Sinh tử của Sở Mộ không ai quan tâm, thứ bọn hắn để ý chỉ là bọn hắn có đặt đúng cửa hay không mà thôi. Có thể lấy được linh thạch hay không, không hơn.
- Ta muốn dùng một kiếm mạnh nhất của ta miểu sát ngươi.
Hai mắt Dương Liên Phong đột nhiên trở nên u ám, thâm thúy, phảng nhất như bốn phía hoàn toàn bị bao phủ. Ngay sau đó, một đám hỏa diễm màu đen từ trong hai mắt hắn tuôn ra, hừng hực thiêu đốt, phảng phất như muốn đốt cháy Sở Mộ thành tro tàn vậy.
Chỉ thấy quanh thân Dương Liên Phong đột nhiên xuất hiện từ đạo khí tức màu đen, khí tức này giống như yêu ma giương nanh múa vuốt, ngưng tụ thành ngọn lửa, nối lại thành một mảnh. Sau đó hóa thành một đạo hỏa diễm màu đen, yêu dị, hừng hực thiêu đốt, giống như muốn đốt cháy cả hư không chung quanh.
Trong nháy mắt hỏa diễm màu đen lan tràn tới kiếm khí đang chỉ về phía Sở Mộ. Khí tức khủng bố tràn ngập, sắc bén, lạnh lẽo tới cực điểm, xé rách thiên địa.
Tất cả mọi thứ nhìn như tốn thời gian rất dài, kỳ thực chỉ trong nháy mắt rất là ngắn ngủi.
Chỉ thấy Dương Liên Phong vung một kiếm lên, tiếng thét quỷ dị vang lên, phảng phất như yêu ma dưới thâm uyên rít gào. Một đám hỏa diễm màu đen rời khỏi kiếm bắn ra phía trước, tập trung toàn thân Sở Mộ.
Sở Mộ chỉ cảm thấy thân thể mình như bị một cỗ khí tức lạnh lẽo, lại hừng hực tập trung. Máu tươi khô nóng, có cả giác cô độc về mặt tinh thuần, trong cơ thể dường như xuất hiện một đạo ma hỏa, muốn thiêu đốt thân thể hắn.
- Ám chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa dung hợp tạo thành kiếm kỹ...
Tô Hạo Sa không thể không gật đầu.
- Là kiếm kỹ mạnh nhất của Dương Liên Phong này.
- Hắc Viêm Hám Thần ba.
- Có nguồn gốc từ Ám Chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa dung hợp, không chỉ có hỏa diễm hừng hực, còn có lạnh lẽo của bóng đêm, cả hai dung hợp hoàn mỹ sinh ra hắc viêm có uy lực đáng sợ vô cùng. Một khi bị đánh trúng, sẽ bị thiêu đột, căn bản không có cách nào dập tắt, mãi tới khi bị đốt thành tro bụi mới thôi.
- Lợi hại nhất là Hắc Viêm Hám Thần ba này có thể nhắm vào mặt tinh thần,rung chuyển thế giới tinh thần. Tuy rằng sẽ không tạo thành tổn thương thực chất nào, nhưng mà một khi thế giới tinh thần bị trùng kích, rung chuyển, sẽ lập tức sinh ra hoảng hốt. Đối với Kiếm giả đang chiến đấu sinh tử mà nói, hoảng hốt trong nháy mắt cũng đủ trí mạng rồi.
Hai câu nói, nói ra kiếm kỹ mạnh nhất của Dương Liên Phong, nói ra chỗ đáng sợ Hắc Viêm Hám Thần ba.
Chỉ là thế giới tinh thần của Sở Mộ so với Kiếm giả ngang cấp còn mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Dựa vào lực trùng kích cấp bậc này của Hắc Viêm Hám Thần ba căn bản không có cách nào làm rung chuyển thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Trừ phi Hắc Viêm Hám Thần Ba có thể tăng cường lên gấp mười lần. Nếu không căn bản không làm gì được Sở Mộ.
- Ngươi sẽ đối phó với nó thế nào đây?
Tô Tiểu Tiểu có chút hào húng nhìn qua Sở Mộ, thầm suy nghĩ.
- Né tránh, mau né tránh đi.
Những người đặt cược loại thứ hai hoặc là thứ ba, những Kiếm giả này liên tục nắm chặt tay, nội tâm thầm rít gào.
Nhưng mà Sở Mộ tựa như trở nên ngây ngốc, vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
- Ha ha, năm vạn khối linh thạch thượng phẩm sắp tới tay.
- Thực sự quá dễ dàng.
Những Kiếm giả đặt cược lựa chọn thứ nhất âm thầm hưng phấn không thôi.
Trên mặt Dương Liên Phong cũng xuất hiện nụ cười vui vẻ, nụ cười của thắng lợi.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, một kiếm này cũng không phải là một kiếm mạnh nhất của hắn. Bởi vì hắn không có sử dụng bí pháp tăng cường uy lực.
Dương Liên Phong cảm thấy, bằng vào tu vi kiếm nguyên Nguyên cực cảnh đại thành của hắn lúc này, lại phối hợp thêm sáu thành kiếm ý, bốn thành Hỏa Chi áo nghĩa và năm thành Ám Chi áo nghĩa dung hợp thành kiếm kỹ mạnh nhất của hắn: Hắc Viêm Hám Thầnb a, một kiếm này đủ để diệt sát đối thủ như Sở Mộ.
Đây không phải là hắn xem thường Sở Mộ, mà là tràn ngập tự tin đối với bản thân mình.
Tại tuổi tác như hắn, chưa đủ ba mươi tuổi mà có được tu vi, lĩnh ngộ bực này, có thể nói là thiên tài tuyệt đỉnh. Thành tựu sau này chưa chắc đã kém hơn Tô Hạo Sa.
- Chết đi.
Dương Liên Phong quát, dường như hắn đã nhìn thấy Sở Mộ bị đốt thành tro bụi.
Vào thời khắc mấu chốt này, Sở Mộ ngây ngốc giống như rốt cuộc cũng tỉnh lại. Mí mắt nhấc lên, có quang mang màu tím xuất hiện, lưu lại hai đạo dấu vết rõ ràng trong không khí.
Chợt, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ. Cho dù cường giả như Tô Hạo Sa cũng chỉ mơ hồ chứng kiến tay Sở Mộ khẽ động, có một đạo kiếm quang mơ hồ bắn ra. Những người khác càng thêm mơ hồ, thậm chí còn có một ít Kiếm giả tương đối yếu, căn bản không có chứng kiến động tác rút kiếm của Sở Mộ.
Trong mắt mọi người, mọi người chỉ nhìn thấy một đạo quang mang màu tím, phảng phất như từ hư vô tới, xé rách không trung, sau đó phóng về phía hỏa diễm màu đen.
- Tốc độ rút kiếm thật nhanh.
Trong lòng Tô Hạo Sa giật mình.
Đạo quang mang màu tím thâm thúy đã gặp hỏa diễm màu đen, trong lúc vô thanh vô tức, quang mang màu tím xuyên qua hỏa diễm màu đen. Lại khiến cho hỏa diễm màu đen bắt đầu tán loạn. Mà quang mang màu tím thì dùng tốc độ không gì sánh nổi bắn về phía Dương Liên Phong.
Dương Liên Phong vừa mới nhìn thấy có một đạo quang mang màu tím xuất hiện, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Khi vừa mới giơ tay lên thì đạo quang mang màu tím kia đã xuyên qua kiếm cương hộ thể của Dương Liên Phong. Kiếm quang màu tím trở thành màu sắc cuối cùng mà Dương Liên Phong nhìn thấy trước khi chết.
Tiếng phốc vang lên, giống như là sấm sét nổ vang, vang vọng toàn trường. Mọi người mở to hai mắt, tròng mắt cơ hồ muốn rớt xuống đất. Bọn hắn chỉ thấy đạo quang mang màu tím thâm thúy kia tiến vào mi tâm Dương Liên Phong, lập tức xuyên qua đầu.
Đồng tử Dương Liên Phong co rút lại, tròn mắt trợn ngược, cả thân thể chậm rãi ngã xuống phía sau.
Về phần hỏa diễm màu đen kia khi tới trước mặt Sở Mộ một thước đã tiêu tán thành vô hình.
Đến chết Dương Liên Phong cũng không thể nào tin được, dùng thực lực của hắn chỉ một kiếm đã bị đối phương chém giết.
Miểu sát.
Phanh một tiếng vang lên, thi thể Dương Liên Phong nặng nề đổ ập xuống đấu kiếm đài cứng rắn, đồng tử tan ra, vô thần nhìn lên bầu trời, gióng như đang chấp vấn ông trời vậy.
Vì sao?
Hơn mười vạn Kiếm giả lặng ngắt như tờ, bởi vì bọn họ cảm thấy đầu óc mình lúc này không đủ dùng, căn bản không có cách nào kịp phản ứng.
Miểu sát.
Sở Mộ lại dùng một kiếm miểu sát Dương Liên Phong.