Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 680: Tàn Kiếm ra tay (Hạ)




Trên bả vai của hắn lộ ra một thanh đoạn kiếm, trên người mặc trường bào màu bạc, tay áo bên phải trống rỗng, hắn chỉ có một cánh tay trái nhưng không người nào dám xem thường hắn, chỉ cần cảm giác được khí thế trên người hắn cũng đủ làm khiếp giá khác run rẩy và trái tim đập nhanh, không người nào dám tới gần hắn trong phạm vi mười mét, nếu không sẽ bị khí thế đáng sợ này làm sụp đổ.

Đây là khí thế sau khi trải qua không biết bao nhiêu giết chóc mới đúc thành.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn áo bào màu bạc chỗ cánh tay cụt, lúc hắn tiếp xúc với đôi mắt có khả năng đông cứng linh hồn kia, linh hồn run lên, hắn cảm thấy hàn khí sinh ra từ linh hồn, xương cột sống lạnh toát như đóng băng.

Đây là ánh mắt đáng sợ cỡ nào, thậm chí ngay cả ý chí của Sở Mộ có chút không chịu nổi.

Cũng chỉ là chấn động và hơi khiếp sợ mà thôi, nếu muốn dựa vào loại ánh mắt này chấn nhêếp Sở Mộ, căn bản chính là chuyện đầm rồng hang hổ.

So sánh với đối phương, ánh mắt Sở Mộ vô cùng bình tĩnh, thanh tĩnh vô vi như đáy giếng, ánh mắt hắn không mang theo chút uy lực nào, đồng tử lại vô cùng thâm thúy u ám, cho dù ánh mắt đông cứng linh hồn của đối phương nhìn chằm chằm vào mắt Sở Mộ giống như bị thu sạch sẽ, biến mất không thấy bóng dáng.

Đối kháng ánh mắt, khí thế giao phong, cả hai không phân trên dưới.

Đám kiếm giả dứng xa không ngừng hít thở dồn dập, xiết chặt nắm đấm và không dám gây ra náo động nào, sắc mặt bọn họ đỏ bừng, nội tâm kích động.

Sở Mộ nhận ra người mặc áo bào màu bạc cụt tay và ánh mắt kinh người là ai.

Tàn Kiếm Tà Dương!

Dựa theo lời Hàn Diệp đã nói, Tàn Kiếm Tà Dương chỉ có cánh tay trái, hơn nữa ưa thích mặc trường bào màu bạc. Bởi vì hắn chỉ có một cánh tay trái, cũng bởi vì lúc chiến đấu hắn ưa thích chặt cánh tay phải của đối phương nên có danh hiệu Tàn Kiếm.

Cho dù kiếm giả hay yêu thú chết trong tay Tàn Kiếm nhiều không kể xiết, giết chóc nhiều như vậy nên hắn thu được sát khí khủng bố, càng tạo nên ánh mắt có thể đông cứng linh hồn người khác.

Kiếm giả tầm thường vừa đối mặt với hắn sẽ cảm thấy nội tâm rung động, như vậy làm sao đấu với Tàn Kiếm?

Nếu không dám đối mặt với đối phương, làm sao nói chuyện đối địch với Tàn Kiếm?

sau lưng Tàn Kiếm Tà Dương mười mét có một đám kiếm giả mặc áo bào đỏ tụ tập, đó chính là người Hồng Y Hội, cầm đầu là Phó Thiết Sinh.

Nhiệm vụ của bọn họ chỉ có một, sau khi Tàn Kiếm chém giết Sở Mộ, bọn họ phải mang thi thể Sở Mộ về Hồng Y Hội, kể cả tất cả đồ trên người Sở Mộ đều thuộc về Hồng Y Hội.

Vì thế bọn họ trả cái giá cực lớn mời Tàn Kiếm ra tay, thậm chí không tiếc đắc tội Hung Kiếm Đồ Không.

Hiện tại Tàn Kiếm sẽ chém giết đối thủ dưới kiếm, bọn họ cảm thấy tâm thần rung động và hưng phấn khó nói nên lời, bọn chúng muốn thấy Tàn Kiếm chém đứt cánh tay phải Sở Mộ, sau đó bị chém đứt đùi phải, lại chém đứt chân trái, cũng nhìn quá trình Tàn Kiếm giết người.

Đây là một loại tra tấn không thuộc về mình.

Sở Mộ đã từ lời Hàn Diệp nghe nói danh tiếng của Tàn Kiếm Tà Dương, biết rõ trang phục và sở thích của Tàn Kiếm.

Lúc này Tàn Kiếm tìm nhầm đối tượng.

Không khí trên đường phố cứng lại, hoàn toàn không có chút gió nào, áp lực bao phủ các nơi, mây đen trên bầu trời đang tụ tập vào khu vực này, nhìn lên cao chẳng khác gì giông bão sắp tới.

Nhìn mưa to sắp tới, tất cả mọi người cảm giác mình thiếu dưỡng khí hít thở, dốc sức liều mạng hô hấp một ít không khí chung quanh, loại áp lực này làm bọn họ buồn bực muôn thổ huyết.

Lúc này, Sở Mộ động, cũng không nhanh chóng như gió, không có bộc phát như lôi đình, hắn chỉ đi tới từng bước giống như không có chuyện gì xảy ra.

Không biết từ chỗ nào, một đám gió thổi qua khu vực này, cơn gió mát thổi qua tai làm tâm thần mọi người rung động, cảm giác ây đen áp đỉnh và áp lực nặng nề giảm đi không ít, vẫn không có người nào dám hô hấp, đều dốc sức liều mạng áp chế, bởi vì ánh mắt của bọn họ đều nhìn lên nguời Sở Mộ.

Bước ra một bước, lại bước ra một bước, nhìn Sở Mộ đi đường giống như bình thường, đám kiếm giả chung quanh sinh ra cảm giác Sở Mộ mỗi khi đi một bước lại bước lên trái tim bọn họ, trái tim bọn họ thừa nhận áp lực vô cùng to lớn, chỉ cần bọn họ không thể ức chế nổi sẽ thổ huyết ngay tại chỗ.

Lúc này Tàn Dương cũng động, hắn đi tới một bước, bộ pháp của hắn khác với Sở Mộ, tràn ngập sát phạt và vô cùng ác liệt giống như hắn sẽ lập tức giết người ngay sau đó.

Cơn gió thứ hai nổi lên, đó là cơn gió của Tàn Dương thổi về phía Sở Mộ, hai cơn gió va chạm giữa đường và đột nhiên sinh ra vụ nổ rất mạnh, từng luồng khí xoáy rất mạnh càn quét chung quanh, khói bụi đầy trời.

Sở Mộ và Tàn Dương cách nhau ba mươi mét, khoảng cách hai bên không ngừng rút ngắn.

Đột nhiên đám kiếm giả chung quanh phát hiện tốc độ bước chân của Sở Mộ và Tàn Dương tăng lên, từng bước một, chậm rãi nhanh dần, lúc hai người còn cách nhau hai mươi mét liền biến thành bước chậm, cách nhau mười mét lại nhanh hơn.

Hai âm thanh xé gió sưu sưu vang vọng không gian, giống như có một đạo thân ảnh màu trắng và một đạo thân ảnh màu bạc giao thoa với nhau.

Tiếp theo ánh mắt mọi người rungđoộng. Mơ hồ nhìn thấy có hai đạo kiếm quang bao phủ bầu trời giống như đang chém vào bọn họ, cảm giác ác liệt bao phủ toàn thân, bọn họ cảm giác bị xé rách đau đớn và run rẩy.

Một hô hấp, chỉ một hô hấp Sở Mộ và Tàn Kiếm đã xuất kiếm. Trầm Tinh Kiếm giống như một ngôi sao đang rơi xuống, kiếm của Tàn Dương không khác gì mặt trời xuống núi lúc hoàng hôn, song kiếm không ngừng biến ảo vài chục lần sau đó lại công kích bộ phận yếu hại của nhau.

Né tránh, đón đỡ, biến hóa, trong một hô hấp Sở Mộ và Tàn Dương giao thủ vài chục lần, kiếm giả bình thường không thấy kịp.

Cuối cùng chỉ còn lại âm thanh chói tai vang vọng giữa thiên địa, Trầm Tinh Kiếm và kiếm của Tàn Dương không ngừng va chạm, mọi người nhìn thấy hai đạo quang nhận không ngừng bộc phát ra chung quanh.

Sau khi va chạm cực mạnh, Sở Dương và Tàn Kiếm lui ra sau ba mét, cầm kiếm trực chỉ đối phương, khí thế hai người không ngừng xông thẳng lên bầu trời.

Đây không phải kiếm khí chấn động, mà là khí tức thần túy của thân thể và tinh thần, là một biểu hiện của tinh khí thần, cũng là khí tức đặc biệt của kiếm giả, gọi là kiếm áp, mỗi kiếm giả đều có kiếm áp mạnh hoặc yếu khác nhau.