. Lúc này đây người khiêu chiến có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn. Nhưng lúc tức giận so với người khiêu chiến Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong trước đó càng thêm mạnh mẽ, càng hung ác hơn.

Sở Mộ ứng chiến!

Một kiếm, lại là một kiếm, một quang mang màu vàng phá không, chém vỡ kiếm kỹ người khiêu chiến. Đánh cho người khiêu chiến bị thương, khiến người khiêu chiến này khiêu chiến thất bại.

Sở Mộ lại một lần nữa thể hiện ra thực lực đáng sợ cường đại, kế tiếp lại là một tháng thanh tịnh.

thời gian tĩnh tu như vậy vô cùng khó có được. Thực lực của Sở Mộ thực lực dưới loại tĩnh tu này tăng lên từng chút một. Cuối tháng, khí tức trên người hắn đột nhiên nội liễm, tiếp đó lập tức bạo phát ra. Càng thêm mạnh mẽ.

Đột phá... Nguyên cực cảnh đại thành!

Nhưng mà Sở Mộ không có lập tức lấy ra Hoang thạch nhũ ngàn năm để phục dụng, mà là củng cố tu vi kiếm nguyên. Hoang Thạch nhũ ngàn năm, ở trong giới chỉ không gian của hắnm trốn không thoát, tùy thời cũng có thể phục dụng.

Tháng thứ tư đến. Sở Mộ không có nhận được khiêu chiến, yên tĩnh vượt qua một tháng. Bất quá bên ngoài lại vô cùng nóng bỏng, khiêu chiến liên tục diễn ra. Cơ hồ mỗi một ngày đều có một trận hoặc là hai trận, cũng có xuất hiện tổn thương và tử vong. Máu tươi nhuộm một mảnh nước Danh Kiếm hồ thành màu đỏ.

Chỉ là so với Danh Kiếm hồ máu của một người quá ít, rất nhanh đã bị pha loãng trong Danh Kiếm hồ, Danh Kiếm hồ lại khôi phục nguyên trạng như ban đầu.

Tháng thứ năm, cách lúc Danh Kiếm lâu mở ra cũng không còn nhiều thời gian. Đến lúc này, bầu không khí trở nên càng thêm kịch liệt, nóng bỏng. Trong quá trình chiến đấu ở, kiếm giả ra tay cũng càng ngày càng nặng, xác suất tử vong tăng lên một bậc.

Đúng vào lúc này, đột nhiên xuất hiện một kết quả ngoài ý muốn!

Chủ nhân Bách Lý Sương của gian nhà gỗ số bị đánh bại, đánh bại nàng là một kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong. Không, không thể nói là bị đánh bại, song phương chỉ là giao chiến mấy chiêu, Bách Lý Sương đột nhiên mở miệng nhận thua.

Chú ý. Không phải Bách Lý Sương bị đánh bại, mà là chủ động nhận thua. Chuyện này khiến cho rất nhiều kiếm giả suy đoán không thôi.

- Bách Lý Sương là tự biết không cách nào đánh bại đối phương, vì đề phòng bị thương hoặc bị giết cho nên mới nhận thua sao?

- Ta thấy không phải vậy, thực lực Bách Lý Sương này rất mạnh. Thông qua tám lần chiến đấu trước đã biết rõ, thực lực người khiêu chiến tuy rằng không kém, nhưng muốn đánh bại Bách Lý Sương, còn chưa đủ.

- Ta cũng nghĩ như vậy, huống chi mấy chiêu vừa song phương ai cũng không rơi xuống hạ phong, Bách Lý Sương không có lý do nhận thua.

- Tại sao phải nhận thua? Một khi nhận thua chẳng khác nào mất đi cơ hội tiến vào Danh Kiếm lâu nha, chẳng lẽ nàng còn muốn chờ đợi lần tiếp theo?

Đối mặt với tiếng nghị luận liên tục của mọi người, Bách Lý Sương không nói một lời. Vẻ mặt cũng chưa từng thay đổi lấy một cái. Vẫn như cũ, lạnh như băng như vậy, không có ai biết trong lòng nàng rốt cuộc đang nghĩ như thế nào.

Kiếm giả thành công trụ tiến vào gian nhà gỗ số hai cũng có chút nghi hoặc, nhưng mà những nghi hoặc,rất nhanh bị sự vui sướng trùng kích, không còn sót lại một chút gì. Hắn yên tâm, thoải mái tiến vào căn nhà gỗ số hai.

Chỉ là, không bao lâu sau chủ nhân căn nhà gỗ số hai, trong lúc chọn kiếm giả khiêu chiến mà bị đánh bại. Căn nhà gỗ số hai lần nữa đổi chủ. Trong lúc nhất thời, căn nhà gỗ số hai trở thành một tiêu điểm, không ngừng có kiếm giả mạnh mẽ đi khiêu chiến,chủ nhân căn nhà gỗ số hai liên tục thay đổi.

Trong một tháng ngắn ngủi, chủ nhâncăn nhà gỗ số hai đã đổi hơn mười người, thay đổi, thay thế cực nhanh.Tạo ra một kỷ lục hoàn toàn mới.

Với tư cách là chủ nhân đầu tiên của căn nhà gỗ số hai trong lần Danh Kiếm hào kiệt này. Bách Lý Sương lại biến mất, không biết tung tích, từ lúc nàng chủ động nhận thua đã biến mất trong mắt mọi người. Không có ai biết nàng đi nơi nào, cũng không có ai đi truy cứu xem nàng đi nơi nào.

Chỉ chớp mắt, lại một tháng đi qua. Lúc này đã là tháng thứ sáu, cửa gian nhà gỗ củaSở Mộ luôn đóng. Bởi vì không có người nào đi khiêu chiến hắn.Mấy lần khiếu chiến mấy tháng trước đã khiến cho người ta biết rõ thực lực của Sở Mộ đáng sợ tới cỡ nào, không có người nào có thể chống đỡ được một chiêu của hắn.

Một ngày lại một ngày trôi qua, chủ nhân của những căn nhà gỗ khác không biết đã thay đổi, thay thế bao nhiêu. Tốt cục, thời điểm cho tới lúc Danh Kiếm lâu mở ra chỉ còn lại vẻn vẹn một ngày.

Hướng mặt trời mọc, ánh mặt trời màu vàng chiếu xuống Danh Kiếm hồ. Mặt nước lăn tăn, ánh sang như nhộn nhạo, cảnh đẹp không thôi. Chỉ là lúc này khí tức tiêu sát lại nồng đậm như trước nay chưa từng có. Tràn ngập trong thiên địa, cơ hồ làm cho người ta hít thở không thông.

Tất cả mọi người biết rõ, đây là ngày cuối cùng của Danh Kiếm hào kiệt hội lần này. Qua ngày hôm nay sẽ là lúc Danh Kiếm lâu mở ra. Khi đó, không có cách nào tiếp tục khiêu chiến, chỉ có thể chờ đợi Danh Kiếm hào kiệt hội lần tiếp theo mà thôi.

Có một chút kiếm giả đã bỏ đi. Bởi vì bọn họ không có lòng tin đánh bại những chủ nhân mấy căn nhà gỗ kia. Trên cơ bản, trải qua khiêu chiến gần nửa năm. Người có thể ở lại trong một trăm căn nhà gỗ kia thực lực đều không tầm thường. Mỗi một kiếm giả đều rất cường hãn, kỳ thật thực lực tuyệt đối đều là tồn tại đỉnh tiêm trong đám kiếm giả nguyên cực cảnh.

Ánh sáng mặt trời dần dần lên cao, chỉ chớp mắt, đã tới giữa trưa. Bầu không khí nóng hừng hực, giống như có một quả cầu lửa trên trên không trung cao cao, phóng ra nóng bỏng vô tận.

Có một đạo thân ảnh bỗng nhiên từ đằng xa ngự không phi hành đi đến. Tốc độ cực nhanh, những nơi người này đi qua, nhiệt độ trong không khí liên tục hạ thấp. Sương trắng liên tục được ngưng tụ ra, phiêu đãng trong không khí. Dọc theo lộ tuyến phi hành của đạo thân ảnh kia mà hình thành một quỹ tích dài dằng dặc, vô cùng rõ ràng.

Nhoáng một cái, thân ảnh kia lập tức xuất hiện trên không trung Danh Kiếm hồ rồi dừng lại. Thân ảnh hiện lên rõ ràng. Đây là một nữ kiếm giả thân mặc trường bào màu trắng, khí tức lạnh lẽo đến cực điểm vờn quanh bốn phía. Tạo ra một khu vực lạnh lẽo như băng, khiến cho người này càng có vẻ bất phàm. Giống như tới từbăng thiên tuyết địa vậy.

- Bách Lý Sương!

- Đúng vậy, là Bách Lý Sương!

- Bách Lý Sương vừa biến mất đã là mấy tháng, ta còn tưởng rằng nàng buông tay.

- Hôm nay cũng là ngày cuối cùng, nàng còn tới nơi này làm cái gì vậy?