Cửu Man của Man Kiếm hội nhìn qua nhã nhặn, giống như nam hài nhà bên, trên mặt thùy chung hiện lên nụ cười ôn hòa. Diệp Vô Song của Man Hoang lâu thì áo trắng nhẹ nhàng, giống như một công tử tốt đẹp trong thời đại hỗn loạn. Tô Tiểu Tiểu thì có khuôn mặt của một tiểu mỹ nữ. Dương Liên Phong thì vẻ mặt lạnh lùng. Tướng mạo của Phong Thất là người bình thường nhất. Nhưng mà trên mặt lại hiện lên một tia cuồng. Có cảm giác như không chịu cam lòng cuồng dưới người khác vậy.
Nam người này chính là ngũ tú của Thánh thành, là năm người chói mắt nhất trong hơn trăm Kiếm giả tham dự khảo hạch Kiếm thú. Cũng là năm người được mọi người công nhận trăm phần trăm có thể thông qua khảo hạch kiếm thú.
- Tổng cộng có một trăm mười ba người, so với lần trước nhiều hơn một ít.
Một lão giả mặc trường bào màu trắng chắp hai tay ra sau lưng, đi tới trước mặt hơn trăm Kiếm giả tham dự khảo hạch kiếm thú, vẻ mặt lạnh nhạt. Trong mắt còn mơ hồ hiện lên vẻ lạnh lẽo, lăng lệ.
- Tốt, hiện tại tất cả mọi người đi theo ta.
Lão giả vung ống tay áo lên, quay người nhanh chóng đi về phía cửa.
Cửa không lớn, nhìn cũng rất bình thường. Lão giả này mở cửa ra, mọi người cùng đi theo vào. Lập tức nhìn thấy bố trí quái dị bên trong, đó là một dàn giáo hình bầu dục, cao chừng hai thước, không biết dùng làm cái gì.
- Một trăm mười ba người các ngươi, hiện tại ta sẽ đọc danh sách một chút. Người bị ta hô tên đi lên trước một bước.
Trong tay lão giả mặc áo bào trắng xuất hiện một tờ giấy trắng, trên tờ giấy trắng viết rất nhiều cái tên.
- Cửu Man...
Lão giả này hô, Cửu Man của Man Kiếm hội lập tức bước ra một bước. Trên mặt thủy chung vẫn mang theo nụ cười khiến cho người ta muốn thân cận.
- Triệu Nhất.... Vương Quyền...
Từng cái tên từ trong miệng lão giả này vang lên.
- Sở Mộ...
Dứt lời, Sở Mộ lập tức bước ra phía trước một bước. Hắn lập tức cảm nhận được có nhiều ánh mắt nhanh chóng nhìn lên trên người mình, trong đó có một ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, sắc bén giống như muốn xuyên thủng thân thể hắn vậy. Sở Mộ nhìn lại, lập tức nhìn thấy một đôi mắt lạnh lẽo có vài phần sát ý nhìn về phía hắn.
Dương Liên Phong.
Sở Mộ âm thầm kinh ngạc, ánh mắt Dương Liên Phong này tràn ngập địch ý với mình, lại khiến cho Sở Mộ vô cùng khó hiểu. THeo hắn biết, đây là lần đầu tiên hắn chạm mặt với Dương Liên Phong.
THấy ánh mắt Sở Mộ nhìn về phía mình, trong mắt Dương Liên Phong hiện lên vài phần khiêu khích, nhưng mà Sở Mộ không để ý tới, chỉ quay mặt đi. Phảng phất như tất cả mọi chuyện không liên quan tới hắn.
Sau khi đọc xong một trăm mười ba cái tên, lão giả mặc áo bào trắng thu hồi giấy. Liếc mắt đảo qua mọi người, lại lần nữa mở miệng:
- Khảo hạch Kiếm thú tràn ngập nguy cơ, không cẩn thận sẽ tử vong. Cho nên các ngươi còn một lần cơ hội rời khỏi đây.
- Đã tới đây sao có thể rút lui được chứ?
Dương Liên Phong ngạo nghễ cười, dường như rất thích làm náo động.
Những Kiếm giả khác mặc dù không nói chuyện. Nhưng mà cũng không có tiếng bước chân nào vang lên. Bọn hắn dùng hành động chứng minh mình tuyệt đối không lùi bước.
- Rất tốt, đã không có ai muốn rời khỏi, như vậy hiện tại chuẩn bị tiến vào khu vực khảo hạch đi.
Trên mặt lão giả mặc áo bào trắng khẽ mỉm cười:
- Thời gian khảo hạch là một tháng. Sau một tháng cổng truyền tống sẽ lại lần nữa xuất hiện. Cổng truyền tống chỉ tồn tại có một giờ, cho nên một khi bỏ qua, các ngươi chỉ có thể đợi tới lần khảo hạch tiếp theo bắt đầu mới có thể rời đi. Mặt khác, nhớ kỹ một điểm. Vô luận thế nào các ngươi cũng không thể liên thủ săn giết Man Hoang cự thú, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Dứt lời, dàn giáo hình bầu dục kỳ quái kia đột nhiên tỏa ra từng đám quang mang chói mắt, hình thành một cổng áng sáng hình bầu dục, đây có lẽ là cổng truyền tống.
Đi vào cổng truyền tống mới tiến vào được khu vực khảo hạch.
Một trăm mười ba Kiếm giả, theo thứ tự đi vào trong cổng truyền tống. Rất nhanh, một trăm mười ba Kiếm giả đều biến mất. Cổng truyền tống vẫn mở, lão giả áo bào trắng đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm vào cổng truyền tống. Thật lâu sau mới nở nụ cười:
- Không biết lần này có bao nhiêu người có thể thông qua khảo hạch? Lại có bao nhiêu người sẽ chết ở bên trong đây?
...
Tại một chỗ khác sau cổng truyền tống, cũng là một mặt bên kia của cổng truyền tống. Sau khi đám người Sở Mộ rời đi lập tức nhìn thấy mặt đất và bầu trời bao la mờ mịt. Từng dãy núi phía xa liên miên phập phồng, giống như gợn sóng.
Khí tức Man hoang vô cùng nồng đậm, một loại cảm giác nguy hiểm thủy cuhng quẩn quanh trong lòng mọi người. Khiến cho người ta không dám buông lỏng cảnh giac.
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một chút, hoang khí ở nơi này so với hoang khí ở những nơi khác càng thêm nồng đậm vài phần, đồng thời cũng càng thêm tinh thuần hơn vài phần. Thiên Hoang kiếm điển vận chuyển, hoang khí tinh thuần không ngừng bị hút vào trong cơ thể Sở Mộ. Từng chút một chuyển hóa thành Thiên hoang kiếm nguyên, khiến cho tu vi Nguyên cực cảnh tiểu thành của Sở Mộ dần dần vững chắc.
- Cuộc đi săn bắt đầu.
Khóe miệng Diệp Vô Song nở nụ cười vui vẻ, thi triển thân pháp, bay khỏi mặt đất.
Nội dung khảo hạch Kiếm thú chỉ có một. Đó là thông qua cố gắng và năng lực của chính bản thân mình chém giết một đầu Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp. Mặc kệ là Man Hoang cự thú nào cũng được, chỉ cần Liệt Địa cấp là được.
Tuy rằng khảo hạch chỉ có một hạng mục, nhưng mà điều kiện có hai, đó là một mình săn giết Man Hoang cự thú đó. Thứ hai, đầu Man Hoang cự thú này phải là Liệt Địa cấp.
Đã từng có Kiếm giả sau khi tiến vào trong, cho rằng sẽ không bị ai biết rõ, tạo thành mấy đội ngũ săn giết một đầu Man Hoang cự thú. Cứ như vậy cuối cùng nhận được đủ số lượng nội đan Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp. đáng tiếc bọn hắn không có thông qua khảo hạch trở thành Kiếm thú.
Tuy rằng không biết nguyên nhân cụ thể là gì, nhưng phàm là Kiếm giả liên thủ săn bắn, từ trước tới nay chưa từng thông qua khảo hạch Kiếm thú, không hề có một chút may mắn nào.
Hơn nữa những Kiếm giả này còn bị Kiếm Thú phủ và Thánh Kiếm vệ trừng phạt. Từ đó về sau không được bước vào Man Hoang thánh thành nửa bước.
Ai cũng biết bất kể là Kiếm Thú phủ hay là Thánh Kiếm vệ đều thuộc về Bách Thánh minh.
Có những người này làm gương, từ đó về sau trong lúc khảo hạch Kiếm thú, không có ai dám ăn gian. Toàn bộ là một mình săn bắn. Cố gắng bảo toàn tính mạng mình, chờ đợi cổng truyền tống lần nữa xuất hiện.