Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 826: Đột phá! Nguyên Cực cảnh (Thượng)




Tư Đồ Phong cau mày phất tay nói:

- Để hắn đi.

Trung niên kiếm vệ Nguyên Cực cảnh đại thành hung tợn lườm Sở Mộ, không cam lòng nhường đường.

Sở Mộ không nói một câu, thu lại tầm mắt bước nhanh đi xuống thang lầu, xuống tầng trệt rời khỏi Bảo Kiếm Lâu.

Thị nữ hỏi:

- Sao công tử thả người này đi?

Tư Đồ Phong nhíu mày nói:

- Không nhìn thấu.

Sở Mộ ở trong mắt Tư Đồ Phong rất kỳ lạ, hoàn toàn không nhìn thấu. Khí Hải cảnh? Không phải. Kiếm khí? Cũng không phải.

Chẳng lẽ là Cửu Chuyển cảnh?

Vì chỉ có người bình thường và Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh mới không có chút dao động kiếm khí. Người bình thường bởi vì không tu luyện, lấy đâu ra dao động kiếm khí. Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh vì phong tỏa hết kiếm khí trong người, miễn mình không dùng nó thì sẽ không xuất hiện dao động kiếm khí.

Tình huống này cực kỳ quỷ dị, Tư Đồ Phong phủ định ý nghĩ Sở Mộ là Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh. Thử hỏi có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh nào ngang nhiên xuất hiện ở bên ngoài không?

Với năng lực như Tư Đồ gia không thể biết chuyện thượng cổ được.

Chớp mắt ba tháng qua đi.

Kiếm vệ Nguyên Cực cảnh đại thành chạy vội lên tầng bốn Bảo Kiếm Lâu, nói:

- Công tử, tra được rồi, rốt cuộc điều tra ra!

Tư Đồ Phong đang cầm cuốn sách, mắt lóe tia sáng đặt sách sang bên cạnh, nói:

- Nói đi.

Trung niên kiếm vệ đưa tờ giấy cho Tư Đồ Phong:

- Tên thật của Sở Đại Sư này là Sở Mộ.

Tư Đồ Phong nhận lấy đọc nhanh.

Tư Đồ thế gia có nội tình năm ngàn năm, trong tất cả gia tộc ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì Tư Đồ gia thuộc gia tộc nội tình thâm sâu, hơi có chút lịch sử.

Nhưng so với nguyên Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì thế lực của Tư Đồ thế gia không quá mạnh, đặc biệt với một số tông môn cường đại. Trừ mười tông môn kiếm đạo ra cũng có nhiều tông môn mạnh hơn Tư Đồ thế gia.

Vì thế lực bị cực hạn nên năng lực tình báo cũng bị giới hạn, cộng thêm Tư Đồ Phong không phải gia chủ của Tư Đồ thế gia, chỉ có thể dùng một phần quyền lực, điều tra tài liệu của Sở Đại Sư mất hết ba tháng.

Nếu Sở Mộ có mặt ở đây xem nội dung trên tờ giấy sẽ rất ngạc nhiên.

Tư Đồ Phong đọc lại nội dung quan trọng trên tờ giấy:

- Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ, đến từ Đông Kiếm Vực, xông tầng thứ ba mươi hai Thông Thiên Kiếm tháp, đệ nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào, không ai có thể lay động.

Tia sáng giấu trong mắt Tư Đồ Phong, sắc mặt âm trầm không biết đang nghĩ gì.

Một lúc lâu sau Tư Đồ Phong nhìn trung niên kiếm vệ, lạnh lùng quát:

- Ngươi xác định tin tức trên tờ giấy là chính xác?

Trung niên kiếm vệ chắc chắn nói:

- Đã kiểm chứng nhiều lần, chắc chắn trăm phần trăm!

Sau đó trung niên kiếm vệ lộ vẻ nghi hoặc:

- Hơn một năm trước Sở Mộ xông tầng thứ ba mươi hai Thông Thiên Kiếm tháp, hùng cứ hạng nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào, không ai có thể lay động. Khi đó chắc Sở Mộ đã tích lũy đến cực hạn, hiện nên ở đẳng cấp Cửu Chuyển cảnh, bế tử quan vượt qua nó mới đúng.

Đây không chỉ là thắc mắc của trung niên kiếm vệ còn có Tư Đồ Phong.

Với thường thức nhiều năm của họ khi đột phá đến Cửu Chuyển cảnh thì phải tìm nơi bí ẩn bế quan, chờ khi nào vượt qua Cửu Chuyển cảnh thành tựu Nguyên Cực cảnh rồi mới lại xuất hiện.

Nhưng cách làm của Sở Mộ khiến bọn họ rất khó hiểu.

Chẳng lẽ Sở Mộ bây giờ còn chưa đột phá đến Cửu Chuyển cảnh?

Nói thật thì khả năng này rất nhỏ. Hơn một năm trước Sở Mộ đã xông lên tầng thứ ba mươi hai Thông Thiên Kiếm tháp, trừ hắn ra Tông Kình Thiên xếp hạng hai, Tuyệt Vô Đạo hạng ba, Diêm Cửu U hạng bốn lần lượt xông lên tầng thứ ba mươi hai, nhưng mới vào, tối đa không hơn sáu mươi giây sẽ thua ra khỏi tháp.

Nên Sở Mộ hùng cứ hạng nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào hơn một năm trời không ai có thể lay động.

Nếu thành tích này chưa phải là thành tích tốt nhất của Sở Mộ thì quá đáng sợ.

Tư Đồ Phong bỗng trợn to mắt bắn ra tia sáng, gã nghĩ đến một khả năng, khả năng này làm tim gã đập nhanh.

Tư Đồ Phong đứng bật dậy, hỏi dồn:

- Bây giờ Sở Mộ đang ở đâu?

Trung niên kiếm vệ trả lời ngay:

- Một tháng trước đã rời khỏi quận Thiên Phong đi vào Phong Hỏa đại sa mạc, không biết đến đâu.

Tư Đồ Phong nhức đầu:

- Phong Hỏa đại sa mạc...

Diện tích Phong Hỏa đại sa mạc quá lớn, to hơn Tê Liệt áo nghĩa gấp mấy chục lần, và cực kỳ nguy hiểm, muốn tìm một người trong sa mạc là vô cùng khó khăn.

Trung niên kiếm vệ suy tư một lúc rồi vỗ tay nói:

- Công tử, theo tính toán thì không lâu sau Cổ Kiếm Mộ trong Phong Hỏa đại sa mạc sẽ mở ra, khi đó chắc chắn có nhiều người vào. Ta nghĩ Sở Mộ cũng sẽ đến đó.

Tư Đồ Phong chắp hai tay sau lưng đi tới khung cửa sổ, nhìn bầu trời bên ngoài, trầm ngâm:

- Cổ Kiếm Mộ mở ra...

Tư Đồ Phong thầm nghĩ:

- Nếu Sở Mộ đang ở Cửu Chuyển cảnh vậy chắc hắn có hậu chiêu gì nên mới có gan xuất hiện ở bên ngoài, không chừng có bí mật gì. Nếu ta chiếm được bí mật đó không chừng sẽ tăng thêm vài phần xác suất thắng trong cuộc tranh giành tư cách kế thừa gia chủ.

***

Phong Hỏa đại sa mạc, một cấm địa nổi tiếng của Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Nhiệt độ trong Phong Hỏa đại sa mạc rất cao, thường có gió cát mãnh liệt thổi tới. Kiếm Giả Hóa Khí cảnh sẽ cảm thấy nóng cháy khó chịu. Kiếm Giả Khí Hải cảnh ở trong đó cũng thấy miệng lưỡi khô khốc, hơi nước trong cơ thể nhanh chóng bốc hơi, kiếm khí bị ảnh hưởng khó khống chế hơn bình thường.

Phong Hỏa đại sa mạc quanh năm có cơn gió và đại hỏa tàn phá, mỗi lần gặp gió lốc là Kiếm Giả Hóa Khí cảnh sẽ bị phong hóa trong mười giây rồi biến mất. Kiếm Giả Khí Hải cảnh cũng chỉ kéo dài thêm được một lúc, nhưng phải nhanh chóng rời khỏi phạm vi cơn gió không thì cũng sẽ bị phong hóa.

Địa hỏa càng khủng bố hơn nữa, Kiếm Giả Khí Hải cảnh mà gặp địa hóa sẽ thành tro ngay, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đụng phải cũng sẽ bị tổn thương to lớn.

Hơn nữa địa hỏa trong Phong Hỏa đại sa mạc có một đặc điểm là dính vào thân thể sẽ không ngừng đốt cháy, từ một đốm lửa nhỏ thành lửa cháy lan ra đồng cỏ, thủ đoạn bình thường không cách nào dập tắt nó được.

Trong Phong Hỏa đại sa mạc không có yêu thú, chỉ có sa thú một trong các dị thú. Sa thú mới sống nổi dưới Phong Hỏa đại sa mạc, có thể nói là thế giới to lớn gì cũng có.

Lúc này bên ngoài Phong Hỏa đại sa mạc, một góc hẻo lánh, bên trong một hang đá thiên nhiên bị vô số phong sa bào mòn ra, một người ngồi xếp bằng trên mặt đất khô ráo.