Triệu Khai Minh ở bên cạnh thấp giọng giải thích, ngữ khí trở nên có chút hưng phấn và sợ hãi, còn có chút thán phục:
- Kiếm bia chỉ có thể khảo thí công kích của cường giả dưới cấp bậc Kiếm Vương. Chỉ có hai loại màu sắc đỏ và tím. Bất quá Kiếm giả có thể được đánh giá cường độ công kích tới quang mang màu tím tương đối ít. Ít nhất phải có lực công kích cấp bậc Kiếm tôn mới có thể. Trước mặt, ghi chép cao nhất trong kiếm bia khảo thí lực công kích ở Man Hoang thánh thành này thuộc về Tô Hạo cát đại nhân. Tô Hạo Cát đại nhân đánh ra tử sắc chín mươi ba vạch. Đại nhân đại tới tử sắc ngoài chín mươi vạch còn có sáu người nữa.
So với Triệu Khai Minh sợ hãi thán phục, Sở Mộ không có bao nhiêu cảm giác. Bởi vì hắn cũng không rõ ràng lắm, hồng sắc và tử sắc rốt cuộc khác biệt tới bao nhiêu. Cho nên chỉ có thể tự mình nhận thức một phen, sau đó mới có thể biết rõ được.
Kiếm bia khảo htis lực công kích không cần phải tốn chút linh thạch nào. Bởi vậy nơi này thường xuyên tụ tập rất nhiều Kiếm giả, dù sao không cần phải trả giá, công kích một hai lần, nhìn xem lực công kích của mình có chút tiến bộ nào hay không.
Thoáng cái lại có người tiếp tục đi lên, bắt đầu xuất kiếm công kích.
Trên cơ bản, Kiếm giả xuất kiếm đều trực tiếp thi triển kiếm kỹ, hơn nữa thường thường sẽ là kiếm kỹ sở trường nhất để công kích. Nhưng mà hơn mười Kiếm giả xông lên, lực công kích cũng không vượt quá sáu mươi vạch.
- Ta cũng tới kiểm tra một chút.
Triệu Khai Minh cảm thấy mình có chút nhiệt huyết sôi trào, không khỏi đi ra ngoài:
- lần khảo thí trước cho tới bây giờ đã qua ba tháng. Không biết có thể tăng lên tới bao nhiêu vạch.
Triệu Khai Minh chậm rãi rút kiếm ra, một thân khí thế liên tiếp kéo lên, sắc bén, lạnh lẽo vô cùng. Vẻ mặt vô cùng lạnh lẽo, phảng phất như trước mặt hắn có một đầu Man Hoang cự thú vậy.
Không có ai cảm thấy kỳ quái, bởi vì Kiếm giả sinh tồn trong Man Hoang cổ vực, sau một lúc trên cơ bản đều như vậy.
Khí thế trên người Triệu Khai Minh nahry lên tới đỉnh điểm, kiếm nguyên dưới kiếm khí bắt đầu vận chuyển, đột nhiên hắn khẽ quát một tiếng. Tay lập tức chém ra một kiếm, giống như muốn bổ Kiếm bia ra. Một đạo kiếm quang màu đỏ phá không bắn ra.
Oanh một tiếng, kiếm quang màu đỏ nghiền nát, một đạo quang mang màu đỏ từ dưới kiếm bia nhanh chóng xông lên, trong nháy mắt vượt qua ba mươi vạch, tiếp tục đi lên trên. Sau khi đạt tới bốn mươi vạch, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp. Cuối cùng dừng lại giữa bốn mươi bốn vạch và bốn mươi lăm vạch.
- So với ba tháng trước tăng lên hai vạch.
Triệu Khai Minh thở dài nói.
Kiếm giả Nguyên cực cảnh, trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi rát khó có thể tăng lên bao nhiêu thực lực, trừ phi là đạt được đại kỳ ngộ gì đó.
Loại tình huống như Triệu Khai Minh này có rất nhiều, bởi vậy cũng không có ai cười nhạo hắn, như vậy sẽ càng biểu hiện ra mình vô tri.
- Sở huynh đệ, ngươi đi khảo thí đi.
Triệu Khai Minh đi về phía Sở Mộ nói.
- Được.
Sở Mộ gật gật đầu, đi về phía khảo thí./
Không thấy hắn súc thế thế nào, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ, một đạo Thiên Hoang kiếm nguyên lập tức ngưng tụ, hóa thành một đạo kiếm quang màu vàng nhạt bắn ra. Trong nháy mắt vượt qua mấy chục thước chém vào trên kiếm bia màu trắng.
Phanh một tiếng, Thiên Hoang kiếm nguyên nghiền nát, quang mang màu đỏ vọt lên trên kiếm bia, mười vạch.
Lập tức, đám Kiếm giả chung quanh vừa kịp phản ứng, nhìn về phía Sở Mộ, vẻ mặt khác nhau.
- Thực sự là lãng phí thời gian, không ngờ lại dùng công kích bình thường.
Có một ít Kiếm giả thầm nói.
- Thông qua khí tức chấn động phán đoán người này chỉ vẻn vẹn có tu vi kiếm nguyên Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong. Nhưng mà công kích bình thường lại đạt tới mười vạch, nói rõ công pháp người này tu luyện vô cùng bất phàm. Đây tuyệt đối là trên Thiên Cấp hạ phẩm.
Công kích bình thường của Kiếm giả Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong bình thường là năm vạch, đây chỉ là Kiếm giả tu luyện công pháp Địa cấp cực phẩm, công pháp càng tốt, kiếm nguyên càng mạnh, lực công kích tự nhiên cũng sẽ càng thêm cường hãn.
Mười vạch tương đương với công kích của Kiếm giả Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong tu luyện công pháp Địa cấp cực phẩm, đây là dưới tình huống không sử dụng kiếm kỹ toàn lực công kích.
Mà tu vi của Sở Mộ chỉ là Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong, bởi vậy mới bị phán đoán công pháp tu luyện của Sở Mộ không bình thường.
- Có lẽ là lần đầu tiên khảo thí lực công kích, cho nên mới thử một phen.
Cũng có Kiếm giả tương đối thành thạo.
Sở Mộ lại lần nữa chém ra một kiếm, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt lập tức phá không mà ra. Hai tay Triệu Khai Minh nắm chặt, vẻ mặt kích động. Hắn nhận ra, một kiếm này chính là một kiếm miểu sát đầu Man Hoang Bạo Long Toái cương cấp kia.
Triệu Khai Minh cũng rất muốn biết uy lực của một kiếm này rốt cuộc đạt tới cấp độ gì.
Tốc độ xuất kiếm của Sở Mộ quá nhanh, cơ hồ không có súc thế. Lúc đám Kiếm giả kịp phản ứng, đạo kiếm quang màu vàng nhạt kia đã đánh trúng kiếm bia màu trắng.
Một tiếng răng rắc vang lên, đạo kiếm quang màu vàng nhạt bị nghiền nát, từ dưới kiếm bia màu trắng kia lập tức có quang mang màu đỏ phun lên.
Trong nháy mắt quang mang màu đỏ vượt qua năm mươi vạch, trong nháy mắt lại xông qua sáu mươi vạch, tốc độ hơi hạ thấp, nhưng vẫn kéo lên trên.
Quang mang màu đỏ vượt qua bảy mươi vạch, tốc độ lần nữa hạ thấp một cấp độ, nhưng vẫn hướng lên trên như trước.
Vạch thứ tám mươi, tốc độ dâng lên của quang mang màu đỏ lần nữa hạ thấp, kéo lên trên vô cùng khó khăn.
Rốt cuộc quang mang màu đỏ dừng lại ở vị trí vạch thứ tám mươi tư.
- Tám mươi tư vạch.
- Công kích thật mạnh.
- Công kích của hắn đã đạt tới cấp độ của Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn.
Sau ba tức, quang mang màu đỏ rơi xuống, đám Kiếm giả lúc này mới kịp phản ứng, liên tục kinh hô. Nhất là bọn họ đêu biết, tu vi kiếm nguyên của Sở Mộ chỉ vẻn vẹn là Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong.
- Tám mươi bốn vạch.... Khó trách có thể chém giết Man Hoang Bạo Long Toái cương cấp.
Triệu Khai Minh thì thào lẩm bẩm.
Sở Mộ khẽ cau mày, tám mươi bốn vạch, ở trong mắt đám Kiếm giả kia mà nói đã là rất cao. Ít nhất hơn mười Kiếm giả khảo thí trước mắt không có đạt tới cấp độ này, nhưng mà bản thân Sở Mộ lại thấy vẫn còn chưa đủ.
Bất quá Sở Mộ cũng hiểu rõ tính cực hạn của Trảm Nguyệt, chỉ có thể ra theo Tê Liệt áo nghĩa mà ra tay. Tê Liệt áo nghĩa tăng lên, uy lực của Trảm Nguyệt cũng sẽ tăng lên theo.