Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 757: Rung động một thành kiếm ý




Ngạo Hành Vân suy tư suốt buổi tối, thay thế Lục Nguyên, giả tưởng Sở Mộ là địch thủ nhiều lần chiến đấu nhưng chỉ có một kết quả là thua.

Vì vậy Ngạo Hành Vân dốc hết sức cầu may, ba phần kiếm ý khiến uy lực của Nhất Tuyến Thiên, Kinh Thiên Nhất Kiếm lên đến tột độ.

Nhất Tuyến Thiên, Kinh Thiên Nhất Kiếm đều là kiếm kỹ sở trường của Ngạo Hành Vân, đặc biệt Kinh Thiên Nhất Kiếm là tuyệt chiêu của gã.

Nhưng dù có kiếm ý gia cố Nhất Tuyến Thiên thì vẫn thô ráp hơn Thập Nhẫn gấp mười lần, có điều mạnh hơn Chấn Thạch Dao Động Kiếm gấp đôi. Kinh Thiên Nhất Kiếm gần với hình thức ban đầu kiếm kỹ kiếm ý, mạnh hơn Chấn Thạch Dao Động Kiếm gần gấp ba.

Dường như Ngạo Hành Vân hiểu hai chiêu kiếm kỹ không làm gì Sở Mộ được nên gã sử dụng bí pháp. Bùm một tiếng kiếm khí cực kỳ hùng hậu bùng nổ bắn lên cao, suy nghĩ khí thế mạnh hơn ba phần.

Tóc đen bay rối chĩa thẳng lên trời, dường như ba phần kiếm ý cũng tăng mạnh hơn. Mắt Ngạo Hành Vân lấp lóe tia sáng tím đậm, tia điện dày đặc đì đùng quanh thân gã, khí thế như trời long đất lở tràn ngập đấu kiếm đài.

Ngạo Hành Vân lần thứ hai rút kiếm, vẫn là Nhất Tuyến Thiên, Kinh Thiên Nhất Kiếm nhưng uy lực mạnh hơn ba phần.

Sau khi suy nghĩ công kích khí thế cuồng bạo trên người Ngạo Hành Vân giảm bớt. Đây là thủ đoạn mạnh nhất của Ngạo Hành Vân, gã thậm chí dùng bí pháp tăng phúc thực lực trong thoáng chốc, nếu vẫn không thể làm gì Sở Mộ thì không cần chiến đấu lâu hơn nữa.

Không lâu sau Ngạo Hành Vân còn một cuộc chiến, trận chiến ấy quan trọng hơn, không thể để cái trước mắt làm mất đi thứ khác.

Sở Mộ không sử dụng Trảm Nguyệt, hắn dùng Chấn Thạch Dao Động Kiếm cộng Liệt Thiên Kiếm Kích, Phi Hồng Huyễn Không Bộ khiến kiếm kỹ của Ngạo Hành Vân vô dụng.

Ngạo Hành Vân thẳng thắn nói:

- Ta nhận thua.

Nuốt lực lượng khí vận trên người Ngạo Hành Vân rồi rồng khí vận của Sở Mộ hơn bốn trượng.

Tiếp theo là trận quyết chiến thứ năm mươi, Liệt Không Dương đấu với Lục Nguyên.

Một thành kiếm ý và năm phần kiếm ý chênh lệch càng rõ hơn, huống chi Liệt Không Dương tích lũy thâm sâu hơn Lục Nguyên, thiên phú cao hơn gã. Chỉ chốc lát Lục Nguyên đã thua.

Nhưng Thập Nhẫn của Lục Nguyên buộc Liệt Không Dương phải sử dụng một chiêu kiếm kỹ chưa hoàn thành sáng tạo dựa vào kiếm ý.

Rồng khí vận của Liệt Không Dương cũng dài hơn bốn trượng, dài hơn của Sở Mộ nhiều.

Long trưởng lão bỏ lại một câu rồi lắc người biến mất:

- Ngày mai là quyết chiến cuối cùng!

Tê Liệt ý cảnh đã đạt đến viên mãn, Sở Mộ mất chút thời gian tham ngộ chiêu kiếm kỹ chưa hoàn thành của Liệt Không Dương. Về uy lực thì chiêu này rất mạnh, có một thành kiếm ý vận chuyển thì hơn xa Trảm Nguyệt. Dĩ nhiên nếu dùng một thành kiếm ý vận chuyển Trảm Nguyệt thì uy lực của Trảm Nguyệt không hề thua kém.

Một nửa thời gian tham ngộ kiếm ý, nửa còn lại Sở Mộ dành cho việc tham ngộ Vân chi ý cảnh.

So với tham ngộ Tê Liệt ý cảnh thì Vân chi ý cảnh dễ hơn nhiều, đơn giản hơn. Lúc trời sáng Vân chi ý cảnh đến một thành, viên mãn.

Tốc độ lĩnh ngộ như ngồi tên lửa khiến Sở Mộ say mê trong đó, tiếc rằng hôm nay qua đi đã không có cơ hội đó nữa.

Bách Lý Giang Hà vừa đi đến Quyết Thiên kiếm trường vừa nói:

- Sở Mộ, hôm nay là ngày cuối của cuộc chiến tranh giành khí vận, đối thủ thật sự của ngươi là Liệt Không Dương.

Vẻ mặt Bách Lý Giang Hà tràn đầy hưng phấn, kích động nói:

- Liệt Không Dương rất mạnh, hoàn toàn xứng đáng với xưng hô vương giả Kiếm Hào, ngươi cứ cố gắng hết sức là được.

Các trưởng lão lên tiếng khuyên nhủ:

- Đúng rồi, Sở Mộ còn trẻ, Liệt Không Dương lớn hơn ngươi mười tuổi lại là thiên tài tuyệt đỉnh, thua hắn cũng không sao. Cứ xem việc quyết chiến với Liệt Không Dương là rèn luyện cho bản thân.

Ý của họ là Sở Mộ không đấu lại Liệt Không Dương.

Sở Mộ gật đầu, hắn không cãi lại, không bảo đảm cái gì. Sở Mộ không rõ Liệt Không Dương mạnh đến cỡ nào, hắn không quan tâm cuối cùng mình thắng hay thua, hắn chỉ để ý Liệt Không Dương có thể làm hắn dốc hết sức ra không.

Được hoặc không, chỉ có cuối cùng mới biết.

Sáng sớm trong Quyết Thiên kiếm trường đã đầy ắp người, tiếng ồn ào sôi nổi.

Quyết chiến hôm nay đơn giản hơn ngày trước, chỉ có hai trận nhưng là hai trận chiến được mong chờ nhất.

Long trưởng lão không cố ý làm mọi người hồi hộp, lão vừa vào sân, không gian vừa tĩnh lặng lão liền tuyên bố bắt đầu cuộc quyết chiến hôm nay.

Trận thứ nhất: Kinh Thiên Kiếm Hào Ngạo Hành Vân đấu với Phá Thiên Kiếm Hào Lục Nguyên!

Mọi người biết trận chiến này là vì tranh giành hạng ba, bởi vì hai người đều thua dưới kiếm của Sở Mộ, Liệt Không Dương nên hạng nhất, hạng nhì không có duyên với họ.

Ba hạng đầu có một cơ hội vào Đông Thánh Điện tiến tu, nên hạng ba siêu quan trọng.

Trên đấu kiếm đài, Lục Nguyên và Ngạo Hành Vân đứng đối diện nhau.

Hai người vốn xếp hạng nhì, hạng ba nhưng bây giờ rớt xuống hạng ba, hạng bốn. Vì siêu cấp ngựa ô Sở Mộ đã leo lên, bỏ lại bọn họ.

Ba phần kiếm ý và năm phần kiếm ý bắn lên cao.

Đến lúc này thì phải lấy thực lực ra ngay từ đầu, tránh cho có người tiếc nuối vì sơ sẩy lỡ coi khinh cuộc chiến.

Tuy đã từng thấy đối phương quyết chiến nhưng hai bên vẫn thăm dò vài kiếm rồi mới dốc hết sức ra.

Thực lực giữa Lục Nguyên và Ngạo Hành Vân chênh lệch không lớn, hai bên dốc hết sức thì như long tranh hổ đấu, cực kỳ kịch liệt.

Trên đấu kiếm đài, kiếm khí tứ giăng, hỏa hoa tung tóe. Hai bóng người trùng kích va chạm, mơ hồ thấy hai kiếm quang mơ hồ lấp lóe.

Kiếm thuật gần thân, kiếm thuật cự ly xa.

Bùm!

Ngạo Hành Vân lần thứ hai sử dụng bí pháp, thực lực tăng vọt ba phần.

Ngạo Hành Vân liên tục thi triển Nhất Tuyến Thiên, Kinh Thiên Nhất Kiếm, trên đấu kiếm đài tứ giăng ánh sáng tím.

Lục Nguyên có bí pháp tăng phúc thực lực trong thời gian ngắn, nhưng gã không sử dụng mà dùng Phá Thiên Kiếm Quyết thức thứ nhất: Thập Nhẫn.

Dĩ nhiên Lục Nguyên có bí pháp tăng phúc thực lực trong thời gian ngắn, nhưng loại bí pháp kiểu này hay có tác dụng phụ, gánh nặng cho bản thân rất lớn. Khi sử dụng bí pháp tăng phúc thực lực Lục Nguyên không nắm chắc thi triển ra Thập Nhẫn được, lựa chọn giữa hai cái thì gã đặt cược vào kiếm kỹ Thập Nhẫn.

Năm luồng sáng vàng phá không bay đi, Ngạo Hành Vân buộc phải thi triển Nhất Tuyến Thiên đánh bay luồng sáng vàng.

Dường như nhận ra chỉ dựa vào năm luồng sáng vàng thì không làm gì Ngạo Hành Vân được nên Lục Nguyên sử dụng năm luồng sáng vàng khác. Trải qua trận chiến với Sở Mộ, Liệt Không Dương khiến Lục Nguyên nắm chắc Thập Nhẫn chính xác hơn, dù uy lực không tăng lên nhưng thêm phần linh hoạt.