Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 919: Tử vong và thu hoạch (Hạ)




- Đáng chết, hóa ra là các ngươi.

Sa Cuồng cũng nhìn thấy đám người Cổ Việt, sắc mặt đại biến, đằng đằng sát khí.

Rầm rầm rầm.

Đám Kiếm giả liên tục ra tay, thi triển kiếm kỹ, đánh về phía ba đầu Man Hoang Trảo Long biến dị, không cầu chém giết, chỉ cần có thể ngăn cản một chút, ngăn cản tốc độ của bọn chúng là được.

Rống, rống, rống.

Ba đầu Man Hoang Trảo Long triệt để giận dữ, móng vuốt sắc bén liên tục bổ ra, giống như xé rách không gian, tùy ý để cho kiếm kỹ đánh vào trên người chúng mà vẫn sừng sững bất động. Ngay cả thiết giáp cũng không bị đánh bại.

Một đám Man Hoang Trảo Long đằng sau cũng đuổi theo. Tất cả vô cùng phẫn nộ, hai mắt đỏ tươi.

- Nhảy vào rừn gđá, chúng ta sẽ an toàn.

Cổ Việt quát.

Nếu như nhảy vào trong rừng đá, có rừng đá yểm hộ, hình thể của Man Hoang Trảo Long rất lớn, không dễ hành động, rất dễ đào tẩu.

Bình thường khoảng cách nảy rất nhanh là có thể chạy qua, nhưng mà hiện tại bị Man Hoang Trảo Long đuổi giết. Mấy trăm thước ngắn ngủi lại giống như dài mấy vạn thước vậy.

- Mau mau mau....

Sở Mộ triển khai toàn bộ tốc độ, dưới tình huống bạo phát, hắn vượt qua từng kiếm thú sơ cấp. Nhanh chóng ngang hàng với ba kiếm thú sơ cấp tinh anh của Huyết Mang tiểu đội.

Cổ Việt vốn là kiếm thú trung cấp, bản thân lại có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn, trên phương diện tốc độ còn hơn Sở Mộ một ít.

Sưu một tiếng Cổ Việt dẫn đầu xông vào trong rừng đá, ngay sau đó Sở Mộ và ba đội viên tinh anh của Huyết Mang tiểu đội cũng xông vào trong rừng đá. Mà ba đầu Man Hoang Trảo Long biến dị cũng đuổi tới.

Móng vuốt sắc bén vung lên. trảo nhận đáng sợ phá không bắn ra, trực tiếp xé rách một kiếm thú chạy cuối cùng thành từng mảnh nhopr.

Man Hoang Trảo Long biến dị có được thực lực Phá Sơn cấp, vốn không phải là tồn tại mà kiếm thú sơ cấp bình thường có thể ngăn cản. Trong nháy mắt đã bị miểu sát.

Tiếng kêu thảm thiết phía sau khiến cho đám kiếm thú phía trước cảm thấy tim mình nhảy lên. Dưới nguy cơ sinh tử, tốc độ so với vừa rồi lại nhanh thêm một phần.

Man Hoang Trảo Long biến dị đuổi tới, móng vuốt sắc bén vung lên. Tiếng phốc phốc vang lên, lại có một kiếm thú sơ cấp bị xé rách thân thể mà chết thảm.

Không ai dám quay đầu lại. Đối mặt với Man Hoang Trảo Long biến dị đáng sợ, coi như là kiếm thú trung cấp như Cổ Việt cũng không dám chiến một trận.

Trốn, trốn. Trốn thật mau.

Liên tục có bốn kiếm thú sơ cấp bị móng vuốt sắc bén hóa thành từng mảnh nhỏ. Ba đầu Man Hoang Trảo Long biến dị xông vào trong rừng đá, thân thể khổng lồ khiến cho chúng nó bị ảnh hưởng, độ linh hoạt và tốc độ rõ ràng hạ thấp rất nhiều.

Dưới sự phẫn nộ, Man Hoang Trảo Long biến dị vung móng vuốt sắc bén lên, đem từng khối đá chung quanh đánh thành phấn vụn.

Man Hoang Trảo Long Toái Cương cấp tới ngăn cản, một kiếm bị diệt sát.

Bỏ mạng chạy trốn, Lúc tiến vào chỉ mất nửa canh giờ, lúc rời khỏi lại tốn thời gian gấp mấy chục, thậm chí là mấy trăm lần.

Tiếng sưu sưu liên tục vang lên, từng đạo thân ảnh rời khỏi rừng đá.

- Đi, trước tiên trở lại Thánh thành.

Cổ Việt quát, tốc độ của đám người này không giảm, nhanh chóng phóng về phía Man Hoang thánh thành.

Sở Mộ hiện tại là một trong mười một kiếm thú sơ cấp tiến vào rừng đá còn sống sót. Nói cách khác, có năm kiếm thú sơ cấp đã chết dưới móng vuốt sắc bén của Man Hoang Trảo Long.

Nếu tốc độ của hắn chậm lại một chút mà nói, rất có thể sẽ trở thành một thành viên trong đội tử vong.

Thoáng cái chết mất năm người, ai cũng không chịu nổi. Không có ai nói chuyện, chỉ có mang theo ý thức toàn lực chạy trốn.

Phía xa xa truyền tới tiếng rống giận phẫn nộ của Man Hoang Trảo Long.

Bởi vì rừng đá ngăn cản làm cho tốc độ của Man Hoang Trảo Long biến dị đại giảm, cuối cùng khiến cho đám người Sở Mộ chạy thoát.

Liên tục chạy trốn hai thời thần, đã không nghe thấy tiếng rống giận của Man Hoang Trảo Long, mọi người thả chậm tốc độ, điều chỉnh khí tức, bảo trì tốc độ nhất định, tiếp tục chạy đi.

Việc cấp bách là trước tiên trở lại Man Hoang thánh thành, hoàn thành nhiệm vụ rồi nói sau.

Bọn hắn cũng không biết người của Cuồng Sát tiểu đội không có chết, Sa Cuồng cũng nhìn rõ đám người Sở Mộ, cơ hồ ghi nhớ khuôn mặt, khí tức của từng người một.

- Đối với việc năm người bọn hắn tử vong, ta rất lấy làm tiếc.

Trong Kiếm Thú phủ ở Man Hoang thánh thành, Cổ Việt mang theo một chút bi thương nói với bảy kiếm thủ sơ cấp trong đó có Sở Mộ.

- Khi tiếp nhận nhiệm vụ chúng ta đã chấp nhận rủi ro như vậy. Cho dù mất đầu cũng không có gì oán hận.

Một kiếm thú sơ cấp cười khổ, trong mắt mọi người bọn họ là đại nhân. Nhưng trên thực tế, bọn hắn chẳng qua có thực lực lợi hại hơn Kiếm giả bình thường một chút. Đồng thời cũng biết sợ, cũng khủng hoảng tới chết. Cũng giống như những Kiếm giả bình thường, vì sinh tồn mà không ngừng phấn đấu.

- Bất kể như thế nào, lần này mục tiêu của Huyết Mang tiểu đội chúng ta đã đạt thành. Nhưng mà trong đó lại xuất hiện một ít biến cố, thiếu chút nữa toàn quân bị diệt. Vì thế ta quyết định, giao cho mỗi người trong các vị chín ngàn điểm tích lũy săn bắn.

Cổ Việt trịnh trọng nói.

- Chín ngàn?

Đám người Sở Mộ lập tức cả kinh.

Dựa theo ước định trước đó, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đạt được bốn ngàn điểm tích lũy săn bắn. Rồi sau đó lại tăng lên một ngàn là năm ngàn. bây giờ lại tăng lên tới chín gnanf.

Không có ai cự tuyệt, bởi vì không có ai ghét bỏ điểm tích lũy săn bắn quá nhiều.

Vì vậy trên kiếm thú lệnh sơ cấp của Sở Mộ có thêm chín ngàn điểm tích lũy săn bắn. Tổng số đạt tới một vạn, tỏ vẻ hắn có thể tiến vào Ngộ Đạo tháp hoặc là Vạn Sát trận tu luyện một trăm thời thần.

Một trăm thời thần, dùng ngộ tính của Sở Mộ, đủ để tăng lên Không Chi ý cảnh, khiến cho năng lực sinh tồn của hắn mạnh mẽ hơn một chút.

Các vị, hi vọng tiếp đó chúng ta còn có cơ hội tiếp tục hợp tác.

Cuối cùng Cổ Việt cười nói.

- Cáo từ.

Đám kiếm thú sơ cấp liên tục hạ kiếm lễ rồi rời đi.

- Sở Mộ các hạ, xin chờ một chút.

Trong lúc Sở Mộ đang định rời đi thì bị Cổ Việt gọi lại.

- Cổ Việt đội trưởng có gì chỉ giáo?

Sở Mộ hỏi.

- Mặc dù có chút mạo muội, nhưng mà ta vẫn nói thẳng, không biết Sở Mộ các hạ có tính gia nhập đoàn thể gì hay không?

Cổ Việt cười hỏi.

- Đa tạ ý tốt của Cổ Việt đội trưởng, bất quá trước mắt ta không có định gia nhập đoàn thể gì.

Sở Mộ nghe xong đã hiểu rõ ý tứ của Cổ Việt, cho nên hắn uyển chuyển cự tuyệt.