Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 729: Sở Mộ trở về! Kiếm phủ oanh động (Hạ)




Chấn Thạch kình thì từng đỉnh đại thành một hơi đột phá tới viên mãn, còn loại kỹ xảo pháp lực khác như Xuyên Thấu Kình thì Sở Mộ tốn rất nhiều thời gian tham ngộ tu luyện.

Chấn Thạch Kình là đệ nhị giai của Chấn Thiên Kình. Chấn Thiên Lưu từ lâu đã có cách hoàn thiện tu luyện, dù cách tu luyện Chấn Thạch Kình về sau bị lạc mất thì Sở Mộ vẫn có thể tìm ra dấu vết trong điển tịch khiếm khuyết mà Chấn Thiên Lưu để lại, rồi dựa vào kinh nghiệm tu luyện nhiều năm, kiến thức tăng trưởng lần lượt thôi diễn ra.

Xuyên Thấu Kình thì khác, trong quyển sách Nội phủ đã cho chỉ có cách tu luyện Xuyên Thấu Kình cơ bản nhất. Kiếm Giả bình thường dù có được quyển sách cũng khó tu luyện Xuyên Thấu Kình thành công.

Dù là Kiếm Giả thiên phú tốt, phải bỏ ra ba, năm năm mới có cơ may nhập môn.

Một là vì Xuyên Thấu Kình không có cách tu luyện nào hoàn thiện, không có nhiều nghiên cứu lý luận. Hai là vì Xuyên Thấu Kình quỷ dị hơn Chấn Thiên kình, thiên về kỹ xảo hơn.

Từ khi Sở Mộ có được cách tu luyện Xuyên Thấu Kình liền nhanh chóng nhập môn, nhưng đoạn thời gian tiếp theo tiến triển rất ít, hắn không có nhiều thời gian để từ từ tham ngộ thôi diễn.

Lần này tiến tu hai năm trong Đông Thánh phân điện vừa lúc cho Sở Mộ thời gian tuyệt vời, hắn nương hệ thống Chấn Thiên kình, quan sát nhiều vết kiếm ở Ngộ Kiếm điện, trong các vết kiếm có một số ít ỏi ẩn chứa dấu vết kỹ xảo phát lực.

Ngộ tính của Sở Mộ vốn đủ yêu nghiệt, trong Ngộ Kiếm điện càng nâng ngộ tính theo cấp số nhân, hắn từ cơ sở xuyên thấu lực lượng tu luyện đến viên mãn, còn sáng tạo ra đệ nhị giai: Xuyên Thạch Kình.

Cái tên tuy đơn giản nhưng trực tiếp mô tả công hiệu của nó, đó là có thể xuyên thấu nham thạch. Loại xuyên thấu này không phải ngưng tụ lực lượng vào một điểm rồi xuyên một đường thẳng mà là thấu qua nham thạch nhưng không gây lỗ thủng nào trên tảng đá.

Sở Mộ đặt tên kỹ xảo phát lực mình tham ngộ thôi diễn ra là Thấu Không Kình, hắn liệt Thấu Không Kình vào cảnh giới đệ ngũ giai, tựa như Chấn Thiên kình.

Nhưng Thấu Không Kình quỷ dị khó lường hơn Chấn Thiên Kình, khó hơn Chấn Thiên Kình gấp hai lần trở lên. Sở Mộ phỏng chừng dù hắn tu luyện Chấn Thiên Kình đến đệ ngũ giai thì chưa chắc tu luyện được Thấu Không Kình đến đệ tứ giai.

Quan trọng nhất là kiếm thế của Sở Mộ từ đỉnh viên mãn tiến thêm một bước đến kiếm thế chi cực, uy lực càng mạnh.

Sở Mộ lúc này đã có thể một kiếm diệt ngay bản thân vào hai năm trước.

Hai năm cho Sở Mộ không chỉ nâng cao về trận pháp còn có tầm mắt rộng mở, lượng tri thức dự trữ. Quan trọng nhất là Sở Mộ hoàn thành lần bế quan đầu tiên đúng nghĩa trong đời, có xúc tiến không gì sánh bằng cho tu luyện về sau của hắn.

Tốc độ Phong Dực Yêu Long siêu nhanh, chớp mắt xẹt qua không trung rời khỏi Vương thành bay hướng Hắc Giao sơn.

Khi đệ tử Nội phủ thấy Sở Mộ trở về thì rất bất ngờ, rồi truyền tin ra.

Khi Đoan Mộc Hành Không biết Sở Mộ không chỉ đột phá đến đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh, còn một hơi thành công khiêu chiến Kiếm Hào, có danh hiệu Chấn Thiên Kiếm Hào thì cực kỳ giật mình.

Hơn hai năm, mới có hơn hai năm mà tu vi của Sở Mộ không chỉ đến đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh, thực lực càng cực kỳ mạnh mẽ, một hơi được danh hiệu Chấn Thiên Kiếm Hào làm toàn bộ Kiếm phủ oanh động.

Nếu nói lúc trước Sở Mộ chỉ có sức ảnh hưởng lớn trong Nội phủ thì bây giờ hắn đã nổi tiếng khắp Kiếm phủ, dù là ba Kiếm Chi Tử cũng biết tiếng của hắn.

Từ xưa đến nay đệ tử được danh hiệu Kiếm Hào trong Đại Khôn Kiếm phủ tuy không quá nhiều nhưng mỗi lần đều có vài người, từng nhóm nối tiếp nhau luôn giữ số lượng nhất định.

Khiến người rung động nhất là tuổi của Sở Mộ khi thành Kiếm Hào.

Hai mươi tuổi!

Hai mươi tuổi thành tựu Kiếm Hào, nguyên Đại Khôn vương triều ngàn năm qua chỉ có một mình hắn.

Duy nhất ngàn năm, thù vinh biết bao, rung động biết mấy.

Trong phút chốc nguyên Kiếm phủ oanh động, nhiều người lắc đầu than thở. Đặc biệt các trưởng lão của Kiếm phủ, vừa vô cùng hân hoan vừa cảm khái xấu hổ, thầm nhủ mình tu luyện mấy chục vạn năm uổng phí, so với Sở Mộ thì bọn họ là rác.

Thanh âm tràn đầy bá đạo nói:

- Hai mươi tuổi trở thành Kiếm Hào...

Một tiếng cười độc nhất vô nhị ai nghe rồi suốt đời khó quên:

- Hoàng Thiên huynh, thiên tư của Sở Mộ thật ghê gớm.

Thanh âm như tiếng suối róc rách, tiếng cầm văng vẳng quanh quẩn bên tai không dứt:

- Trên thế giới này có quá nhiều người thiên tư xuất sắc, nhưng hiếm ai lấy được thành tựu Kiếm Hào. Sở Mộ được danh hiệu Kiếm Hào ở tuổi hai mươi thì không chỉ có thiên tư.

Thanh âm bá đạo có một không hai thiên hạ, khí thế khiến người tuyệt vọng:

- Thiên tư bất phàm thì sao? Dù có kỳ ngộ nhưng không thể nào đuổi kịp chúng ta.

Tiếng cười độc nhất vô nhị bật cười nói:

- Ha ha, ta thì hy vọng hắn sẽ đuổi kịp chúng ta.

Tiếp theo trong Kiếm phủ truyền ra tin tức, ba Kiếm Chi Tử Tiểu Thiên Vương Hoàng Phủ Hoàng Thiên phát ra thanh minh trong vòng mười năm, miễn Sở Mộ còn trên Cổ Kiếm đại lục thì gã sẽ đích thân xử hắn.

Tức là Sở Mộ chỉ còn thời gian mười năm.

Sở Mộ kinh ngạc kêu lên:

- Mười năm?

Sở Mộ không ngờ mình trở về Kiếm phủ bị Hoàng Phủ Hoàng Thiên bị một trong ba Kiếm Chi Tử Tiểu Thiên Vương theo dõi.

Hoàng Phủ Hoàng Thiên sớm có tu vi Nguyên Cực cảnh, bây giờ không biết Nguyên Cực cảnh đến đẳng cấp nào rồi. Quan trọng hơn, Hoàng Phủ Hoàng Thiên là Kiếm Tôn.

Tiểu Thiên Vương tính tình bá đạo nhất, xưa nay chỉ làm việc theo ý thích bất chấp người ta nói gì. Nên khi Hoàng Phủ Hoàng Thiên tuyên bố thanh minh thì toàn bộ Kiếm phủ vốn đã oanh động càng náo động hơn.

Có vô số người tôn sùng Sở Mộ nhưng cũng có nhiều nghiến răng nghiến lợi, có người thì hâm mộ ghen tỵ.

Tóm lại Sở Mộ trở về gây bão tố điên cuồng cho Kiếm phủ, giông tố thổi quét nguyên Kiếm phủ. Sở Mộ thì đang gặp lại nhóm ca ca Sở Thiên, trò chuyện với nhau.

Trải qua hai năm, đại sư huynh La Ngọc Phong, nhị sư huynh, tam sư huynh đều đột phá đến Hóa Khí cảnh, trở thành đệ tử Nội phủ.

Trong Kiếm Lâu của Sở Mộ, trừ mấy vị sư huynh La Ngọc Phong và Sở Thiên, Sở Hồng ra Sở Hà cũng có mặt. Sở Hà bây giờ có tu vi Hóa Khí đại thành, trừ bản thân có thiên phú ra còn nhờ một số kỳ ngộ.

Khi đối diện Sở Mộ thì Sở Hà không còn vẻ cao cao tại thượng ngày xưa nữa, cực kỳ khiêm tốn. Sở Hà sâu sắc hiểu Sở Mộ bây giờ như cự long bao trùm cửu thiên, gã chỉ là con rắn trườn bò trong núi rừng ngước nhìn thần long trên trời.